Ma Giáo Giáo Chủ Của Ảnh Hậu - Mộ Vũ Hề Hề [bh]
-
C21: Nghi Hoặc Của An Tổng
An Nhược Thủy cúp điện thoại của Lạc Huyền Ca, nàng nhìn như tức giận, nội tâm kỳ thực không có bao nhiêu oán khí, ánh mắt nhìn di động trên tay hơi phát sinh biến hóa.
Xa xa Giang đạo đang khiển trách một vai nữ phụ, An Nhược Thủy đoán chừng tạm thời sẽ không tiếp tục quay, vì vậy cùng trợ lý Lý Điềm bên cạnh nói một tiếng liền rời đi.
Đi tới phòng nghỉ, An Nhược Thủy liền gọi điện thoại cho ca ca nhà mình.
Sau khi điện thoại kết nối, bên tai An Nhược Thủy truyền tới tiếng ca ca ôn hòa ân cần thăm hỏi.
"Làm sao vậy? Gọi điện thoại chưa? Có phải gặp việc gì khó?"
An Tuấn Phong niềm nở hỏi như bắn liên thanh, An Nhược Thủy không nhịn được cười một tiếng: "Không có chuyện gì, nàng rất tốt."
"Ừ, vậy thì tốt. Ngươi nếu không bài xích nàng, thì thân cận hơn một chút đi. Ngươi từ nhỏ đã không bạn bè gì, nhìn một mình ngươi cô đơn, trong lòng ca buồn hết sức." An Tuấn Phong nói một hồi cũng sắp rơi nước mắt, ba mẹ đi sớm, muội muội xem như là hắn một tay nuôi lớn.
Khi còn bé muội muội ôm búp bê đứng trước mặt hắn, gò má hồng hồng tràn đầy nước mắt, ủy khuất rưng rưng kéo ống tay áo hắn, thút thít hỏi hắn: "Ca ca, bọn họ đều không chơi với ta, bọn họ nói ta là đứa con hoang không có ba mẹ. Ca ca ~ "
Ôi zồi ui, tấm lòng thương muội của chàng thiếu niên a, trong nháy mắt đau đến tim gan phèo phổi đều run rẩy.
Sau đó hắn tiêu tiền mời một vài đứa trẻ bồi em gái mình chơi, kết quả bị người lừa tiền tài lừa tình cảm... Muội muội về sau cũng không thích đến gần người ngoài nữa.
"Ca! Ca? An Tuấn Phong?!"
"A? Ừ —— ngươi nói đi, ca nghe đây." An Tuấn Phong bị hét hoàn hồn.
An Nhược Thủy ở phòng nghỉ âm thầm đỡ trán: "Ca, ngươi có phải lại đang nghĩ ngợi mấy thứ lung tung bậy bạ?"
"Không có, không có đâu." An Tuấn Phong chột dạ vuốt ngực nói.
An Nhược Thủy cũng không muốn tiếp tục xoắn xuýt chuyện này, nghĩ một chút mục đích gọi điện thoại ban đầu, An Nhược Thủy lập tức hỏi An Tuấn Phong: "Ca, ngươi giúp ta nhìn xem có kịch bản nào liên quan tới võ lâm giang hồ hay không."
"Hm?" An Tuấn Phong sửng sốt một hồi, loại kịch bản này không hợp lối diễn của muội muội a, muội muội cho tới bây giờ chưa từng diễn qua phim về giang hồ gió tanh mưa máu nào, chẳng lẽ nàng muốn đổi hình tượng?
Có thể đoán được lão ca nhà mình đang não bổ, An Nhược Thủy lập tức giải thích: "Không phải là ta muốn diễn."
"Hả? Vậy ngươi tại sao..."
"An thị lần này thi tuyển, có phải hạng nhất sẽ nhận được giải thưởng lớn thần bí của An thị?" An Nhược Thủy hỏi.
An Tuấn Phong: "Đúng vậy, đây là quyết sách nội bộ của công ty. Như vậy thuận lợi hơn cho người mới xuất đạo, hơn nữa đối bọn họ mà nói càng danh chính ngôn thuận."
"Có thể bỏ đi giải thưởng lớn thần bí, đổi thành kịch bản võ lâm giang hồ hay không." An Nhược Thủy hết sức nghiêm túc hỏi An Tuấn Phong, An Tuấn Phong ngẩn người một chút: "Tại sao?"
An Nhược Thủy không trả lời hắn, ngược lại hỏi An Tuấn Phong một chuyện khác.
"Ca, lần tranh tài này có nội tình sao?" Năm xưa lúc An Nhược Thủy mới vào giới giải trí, vốn muốn điệu thấp dựa vào thực lực từng bước một đi lên đài cao, mấy tháng sau bị chèn ép đến gầy mấy vòng, An Tuấn Phong thương tiếc muội muội, trực tiếp triệu tập ký giả mở họp báo biểu lộ thân phận của An Nhược Thủy. Từ đó về sau An Nhược Thủy bất tri bất giác liền được người cung phụng.
Trước khi lộ ra thân phận: Xì căng đan #_Kinh hãi! Tiểu hoa đán cư nhiên hẹn đêm với phú nhị đại họ J_#
#_Kim chủ thần bí của tiểu hoa đán [kèm hình]_#
#_Sao nữ tiền đồ trôi chảy như vậy, Lưu ảnh đế sau lưng không thể không nhắc đến_#
Sau khi lộ ra thân phận: Xì căng đan #...#
Sau khi lộ ra thân phận liền không có xì căng đan nữa, cái gì phú nhị đại họ J? Cái gì kim chủ thần bí? Cái gì bắp đùi vàng ảnh đế? Muội muội của An Tuấn Phong mà cần dựa những người này để tăng địa vị sao? Mười tên phú nhị đại họ J cũng không sánh bằng An Nhược Thủy gia đại nghiệp đại a, một lão bản buôn than đá cũng coi là kim chủ thần bí sao? Cái gọi là bắp đùi vàng ảnh đế, dân mạng để ý một chút: Eh ~ đó không phải là gà cưng của công ty nhà An Nhược Thủy sao?
Cho nên, rốt cuộc là ai bao nuôi ai? Ai là bắp đùi vàng của ai?
Trong lúc nhất thời, An Nhược Thủy điệu thấp vả mặt toàn dân mạng. Nhưng mà mọi người vốn luôn hận giàu lại không nổi lên được chút phê bình nào đối với An gia, mỗi lần quyên tiền thiên tai An gia đều là người đầu tiên đứng ra, trẻ em nghèo khó mà An thị tài trợ mỗi người một ngụm nước miếng là có thể phun chết anti, càng huống chi An Tuấn Phong cùng An Nhược Thủy mất cha mẹ từ bé, một mình An Tuấn Phong nuôi lớn muội muội, có thể xem như là đem tập đoàn nửa chết nửa sống của nhà mình từng bước một xây dựng thành đại xí nghiệp tầm cỡ quốc tế, bản thân tuổi trẻ tài cao tướng mạo anh tuấn, lại không có bất kỳ tin tức hoa thơm cỏ dại nào.
Trên weibo thỉnh thoảng share món ăn bản thân mới học, thuận tiện @muội muội có rảnh rỗi về nhà nếm thử một chút.
Rất nhiều người không cam lòng vì không đào được chút xì căng đan nào của An Tuấn Phong ra ánh sáng, vì vậy chuẩn bị sẵn sàng trường kỳ tác chiến, ngày ngày phái người đi ngồi chờ. Kết quả thấy được An Tuấn Phong rảnh rỗi thì đi học thêm vài món sở thích, học cái gì mà điêu khắc cắm hoa pha trà đánh cờ. Thật vất vả chụp được lúc An Tuấn Phong thần sắc không đúng, che che giấu giấu trốn trốn núp núp rời khỏi nhà, kết quả là người ta muốn đi cúng cha mẹ đã qua đời, sở dĩ che giấu là bởi vì sợ muội muội biết rồi lại nghĩ tới chuyện thương tâm.
Phóng viên lá cải: Chòi má! Có thể để chúng ta lấy thêm chút tiền lương hay không?! Đường đường một gã tổng tài, sống thành chàng trai ấm áp muội khống nhà bên là nháo dạng nào a?!
Mà bây giờ lúc An Nhược Thủy lại lần nữa hỏi An Tuấn Phong, tranh tài có nội tình hay không, nội tâm An Tuấn Phong khẩn trương một hồi, cuộc tranh tài này mặc dù không nói rõ bên trong điều động ai ai ai, nhưng trong lòng mọi người đều biết rõ An thị đang nâng người mới, cho nên thời điểm những thí sinh khác biết chuyện này, đều sẽ không tận lực đoạt cơ hội lộ diện của nghệ sĩ An thị.
"Ca, bất kể cuộc tranh tài này có nội tình hay không, đều hãy để cho tất cả thí sinh cạnh tranh công bằng, được không?" An Nhược Thủy biết, chỉ cần không định sẵn nội tình, Lạc Huyền Ca nhất định có thể chiến thắng. Mà phim võ hiệp nàng chọn cho Lạc Huyền Ca, cũng có thể mượn lý do này quang minh chính đại giao cho Lạc Huyền Ca, như vậy tựa hồ có thể để Lạc Huyền Ca tiến thêm một bước với giang hồ trong mộng.
An Tuấn Phong có chút không biết làm sao, muội muội đây là đang nháo dạng nào a? Từ sau khi muội muội kết hôn, nàng biến hóa càng ngày càng lớn.
Nhưng An Tuấn Phong cũng không hỏi nhiều, suy nghĩ một hồi liền đáp ứng.
"Yên tâm đi, ta sẽ an bài ổn thỏa."
"Cảm ơn ca." An Nhược Thủy giống như xong được một cọc đại sự thở phào nhẹ nhõm, còn chuẩn bị nói gì, lại đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài.
Trợ lý Lý Điềm gõ cửa hô: "Lão bản, đạo diễn bảo ta tới kêu ngươi, có thể quay rồi."
"Được, ta biết rồi." An Nhược Thủy vội vàng cùng An Tuấn Phong tạm biệt, trước khi đi còn bổ sung một câu: "Ca, nếu ngươi chọn được kịch bản, đừng vội giao xuống, đưa cho ta nhìn một chút mới quyết định."
"Được được được. Nhanh đi quay phim đi, chú ý nghỉ ngơi, tuyệt đối đừng quá mệt nhọc." Giọng nói An Tuấn Phong đầy cưng chiều.
Sau khi cúp điện thoại, An Nhược Thủy đi quay phim trước.
An Tuấn Phong vừa để cho bí thư đi lấy kịch bản võ hiệp, vừa tìm người điều tra xem trong giới có minh tinh nào đến gần muội muội nhà mình tìm tài nguyên hay không.
Giới giải trí rất loạn, An Tuấn Phong từ đầu đến cuối đều không yên lòng muội muội, sợ nàng bị người lừa như khi còn bé. Lừa tiền lừa vật là chuyện nhỏ, dù sao An gia không thiếu những thứ này, hắn sợ có người lừa gạt tình cảm của muội muội.
Một phen điều tra, An Tuấn Phong không có được kết quả. Có điều trong đầu linh quang chợt lóe đột nhiên nghĩ đến Lạc Huyền Ca, An Tuấn Phong dáng vẻ hiểu rõ cười một tiếng.
Tiếp đó lại phân phó bí thư đem tất cả kịch bản võ hiệp của công ty lấy tới hết, hắn muốn đích thân chọn.
Tác phẩm xuất đạo của em rể, hắn làm đại ca, dĩ nhiên phải để ý một chút.
...
Lạc Huyền Ca ở hội trường tranh tài cũng không biết huynh muội An gia đang thay nàng tính toán đường đi nghệ thuật, lúc này nàng từ phòng nghỉ đi ra, vừa vặn gặp được Trương Mạn Mạn.
Lạc Huyền Ca nhìn đối phương như cũ tư thái kiêu ngạo đắc ý, Lạc Huyền Ca cong mép cười nhạt, không có thực lực mà cuồng vọng chẳng lẽ không phải là tự tìm đường chết sao?
Trương Mạn Mạn thì thấy Lạc Huyền Ca vẫn chưa thay đổi trang phục tranh tài, nàng tâm tình tốt đến một độ cao trước đó chưa từng có. Lạc Huyền Ca luôn luôn may mắn chiến thắng, lần này cuối cùng bế tắc.
Suy nghĩ một chút cũng đúng thôi, một diễn viên quèn cả ngày giả thi thể diễn nữ quỷ, cùng với một người nổi tiếng trên mạng thì có thể chuẩn bị được cái gì hay? Ván này, nàng thắng chắc!
"Chó ngoan không cản đường, làm phiền nhường một chút." Ánh mắt Trương Mạn Mạn thoáng quét qua Lạc Huyền Ca, hiện tại bọn họ đều không ở hội trường, cho nên cũng không cần cố kỵ máy quay, thái độ hai người lập tức đều thay đổi.
Lạc Huyền Ca cố nén cười né người tránh đường ra, nhìn bóng lưng Trương Mạn Mạn đi xa, Lạc Huyền Ca cuối cùng không nhịn được bật cười: "Thế gian chỉ có tình yêu không bị khống chế cùng với đầu óc của kẻ ngu xuẩn, mới khiến người ta không giải thích được! Hữu hộ pháp nói quả không sai, bổn tọa hôm nay tin rồi."
┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook