Editor: Kingofbattle
Hắn vẫn chăm chú nhìn Dương Tuấn, chỉ thấy sau khi nói xong câu này, cảnh tượng trước mắt lại thay đổi.

【Dương Tuấn: Cưỡng hiếp, ép người làm kỹ nữ, nuôi yêu ba năm, lòng dạ đen tối!】

【Giết hắn, có thể nhận được ba năm công lực!】

Thì ra người cũng có thể tính là yêu ma!

Dương Tuấn không phải võ nhân, tức là loại công lực này không phải loại công lực mình vẫn nghĩ, hoặc có lẽ cách mình hiểu về công lực quá hạn hẹp, cho rằng chỉ có võ nhân mới có công lực.

“Cuối cùng mày cũng sợ rồi? Lại đây, liếm sạch máu của lão Trương trên lưỡi dao, sau đó tao sẽ cho mày biết cách thoát thân."

"Phải quỳ xuống mà liếm, nếu không ta sẽ làm nhục con bé ngay trước mặt mày.”

Thấy Vệ Phàm không còn cứng rắn như hôm qua, Dương Tuấn đưa lưỡi dao nhuốm máu ra, càng thêm ngạo mạn.

Hắn đã nói sẽ từ từ hành hạ Vệ Phàm, và đây chỉ mới là bước khởi đầu.

“Cưỡng hiếp, bức người làm kỹ nữ, nuôi yêu ba năm, lòng dạ đen tối!”

“Giết hắn, có thể nhận được ba năm công lực!”

Vệ Phàm chăm chú nhìn dòng chữ trên bảng, trong mắt lóe lên hàn quang, dần dần xuất hiện một tia điên cuồng.

Mày muốn chơi tao, phải không? Mày nghĩ chỉ mình mày biết cách chơi sao?

Mãnh Hổ bang, hổ yêu?

Cũng chỉ có một mạng thôi mà, hổ yêu còn chưa xuất hiện ở đây, mày cũng dám chơi tao?

“Đưa đao ra!”

Vệ Phàm đưa tay ra, Dương Tuấn cười tít mắt, giao đao cho hắn.

Ngỡ rằng chỉ cần hắn quỳ xuống liếm sạch máu là xong, nhưng hắn đã chuẩn bị thêm nhiều trò khác nữa.

“Các huynh đệ nhìn kỹ nhé, Vệ bộ khoái của chúng ta sắp biểu diễn tuyệt kỹ rồi!”

Dương Tuấn ngạo mạn hét lên: “Mau quỳ xuống, liếm sạch máu trên dao cho tao!”

Hắn rất muốn thấy phản ứng của kẻ hôm qua đã cứu ông cháu Trương gia, sau khi liếm máu ông lão.

Đang mơ màng suy nghĩ, đột nhiên hắn thấy Vệ Phàm vừa nhận đao liền tiến lên một bước, một tay túm lấy cổ hắn, tay còn lại đẩy mạnh lưỡi dao về phía trước.

Phụt!

Chỉ nghe thấy tiếng quần áo và xương cốt bị cắt đứt, lưỡi đao sắc bén lập tức xuyên qua ngực Dương Tuấn, mũi dao xuyên thẳng ra sau lưng hắn.

“Khè... khè...”

Trong nháy mắt, ngực Dương Tuấn phập phồng kịch liệt như một chiếc túi gió bị xì hơi, hắn kinh hoàng nhìn Vệ Phàm đang ở ngay trước mắt, không thể tin nổi, chẳng lẽ gã này vẫn chưa khuất phục sao?

“Huyết Sát Đao Pháp!”

Vệ Phàm rút đao ra, máu nóng bắn tung tóe, văng đầy mặt đất.

Vệ Phàm di chuyển nhanh như quỷ mị, nhanh chóng tiến tới, chém thêm một đao vào hai kẻ đang bắt giữ nha đầu Trương gia.

Lưỡi đao nhuốm máu khẽ rung lên, phát ra âm thanh ong ong, đồng thời phóng ra một tia hồng quang yếu ớt.

“Huyết Sát Đao Pháp cấp độ tinh thông!”

Chu Thất nghẹn ngào rống to!

Hắn nhớ khi được truyền dạy Huyết Sát Đao Pháp, tổng giáo đầu đã từng nói, luyện ba tháng mà nhập môn thì là bình thường, luyện ba tháng mà đạt tiểu thành thì có thiên phú về đao pháp.

Còn Vệ Phàm trước mắt, luyện ba tháng đã tinh thông Huyết Sát Đao Pháp, thế này là sao?

Đao quang lóe lên, khiến người ta run sợ vỡ mật, một cái đầu với đôi mắt mở to như chuông đồng rơi xuống đất, tiếp theo là chiếc đầu thứ hai cũng rơi xuống.

Chỉ với một đao, hai tên đang bắt giữ nhà đầu Trương gia đã bị chém bay đầu, máu bắn thẳng ba thước.

Trước khi máu huyết rơi xuống, một bàn tay lớn kéo nha đầu Trương gia lại, tránh cho cô bé bị máu bắn trúng.

Cô bé dùng ánh mắt vừa sợ hãi vừa cảm kích ngước nhìn người vừa cứu mình, nhưng mùi máu tanh từ lưỡi dao khiến cô bé cảm thấy buồn nôn.

“Ngươi...ngươi giết đám người Dương Tuấn.”

Chu Thất lùi lại mấy bước, trán lập tức ướt đẫm mồ hôi.

Trong con hẻm trước mặt, Dương Tuấn nằm dưới đất, máu bắt đầu lan rộng từ dưới cơ thể hắn, đôi mắt hắn chết không nhắm, trên mặt vẫn giữ biểu cảm khó tin.

Da đầu Chu Thất tê dại!

Theo như hắn biết, những sai dịch bị bắt đem làm thức ăn cho hổ yêu của Mãnh Hổ bang không phải chỉ có một, hai người, chuyện giết em rể của hương chủ Mãnh Hổ bang là chuyện cực kỳ lớn.

Hơn nữa, có tin đồn rằng, Mãnh Hổ bang không chỉ có một con hổ yêu, mà là cả một ổ.

“Dương Tuấn giết người chống lại pháp lệnh, còn định giết con tin, bị sai dịch Vệ Phàm trảm dưới đao.”

Vệ Phàm nhẹ nhàng giũ lưỡi dao, máu văng ra hết, lộ ra ánh đao sáng loáng, sát khí trên người hắn dần dần tan biến.

Ánh mắt lạnh lẽo của hắn khiến Chu Thất run rẩy toàn thân, hắn vội vàng nói:

“Đúng... đúng rồi... Dương Tuấn giết người chống lại pháp lệnh, còn định giết con tin, bị sai dịch Vệ Phàm trảm dưới đao, Vệ Phàm ngươi đã cứu một mạng người, đây là đại công, đê tôi lập tức đi gọi người tới!”

Giọng hắn run run, nói xong liền xoay người chạy khỏi con hẻm.

Vệ Phàm nhìn bóng lưng Chu Thất dần biến mất, cuối cùng không ra tay với hắn, sống chết của Chu Thất, còn tùy thuộc vào lựa chọn tiếp theo của hắn.

“Em còn người thân nào không?” Vệ Phàm cúi xuống hỏi.

Hai má nha đầu Trương gia sưng đỏ, vẫn còn vệt nước mắt: “Còn... còn một biểu tỷ!”

“Mau đi tìm nàng đi, chuyện của Trương lão đầu cứ giao cho ta.”

Hắn đưa cho cô bé một ít tiền.

Sau khi cô bé đi khỏi, hắn tìm một chỗ ngồi xuống trong con hẻm, sắc mặt trắng bệch.

Huyết Sát Đao Pháp!

Đây là đao pháp chuyên dùng để trảm yêu trừ ma mà nha môn truyền lại, giúp những sai dịch chưa luyện ra chân khí cũng có thể dùng đao pháp này để đối phó yêu ma.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương