Ly Hôn Đi , Tôi Muốn Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Hàng Tỷ
Chương 6: Hết Thảy , Đều Là Tại Bạc Mộ Niên

Chuơng 6 : hết thảy , đều là vì Bạc Mộ Niên

Thẩm Sơ từ lúc vào cửa cho tới lúc ra về , tổng cộng còn chưa tới 10 phút. Bạc Mộ Niên nhìn bóng lưng rời đi của cô , khuôn mặt liền trầm xuống .

Hắn cầm trên tay bản thỏa thuận ly hôn, một bên đã được Thẩm Sơ ký , bên còn lại này, là để hắn ký tên .Nội dung của bản thỏa thuận không dài ,chỉ có một trang giấy , điều khoản cũng ghi rõ ,cô không cần chia bất cứ tài sản gì .

Xem hết nội dung của bản thỏa thuận ly hôn, Bạc Mộ Niên nở nụ cười .

Cái gì cũng không cần ?

Thẩm Sơ, cô lấy tự tin ở đâu ra vậy?

Cũng được!

Ngược lại ngày mai hắn cũng muốn nhìn xem, cô có thật sự như vậy ly hôn với hắn.

Ánh mắt của Bạc Mộ Niên trầm xuống, trực tiếp cầm bản thỏa thuận ly hôn xé nát .

Lúc Lâm Triều Dương tiến vào, nhìn thấy Bạc Mộ Niên đang đứng ở cửa sổ hút thuốc , bộ tây trang màu đen kết hợp với vẻ lạnh lùng ,anh ta đột nhiên không dám mở miệng nói chuyện.

Nhưng cuộc họp hội đồng này rất quan trọng đó, Lâm Triều Dương chỉ có thể kiên trì tới cùng nói " Bạc tổng , mười giờ có cuộc họp hội nghị " .

Nghe thấy lời nói của anh ta , Bạc Mộ Niên đứng ở cửa sổ , quay đầu lại nhìn, tròng mắt tối tăm , lạnh hơn cả hầm băng kia , cứ như vậy nhìn anh ta .

" Tôi biết rồi "



Bạc Mộ Niên nhíu mày , dập tắt thuốc lá sau đó vất sang thùng rác bên cạnh , bước qua Lâm Triều Dương , đi ra khỏi văn phòng .

Tâm trạng của Bạc tổng hôm nay không được vui .

Lâm Triều Dương nghĩ tới cuộc họp hội nghị tý nữa . Thầm cảm thấy , người chủ giảng ngày hôm nay có chút đáng thương .

Thẩm Sơ từ đầu tới cuối dùng chưa tới sáu, bảy phút , một đường đi rất thoải mái , không hề có một chút thống khổ hay vật lộn như trong tưởng tượng.

Đúng là , thất vọng quá nhiều thì sẽ không còn hi vọng hão huyền nữa.

Ra khỏi Vi Quang, cô ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trái tim có chút đắng chát, cuối cùng cũng không cần phải nghẹt thở nữa .

Trần Tiêu nói đúng , ly hôn càng sớm càng tốt .

Thu lại ánh mắt , Thẩm Sơ bước tới cửa xe , gõ gõ vào kính .

Trần Tiêu đang nghe điện thoại , nhìn thấy Thẩm Sơ quay về , liền vội vàng mở cửa xe .

Thẩm Sơ im lặng ngồi vào , không lên tiếng quấy rầy cô .

Cô vừa thắt chặt dây an toàn, ngẩng đầu liền thìn thấy Trần Tiêu đưa điện thoại cho cô .

Thẩm Sơ nhíu mày " ai vậy ? " .

" Chú Thẩm "

Thẩm Sơ cứng người , phải mất hai giây mới cầm điện thoại qua , hô một tiếng .



" Bố "

" Phóng đãng ba năm , bây giờ thì có thể trở về nhà chưa ?"

Hôm qua khi Bạc Mộ Niên ấn cô , cô cũng không có khóc , nhưng mà bây giờ , Thẩm Cẩm Sinh hỏi cô một cậu ,có về nhà hay không , cô liền không kìm được nước mắt .

Ba năm trước , lúc cô muốn gả cho Bạc Mộ Niên , cha mẹ và mọi người xung quanh đều muốn phản đối , nhưng tuổi trẻ làm bậy mà , cô cho rằng Bạc Mộ Niên nhất định là có tình cảm, thì mới muốn lấy cô .

Nhưng mà dùng ba năm để chứng minh, cô mới biết được , mình có bao nhiêu sai lầm .

Thì ra một người đàn ông muốn lấy một người phụ nữ, chưa chắc là anh ta đã yêu , cũng có thể là vì một người phụ nữ mà anh ta yêu , mới lấy một người vô tội về để bị cuốn vào tình yêu và thù hận của bọn họ .

Bạc Mộ Niên yêu Lâm Tương Nhã , muốn có bao nhiêu máu chó , là có được bấy nhiêu .Một người là em chồng , một người là chị dâu .

Thật buồn cười là lúc trước cô lại vì một người đàn ông như vậy , Khiến cho bạn bè xa lánh , thậm chí ngay cả người luôn yêu thương cô Thẩm Cẩm Sinh cũng phải nói ra cậu như vậy

" Nếu cố tình gả cho hắn , vậy thì đừng gọi người cha này nữa "

Thẩm Sơ oà khóc , lại sợ đầu bên kia nghe được , cô chỉ có thể đè ép tiếng khóc của bản thân lại , hai vai cũng theo đó mà run rẩy .

" Tiểu Ngũ ... "

Trần Tiêu ở một bên thấy được , sống mũi có chút cay , cô cùng Thẩm Sơ là bạn từ trong tã lót , cùng nhau lớn lên , trải qua những lúc cô còn là đại tiểu thư kiêu ngạo , nhưng cho tới giờ , cô chưa từng khóc thương tâm như vậy .

Tất cả chuyện này đều là tại Bạc Mộ Niên !.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương