Ly Hôn Đi , Tôi Muốn Về Nhà Thừa Kế Gia Sản Hàng Tỷ
-
Chương 46: Không Nên Bị Khuôn Mặt Đó Lừa
Khi Thẩm Sơ tỉnh dậy vào ngày hôm sau liền nhìn thấy liên kết được gửi cho mình vào nửa đêm qua, cô vừa thức dậy, vừa bấm vào liên kết vừa xoa bóp thái dương.
Chuyện tối hôm qua cô và Phó Ngôn khiêu vũ đã được đăng lên mạng, cô từ một người bị phú hào bỏ rơi bây giờ liền biến thành bạn gái của Phó thiếu.
Không chỉ chuyện cô khiêu vũ được đăng lên, mà ngay cả chuyện xe của cô bị hỏng, tới chuyện về bằng xe của Phó thiếu cũng bị up lên.
Tin bát quái đó lại không ghi tiêu đề, một cái so với một cái càng không đáng tin cậy, cái gì mà lửa tình truyền miên, không dứt chứ.
Thẩm Sơ khẽ cười, ném điện thoại trở lại giường, xoay người vào phòng tắm.
Nói hươu nói vượn, vô nghĩa.
Tin nóng này Thẩm Sơ cũng không để ở trong lòng, trên đường đi làm còn thuận tiện mua bữa sáng.
Sáng hôm nay không phải họp, nhưng chuyện cần làm thì lại rất nhiều, nguyên một buổi sáng, cô đều vùi đầu vào trong đống văn kiện.
Sau khi xong thì giờ cơm cũng tới.
Phó Văn Bội gõ cửa nói "Thẩm tiểu thư, bữa trưa cô muốn ăn gì?. "
Động tác cầm bút của Thẩm Sơ dừng lại, ngẩng đầu nhìn Phó Văn Bội "Thư kí Phó muốn ăn gì thì mua cho tôi thêm một phần là được. "
Thẩm gia mặc dù có tiền, nhưng bởi vì lo có người nhắm tới Thẩm Sơ, cho nên Thẩm Sơ chưa bao giờ trắng trợn nói ra thân phận của mình, lúc còn đi học Thẩm Sơ với những bạn học khác cũng không khác nhau là mấy, đối với chuyện ăn uống, có thể tới cửa hàng năm sao, cũng có thể ngồi quán ven đường.
Nói chung ăn ngon là được.
"Vâng. "
Phó Văn Bội mới đi ra, thì Thẩm Sơ nhận được điện thoại của Thẩm Cẩm Sinh .
"Tiểu ngũ, con ăn cơm chưa?. "
Thẩm Sơ buông bút, dựa vào sau ghế "Vừa mới giao cho thư kí đi mua rồi, bố ăn chưa? "
"Ăn rồi, ăn rồi! . "
Thẩm Cẩm Sinh nói xong khẽ ho một tiếng "Cái đó, tiểu ngũ, con với tên gia hoa Phó gia kia, đang hẹn hò à? "
Thẩm Sơ bị lời này của Thẩm Cẩm Sinh chọc cười " Bố à, bố đang nói cái gì đấy, con vừa mới ly hôn được bao lâu chứ"
" Vậy thì có là gì, chỉ cần ly hôn rồi, chuyện tình cảm là tự do cả, muốn yêu ai thì yêu, tiểu ngũ không nên bị cái khuôn mặt kia mê hoặc là được. "
"Được rồi, con biết rồi mà bố"
Cúp điện thoại, Thẩm Sơ không nhịn được cầm điện thoại lên, vào Weibo.
Danh sách tìm kiếm phổ biến đã được thay đổi. Từ khóa tìm kiếm chủ yếu của cô với Phó Ngôn, giờ chỉ còn là một số tin tiếp thị.
Chẹp, rút cũng nhanh thật.
Cùng lúc đó, ở lầu 27 phòng tổng giám đốc khoa học công nghệ Vi Quang.
"Bạc tổng, có người đem tin của Thẩm tiểu thư với Phó thiếu nhấn chìm xuống rồi"
Trước bàn làm việc Bạc Mộ Niên vẫn mặt lạnh như tiền nói "Vậy thì không cần quản nữa"
Lâm Triêu Dương gật đầu, xoay người ra khỏi văn phòng.
Năm giờ chiều Phó Văn Bội nhắc Thẩm Sơ buổi tối cô còn có một bữa tiệc .
"Tôi biết rồi"
Thẩm Sơ nhìn cô một cái, ký tên vào tập tài liệu trong tay, đưa cho cô: “Kế hoạch đấu thầu còn chưa xong?”
“Vẫn chưa.”
Thẩm Sơ khẽ nhíu mày: “Đi thúc giục một chút, Tôi muốn xem bản kế hoạch trước giờ tan làm vào ngày mai. ”
"Vâng, Thẩm tiểu thư "
Tầm sáu giờ tối, Thẩm Sơ trang điểm, đến khách sạn Tinh Hải với Phó Văn Bội.
Thẩm Sơ vừa xuống xe liền nhìn thấy Bạc Mộ Niên cũng xuống xe.
Chậc chậc, thật là trùng hợp.
Cô nhíu mày, xách túi xách, như không nhìn thấy hắn, trực tiếp nhấc chân bước vào khách sạn.
Chuyện tối hôm qua cô và Phó Ngôn khiêu vũ đã được đăng lên mạng, cô từ một người bị phú hào bỏ rơi bây giờ liền biến thành bạn gái của Phó thiếu.
Không chỉ chuyện cô khiêu vũ được đăng lên, mà ngay cả chuyện xe của cô bị hỏng, tới chuyện về bằng xe của Phó thiếu cũng bị up lên.
Tin bát quái đó lại không ghi tiêu đề, một cái so với một cái càng không đáng tin cậy, cái gì mà lửa tình truyền miên, không dứt chứ.
Thẩm Sơ khẽ cười, ném điện thoại trở lại giường, xoay người vào phòng tắm.
Nói hươu nói vượn, vô nghĩa.
Tin nóng này Thẩm Sơ cũng không để ở trong lòng, trên đường đi làm còn thuận tiện mua bữa sáng.
Sáng hôm nay không phải họp, nhưng chuyện cần làm thì lại rất nhiều, nguyên một buổi sáng, cô đều vùi đầu vào trong đống văn kiện.
Sau khi xong thì giờ cơm cũng tới.
Phó Văn Bội gõ cửa nói "Thẩm tiểu thư, bữa trưa cô muốn ăn gì?. "
Động tác cầm bút của Thẩm Sơ dừng lại, ngẩng đầu nhìn Phó Văn Bội "Thư kí Phó muốn ăn gì thì mua cho tôi thêm một phần là được. "
Thẩm gia mặc dù có tiền, nhưng bởi vì lo có người nhắm tới Thẩm Sơ, cho nên Thẩm Sơ chưa bao giờ trắng trợn nói ra thân phận của mình, lúc còn đi học Thẩm Sơ với những bạn học khác cũng không khác nhau là mấy, đối với chuyện ăn uống, có thể tới cửa hàng năm sao, cũng có thể ngồi quán ven đường.
Nói chung ăn ngon là được.
"Vâng. "
Phó Văn Bội mới đi ra, thì Thẩm Sơ nhận được điện thoại của Thẩm Cẩm Sinh .
"Tiểu ngũ, con ăn cơm chưa?. "
Thẩm Sơ buông bút, dựa vào sau ghế "Vừa mới giao cho thư kí đi mua rồi, bố ăn chưa? "
"Ăn rồi, ăn rồi! . "
Thẩm Cẩm Sinh nói xong khẽ ho một tiếng "Cái đó, tiểu ngũ, con với tên gia hoa Phó gia kia, đang hẹn hò à? "
Thẩm Sơ bị lời này của Thẩm Cẩm Sinh chọc cười " Bố à, bố đang nói cái gì đấy, con vừa mới ly hôn được bao lâu chứ"
" Vậy thì có là gì, chỉ cần ly hôn rồi, chuyện tình cảm là tự do cả, muốn yêu ai thì yêu, tiểu ngũ không nên bị cái khuôn mặt kia mê hoặc là được. "
"Được rồi, con biết rồi mà bố"
Cúp điện thoại, Thẩm Sơ không nhịn được cầm điện thoại lên, vào Weibo.
Danh sách tìm kiếm phổ biến đã được thay đổi. Từ khóa tìm kiếm chủ yếu của cô với Phó Ngôn, giờ chỉ còn là một số tin tiếp thị.
Chẹp, rút cũng nhanh thật.
Cùng lúc đó, ở lầu 27 phòng tổng giám đốc khoa học công nghệ Vi Quang.
"Bạc tổng, có người đem tin của Thẩm tiểu thư với Phó thiếu nhấn chìm xuống rồi"
Trước bàn làm việc Bạc Mộ Niên vẫn mặt lạnh như tiền nói "Vậy thì không cần quản nữa"
Lâm Triêu Dương gật đầu, xoay người ra khỏi văn phòng.
Năm giờ chiều Phó Văn Bội nhắc Thẩm Sơ buổi tối cô còn có một bữa tiệc .
"Tôi biết rồi"
Thẩm Sơ nhìn cô một cái, ký tên vào tập tài liệu trong tay, đưa cho cô: “Kế hoạch đấu thầu còn chưa xong?”
“Vẫn chưa.”
Thẩm Sơ khẽ nhíu mày: “Đi thúc giục một chút, Tôi muốn xem bản kế hoạch trước giờ tan làm vào ngày mai. ”
"Vâng, Thẩm tiểu thư "
Tầm sáu giờ tối, Thẩm Sơ trang điểm, đến khách sạn Tinh Hải với Phó Văn Bội.
Thẩm Sơ vừa xuống xe liền nhìn thấy Bạc Mộ Niên cũng xuống xe.
Chậc chậc, thật là trùng hợp.
Cô nhíu mày, xách túi xách, như không nhìn thấy hắn, trực tiếp nhấc chân bước vào khách sạn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook