Ma Thần Trời Sinh
C53: Long đàm hổ huyệt

Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, đây chính là một trong những loại Tâm Cung đỉnh phong cao nhất trong thiên địa. Nhân tài như thế chính là ngàn năm khó gặp, tuyệt đối không thể bỏ qua!

Mà hai người Ninh Tiểu Xuyên cùng Ngự Thiến Thiến thân là đương sự trong sự kiện này, lại hoàn toàn chẳng biết chút gì cả.

Ngay đêm hôm đó, Đại Kim Bằng Vương uy chấn thiên hạ cùng Vương phi Tây Mộc đã bắt đầu thảo luận về chuyện này!

Đại Kim Bằng Vương được xưng là Đệ nhất vương của Ngọc Lam Đế quốc, dưới một người trên vạn người, địa vị cực kỳ siêu nhiên trong các Đại Vương Hầu.

Chỉ là một gã hãn tướng dưới trướng Đại Kim Bằng Vương, địa vị cũng có thể sánh ngang cùng một vị Hầu gia bình thường. Nếu là luận quyền phát ngôn trong triều đình, ngay cả đương kim Thánh thượng cũng thoáng không bằng hắn!

Đại Kim Bằng Vương chắp hai tay sau lưng, đứng trong đại điện, trên người mang theo một cỗ long hổ khí, sau lưng huyền phù một vòng quang hỏa thần hoàn, có khí thế uy lâm thiên hạ, ngữ khí trầm ngưng nói:

- Sự phòng bị của Thánh thượng đối với Đại Kim Bằng Vương Phủ chúng ta càng ngày càng mạnh! Gần đây trong cung đã truyền đến tin tức, Thánh thượng nghe theo Chính sách Tiêu Phiên của Thái Sư Vấn Hoa, đã bắt đầu ra tay cướp đoạt quyền lợi nắm giữ trong tay các Đại Vương Hầu, mà quyền lợi chủ yếu đầu tiên chính là… binh quyền!

Vương phi Tây Mộc nói:

- Thế lực các Đại Vương Hầu đã phát triển đến mấy trăm năm rồi, đã lớn đến tình trạng có thể ảnh hưởng đến quân quyền! Thánh thượng muốn chèn ép các Đại Vương Hầu, cũng không phải chuyện ngày một ngày hai! Thế nhưng quyền thế các Vương Hầu đã thâm căn cố đế, Thánh thượng muốn tiêu phiên, chỉ sợ cuối cùng đổi lấy cũng chỉ là sự chống lại cùng phản kích của các Đại Vương Hầu mà thôi!

Ầm ầm!

Ngoài điện, mưa gió rền vang, sấm chớp thiểm điện đánh ầm đùng.

Đại Kim Bằng Vương nói:

- Hiện tại các Đại Vương Hầu cũng đều lấy Đại Kim Bằng Vương Phủ chúng ta làm chuẩn, nếu như Đại Kim Bằng Vương Phủ chúng ta thỏa hiệp, như vậy các Đại Vương Hầu khác cũng đều sẽ thỏa hiệp!

- Như vậy, nếu như chúng ta phản kích thì sao?

Vương phi Tây Mộc nói.

- Cuối cùng cũng không thể cùng Thánh thượng trực tiếp đối đầu! Đó chính là đại tội mưu phản a!

Tuy rằng Đại Kim Bằng Vương nói ra hai chữ mưu phản, thế nhưng trên mặt lại cũng không có chút ý tứ sợ hãi nào cả, ngược lại còn mang theo vài phần ý cười nghiền ngẫm, nói:

- Cuối cùng là cần phải tìm một cơ hội!

- Hiện tại không phải là một cơ hội tốt sao?

Vương phi Tây Mộc tiếp tục nói:

- Xét về lực ảnh hưởng trong quân đội, Đại Kim Bằng Vương Phủ chúng ta xưng đệ nhất, như vậy cũng chỉ có Kiếm Các Hầu Phủ mới dám xưng thứ hai, nếu như hai nhà chúng ta liên hợp lại… Chỉ cần chúng ta vừa mới phóng ra một cái tín hiệu như vậy, tin rằng Thánh thượng cũng có thể hiểu được hậu quả nếu như tiếp tục chấp hành Chính sách Tiêu Phiên!

Khóe miệng Đại Kim Bằng Vương lộ ra một tia tiếu ý:


- Ta nghĩ cái này cũng là kết quả Kiếm Các Hầu hy vọng nhìn thấy nhất a!

Sau đó, sắc mặt hắn chợt trở nên nghiêm túc lên, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên kia thật sự có được Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung sao?

- Chuyện này là chính miệng Quách Đại sư đã nói, khẳng định là không sai!

Vương phi Tây Mộc nói.

- Nhân tài a!

Vương phi Tây Mộc nói:

- Vậy chuyện này…

- Không vội!

Đại Kim Bằng Vương cảm thán một câu, ánh mắt quan sát mưa to tầm tả bên ngoài đại điện, nói:

- Kiếm Các Hầu Phủ Ninh Thiên Thành đã công phá Thiên Cơ Vương triều, lập hạ công huân trấn quốc cho Ngọc Lam Đế quốc, qua vài ngày nữa hẳn là sẽ khải hoàn hồi triều, tiếp nhận phong thưởng của Thánh thượng! Đến lúc đó, Thánh thượng khẳng định sẽ mượn thời cơ này đem Chính sách Tiêu Phiên nói ra. Chúng ta liền tại thời điểm đó mà đem hôn sự giữa Thiến Thiến cùng Tiểu Xuyên nói ra, ở trên triều đường, cùng Thánh thượng đối chiến một hồi a!

Vương phi Tây Mộc có chút cau mày. Nàng vẫn nghĩ thấy đem hôn sự của nữ nhi tính kế cùng một chỗ với đại sự quốc gia, thì đối với nữ nhi quả thật không chút công bằng.

Đại Kim Bằng Vương tự nhiên nhìn ra thần sắc mất hứng trong mắt Vương phi Tây Mộc, vì thế cười nói:

- Thiến Thiến cùng Tiểu Xuyên một khi đã là lưỡng tình tương duyệt, chúng ta tự nhiên nên cố gắng tác hợp bọn chúng! Lấy thiên phú của Tiểu Xuyên, lại có Đại Kim Bằng Vương Phủ chúng ta cùng Kiếm Các Hầu Phủ trợ giúp, tương lai phong Hầu, phong Vương, đó là chuyện chắc như đinh đóng cột! Cái này đối với Thiến Thiến mà nói cũng là một chỗ gửi gắm rất tốt a!

Vương phi Tây Mộc nhẹ nhàng gật đầu, nói:

- Như vậy, chuyện này có nên trước tiên thương lượng một chút cùng Kiếm Các Hầu hay không?

- Không cần!

Sắc mặt Đại Kim Bằng Vương thoáng lộ thâm ý, cười nói:

- Tin tưởng rằng hiện tại lão gia hỏa kia cũng đã biết Thánh thượng có ý đồ tiêu phiên, hơn nữa khẳng định sẽ đem Kiếm Các Hầu Phủ làm kẻ đầu tiên khai đao! Hiện tại hắn khẳng định còn đang đau khổ tìm đối sách a! Chờ thêm vài ngày, ở trên triều đình, ta lại đem phần đại lễ này tặng cho hắn đi!

o0o

Ninh Tiểu Xuyên đang ở bên trong Hải Đường trang viên điên cuồng luyện chế Huyết Thiềm Đan, tự nhiên không biết, tên tuổi của hắn đã cực kỳ nổi danh tại Đại Kim Bằng Vương Phủ, một hồi hôn sự chấn động cả Ngọc Lam Đế quốc sắp buông xuống trên người của hắn.

Liên tiếp mười hai ngày, Ninh Tiểu Xuyên đều vùi đầu vào luyện chế Huyết Thiềm Đan. Lại luyện ra ba lô Huyết Thiềm Đan nữa, mỗi lô mười hai viên, tổng cộng chính là ba mươi sáu viên.


Cộng thêm mười hai viên ban đầu hắn luyện ra kia, hiện tại hắn đã có được bốn mươi tám viên Huyết Thiềm Đan, còn có sáu viên Bán thành đan.

Có thể ngắn ngủn trong vòng nửa tháng, luyện chế ra nhiều Trung Cấp Đan như vậy, đây là chuyện mà các Dưỡng Tâm Sư Trung cấp khác không thể tưởng tượng ra nổi.

Tâm tình Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên rất sung sướng. Một khi đem toàn bộ đám Trung Cấp Đan này bán đi, nhất định có thể thu về một khoản tài phú lớn, đủ chuộc thân cho Ngọc Ngưng Sanh, xem như trả hết nhân tình mắc nợ nàng.

Cách ngày Thiên Đế Học Cung chiêu sinh vẫn còn có thời gian bốn ngày nữa.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không vội vàng chạy đi bán đấu giá Huyết Thiềm Đan. Thời điểm cách ngày Thiên Đế Học Cung chiêu sinh càng gần, Huyết Thiềm Đan càng có thể bán ra giá cả cao hơn.

Hiện tại đã có thời gian rảnh rỗi, Ninh Tiểu Xuyên quyết định đi tìm Mộ Dung Vô Song, xem xét chữa bệnh cho ông nội của hắn.

Đây là chuyện mà lúc trước Ninh Tiểu Xuyên đã sớm đáp ứng với Mộ Dung Vô Song, chỉ là bởi vì thời gian quá gấp gáp, trước khi chưa thể luyện chế ra đầy đủ Trung Cấp Đan cần thiết, Ninh Tiểu Xuyên quả thật không dám phân tâm, cho nên mới đem chuyện này gác lại.

Nhà của Mộ Dung Vô Song cách Hải Đường trang viên cũng không xa, chỉ có hơn mười dặm đường, vẫn thuộc lãnh địa quản hạt của Hải Đường trang viên.

o0o

Ninh Tiểu Xuyên vừa mới rời khỏi Hải Đường trang viên thì liền gặp được Cơ Hàn Tinh. Hơn mười ngày nay, nàng vẫn như trước canh giữ ở bên ngoài Hải Đường trang viên, quả thật sắp trở thành môn thần của Hải Đường trang viên rồi.

Ninh Tiểu Xuyên hít sâu một hơi, nói:

- Tại sao ngươi còn ở đây a?

Cơ Hàn Tinh tuyệt không trả lời câu hỏi của Ninh Tiểu Xuyên, chỉ là ngồi xếp bằng ở trên một bãi đá cao tiến hành tu luyện. Mãi đến lúc nàng nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi Hải Đường trang viên một quãng, mới nhấc lên Long Tượng Kích Thương bên cạnh, đứng dậy chạy theo.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không thèm để ý tới nàng, mặc cho nàng đi theo phía sau.

Cơ Hàn Tinh tuyệt không trả lời câu hỏi của Ninh Tiểu Xuyên, chỉ là ngồi xếp bằng ở trên một bãi đá cao tiến hành tu luyện. Mãi đến lúc nàng nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên rời khỏi Hải Đường trang viên một quãng, mới nhấc lên Long Tượng Kích Thương bên cạnh, đứng dậy chạy theo.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không thèm để ý tới nàng, mặc cho nàng đi theo phía sau.

Từ rất xa, Ninh Tiểu Xuyên đã nghe được bên trong con ngõ nhỏ chật hẹp đang có hai người cãi lộn với nhau.

Hoàng Tam Chỉ cầm trong tay một cây thái đao, phẫn nộ nói:

- Cẩu Thặng, đem con gà mái của nhà ta trả lại đây! Lão tử ta đã nuôi nó hơn ba năm rồi, đang chờ nó đẻ trứng cho ta ăn, ngươi đừng ép ta làm thịt con heo nái của nhà ngươi a!

Mộ Dung Vô Song thì đang ngồi ở trên bậc cửa, trong tay bưng một chén cháo loãng, vừa ăn vừa nói:

- Gà mái nhà ngươi bị mất trộm, liên quan gì đến heo nái của nhà chúng ta? Oan có đầu nợ có chủ! Ngươi đi tìm cái tên tiểu tặc trộm gà mái nhà ngươi đi! Đã đứng ở trước cửa nhà ta náo loạn hơn hai tháng trời rồi, ngươi không phiền nhưng ta lại thấy phiền a!


Hoàng Tam Chỉ mắng to:

- Con mẹ nó, gà mái nhà lão tử chính là bị ngươi trộm a!

- Con mắt nào của ngươi nhìn thấy?

Mộ Dung Vô Song lười biếng nói.

Hoàng Tam Chỉ lớn giọng nói:

- Hai con mắt của ta đều nhìn thấy!

- Hai con mắt của ngươi không phải cũng đều mù cả hay sao?

Mộ Dung Vô Song vặn ngược lại.

Hoàng Tam Chỉ:

- …

Ninh Tiểu Xuyên từ đằng xa chậm rãi đi đến, cười nói:

- Hai vị, sáng sớm đã luyện thanh rồi a! Thật sự là rất vui vẻ mà!

Mộ Dung Vô Song nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên đến, nhất thời mừng rỡ, tâm trí cãi nhau cùng Hoàng Tam Chỉ hoàn toàn mất sạch, vội vàng mời Ninh Tiểu Xuyên vào trong nhà.

Hoàng Tam Chỉ có chút nhíu mày, cũng đi theo vào nhà Mộ Dung Vô Song, nghiêm nghị nói:

- Cẩu Thặng, ngươi mời ngoại nhân về nhà mình làm gì đây?

- Ta mời Dưỡng Tâm Sư đại nhân tới chữa bệnh cho ông nội của ta, liên quan cái rắm gì đến ngươi? Này! Này! Ngươi vào đây làm gì? Ta với ngươi hình như đâu có thân nhau a!

Mộ Dung Vô Song xắn tay áo muốn cùng Hoàng Tam Chỉ phân cao thấp.

Hoàng Tam Chỉ tuy rằng hai con mắt đều mù, thế nhưng lại giống như vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng Ninh Tiểu Xuyên, trên mặt cũng không có một tia kinh ngạc nào, ngược lại còn mang theo vài phần cảnh giác, nói:

- Ngươi là Dưỡng Tâm Sư à?

Ninh Tiểu Xuyên khẽ gật đầu.

Mộ Dung Vô Song có chút không kiên nhẫn, nói:

- Đừng cùng lão gia hỏa này nói lời vô nghĩa nữa! Đi, Xuyên ca! Ta dẫn ngươi đi gặp ông nội của ta!

Từ sau khi Ninh Tiểu Xuyên đạt tới Thần Thể Cảnh, Tâm Thần cảm ứng trở nên càng mạnh mẽ, mơ hồ cảm giác được lão giả Hoàng Tam Chỉ này không đơn giản, trong thân thể của lão có một luồng lực lượng huyền diệu vô song đang lưu động.

Thế nhưng so sánh với cường giả lão bối tu luyện mấy chục năm, thậm chí trên một trăm năm này mà nói, tu vi của Ninh Tiểu Xuyên vẫn quá thấp, căn bản không thể nhìn thấu rõ ràng lão giả này được.

Ninh Tiểu Xuyên đi theo phía sau Mộ Dung Vô Song, trong lòng xuất hiện thêm một tia cảnh giác nhàn nhạt.

Trong căn phòng nhỏ hơi chút hôn ám, một chiếc giường thấp bé, bên trên nằm một vị lão giả dáng người gầy yếu, mái tóc bạc trên đầu cũng đã rụng xơ xác hết hơn phân nửa, tương đối thưa thớt.


Mộ Dung Vô Song vội vàng xách một cái ghế đặt ở bên cạnh chiếc giường, sau đó mời Ninh Tiểu Xuyên ngồi xuống, thấp giọng gọi:

- Ông nội, ta đã mời Dưỡng Tâm Sư tới đây chữa bệnh cho người nè!

Hoàng Tam Chỉ cũng từ bên ngoài đi vào trong phòng. Giống như là có thể cảm nhận được sự thống khổ của vị lão giả trên giường kia, trên mặt của hắn cũng lộ ra thần sắc thống khổ. Chỉ là bởi vì ánh sáng quá mờ, Ninh Tiểu Xuyên cùng Mộ Dung Vô Song cũng đều không có chú ý tới.

Hai ngón tay Ninh Tiểu Xuyên đặt trên mặt cổ tay vị lão giả kia, Huyền Khí Võ Đạo từ trong cơ thể tản phát ra, muốn tiến vào trong huyết mạch vị lão giả kia, thế nhưng lại bị một luồng lực lượng mạnh mẽ vô cùng bắn ngược trở về, chấn cho hai ngón tay Ninh Tiểu Xuyên cơ hồ muốn gãy rời ra.

Cái này giống như Ninh Tiểu Xuyên đánh một quyền lên trên bề mặt vách đá vậy, không chỉ không thể đem vách đá cứng cỏi xuyên thấu, lại còn bị vách đá phản kích cho chấn thương nữa.

Nếu không phải bởi vì tu vi của Ninh Tiểu Xuyên đã đạt tới Thần Thể tầng thứ nhất, chỉ e luồng phản chấn vừa rồi đã có thể chấn cho hắn trọng thương rồi!

- Cái này…

Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên có chút biến đổi, khiếp sợ giương mắt nhìn vị lão giả đang nằm ở trên giường kia, trong lòng thì lại chấn động mãnh liệt. Đây rõ ràng không phải là một vị lão nhân có bệnh, mà chính là một cường giả thân mang Huyền Khí Võ Đạo thâm hậu!

Mộ Dung Vô Song nói:

- Xuyên ca, như thế nào?

Ninh Tiểu Xuyên nghiêm nghị nói:

- Đám các ngươi đều ra ngoài trước một chút, ta muốn cùng vị tiền bối này một mình câu thông với nhau!

Mộ Dung Vô Song cùng Hoàng Tam Chỉ cũng đều lui ra ngoài, đóng cánh cửa phòng lại.

Trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên bắn ra chín đạo Huyền Khí, tụ tập thành một cái Huyền Khí cầu cự đại, bao vây chính mình cùng lão giả nằm trên giường, cung kính nói:

- Tiền bối chỉ sợ không phải là sinh bệnh, mà là bị người khác cắt đứt một thân huyết mạch, toàn bộ Huyền Khí đều bị phong bế ở bên ngoài Võ Đạo Tâm Cung! Vì thế cho nên ngay cả tiền bối cũng không thể khống chế Huyền Khí trong cơ thể, khiến cho thân thể tê liệt, thể chất suy yếu, thậm chí ngay cả đi đường cũng không thể a!

Loại thủ pháp này tương đối tàn nhẫn, cắt đứt tất cả huyết mạch nhân thể, đem tất cả Huyền Khí Võ Đạo phong bến ở bên trong huyết mạch, do đó khiến cho tu vi lão giả toàn bộ phế sạch, mỗi ngày còn phải chịu sự tra tấn do Huyền Khí cắt xé kinh mạch thân thể.

Nếu như là người bình thường, e rằng đã chết từ lâu rồi!

Thế nhưng tu vi trước kia của vị lão giả này cao không lường được, thân thể siêu phàm thoát tục, cho dù huyết mạch toàn thân đều bị chặt đứt, bị phong ấn, thế nhưng vẫn còn có thể còn sống.

Thế nhưng còn sống, đối với hắn mà nói, chính là một sự tra tấn rất lớn.

Mộ Dung Hoa nghe thấy Ninh Tiểu Xuyên nói xong, ánh mắt già nua rốt cuộc chậm rãi mở ra, trong mắt mang theo thần sắc cực kỳ khiếp sợ, thanh âm khàn khàn, nói:

- Ngươi không ngờ chỉ là sờ sờ mạch đập của ta liền có thể biết được tình huống trong cơ thể ta? Ngươi rốt cuộc là ai?

Mấy năm nay, thật ra cũng có không hề ít Dưỡng Tâm Sư Sơ cấp từng tới đây giúp hắn chuẩn đoán bệnh, thế nhưng đám Dưỡng Tâm Sư này cho dù là dùng Huyền Khí đi thăm dò thân thể của hắn, thì vẫn không điều tra được gì! Chỉ có Huyền Khí Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên và luồng lực lượng phong ấn kinh mạch hắn tương khắc với nhau, do đó mới phát hiện ra bệnh căn của hắn.

Trong này thật sự là long đàm hổ huyệt a! Liên tiếp phát hiện ra hai vị lão nhân tu vi tuyệt đỉnh!

Đây rốt cuộc là địa phương nào? Bọn họ rốt cuộc có thân phận gì?

Ninh Tiểu Xuyên cảm giác chính mình có lẽ đã đi tới một địa phương không nên tới, có lẽ đã gặp phải một đại bí mật kinh thiên nào đó.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương