Ma Thần Máu
-
Chương 3: Khai Mạch
Sáng sớm hôm sau Hải Lam dẫn Tà Huyết đến thành Trăng Non, tòa thành này là thành thị duy nhất trong ngàn dặm xung quanh.
Hai người đi đến một quảng trường rộng lớn, nơi này đã tụ tập hàng ngàn người, nổi bật nhất là những người thuộc Ma Quỷ, họ ăn mặc những bộ quần áo hoa lệ quý phái được làm từ lụa, họ là cha mẹ dẫn theo những tiểu quỷ giống như Tà Huyết đến tham gia lễ Khai Mạch.
Những người này trêи đầu ai cũng có một cặp sừng. Quỷ được xem như giống loài quý tộc ở Thế Giới Máu, sinh ra liền có ngàn năm tuổi thọ, trăm phần trăm có ma mạch trong cơ thể, tu luyện tới Kết Tinh kỳ thì sẽ dễ dàng sống thọ vài ngàn năm.
Đa số còn lại là Ma Nhân và Bán Ma Nhân, mặc quần áo làm từ vải gai dệt từ rễ và thân cây hoặc những mảnh da thú. Ma Nhân và Bán Ma Nhân thấp hơn Quỷ một bậc, chỉ có hai ba trăm năm tuổi thọ, tỉ lệ mở ra mạch thấp hơn rất nhiều, mười người mới có một người thành công. Nhưng cho dù thành công mở ra ma mạch thì nhiều nhất cũng chỉ có thể tu luyện tới Luyện Thể Kỳ sáu bảy giai.
Ở giữa quãng trường là một cái Ma Trận khổng lồ, có rất nhiều pháp sư và hiệp sĩ đang lắp đặt vật liệu cho ma trận. Đó là Ma Trận Khai Mạch, có tác dụng tập trung năng lượng bóng tối ở cường độ cao.
Tà Huyết hơi sợ hãi khi thấy nhiều người, trước giờ nó vẫn luôn ở trong nhà thậm chí còn chưa đi ra khỏi cửa lần nào.
"Chị ơi..." - Tà Huyết sợ hãi nắm chặt tay Hải Lam, lúc đầu nó còn rất háo hức mong chờ, nhưng bây giờ nó vô cùng lo lắng, không biết liệu nó có thể thành công khai mở Mạch Ma Thuật hay không.
Hải Lam như hiểu được lo lắng của em trai, nàng đặt tay lên đầu nó, từ lòng bàn tay nàng tỏa ra những tia sáng lam nhạt mát lạnh, giúp Tà Huyết bình tĩnh lại.
"Em đừng lo lắng quá, chị chắc chắn em sẽ thức tỉnh một siêu cấp ma mạch." - Hải Lam nhẹ nhàng cổ vũ.
Thực ra nàng đã đoán được Tà Huyết nhất định sẽ thức tỉnh trêи chín mươi đường ma mạch. Bởi vì Tà Huyết kế thừa gien của Huyết Sát, mà Huyết Sát lại là một Chúa Quỷ nên Tà Huyết không thể nào yếu được.
"Thành chủ đại nhân tới!" - Không biết là ai hô lớn, mọi người đều nháo nhác nhìn lên bầu trời.
Ở phía cuối chân trời xuất hiện một bóng đen, đó là một con quái vật to lớn hơn trăm trượng, toàn thân bao phủ trong lớp vỏ cứng màu đen, thân như thân rồng với mình dài và tứ chi đầy móng nhọn, chiếc đầu hung ác với cặp sừng dài, hai mắt đỏ ngầu. Phía sau lưng con quái vật là bốn cái cánh mỏng như cánh chuồn chuồn, nhưng trông lại rất uy mãnh, mỗi lần nó đập cánh cuồng phong gào thét, phong vân biến sắc. Con quái vật này là Hắc Chập Long, con lai giữa loài rồng và loài chuồn chuồn của Thánh Trùng Tộc.
Khi con quái vật đáp xuống giữa quãng trường, một hiệp sĩ mặc áo giáp đen nhảy xuống từ trêи lưng nó.
"Tham kiến thành chủ đại nhân." - Mấy vị pháp sư và hiệp sĩ cúi người chào.
Vị thành chủ ung dung oai vệ đi lên một chiếc bục cao trong quãng trường, liếc nhìn thần dân của ông ta ở bốn phía xung quanh.
"Ta là Ám Dạ, thành chủ thành Trăng Non." - Giọng vị thành chủ trầm ổn vang lên, ông ta có vẻ còn rất trẻ, chỉ như hơn ba mươi tuổi, với tuổi thọ của một Hạch Tâm kỳ cường giả thì tuổi thọ thực sự của ông ta vào khoảng hai mươi đến ba mươi ngàn năm.
"Hôm nay là ngày quan trọng nhất trong cuộc đời của các ngươi." - Ám Dạ nhìn lũ tiểu quỷ, những đứa trẻ này là tương lai, thế hệ tiếp theo duy trì tòa thành phát triển vững mạnh.
"Khai Mạch nghi thức sẽ giúp các ngươi mở ra ma mạch, mở ra con đường tu luyện tiến hóa cho các ngươi, nhưng quá trình này cũng hung hiểm vô cùng, có thể khiến các ngươi nổ tan xác mà chết."
"Vậy nên trong quá trình khai mạch nếu các ngươi cảm thấy chịu không nổi nữa thì nên đứng lên rời khỏi, không nên cưỡng cầu mà mất mạng."
"Giờ các ngươi bước vào ma trận đi, chính tay ta sẽ điều khiển ma trận, giúp các ngươi mở ra mạch ma thuật."
Những đứa trẻ lần lượt rời xa vòng tay của người thân, sợ hãi bước vào ma trận khổng lồ. Nét mặt ai cũng tràn ngập vẻ lo lắng. Chỉ có mấy tên tiểu quỷ là ung dung bình tĩnh, ma quỷ có trăm phần trăm mở ra ma mạch thành công, nên chúng không cần lo lắng.
Hơn hai mươi tên tiểu quỷ được sắp xếp đứng trong trung tâm ma trận, là nơi có mật độ năng lượng cao nhất, dễ dàng giúp chúng mở ra mạch ma thuật, Tà Huyết cũng là ma quỷ nên cũng được ưu tiên đứng ở bên trong.
"Này! Mày là loài Quỷ gì vậy?" - Một tên tiểu quỷ màu trắng đột nhiên vỗ vai Tà Huyết, làm nó giật bắn người.
"Tao là Quỷ Máu." - Tà Huyết mất vài giây định thần, mới có thể trả lời.
"Ha ha, còn tao là Bạch Quỷ."
Sau đó đứa trẻ Bạch Quỷ lại vỗ vai một đứa khác, bắt đầu trò chuyện.
"Mày đoán mày sẽ mở được bao nhiêu ma mạch?"
"Chắc chắn là trêи bốn mươi."
"Vậy thì tao phải năm mươi."
"Bớt ảo tưởng đi, chúng ta mở được hai mươi ba mươi đường ma mạch là đã mừng lắm rồi."
"Mày ngu lắm, sống là phải có ước mơ, vì ước mơ là miễn phí, biết đâu chúng ta có thể mở bốn mươi năm mươi đường ma mạch thật thì sao."
Những tên tiểu quỷ trong trung tâm trận pháp trò chuyện vô cùng vui vẻ.
Trái ngược với lũ tiểu quỷ, ở vòng bên ngoài là hàng ngàn Ma Nhân, Bán Ma Nhân. Những đứa trẻ này tràn ngập lo lắng, chúng không biết liệu chúng có thể thành công mở ra ma mạch hay không, cha mẹ của chúng đã phải đóng rất nhiều tiền mới mua được xuất tham dự Khai Mạch này cho chúng, nếu chúng thành công mở ra ma mạch thì không sao, nhưng nếu thất bại thì cuộc sống sau này sẽ vô cùng khó khăn, có khi bị cha mẹ đem bán lấy tiền trả nợ luôn chứ không đùa.
"Tất cả ngồi xuống, ổn định, trật tự. Ta sẽ kϊƈɦ hoạt ma trận ngay bây giờ." - Ám Dạ thành chủ cao giọng nói.
Ông ta chờ một phút, đợi lũ trẻ ổn định thì mới bắt đầu.
"Ác Quỷ Biến Hình!" - Ám Dạ thành chủ hét lớn, toàn thân ông ta hắc quang tuôn trào, thân thể phình to ra thành một con quái vật cao hơn mười mét mặc trọng giáp. Trông ông ta lúc này vô cùng oai vệ uy nghiêm, tỏa ra uy áp mạnh mẽ, khiến lũ trẻ trong ma trận tròn xoe mắt nhìn.
"Khởi động ma trận." - Ám Dạ phất tay ra hiệu, giọng nói vang dội cả quãng trường.
Mấy pháp sư đứng ở tám hướng bắt đầu kϊƈɦ hoạt ma trận.
"U... U... U... " - Âm thanh ma trận vận chuyển vang lên, cả quãng trường bắt đầu tối đen.
Bên trong ma trận vô số viên đá năng lượng tỏa ra những tia năng lượng bóng tối âm u lạnh lẽo, bao trùm lũ trẻ vào bên trong.
"A...đau quá." - Bắt đầu có những tiếng rêи rỉ vang lên.
Bức xạ bóng tối giống như những chiếc kim nhỏ, liên tục đâm vào người lũ nhóc, chui vào bên trong cơ thể chúng. Sau đó điên cuồng chạy loạn, tàn phá cơ thể.
"Chị...ơi..." - Tà Huyết bị bóng tối lạnh lẽo bao vây, toàn thân nó đau đớn phi thường.
Năng lượng trong cơ thể nó cũng đang hỗn loạn, nó cố gắng khống chế năng lượng như những gì Hải Lam đã dạy khi ở nhà, nhưng đều không thành công.
Cơ thể của nó dường như trống rỗng, nó cố gắng tìm kiếm ma mạch trong cơ thể, nhưng không tìm thấy gì, dù chỉ là một tia.
"A...phanh..." - Trong bóng tối vang lên tiếng kêu thảm, sau đó âm thanh nổ mạnh vang lên.
"Có...có người chết..." - Không biết là đứa trẻ nào hét lớn.
Lũ trẻ trong ma trận nháo nhào sợ hãi, cái chết là điều gì đó rất kinh khủng đối với chúng.
"Phanh..."
"Bùm..."
"Ầm!!"
Có người đầu tiên thì có người thứ hai rồi những người tiếp theo. Lâu lâu trong bóng tối lại vang lên tiếng nổ tung, mỗi một tiếng nổ là một đứa trẻ chết đi vì không chịu nổi áp lực do năng lượng bóng tối gây ra.
Tà Huyết càng ngày càng sợ hãi, nó không muốn chết giống như mấy đứa trẻ đó, vậy là nó càng cố gắng tìm kiếm ma mạch, cố gắng khống chế năng lượng trong cơ thể.
"Ma mạch! Ma mạch! Sao mình lại không tìm thấy ma mạch." - Tà Huyết điên cuồng suy nghĩ, mọi thứ diễn ra quá khác với những gì Hải Lam nói.
Nàng nói nó sẽ có thể đơn giản điều khiển năng lượng chảy vào ma mạch, sau đó hình thành dòng chảy năng lượng trong cơ thể. Nhưng bây giờ mọi chuyện khác quá, Tà Huyết không thể tìm thấy bất cứ sợi ma mạch nào.
Vậy là nó đành cắn răng chịu đựng, để cho năng lượng điên cuồng tàn phá. Theo thời gian trôi qua lượng năng lượng trong cơ thể nó càng lúc càng nhiều, sức chịu đựng của Tà Huyết cũng sắp đạt đến giới hạn cuối cùng.
Tà Huyết cảm thấy nó sắp chết.
"Chị...tạm biệt..." - Cuối cùng Tà Huyết bỏ cuộc, có lẽ nó là con quỷ xui xẻo nhất thế giới, sinh ra không có mạch ma thuật trong cơ thể.
"Cố lên Tà Huyết...em phải sống sót...chỉ cần em quyết tâm thì em sẽ làm được." - Đột nhiên âm thanh êm dịu của Hải Lam vang lên trong đầu Tà Huyết, giống như làn nước mát, làm Tà Huyết thức tỉnh.
"Chị...em sẽ không bỏ cuộc." - Hai mắt Tà Huyết lóe lên ánh sáng của lòng quyết tâm.
"Không có mạch ma thuật, vậy dẫn năng lượng vào mạch máu vậy." - Tà Huyết lóe lên ý nghĩ điên rồ, nó cảm thấy mạch ma thuật và mạch máu đều chảy dọc khắp cơ thể, nếu nó không có mạch ma thuật, vậy sẽ dùng mạch máu thay thế.
"Dù sao cũng chết, liều thôi!"
Tà Huyết nghĩ là làm, bắt đầu điều khiển năng lượng chảy vào trong mạch máu của nó, dòng năng lượng bóng tối hòa vào máu tươi, biến thành một loại năng lượng mới vô cùng kỳ lạ, có màu đỏ tươi.
Lúc này Tà Huyết cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, năng lượng bóng tối hòa vào máu chạy khắp cơ thể, tuần hoàn về tim, khiến nó cảm thấy toàn thân tràn ngập năng lượng, vô cùng thư thái thoải mái.
Thời gian còn lại trong ma trận không còn thống khổ nữa, năng lượng bóng tối vốn như kim châm sắc lạnh đã biến thành làn gió mát, bị Tà Huyết chủ động hút vào bên trong cơ thể.
Hơn nửa ngày thì ma trận mới dừng lại, bóng tối dần tản đi, ánh sáng lại xuất hiện.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook