Lý Triều Bá Đạo Phò Mã
-
1119: Sự Thật 02
Thư phòng của Lý Thường Kiệt Kiểm Hiệu Thái Uý, người có thực quyền đứng đầu binh mã thiên hạ.
Khi này có ba người đang ngồi tại nơi đây.
Trên cao cụ Lý Thường Kiệt đang nhìn hai đứa cháu trai, đều suất sắc như nhau, nhất là thời gian này Ngô Khảo Ký hồi tâm chuyển ý, lãng tử quay đầu, làm việc cực kỳ quy tắc, chăm chỉ , nghiêm túc.
Cụ Kiệt thấy hết, bởi vì bên người Ký luôn có người của cụ Kiệt giám thị cùng báo về.
Ngô Khảo Ký thức khua dậy sớm , lăn xả luyện binh, lại tất tưởi lo công xưởng, đúc tiền, chế giáp, có gì mà cụ không thấy.
Hành động chừng mực, rèn quân nghiêm cẩn , thậm chí nhóm thân binh vốn chất lượng không cao của Ngô Khảo Ký sau một thời gian được chính bản thân đứa cháu này rèn dũa trong mấy tháng đã mạnh mẽ ngang thân binh của Ngô Khảo Tích.
Thêm vào đó sự láu lỉnh ứng biến cực nhanh với tình thế, đứng trước đại điện toàn nhân vật cấp cap của Đại Việt cũng không có chút mất bình tĩnh.
Mặc dù giả vờ ngây ngô, nhưng có thể lừa người ngoài , không lừa được cụ Kiệt.
Bởi mấy tháng qua từng cử chỉ, hành động của Ngô Khảo Ký đã vào trong mắt cụ.
Phải nói trong hai đứa cháu cụ đều hài lòng , nhưng cụ đánh giá Ký cao hơn Tích.
Tích có sự chắc chắn nhưng lại bảo thủ câu nệ.
Tích có nhiều tài nhưng lại thiếu đi tính thích ứng thời cuộc và không hiểu lợi dụng quan hệ.
Trong khi đó Ngô Khảo Ký rất giỏi trong vấn đề tạo quan hệ.
Sự tính toán cùng nhìn bố cục tổng thể của Ký cao hơn nhiều so với Tích.
Đây là cụ Kiệt đánh giá thông qua những hành vi của Ngô Khảo Ký thể hiện trong thời gian qua.
Đối với quân thì luyện tập nghiêm khắc, thậm chí có những cách rèn quân mà cụ Kiệt phải học.
Ví như giờ giấc khiêm khắc đến từng phút.
Luật lệ quy củ sâm nghiêm vô cùng.
Thậm chí ban đêm có lệnh điều động , tất cả quân đội chỉ có thời gian uống cạn một chén trà để tập hợp vớ đầy đủ quân trang chiến đấu, ai chậm thì sẽ phạt , đội nào chậm nhiều sẽ phạt cả đội.
Tuy nghiêm khắc nhưng lại tình nghĩa, quan tâm đời sống tinh thần cho từng bịn sĩ.
Thậm chí việc mai mối dựng vợ gả chồng cho đâm binh sĩ cũng được quan tâm, không chỉ thân binh mà thường binh, tinh binh đều được quan tâm.
1500 quân trong tay Ngô Khảo Ký trong 5 tháng qua đã quá mạnh, nếu so sánh thì Tích không đủ thủ đoạn như Ký.
Lại thêm việc Ký dùng tiền bạc, tình cảm lôi kéo người bên ngoài như họ đám họ Tạ, họ Lê, Hoàng Tộc thì Tích cũng không lại, Tích quá thanh tao và có phầm hơi tự phụ tài năng của bản thân mà xa lánh những người hắn cho là làm lỡ tiền đồ.
Sự việc quan trọng nhất là Lý Thường Kiệt đánh giá cao Ngô Khảo Ký đó chính là việc hắn làm bậy bạ cấp Hiếu Liêm cho một đám hàn môn.
Tuy làm bậy nhưng Ngô Tuấn lại tán thưởng.
Những hàn môn này đều được Ký kiểm tra rất kỹ sau đó mới dựa vào thân phận của mình tiến cử cho cụ Kiệt.
Đây là xây dựng thế lực phe cánh không nề hà xuất thân mà tìm người chân tài thực học.
Nhưng việc Ngô Khảo Ký nổi lên như vậy cũng gây khó khăn cho Ngô Gia vì vấn đề thừa kế.
Cũng không sao, Ngô Khảo Ký nhận Tân Bình Lộ, tuy Ỷ Lan không có ý tốt nhưng lại là một ý hay khiến Ngô Tuấn cảm thấy hoàn hảo.
Ngô Khảo Ký quản phương Nam, Ngô Khảo Tích quản phương Bắc, Ngô gia vẫn vững vàng.
Còn về thực lực của Ngô gia? Ha ha ha… Ỷ Lan sợ là phải thất vọng rồi.
Lý Thường Kiệt không khinh thường người con gái này, nhưng Lê gia cùng Ỷ Lan vẫn còn quá non.
Ngô Gia có thể lo cho Ngô Khảo Ký đứng vững ở Tân Bình mà chẳng có chút nào suy yếu ở Thăng Long cả, bên ngoài thể hiện một chút khó khăn để Ỷ Lan có chút niềm vui nho nhỏ rồi đỡ sinh sự thôi.
Vì Lý Thường Kiệt đang thực hiện một kế hoạch lớn, không muốn bị cản chân.
— QUẢNG CÁO —
“ Hôm nay bá gọi hai ngươi đến đây nói chuyện bởi lẽ cả hai đều là tương lai hi vọng của Ngô gia.
Chính vì vậy cả hai cần phải hiểu nhất vị thế của Ngô gia cùng ý chí của Ngô gia”
“ Muốn hiểu rõ điều này thì cần phải hiểu rõ các quan hệ của Hoàng Tộc chính thống và các thế gia… gần đây Bá thấy Thằng Ký mỗi lần vào cung có vẻ rất e ngại Thái Hậu và dường như có nhiều nhượng bộ.
Có lẽ thằng Ký chưa hiểu nhiều cho nên thằng Tích nói trước… ngươi hiểu đến đâu về địa vị và ý chí Ngô gia?”
Đây là một lần răn dạy bổ ích cho nên cụ Kiệt nói dài dòng, dài mà không thừa khiến cho Ký hết sức chăm chú lắng nghe.
“ Dạ thưa bá, cháu xin phép nói” Khảo Tích chắp tay cúi đầu cung kính.
“ Ừ” cụ Kiệt gật đầu cho phép.
“ Nếu lấy Hoàng tộc làm trung tâm thì Ngô gia lúc này đang đứng ở vị trí bảo vệ quyền lợi của Hoàng Tộc, ngăn cản quyền lợi rơi vào tay ngoại thích.
Lê Thị Châu Phong và Dương Thị Châu Lạng- Dương Thị Nghệ An tranh đấu đã hạ màn.
Lúc này muốn đảm bảo quyền lợi cho Ngô Gia thì vần lấy bảo vệ lợi ích đệ tử hoàng tộc làm chính, chèn ép Lê gia”
“ Riêng về phần Hoàng Tộc chúng ta nhận được minh hữu tuyệt đối từ Lý Kế Nguyên, Lý Hoằng Chân, Lý Chiêu Minh.
Lý Nhật Thành… còn về Lý Nhật Trung người này có dã tâm lại thiếu đảm lược… khó dò.
Lý Đạo Thành người này Nho khí quá nặng và có tư tưởng chống đối Ngô gia…”
“ Về minh hữu thì Đỗ gia Tân Hưng đã nhận ân của Ngô gia mà tránh hoạ diệt tộc ắt hẳn vẫn nhớ tình xưa.
Đỗ gia Long Biên, Phạm gia Hoa Lư đều là đời đời thông hôn Ngô gia.
Gắn với nhau thành một mối.”
“ Cho nên theo ý của cháu Ý Chí của Ngô Gia vẫn là đứng bên lợi ích của Hoàng Tộc đệ tử, thắt chặt minh hữu cùng các thế gia đồng minh.
Chèn ép Lê thị Châu Phong.
Không để ngoại thích vùng biên chen chân vào Kinh Sư chuyện”
Cái quái gì thế này.
Ngô Khảo Ký không hiểu Khảo Tích đang nói của nợ gì.
Không thể hiểu từ năm 17 tuổi đến 22 tuổi cái cỗ thân thể này đã làm gì? Ngô Khảo Ký không có chút ấn tượng nào về những đầu mối chính trị mà Ngô Khảo Tích vừa nói.
Dương gia Lạng Châu là ai? Lê Thị Châu Phong là ai?
“ Tích nói gần đúng.
Thằng Ký có ý kiến gì bổ xung?” cụ Kiệt gật gù khá hài lòng với cách nói của Tích.
Ký thì bổ xung cái quái gì? Tích nói gì hắn còn không hiểu đấy.
“ Dạ anh Thục nói đúng lắm, cháu không có ý kiến gì thêm” Ký vâng dạ thưa lên.
“ Ngươi , cái thằng láu cá này…” Cụ Kiệt cười mắng.
“ Những lần vừa qua bá cảm thấy ngươi quá sức nhân nhượng Ỷ Lan.
Nàng ta không phải đại diện cho hoàng tộc, ít nhất lúc này chưa phải.
Cho nên những lời nàng ta nói với ngươi, cảm thấy hợp lý thì làm , cảm thấy không hợp lý thì thôi...!Cần gì thì báo với bá, không cần phải cầu xin người ngoài, ví dụ như chuyện chiến thuyền mua bán lần này vậy.
Vốn dĩ rất đơn giản, không cần thông qua ý kiến của Ỷ Lan...!rồi lại chuyện Thiên Sách...!đúng ra ngươi không nên công bố nhiều người như vậy....”
Ngô Khảo Ký há hốc mồm...
Bá đạo vậy...!— QUẢNG CÁO —
Bá của hắn bá đạo vậy...
Hợp lý thì nghe...!không hợp lý không cần nghe...
“ Vậy cháu mới vừa cho mấy nữ tì mật thám của Thái Hậu quay lại hầu hạ Từ Huy, mà cháu không thoải mái, đuổi đi được không ạ?”
“ Đuổi..”
“ Vậy thủy quân 800 người triều đình cho, cháu lấy lính không lấy tướng, đuổi đi được không ạ?”
“ Đuổi..”
“ Vậy các chức quan văn ở Tân Bình Lộ?”
“ Đưa danh sách lên cho ta..”
Úi trời...!cha mẹ ơi...
“ Vậy vậy...!Thái Hậu không cùng phe Hoàng tộc cùng Ngô gia sao?” Ngô Khảo Ký ngây ngô, hắn thực sự muốn hiểu thật rõ quan hệ này để dễ bề hành động.
“ Cùng thuyền nhưng không cùng mạn...!thằng Tích, giải thích cho Ký nó hiểu”
Cụ Kiệt nghiêm túc sắc mặt nói...!thật khó hiểu...
Ngô Khảo Ký chỉ đành dùng ánh mắt mong chờ nhìn về anh Tích của hắn...
Tích nuốt nước bọt, chuẩn bị bài giảng, lần này chỗ nào không thông là Ngô Khảo Ký hỏi ngay, không dấu dốt.
Chu choa.
Cái gì là Ỷ Lan là con quan nhỏ họ Lê vùng Hà Bắc? bậy bạ.
Cái gì mà Lý Nhật Tôn nhìn thấy Ỷ Lan trên đường đi chùa Dâu dựa vào cây lan mà hát nên đón vào cung, bậy nào.
Ỷ Lan gia thế hiển hách, là đại thế tộc Lê gia ở Phong Châu, lực mạnh vô cùng.
Nhớ lúc Ỷ Lan sinh ra Lý Càn Đức và Lý Càn Quyết thì Lê Gia Châu Phong còn dâng lên hai con voi trắng, từ đó Lý Thánh Tông đổi niên hiệu Thiên Thống Bảo Tượng.
Còn Dương Hồng Hạc là Dương gia nhưng mà là nhánh Dương gia ở Châu Lạng, một nhánh tách ra lập nghiệp và lớn mạnh Dương gia ở Nghệ An.
Thời Thượng Dương Hoàng Hậu Nhiếp chính cuối năm năm ngoái thì Quan Lạng châu mục là Dương Cảnh Thông dâng con hươu trắng.
Quần thần dâng biểu lên chúc mừng.
Thượng Dương lúc ấy làm Nhiếp Chính phong Dương Cảnh Thông làm Thái bảo.
— QUẢNG CÁO —
Tất nhiên Lê Gia cũng làm y đúc, khi Ỷ Lan đoạt được vị thì cũng dâng lên hưu trắng điềm lành.
Như vậy có thể thấy quan hệ trong này không tầm thường một chút nào.
Lê thị của Ỷ Lan rất mạnh ( Đây cũng là lý do mà Ngô Huy Tuấn mơ về chuyện Ỷ Lan chạy về Phong Châu, nhưng hắn không biết về đoạn lịch sử này cho nên bịa bừa quan hệ lung lung Hà -Dương -Lê- Đoàn mấy tộc ở Tây Bắc).
Như vậy có thể thấy Dương gia không hề đoàn kết , bắc nam tranh chức gia chủ.
Và bí văn ở đây đó là Lý Thường Kiệt hận Thiên Cảm Dương gia Nghệ An đến cùng cực thái độ cực kỳ quyết tuyệt với Dương gia Nghệ An.
Nhưng trong lúc lơ đễnh ông ta lại tỏ vẻ chua sót khi Thượng Dương bị ép chết.
Ngô Khảo Ký hỏi ra thì mới biết.
Ý của Lý Thường Kiệt là muốn đấm gục Dương gia Nghệ An.
Đưa Dương gia Lạng Châu lên chính thống.
Lúc này thế lực Dương gia Nghệ An trong triều rất mạnh cho nên Lý Thường Kiệt phải đoàn kết cả Hoàng tộc đệ tử , Lê thị Phong Châu, Dương gia Lạng Châu cùng chèn ép tập đoàn Dương gia Nghệ An.
Chuyện Nhiếp chính thoả thuận rằng Ỷ Lan sẽ tham chính cùng Thượng Dương.
Nhưng trong lúc Lý Thường Kiệt trấn áp Nghệ An thì ở Thăng Long lại “ điều tra” được Thượng Dương cùng 76 phi tần “ thông đồng” Đại Tống muốn đưa Dương thị cướp ngôi nhà Lý.
“ Bằng chứng” rõ ràng cho nên Lý Thường Kiệt tức tốc quay về đã muộn.
Nhưng chính lúc này Lý Thường Kiệt mới nhận ra dã tâm của Ỷ Lan và Lê thị Châu Phong rất lớn.
Hoàng tộc một bộ phận như Lý Kế Nguyên cũng thấy điều này cho nên ủng hộ Lý Thường Kiệt áp chế Ngoại Thích mới … Lê Thị.
Lý Thường Kiệt thành công bảo hộ được Dương Cảnh Thông Châu Lạng , nhưng anh ta vẫn mất chức Châu Mục vào Thân Cảnh Phúc.
Chuyện rất rắc rối chứ không hề đơn giản như bề ngoài.
Có thể nói lúc này Ỷ Lan không có thực quyền ở Thăng Long.
Nhưng cụ Kiệt lại nghĩ sâu hơn, vì trong lịch sử kết cục làm quyền thần không ai tốt đẹp cả thậm chí liên luỵ con cháu.
Làm quyền thần mà muốn sống ổn thì phải tiếp tục làm quyền thần cho đến cùng và cha truyền con nối làm quyền thần.
Nhưng Cụ Kiệt cảm thấy đời sau không ai được như cụ nên tìm lối lui thân bảo toàn gia tộc.
Trong lịch sử thì đó là Ngô gia Ái Châu.
Nhưng lúc này cụ lại cảm thấy Ngô Khảo Ký có khả năng ấy… nhưng vì đảm bảo an toàn thì vẫn nên phát triển Tân Bình Lộ Ngô gia.
Cần phải quan sát Ký thêm một thời gian.
Nếu Ký không có khả năng quyền khuynh triều dã thì cụ Kiệt sẽ từ từ buông bỏ binh quyền cho vua Lý Càn Đức khi hắn đủ lớn và có nhận thức đầy đủ về Ngoại Thích nguy cơ..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook