Ly Thiên Đại Thánh
-
Quyển 3 - Chương 98: Cửu Tinh Điểm Mệnh Thuật
Editor: Wave Literature
"Thiên Đao?"Tôn Hằng không để ý tới lời của đối phương, chỉ đứng đối diện, sắc mặt âm trầm đánh giá vị cao thủ mang lại cảm giác nguy hiểm trước tới nay chưa từng có này.
Hắn vừa ảo tưởng mình đã vô địch rồi, bây giờ lại có một vị đối thủ thực lực thuộc loại khủng bố thế này.
Thực lực người này, còn mạnh hơn Uyên Sơn đệ nhất cao thủ Sở Thiên Cơ, chắc đã tới tiên thiên cao thủ đỉnh phong rồi!Tiến thêm một bước, sợ sẽ đạt tới cảnh giới mấy trăm năm qua không ai đạt được võ đạo đại tông sư!Đương thời, luận về tu vi, thì đã không có người tập võ nào mạnh hơn người này!Đây là một thanh niên có thể xem là tuấn mỹ, nhưng vẻ đẹp của hắn nghiêng về tính nữ hơn, khiến cho khí chất của hắn hơi âm u lạnh lẽo.
Quần áo bị xé rách, cả người đầy máu tươi, cũng khiến cho Tôn Hằng đoán được tình huống của hắn không tốt lắm.
Tất nhiên, cho dù là thế, Tôn Hằng cũng không dám khinh thường hắn!Nhưng những thứ này không phải là thứ mà Tôn Hằng chú ý, thứ hấp dẫn sự chú ý của hắn, chính là thanh đao màu đen kịt kia.
Chính là vật này, vừa rồi có thể ngạnh kháng Chân Vũ Thất Kiếp Kiếm Khí mà không hư hao gì!Đao pháp của người này mang theo cảm giác lật úp thiên địa, giống như Tiêu Vật Vong, hiển nhiên cũng tu luyện Vấn Thiên Đao Quyết.
Nhưng uy năng của đao pháp của người này, so với Tiêu Vật Vong, không chỉ mạnh hơn một lần!Thân có Vấn Thiên Đao Quyết, đi cùng Tiêu Vật Vong, đao trong tay lại có thể ngạnh kháng Chân Vũ Thất Kiếp Kiếm Khí mà không bị sao.
Thì thân phận của đao này, không hỏi cũng biết.
Tất nhiên là thanh đao đã từng ngạo thị thiên hạ, chém giết vô số người tu pháp Thiên Đao!Không ngờ tới, thanh đao tiếng tăm lừng lẫy như vậy, mà hình dáng lại bình thường không nổi bật."Không sai!"Tưởng Mạc Nhiên nắm chặt tay, siết chặt chuôi của Thiên Đao, nói: "Tại hạ Thiên Đao Môn môn chủ Tưởng Mạc Nhiên, đao này là Thiên Đao!"Hắn cầm đao chỉ Tôn Hằng, giọng nói nghiêm túc: "Ta nói lại lần nữa, giao Chân Vũ Thất Kiếp Kiếm Khí, ta có thể miễn ngươi tội chết!"
"Nếu không..."Hắn đảo mắt nhìn thi thể của Tiêu Vật Vong, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lẽo,Giọng nói của hắn lạnh như gió tháng chạp, khiến cho người khác lạnh lẽo: "Giết đệ tử của Thiên Đao Môn chúng ta, chết trăm lần còn không đủ!"Khẩu khí (Khí phách qua lời nói) của hắn cường ngạnh, tay cầm đao nhẹ nhàng run rẩy, trong lòng bàn tay còn có máu tươi chảy ra bên ngoài.
Hiển nhiên, đón đỡ mấy chục đường kiếm khí của Tôn Hằng, bản thân hắn cũng không lộ ra vẻ thoải mái như bên ngoài."Khẩu khí của các hạ thật lớn."Tôn Hằng nghiêm túc nhìn đối phương nửa ngày, mới chậm rãi duỗi ra hai tay, hờ hững nhìn đối phương: "Sợ sau khi ta giao ra cách vận hành kiếm khí, thì ngươi cũng sẽ giết người diệt khẩu mà thôi?"Võ giả chém giết sinh tử, tâm tình phải thật thuần túy, không được phép có sai sót, cỗ sát khí và sát cơ nồng đậm mà đối phương vừa thể hiện ra, không thể giả được!Nói tha cho Tôn Hằng một mạng, chính là muốn tạo điều kiện để Tôn Hằng giao công pháp ra.
Thật ra chuyện này cũng rất dễ hiểu, công pháp độc môn của nhà mình, có thể để cho người ngoài học, sợ là không nhiều lắm.
Giết người diệt khẩu, mới là chuyện thường!Đương nhiên, cho dù thực lực của người này rất mạnh, nhưng Tôn Hằng cũng tự tin, mình vẫn có thể thắng được hắn."Ngươi không giao?"Tưởng Mạc Nhiên không đáp, chỉ hỏi ngược lại Tôn Hằng, hai mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm, trường đao run lên: "Ta có cách để cho ngươi giao ra đấy!"Những thành viên còn sót lại của Thiên Đao Môn, mấy năm gần đây trộn lẫn với Ma Môn, nên cũng học được không ít thủ đoạn tra tấn người khác.
Chỉ cần rơi vào trong tay bọn họ, thì bọn bọ có rất nhiều cách ép ngươi mở miệng.
Lúc này Tưởng Mạc Nhiên cũng không nói nhiều nữa, Thiên Đao rung lên, khí cơ quanh mình phập phồng, một cảm giác bao la mờ mịt đã bao phủ khắp xung quanh.
Tuy lúc này Tưởng Mạc Nhiên bị thương, cần phải tĩnh dưỡng phục hồi thương thế, như đối phó với một người như Tôn Hằng, hắn vẫn có tự tin có thể nhẹ nhàng giải quyết!Hơn nữa, còn có huyền công gia trì, nên trạng thái của hắn gần như đỉnh phong, cho dù bản thân đã bị thương nặng, nhưng thực lực cũng không hề yếu đi một tí."Hừ…"Đối mặt với nguy cơ mang tính sống còn, biểu cảm của Tôn Hằng lại chỉ có lạnh nhạt, nét mặt không hề thay đổi: "Muốn bắt sống ta, thì xem các hạ có bản lãnh này hay không!"Hắn than nhẹ một tiếng, khí tức toàn thân thu vào bên trong, ánh sáng vàng nhạt của đôi mắt hắn cũng nhạt hơn rất nhiều, cả người giống như rơi vào trong bóng tối.
Sau một khắc.
Trong bóng tối, cơ thể của Tôn Hằng đột nhiên sáng lên chín ngôi sao.
Chín ngôi sao này kết nối với nhau, bay xuyên qua đầu, ngực, đan điền của Tôn Hằng, rồi hợp nhất với thân thể hắn."Oanh..."Khí tức cuồng bạo giống như núi lửa phun trào, đột nhiên hiện ra trong cơ thể của Tôn Hằng.
Sức mạnh có thể nói là khủng bố, như khói bốc lên cuồn cuộn, không kiêng sợ bất cứ thứ gì tiết ra bên ngoài.
Cơ thể của Tôn Hằng, cũng bành trướng lên, trong thời gian ngắn cao hơn bình thường hai cái đầu.
Cơ thể của hắn biến lớn, cũng không có mập ra, ngược lại lộ ra sức bật mạnh mẽ có thể nhổ núi lấp sông.
Bờ vai rộng lớn, tựa như có thể nâng núi cao lên; hai chân cuồn cuộn cơ bắp, dường như có thể trấn áp mặt đất; toàn thân phát ra ánh sáng vàng, giống như một thiên thần hạ phàm, uy áp khủng bố, gần như ép sụp khoảng trời đất này!Cửu Tinh Điểm Mệnh Thuật!Từ khi đến Uyên Sơn, Tôn Hằng liền muốn tạo ra một môn công pháp nghiền ép kích phát tiềm năng của bản thân, với cơ sở là Thất Tinh Điểm Huyệt Thuật.
Bởi vì hắn đã thu thập được rất nhiều công pháp bạo phát tiềm lực của mình, như Nhiên Huyết Đại Pháp, Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp,…Nhờ vào khả năng khống chế cơ thể một cách tỉ mỉ của mình, thử qua vô số lần, rốt cuộc một năm trước, Tôn Hằng đã có thể sáng chế ra môn công pháp tên Cửu Tinh Điểm Mệnh Thuật này!Môn công pháp này, có thể giúp cho hắn đề năng cực độ sức mạnh cơ thể, tinh thần và chân khí của hắn trong nửa nén hương.
Trong trạng thái hoàn mỹ nhất, Cửu Tinh Điểm Mệnh Thuật có thể đề thăng gấp đôi thực lực của hắn!Thực lực đã tới cảnh giới như Tôn Hằng, mạnh hơn một phần đã như trời với đất, tăng gấp đôi, thì hắn đã có thể áp chế gắt gao tứ đại cao thủ của Uyên Sơn!Cho dù so với Tưởng Mạc Nhiên, thì Tôn Hằng cũng chắc chắn mình không còn thua kém bao nhiêu!Đương nhiên, Cửu Tinh Điểm Mệnh Thuật mạnh thì mạnh, nhưng di chứng lại rất nghiêm trọng.
Sau khi hết tăng phúc một ngày, thì thực lực của hắn cũng rơi vào vực sâu, mười không còn một.
Ở trong Tuyệt Linh Chi Địa, thi triển công pháp này, gần như không khác gì việc tìm đường chết, nên Tôn Hằng một mực không dùng.
Cùng lúc đó."Tạch...
!"Cùng với một âm thanh kỳ lạ, viên Kim Ô Đan đang giấu trong cơ thể của hắn bị ép vỡ, hóa thành nước ấm, tuôn khắp xương cốt tứ chi của Tôn Hằng."Bành!"Mặt đất run rẩy, Tôn Hằng lấy tay làm đao, kình khí quanh thân hòa tan vào một chỗ, bổ mạnh về trước một đao, đã phá vỡ ánh đao đang đánh úp lại của đối phương.
Hắn giơ tay lên, như thần long giơ vuốt, mạnh mẽ chụp về phía đối phương.
Một trảo này của hắn, ép cho không khí liên tục nổ tung, càng bắn ra mấy đường kiếm khí, khiến cho Tưởng Mạc Nhiên biến sắc.
Sự khinh thường và chủ quan trong lòng, đã bị quét sạch không còn chút gì!"Ô ô ô..."Hai con oan hồn còn sót lại, cũng bay ra khỏi Âm Hồn Hồ Lô, giơ móng vuốt như vuốt quỷ của chúng lên, chụp tới Tưởng Mạc Nhiên.
Hai con kim ngô đã hơi hơi khô quắt, cũng bay ra từ trong ống chân của Tôn Hằng, nhào tới đối thủ....
Bên trong Tuyệt Linh Chi Địa.
Có một ngọn núi cao tới mấy trăm trượng.
So với những ngọn núi khác, thì núi này cũng không tính là quá cao, ở bên trong dãy núi, lại bình thường không có gì là lạ.
Nhưng điểm khác biệt duy nhất của nó những ngọn núi khác, là quanh mình nó, không có luồng sương mù trắng xóa bao phủ.
Còn nguyên nhân tại sao, thì không có ai biết."Vù…"Một cơn gió màu xanh lá thổi qua, trên đỉnh núi, đột nhiên xuất hiện một bóng người yểu điệu mặc áo lụa trắng."Phần phật..."Một cây cờ đen có bảy cán cao hơn một trượng xuất hiện, đón gió bay phấp phới.
Bỗng nhiên, có một bóng đen bat ra từ trong cây cờ này, là một bà lão dáng người còng xuống."Chính là núi này!"Cơ thể bà lão này hư ảo, khắp người còn có khói đen phập phồng, là một oan hồn, nhưng lại có linh trí.
Nàng núi đầu nhìn núi này, nói: "Lưỡng Giới Thạch đang ở trong núi này."
"Ta không thể nhấc ngọn núi này đi được!"Chu Tử Du nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Chỉ có thể luyện hóa tại chỗ mà thôi."
"Vẫn còn đủ thời gian!"Bà lão gật đầu, cơ thể lóe lên một cái, đã chui vào cái cờ đen này.
Sau một khắc, Chu Tử Du vung tay ngọc lên, cây Huyền Âm Tụ Hồn Phiên bảy cán này đã bay xung quanh núi, vây đỉnh núi này lại."Vù…"Từng lá cờ mở ra, bay phấp phới.
Từng luồng khói đen, rơi từ trong cờ rơi xuống, giống như những ngọn lửa màu đen, nhanh chóng bao phủ khắp đỉnh núi."Oanh..."Ngọn lửa màu đen gặp được núi đá, đột nhiên cháy rực lên, thiêu đốt ngọn núi này.
Mà ngọn núi này, giống như được làm bằng gỗ, chậm rãi hòa tan.
Lửa cháy cuồn cuộn, càng có vô số tia lửa, chui vào trong ngọn núi, chia lìa đá núi ra.
Nhìn từ xa xa, ngọn núi cao hơn ngàn mét này, bị lửa bao phủ, đang chậm rãi tan rã!
"Thiên Đao?"Tôn Hằng không để ý tới lời của đối phương, chỉ đứng đối diện, sắc mặt âm trầm đánh giá vị cao thủ mang lại cảm giác nguy hiểm trước tới nay chưa từng có này.
Hắn vừa ảo tưởng mình đã vô địch rồi, bây giờ lại có một vị đối thủ thực lực thuộc loại khủng bố thế này.
Thực lực người này, còn mạnh hơn Uyên Sơn đệ nhất cao thủ Sở Thiên Cơ, chắc đã tới tiên thiên cao thủ đỉnh phong rồi!Tiến thêm một bước, sợ sẽ đạt tới cảnh giới mấy trăm năm qua không ai đạt được võ đạo đại tông sư!Đương thời, luận về tu vi, thì đã không có người tập võ nào mạnh hơn người này!Đây là một thanh niên có thể xem là tuấn mỹ, nhưng vẻ đẹp của hắn nghiêng về tính nữ hơn, khiến cho khí chất của hắn hơi âm u lạnh lẽo.
Quần áo bị xé rách, cả người đầy máu tươi, cũng khiến cho Tôn Hằng đoán được tình huống của hắn không tốt lắm.
Tất nhiên, cho dù là thế, Tôn Hằng cũng không dám khinh thường hắn!Nhưng những thứ này không phải là thứ mà Tôn Hằng chú ý, thứ hấp dẫn sự chú ý của hắn, chính là thanh đao màu đen kịt kia.
Chính là vật này, vừa rồi có thể ngạnh kháng Chân Vũ Thất Kiếp Kiếm Khí mà không hư hao gì!Đao pháp của người này mang theo cảm giác lật úp thiên địa, giống như Tiêu Vật Vong, hiển nhiên cũng tu luyện Vấn Thiên Đao Quyết.
Nhưng uy năng của đao pháp của người này, so với Tiêu Vật Vong, không chỉ mạnh hơn một lần!Thân có Vấn Thiên Đao Quyết, đi cùng Tiêu Vật Vong, đao trong tay lại có thể ngạnh kháng Chân Vũ Thất Kiếp Kiếm Khí mà không bị sao.
Thì thân phận của đao này, không hỏi cũng biết.
Tất nhiên là thanh đao đã từng ngạo thị thiên hạ, chém giết vô số người tu pháp Thiên Đao!Không ngờ tới, thanh đao tiếng tăm lừng lẫy như vậy, mà hình dáng lại bình thường không nổi bật."Không sai!"Tưởng Mạc Nhiên nắm chặt tay, siết chặt chuôi của Thiên Đao, nói: "Tại hạ Thiên Đao Môn môn chủ Tưởng Mạc Nhiên, đao này là Thiên Đao!"Hắn cầm đao chỉ Tôn Hằng, giọng nói nghiêm túc: "Ta nói lại lần nữa, giao Chân Vũ Thất Kiếp Kiếm Khí, ta có thể miễn ngươi tội chết!"
"Nếu không..."Hắn đảo mắt nhìn thi thể của Tiêu Vật Vong, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lẽo,Giọng nói của hắn lạnh như gió tháng chạp, khiến cho người khác lạnh lẽo: "Giết đệ tử của Thiên Đao Môn chúng ta, chết trăm lần còn không đủ!"Khẩu khí (Khí phách qua lời nói) của hắn cường ngạnh, tay cầm đao nhẹ nhàng run rẩy, trong lòng bàn tay còn có máu tươi chảy ra bên ngoài.
Hiển nhiên, đón đỡ mấy chục đường kiếm khí của Tôn Hằng, bản thân hắn cũng không lộ ra vẻ thoải mái như bên ngoài."Khẩu khí của các hạ thật lớn."Tôn Hằng nghiêm túc nhìn đối phương nửa ngày, mới chậm rãi duỗi ra hai tay, hờ hững nhìn đối phương: "Sợ sau khi ta giao ra cách vận hành kiếm khí, thì ngươi cũng sẽ giết người diệt khẩu mà thôi?"Võ giả chém giết sinh tử, tâm tình phải thật thuần túy, không được phép có sai sót, cỗ sát khí và sát cơ nồng đậm mà đối phương vừa thể hiện ra, không thể giả được!Nói tha cho Tôn Hằng một mạng, chính là muốn tạo điều kiện để Tôn Hằng giao công pháp ra.
Thật ra chuyện này cũng rất dễ hiểu, công pháp độc môn của nhà mình, có thể để cho người ngoài học, sợ là không nhiều lắm.
Giết người diệt khẩu, mới là chuyện thường!Đương nhiên, cho dù thực lực của người này rất mạnh, nhưng Tôn Hằng cũng tự tin, mình vẫn có thể thắng được hắn."Ngươi không giao?"Tưởng Mạc Nhiên không đáp, chỉ hỏi ngược lại Tôn Hằng, hai mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm, trường đao run lên: "Ta có cách để cho ngươi giao ra đấy!"Những thành viên còn sót lại của Thiên Đao Môn, mấy năm gần đây trộn lẫn với Ma Môn, nên cũng học được không ít thủ đoạn tra tấn người khác.
Chỉ cần rơi vào trong tay bọn họ, thì bọn bọ có rất nhiều cách ép ngươi mở miệng.
Lúc này Tưởng Mạc Nhiên cũng không nói nhiều nữa, Thiên Đao rung lên, khí cơ quanh mình phập phồng, một cảm giác bao la mờ mịt đã bao phủ khắp xung quanh.
Tuy lúc này Tưởng Mạc Nhiên bị thương, cần phải tĩnh dưỡng phục hồi thương thế, như đối phó với một người như Tôn Hằng, hắn vẫn có tự tin có thể nhẹ nhàng giải quyết!Hơn nữa, còn có huyền công gia trì, nên trạng thái của hắn gần như đỉnh phong, cho dù bản thân đã bị thương nặng, nhưng thực lực cũng không hề yếu đi một tí."Hừ…"Đối mặt với nguy cơ mang tính sống còn, biểu cảm của Tôn Hằng lại chỉ có lạnh nhạt, nét mặt không hề thay đổi: "Muốn bắt sống ta, thì xem các hạ có bản lãnh này hay không!"Hắn than nhẹ một tiếng, khí tức toàn thân thu vào bên trong, ánh sáng vàng nhạt của đôi mắt hắn cũng nhạt hơn rất nhiều, cả người giống như rơi vào trong bóng tối.
Sau một khắc.
Trong bóng tối, cơ thể của Tôn Hằng đột nhiên sáng lên chín ngôi sao.
Chín ngôi sao này kết nối với nhau, bay xuyên qua đầu, ngực, đan điền của Tôn Hằng, rồi hợp nhất với thân thể hắn."Oanh..."Khí tức cuồng bạo giống như núi lửa phun trào, đột nhiên hiện ra trong cơ thể của Tôn Hằng.
Sức mạnh có thể nói là khủng bố, như khói bốc lên cuồn cuộn, không kiêng sợ bất cứ thứ gì tiết ra bên ngoài.
Cơ thể của Tôn Hằng, cũng bành trướng lên, trong thời gian ngắn cao hơn bình thường hai cái đầu.
Cơ thể của hắn biến lớn, cũng không có mập ra, ngược lại lộ ra sức bật mạnh mẽ có thể nhổ núi lấp sông.
Bờ vai rộng lớn, tựa như có thể nâng núi cao lên; hai chân cuồn cuộn cơ bắp, dường như có thể trấn áp mặt đất; toàn thân phát ra ánh sáng vàng, giống như một thiên thần hạ phàm, uy áp khủng bố, gần như ép sụp khoảng trời đất này!Cửu Tinh Điểm Mệnh Thuật!Từ khi đến Uyên Sơn, Tôn Hằng liền muốn tạo ra một môn công pháp nghiền ép kích phát tiềm năng của bản thân, với cơ sở là Thất Tinh Điểm Huyệt Thuật.
Bởi vì hắn đã thu thập được rất nhiều công pháp bạo phát tiềm lực của mình, như Nhiên Huyết Đại Pháp, Thiên Ma Giải Thể Đại Pháp,…Nhờ vào khả năng khống chế cơ thể một cách tỉ mỉ của mình, thử qua vô số lần, rốt cuộc một năm trước, Tôn Hằng đã có thể sáng chế ra môn công pháp tên Cửu Tinh Điểm Mệnh Thuật này!Môn công pháp này, có thể giúp cho hắn đề năng cực độ sức mạnh cơ thể, tinh thần và chân khí của hắn trong nửa nén hương.
Trong trạng thái hoàn mỹ nhất, Cửu Tinh Điểm Mệnh Thuật có thể đề thăng gấp đôi thực lực của hắn!Thực lực đã tới cảnh giới như Tôn Hằng, mạnh hơn một phần đã như trời với đất, tăng gấp đôi, thì hắn đã có thể áp chế gắt gao tứ đại cao thủ của Uyên Sơn!Cho dù so với Tưởng Mạc Nhiên, thì Tôn Hằng cũng chắc chắn mình không còn thua kém bao nhiêu!Đương nhiên, Cửu Tinh Điểm Mệnh Thuật mạnh thì mạnh, nhưng di chứng lại rất nghiêm trọng.
Sau khi hết tăng phúc một ngày, thì thực lực của hắn cũng rơi vào vực sâu, mười không còn một.
Ở trong Tuyệt Linh Chi Địa, thi triển công pháp này, gần như không khác gì việc tìm đường chết, nên Tôn Hằng một mực không dùng.
Cùng lúc đó."Tạch...
!"Cùng với một âm thanh kỳ lạ, viên Kim Ô Đan đang giấu trong cơ thể của hắn bị ép vỡ, hóa thành nước ấm, tuôn khắp xương cốt tứ chi của Tôn Hằng."Bành!"Mặt đất run rẩy, Tôn Hằng lấy tay làm đao, kình khí quanh thân hòa tan vào một chỗ, bổ mạnh về trước một đao, đã phá vỡ ánh đao đang đánh úp lại của đối phương.
Hắn giơ tay lên, như thần long giơ vuốt, mạnh mẽ chụp về phía đối phương.
Một trảo này của hắn, ép cho không khí liên tục nổ tung, càng bắn ra mấy đường kiếm khí, khiến cho Tưởng Mạc Nhiên biến sắc.
Sự khinh thường và chủ quan trong lòng, đã bị quét sạch không còn chút gì!"Ô ô ô..."Hai con oan hồn còn sót lại, cũng bay ra khỏi Âm Hồn Hồ Lô, giơ móng vuốt như vuốt quỷ của chúng lên, chụp tới Tưởng Mạc Nhiên.
Hai con kim ngô đã hơi hơi khô quắt, cũng bay ra từ trong ống chân của Tôn Hằng, nhào tới đối thủ....
Bên trong Tuyệt Linh Chi Địa.
Có một ngọn núi cao tới mấy trăm trượng.
So với những ngọn núi khác, thì núi này cũng không tính là quá cao, ở bên trong dãy núi, lại bình thường không có gì là lạ.
Nhưng điểm khác biệt duy nhất của nó những ngọn núi khác, là quanh mình nó, không có luồng sương mù trắng xóa bao phủ.
Còn nguyên nhân tại sao, thì không có ai biết."Vù…"Một cơn gió màu xanh lá thổi qua, trên đỉnh núi, đột nhiên xuất hiện một bóng người yểu điệu mặc áo lụa trắng."Phần phật..."Một cây cờ đen có bảy cán cao hơn một trượng xuất hiện, đón gió bay phấp phới.
Bỗng nhiên, có một bóng đen bat ra từ trong cây cờ này, là một bà lão dáng người còng xuống."Chính là núi này!"Cơ thể bà lão này hư ảo, khắp người còn có khói đen phập phồng, là một oan hồn, nhưng lại có linh trí.
Nàng núi đầu nhìn núi này, nói: "Lưỡng Giới Thạch đang ở trong núi này."
"Ta không thể nhấc ngọn núi này đi được!"Chu Tử Du nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Chỉ có thể luyện hóa tại chỗ mà thôi."
"Vẫn còn đủ thời gian!"Bà lão gật đầu, cơ thể lóe lên một cái, đã chui vào cái cờ đen này.
Sau một khắc, Chu Tử Du vung tay ngọc lên, cây Huyền Âm Tụ Hồn Phiên bảy cán này đã bay xung quanh núi, vây đỉnh núi này lại."Vù…"Từng lá cờ mở ra, bay phấp phới.
Từng luồng khói đen, rơi từ trong cờ rơi xuống, giống như những ngọn lửa màu đen, nhanh chóng bao phủ khắp đỉnh núi."Oanh..."Ngọn lửa màu đen gặp được núi đá, đột nhiên cháy rực lên, thiêu đốt ngọn núi này.
Mà ngọn núi này, giống như được làm bằng gỗ, chậm rãi hòa tan.
Lửa cháy cuồn cuộn, càng có vô số tia lửa, chui vào trong ngọn núi, chia lìa đá núi ra.
Nhìn từ xa xa, ngọn núi cao hơn ngàn mét này, bị lửa bao phủ, đang chậm rãi tan rã!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook