Ma Thần Thiên Quân
-
Chương 33: Con kiến lớn
Trong phòng, Vũ Thiên Quân đang véo véo má Mộc Ly nữ hài, chọc này cười khanh khách không thôi.
“Đại ca ca, đừng éo ta nữa...Uy! Dừng lại!”. Nha đầu này chơi đã chán.
“Ha ha, đã lâu ta không chơi vui như vậy!”. Vũ Thiên Quân cười vui vẻ, quả thật hắn còn chưa chơi vui ah.
“Ngươi không sợ Huyết lang bang?”. Mộc Hưng Thế dù sao cũng lớn tuổi hơn Mộc ly, hắn hiểu Huyết lang bang có bao nhiêu đáng sợ.
“Tin tưởng thiếu gia, hắn ngươi không hiểu được!”. Đứng ở một bên Lục Vân Chính cười nói, hắn cho đến lúc này còn chưa hết rung động thủ đoạn của Vũ Thiên Quân đây, Thiếu gia có lẽ còn kinh khủng hơn so với hắn trước kia cái kia Cái thế Ma Quân rồi.
“Các ngươi làm sao biết Huyết lang bang có thế nào đáng sợ? Nghe nói bọn hắn có không ít tiên nhân tọa trấn!”. Mộc Hưng Thế ngưng trọng nói, hắn từng nhìn thấy hai cái “Tiên nhân” giao chiến ah, tùy tiện cũng hủy đi một mảng lớn nhà cửa, phòng ốc ah, kì thực hắn nhìn thấy là hai cái Địa đan cảnh đánh nhâu mà thôi!
“Ha ha, ta lúc này sẽ cho ngươi biết cái này Huyết lang bang cũng không gây sợ!”. Vũ Thiên Quân bất ngờ buông ra Mộc Ly nhìn bên ngoài nói, có một cái Địa đan cảnh tu giả đến đây ah.
“Kẻ nào dám động thủ với Huyết lang bang ta người! Mau cút ra đây nhận lấy cái chết!”. Như hưởng ứng Vũ Thiên Quân nói, bên ngoài vang lên một tiếng hét lớn, âm thanh hùng hậu vô cùng.
“Sao lại là hắn...”. Mộc Hưng Thế nghe đến giọng nói thì run lên, đây chính là cái kia tiên nhân mà hắn từng được may mắn quan chiến ah. “Ngươi mau đi đi, người kia rất lợi hại...”. Hắn quay sang Vũ Thiên Quân gấp nói.
“Ha ha, một cái Địa đan cảnh ngươi đã coi là tiên nhân ah?”. Vũ Thiên Quân cười thú vị nói. “Ngươi rất nhanh sẽ thấy, hắn bất quá là con kiến lớn một chút mà thôi!”. Vũ Thiên Quân nhàn nhạt nói. Đối với thường nhân, Địa đan cảnh đã rất cường đại, vung tay nhấc chân cũng đã hủy đi nhiều thứ thế nhưng trong mắt hắn, Địa đan cảnh cũng chỉ hơn thường nhân chút thôi, đây là đứng ở độ cao khác nhau mà nhìn nhận.
“Con kiến lớn...”. Mộc Hưng Thế run lên. Tiên nhân kia mới là con kiến lớn, hắn có lẽ còn chưa có tư cách làm kiến con ah.
“Không cần vẻ mặt đó! Sau này ngươi sẽ thấy, bây giờ đi tiếp cái kia “Tiên nhân” ah!”. Vũ Thiên Quân nhìn Mộc Hưng Thế mặt lúc xnh lúc trắng thì cười nói rồi đi đầu ra ngoài, dắt theo Mộc Ly, Lục Vân Chính lập tức đi theo.
“Đợi ta...”. Mộc Hưng Thế thấy thế vội vàng chạy theo đi ra ngoài.
“Là ai? Mau cút ra đây!”. Cái kia Địa đan lại hô lên.
“Om xòm như vậy? Là ta!”. Một giọng nói non nớt nhưng cứng cỏi vang lên, không phải Vũ Thiên Quân thì còn là ai.
“Là tiểu tử ngươi đả thương hắn?”. Cái kia Địa đan thấy Vũ Thiên Quân thì nhíu mày chỉ cái kia Thanh niên rồi nhìn Vũ Thiên Quân hỏi. Tiểu tử này ăn mặc cũng coi là quý phái, quái dị là cái kia gương mặt cũng quá...đẹp đi! Sợ là nữ nhân còn ghen tị với hắn, không lẽ là cái nào thế gia công tử ở nội thành?
“Là ta thì thế nào? Hắn dám đụng đến thủ hạ của ta, kết quar đáng nhận!”. Vũ Thiên Quân mặt không đỏ, tim không run nói ra, Mộc Hưng Thế còn chưa nhận hắn làm chủ ah.
“Hừ! Mặc ngươi là ai dám đụng đến Huyết lang bang ta cũng phải trả giá đắt!”. Tên kia Địa đan cảnh hừ lạnh nói, cho dù là nội thành Thế gia cũng phải cho bọn hắn mấy thành mặt mũi ah.
“Ồ! Trả giá thế nào?”. Vũ Thiên Quân cười không phải cười nhìn hắn.
“Tiếp ta một chưởng!”. Địa đan cảnh kia hình như có chút kiêng kị nên không dám làm quá, ít nhất còn chưa biết Vũ Thiên Quân sâu cạn, hắn còn không dám hạ sát thủ.
“Ha, xem ra là ngươi sợ ah! Cút đi!”. Vũ Thiên Quân cũng lười nhìn hắn, vung tay một cái, Địa đan cảnh bị một tát bay đi đụng đổ mấy cái nhà rồi mới dứng lại.
“Ngươi...”. Cái kia Địa đan cảnh dù sao cũng có chút môn đạo, Vũ Thiên Quân cũng không muốn giết hắn nên chỉ bị trọng thương mà thôi. Hắn đứng dậy từ đống đổ nát khiếp sợ nhìn Vũ Thiên Quân, đây là cái gì cấp cường giả? Chỉ sợ Bang chủ cũng không mạnh như hắn, Bang chủ thế nhưng là Thiên đan cảnh sơ kỳ cường giả ah, ở trong thành cũng có chút danh khí, tiểu tử này mới bao lớn? Vậy mà ít nhất cũng Thiên đan cảnh trung kỳ cường giả, xem ra hắn là cái nào đó siêu cấp ẩn thế thế gia truyền nhân đi ra ngoài lịch lãm ah, hắn còn chưa nghe nói Yến gia địa bàn có cái nào dưới hai mươi Thiên đan cảnh đây. Gặp phải thiết bản, xui xẻo ah.
“Làm sao...”. Vũ Thiên Quân nhìn hắn. “ Còn chưa cút?!?”.
“Dạ! Tiểu nhân lập tức cút!”. Tên kia hoảng sợ nói, đi còn nhanh hơn cả lúc đến, không dám quay lại nhìn lấy một cái.
“Này...”. Mộc Hưng Thế trợn mắt nhìn cái này một màn, cái kia Tiên nhân cũng quá yếu đi, không những thế còn không có chút phong độ ah, chạy so với cuột còn nhanh.
“Xùy...”. Vũ Thiên Quân nhìn hắn xùy cười. “Thế giới này định hình là do cường giả quyết định, chờ ngươi cường đại lên sẽ không có ai dám khi dễ lên đầu ngươi, không những thế, khi đó ngươi còn có thể chế định lại thế giới quy tắc!”. Vũ Thiên Quân quay sang Mộc Hưng Thế cùng Lục Vân Chính nói. “Các ngươi hiểu ah?”. Hắn nhấn mạnh.
“Đa ta Thiếu gia chỉ điểm! Vân Chính tuyệt đối không bao giờ quên!”. Lục Vân Chính nghiêm nghị nói, hắn muốn một ngày cũng cường đại như Thiếu gia, cường đại để quyết định vận mệnh của bản thân.
“Cái này...”. Mộc Hưng Thế nhìn cái này thiếu niên còn kém hơn mình hơn một cái đầu thế nhưng lời nói ra kinh thế hãi tục, Chế định lại thế giới quy tắc? Đó là cái gì hùng tâm? “Ngươi xác định muốn giáo ta tu luyện?”. Mộc Hưng Thế nhìn Vũ Thiên Quân run giọng hỏi, đi theo thiếu niên này, một ngày kia hắn có thể cường đại lên, không ai dám bắt nạt huynh muội hắn, không những thế, hắn còn có thể tìm đến cái kia không biết Phụ thân cùng mẫu thân ah.
“Ha ha, đương nhiên, thêm huynh muội hai người các ngươi đã được bốn tên, tìm thêm bốn cái nữa, ta một lần dạy hết!”. Vũ Thiên Quân cười tự tin nói.
“Tốt! Ta đi theo ngươi!”. Mộc Hưng Thế được Vũ Thiên Quân xác định thì mắt lóe lên.
“Tốt! Sau này ngươi gọi Lôi linh tử!”. Vũ Thiên Quân cười nói sau đó nhìn sang Mộc Ly. “Ngươi gọi Mộc linh nữ ah!”.
“Lôi linh tử? Mộc Linh nữ?”. Mộc Hưng Thế không hiểu lẩm bẩm.
“Ai!!! Sau đó lại để mấy cái lão bất tử kia giáo các ngươi, dạy mấy tên chưa biết gì các ngươi ta không rõ”. Vũ Thiên Quân có chút chán nản, mấy tên thường thức tu luyện cũng không biết hắn cũng lười chỉ, để này cho mấy cái lão bất tử kia đi dày vò ah, hắc hắc!
“Đi thôi!”. Xem như giải quyết chút sự tình, Vũ Thiên Quân cuốn lên mấy người lao lên bầu trời muốn rời đi.
“Không biết vị nào Thiếu gia giáng lâm ta Yến Tư thành?”. Một giọng nói vang lên muốn ngăn cản Vũ Thiên Quân rời đi.
“Ngươi xác định muốn quản?”. Vũ Thiên Quân nhìn về phía xa nói.
“Cũng không phải, chỉ muốn hỏi chút danh tính thôi!”. Giọng kia lại vang lên.
“Thế thì bản thiếu gia không rảnh, đi đây!”. Vũ Thiên Quân cũng không quay lại mà đạp bước lên không rời đi. Thiên đan cảnh là đã có thể phi hành rồi ah.
“Ngươi cũng quá kiêu ngạo ah”. Một giọng nói lạnh lùng vang lên, một cái Trung niên lao lên bầu trời muốn ngăn cản Vũ Thiên Quân, cũng có Thần cấp ngũ trọng thiên ah. Cái này thành trì ở Yến gia tinh có lẽ cũng rất mạnh.
“Cút trở về!”. Một giọng nói từ hư không vang lên, theo đó một bàn tay hắc khí tràn ngập chụp xuống cái kia Trung niên thần cấp, ra tay dĩ nhiên là Ma Luyện, hắn cũng biết lúc này Vũ Thiên Quân đang bị thương, không thích hợp động võ ah.
“ẦM!!!”. Cái kia Thần cấp tứ trọng vừa lao lên bầu trời thì lập tức bị đập trở về không biết sống chết, đập nát một đoạn dài Thành trì, cả thành cường giả lập tức cam như hến.
“Không cần giết hắn! Đi thôi!”. Vũ Thiên Quân nhàn nhạt nhìn bên dưới, bên cạnh hắn hư không hé ra, Ma Luyện hiện thân cuốn lên bọn hắn bốn người rời đi.
Bọn hắn rời đi một lúc thì trong thành mới có người đi lên bầu trời, rất nhanh có mấy cái Thần cấp nghị luận.
“Là cái gì cấp cường giả ah?”. Một vị ngưng trọng nói.
“Ít nhất cũng Thần tôn cảnh đại năng!”. Một vị đưa ra dự đoán.
“Cái kia thiếu niên không biết là cái nào Thế gia truyền nhân ah, cảnh giới không thể tra xét, xem ra có bảo vật che dấu tu vi, bên cạnh lại có Thần tôn trở lên cường giả bảo vệ, e rằng chỉ có tộc nhân dòng chính của Siêu cấp ẩn thế thế gia, không kém gì Thập nhị siêu cấp thế lực ah”. Một vị Thần cảnh lục trọng thiên nghiêm nghị nói, loại này thế gia ở trong tinh không tuy rằng ít nhưng vẫn có, không những thế bọn hắn nội tình không ai biết nhưng cho dù là siêu cấp thế lực cũng không muốn vô ý dây vào.
“Huh! Yến lão nói không sai, e răng tên kia thiếu niên cũng là một cái siêu cấp thiên tài yêu nghiệt ah”. Một vị Thần cấp tứ trọng thở dài nói. Tinh không này nước sâu đến không ai dám tưởng tượng ah.
“Được rồi! Tản đi ah, còn may cái kia thiếu niên thần bí không muốn làm lớn chuyện nếu không e rằng việc này Yến gia ta tổng bộ bên kia cũng không dám quản”. Lão giả Thần cấp Lục trọng này hóa ra là Yến gia nhân ah, đây là Thế gia bi ai, vì lợi ích của gia tộc, đôi khi phải hi sinh tộc nhân ah.
Nghe hắn nói xong mọi người nhao nhao rời đi chỉ còn cại cái kia Yến lão.
“Bên kia tổng bộ may mà có mấy vị đại năng bí ẩn xuất thủ nếu không Yến gia ta cũng thành thế lực phụ thuộc Thái Thương gia ah! Haizzz, không biết để Linh Nhi theo bọn hắn có tốt không?”. Người này vậy mà là gia gia của Thủy Linh Nhi ah.
“Đại ca ca, đừng éo ta nữa...Uy! Dừng lại!”. Nha đầu này chơi đã chán.
“Ha ha, đã lâu ta không chơi vui như vậy!”. Vũ Thiên Quân cười vui vẻ, quả thật hắn còn chưa chơi vui ah.
“Ngươi không sợ Huyết lang bang?”. Mộc Hưng Thế dù sao cũng lớn tuổi hơn Mộc ly, hắn hiểu Huyết lang bang có bao nhiêu đáng sợ.
“Tin tưởng thiếu gia, hắn ngươi không hiểu được!”. Đứng ở một bên Lục Vân Chính cười nói, hắn cho đến lúc này còn chưa hết rung động thủ đoạn của Vũ Thiên Quân đây, Thiếu gia có lẽ còn kinh khủng hơn so với hắn trước kia cái kia Cái thế Ma Quân rồi.
“Các ngươi làm sao biết Huyết lang bang có thế nào đáng sợ? Nghe nói bọn hắn có không ít tiên nhân tọa trấn!”. Mộc Hưng Thế ngưng trọng nói, hắn từng nhìn thấy hai cái “Tiên nhân” giao chiến ah, tùy tiện cũng hủy đi một mảng lớn nhà cửa, phòng ốc ah, kì thực hắn nhìn thấy là hai cái Địa đan cảnh đánh nhâu mà thôi!
“Ha ha, ta lúc này sẽ cho ngươi biết cái này Huyết lang bang cũng không gây sợ!”. Vũ Thiên Quân bất ngờ buông ra Mộc Ly nhìn bên ngoài nói, có một cái Địa đan cảnh tu giả đến đây ah.
“Kẻ nào dám động thủ với Huyết lang bang ta người! Mau cút ra đây nhận lấy cái chết!”. Như hưởng ứng Vũ Thiên Quân nói, bên ngoài vang lên một tiếng hét lớn, âm thanh hùng hậu vô cùng.
“Sao lại là hắn...”. Mộc Hưng Thế nghe đến giọng nói thì run lên, đây chính là cái kia tiên nhân mà hắn từng được may mắn quan chiến ah. “Ngươi mau đi đi, người kia rất lợi hại...”. Hắn quay sang Vũ Thiên Quân gấp nói.
“Ha ha, một cái Địa đan cảnh ngươi đã coi là tiên nhân ah?”. Vũ Thiên Quân cười thú vị nói. “Ngươi rất nhanh sẽ thấy, hắn bất quá là con kiến lớn một chút mà thôi!”. Vũ Thiên Quân nhàn nhạt nói. Đối với thường nhân, Địa đan cảnh đã rất cường đại, vung tay nhấc chân cũng đã hủy đi nhiều thứ thế nhưng trong mắt hắn, Địa đan cảnh cũng chỉ hơn thường nhân chút thôi, đây là đứng ở độ cao khác nhau mà nhìn nhận.
“Con kiến lớn...”. Mộc Hưng Thế run lên. Tiên nhân kia mới là con kiến lớn, hắn có lẽ còn chưa có tư cách làm kiến con ah.
“Không cần vẻ mặt đó! Sau này ngươi sẽ thấy, bây giờ đi tiếp cái kia “Tiên nhân” ah!”. Vũ Thiên Quân nhìn Mộc Hưng Thế mặt lúc xnh lúc trắng thì cười nói rồi đi đầu ra ngoài, dắt theo Mộc Ly, Lục Vân Chính lập tức đi theo.
“Đợi ta...”. Mộc Hưng Thế thấy thế vội vàng chạy theo đi ra ngoài.
“Là ai? Mau cút ra đây!”. Cái kia Địa đan lại hô lên.
“Om xòm như vậy? Là ta!”. Một giọng nói non nớt nhưng cứng cỏi vang lên, không phải Vũ Thiên Quân thì còn là ai.
“Là tiểu tử ngươi đả thương hắn?”. Cái kia Địa đan thấy Vũ Thiên Quân thì nhíu mày chỉ cái kia Thanh niên rồi nhìn Vũ Thiên Quân hỏi. Tiểu tử này ăn mặc cũng coi là quý phái, quái dị là cái kia gương mặt cũng quá...đẹp đi! Sợ là nữ nhân còn ghen tị với hắn, không lẽ là cái nào thế gia công tử ở nội thành?
“Là ta thì thế nào? Hắn dám đụng đến thủ hạ của ta, kết quar đáng nhận!”. Vũ Thiên Quân mặt không đỏ, tim không run nói ra, Mộc Hưng Thế còn chưa nhận hắn làm chủ ah.
“Hừ! Mặc ngươi là ai dám đụng đến Huyết lang bang ta cũng phải trả giá đắt!”. Tên kia Địa đan cảnh hừ lạnh nói, cho dù là nội thành Thế gia cũng phải cho bọn hắn mấy thành mặt mũi ah.
“Ồ! Trả giá thế nào?”. Vũ Thiên Quân cười không phải cười nhìn hắn.
“Tiếp ta một chưởng!”. Địa đan cảnh kia hình như có chút kiêng kị nên không dám làm quá, ít nhất còn chưa biết Vũ Thiên Quân sâu cạn, hắn còn không dám hạ sát thủ.
“Ha, xem ra là ngươi sợ ah! Cút đi!”. Vũ Thiên Quân cũng lười nhìn hắn, vung tay một cái, Địa đan cảnh bị một tát bay đi đụng đổ mấy cái nhà rồi mới dứng lại.
“Ngươi...”. Cái kia Địa đan cảnh dù sao cũng có chút môn đạo, Vũ Thiên Quân cũng không muốn giết hắn nên chỉ bị trọng thương mà thôi. Hắn đứng dậy từ đống đổ nát khiếp sợ nhìn Vũ Thiên Quân, đây là cái gì cấp cường giả? Chỉ sợ Bang chủ cũng không mạnh như hắn, Bang chủ thế nhưng là Thiên đan cảnh sơ kỳ cường giả ah, ở trong thành cũng có chút danh khí, tiểu tử này mới bao lớn? Vậy mà ít nhất cũng Thiên đan cảnh trung kỳ cường giả, xem ra hắn là cái nào đó siêu cấp ẩn thế thế gia truyền nhân đi ra ngoài lịch lãm ah, hắn còn chưa nghe nói Yến gia địa bàn có cái nào dưới hai mươi Thiên đan cảnh đây. Gặp phải thiết bản, xui xẻo ah.
“Làm sao...”. Vũ Thiên Quân nhìn hắn. “ Còn chưa cút?!?”.
“Dạ! Tiểu nhân lập tức cút!”. Tên kia hoảng sợ nói, đi còn nhanh hơn cả lúc đến, không dám quay lại nhìn lấy một cái.
“Này...”. Mộc Hưng Thế trợn mắt nhìn cái này một màn, cái kia Tiên nhân cũng quá yếu đi, không những thế còn không có chút phong độ ah, chạy so với cuột còn nhanh.
“Xùy...”. Vũ Thiên Quân nhìn hắn xùy cười. “Thế giới này định hình là do cường giả quyết định, chờ ngươi cường đại lên sẽ không có ai dám khi dễ lên đầu ngươi, không những thế, khi đó ngươi còn có thể chế định lại thế giới quy tắc!”. Vũ Thiên Quân quay sang Mộc Hưng Thế cùng Lục Vân Chính nói. “Các ngươi hiểu ah?”. Hắn nhấn mạnh.
“Đa ta Thiếu gia chỉ điểm! Vân Chính tuyệt đối không bao giờ quên!”. Lục Vân Chính nghiêm nghị nói, hắn muốn một ngày cũng cường đại như Thiếu gia, cường đại để quyết định vận mệnh của bản thân.
“Cái này...”. Mộc Hưng Thế nhìn cái này thiếu niên còn kém hơn mình hơn một cái đầu thế nhưng lời nói ra kinh thế hãi tục, Chế định lại thế giới quy tắc? Đó là cái gì hùng tâm? “Ngươi xác định muốn giáo ta tu luyện?”. Mộc Hưng Thế nhìn Vũ Thiên Quân run giọng hỏi, đi theo thiếu niên này, một ngày kia hắn có thể cường đại lên, không ai dám bắt nạt huynh muội hắn, không những thế, hắn còn có thể tìm đến cái kia không biết Phụ thân cùng mẫu thân ah.
“Ha ha, đương nhiên, thêm huynh muội hai người các ngươi đã được bốn tên, tìm thêm bốn cái nữa, ta một lần dạy hết!”. Vũ Thiên Quân cười tự tin nói.
“Tốt! Ta đi theo ngươi!”. Mộc Hưng Thế được Vũ Thiên Quân xác định thì mắt lóe lên.
“Tốt! Sau này ngươi gọi Lôi linh tử!”. Vũ Thiên Quân cười nói sau đó nhìn sang Mộc Ly. “Ngươi gọi Mộc linh nữ ah!”.
“Lôi linh tử? Mộc Linh nữ?”. Mộc Hưng Thế không hiểu lẩm bẩm.
“Ai!!! Sau đó lại để mấy cái lão bất tử kia giáo các ngươi, dạy mấy tên chưa biết gì các ngươi ta không rõ”. Vũ Thiên Quân có chút chán nản, mấy tên thường thức tu luyện cũng không biết hắn cũng lười chỉ, để này cho mấy cái lão bất tử kia đi dày vò ah, hắc hắc!
“Đi thôi!”. Xem như giải quyết chút sự tình, Vũ Thiên Quân cuốn lên mấy người lao lên bầu trời muốn rời đi.
“Không biết vị nào Thiếu gia giáng lâm ta Yến Tư thành?”. Một giọng nói vang lên muốn ngăn cản Vũ Thiên Quân rời đi.
“Ngươi xác định muốn quản?”. Vũ Thiên Quân nhìn về phía xa nói.
“Cũng không phải, chỉ muốn hỏi chút danh tính thôi!”. Giọng kia lại vang lên.
“Thế thì bản thiếu gia không rảnh, đi đây!”. Vũ Thiên Quân cũng không quay lại mà đạp bước lên không rời đi. Thiên đan cảnh là đã có thể phi hành rồi ah.
“Ngươi cũng quá kiêu ngạo ah”. Một giọng nói lạnh lùng vang lên, một cái Trung niên lao lên bầu trời muốn ngăn cản Vũ Thiên Quân, cũng có Thần cấp ngũ trọng thiên ah. Cái này thành trì ở Yến gia tinh có lẽ cũng rất mạnh.
“Cút trở về!”. Một giọng nói từ hư không vang lên, theo đó một bàn tay hắc khí tràn ngập chụp xuống cái kia Trung niên thần cấp, ra tay dĩ nhiên là Ma Luyện, hắn cũng biết lúc này Vũ Thiên Quân đang bị thương, không thích hợp động võ ah.
“ẦM!!!”. Cái kia Thần cấp tứ trọng vừa lao lên bầu trời thì lập tức bị đập trở về không biết sống chết, đập nát một đoạn dài Thành trì, cả thành cường giả lập tức cam như hến.
“Không cần giết hắn! Đi thôi!”. Vũ Thiên Quân nhàn nhạt nhìn bên dưới, bên cạnh hắn hư không hé ra, Ma Luyện hiện thân cuốn lên bọn hắn bốn người rời đi.
Bọn hắn rời đi một lúc thì trong thành mới có người đi lên bầu trời, rất nhanh có mấy cái Thần cấp nghị luận.
“Là cái gì cấp cường giả ah?”. Một vị ngưng trọng nói.
“Ít nhất cũng Thần tôn cảnh đại năng!”. Một vị đưa ra dự đoán.
“Cái kia thiếu niên không biết là cái nào Thế gia truyền nhân ah, cảnh giới không thể tra xét, xem ra có bảo vật che dấu tu vi, bên cạnh lại có Thần tôn trở lên cường giả bảo vệ, e rằng chỉ có tộc nhân dòng chính của Siêu cấp ẩn thế thế gia, không kém gì Thập nhị siêu cấp thế lực ah”. Một vị Thần cảnh lục trọng thiên nghiêm nghị nói, loại này thế gia ở trong tinh không tuy rằng ít nhưng vẫn có, không những thế bọn hắn nội tình không ai biết nhưng cho dù là siêu cấp thế lực cũng không muốn vô ý dây vào.
“Huh! Yến lão nói không sai, e răng tên kia thiếu niên cũng là một cái siêu cấp thiên tài yêu nghiệt ah”. Một vị Thần cấp tứ trọng thở dài nói. Tinh không này nước sâu đến không ai dám tưởng tượng ah.
“Được rồi! Tản đi ah, còn may cái kia thiếu niên thần bí không muốn làm lớn chuyện nếu không e rằng việc này Yến gia ta tổng bộ bên kia cũng không dám quản”. Lão giả Thần cấp Lục trọng này hóa ra là Yến gia nhân ah, đây là Thế gia bi ai, vì lợi ích của gia tộc, đôi khi phải hi sinh tộc nhân ah.
Nghe hắn nói xong mọi người nhao nhao rời đi chỉ còn cại cái kia Yến lão.
“Bên kia tổng bộ may mà có mấy vị đại năng bí ẩn xuất thủ nếu không Yến gia ta cũng thành thế lực phụ thuộc Thái Thương gia ah! Haizzz, không biết để Linh Nhi theo bọn hắn có tốt không?”. Người này vậy mà là gia gia của Thủy Linh Nhi ah.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook