Tách trà nguội ảm đạm, những công văn đã được phê chuẩn xếp gọn qua một bên.

-"Đã trễ rồi, người cũng nên về đi..."

-"Thiên Đế ông ta cũng thật quá đáng, giao cho một đống việc thế này... không thức muộn thì có thể hoàn thành kịp sao?"

Cự Giải nhíu mày, một tay tiếp tục mài mực, tay còn lại lật tiếp công văn, hết trang này lại sang trang khác. Ma Kết ngồi đối diện không thèm nhìn Cự Giải một cái, nâng cốc trà nguội hớp một ngụm rồi lại đặt xuống, thở dài, rồi lại nâng bút. Bây giờ cũng đã qua giờ Tý, có ngủ cũng chẳng thể ngủ được nữa. Mấy tiểu a hoàn các cũng nghỉ ngơi hết rồi, đành đợi gần sáng rồi dặn bọn chúng pha tách trà khác mới được.

Ngồi một lúc thì Ma Kết bỗng nhớ ra có chút chuyện hắn nghe ngóng được bên Mệnh Thiên Quân: -"À... bên Ma tộc dạo này sao rồi?"

Cự Giải khuôn mặt lộ rõ vẻ bực tức, nắm chặt cây bút: -"Biết đụng tới Hỏa Phượng Chi Đế và Bạch Hồ Chi Đế rồi đấy, còn cướp ngọc Lưu Can ở động Tiết Chung đả thương họ... càng ngày càng làm càng..."

Ma Kết đảo mắt, tay cầm bút vẫn di chuyển những đường cong đẹp mắt, hỏi: -"Thế người tính thế nào?"

Cự Giải im lặng một lúc, có vẻ như vẫn còn đang suy nghĩ. Nửa canh giờ sau mới lặng lẽ nói: -"Tạm thời đừng làm lớn chuyện này, để người Thiên tộc chúng ta biết được chắc chắn sẽ không hay. Ta vẫn còn đang tìm cách xoa dịu Hỏa Phượng Chi Đế, thỏa thuận trước đã..."


Ma Kết khẽ liếc mắt qua Cự Giải, vén tay áo chấm mực, suy nghĩ kĩ rồi mới nói ra: -"Ta nghĩ người nên giải quyết tận gốc. Đừng nhu nhược, sau này sẽ dẫn tới chuyện không hay."

Cự Giải thở dài. Chuyện này cũng là ngoài ý muốn, nữ nhân đó vốn cũng chỉ là nội gián của một phản quân trong Ma tộc, nội bộ lục đục, hắn cũng đâu thể nhúng tay sâu vào được. Giờ phải thăm dò bên Ma Đế (kế thừa Ma tộc, không phải Ma Đế bị phong ấn), xem hắn rốt cuộc là có ý đồ gì? Nhưng chướng ngại lớn nhất vẫn là hai vị nữ Chi Đế kia, giá thế cả hai đều không bình thường, nếu chuyện này bị phát hiện chắc chắn sẽ có xung đột lớn. Giờ hắn chỉ hi vọng Bạch Hồ Chi Đế giữ đúng lời hứa với hắn vào ngày hôm đó.

Trời mau sáng.

Cự Giải với Ma Kết mau chóng hoàn thành số công văn chất thành núi kia, một lát sau, có hai tiểu a hoàn xuất hiện, thấy ánh mắt bờ phờ của cả hai bèn nhanh chóng đi lấy nước ấm và pha trà. Cự Giải gục mặt xuống bàn, miệng khẽ rên rỉ. Ma Kết vươn vai, thở hắt ra một tiếng đầy mệt mỏi. Sau khi rửa mặt với ăn chút bánh Khuê Lim, Ma Kết và Cự Giải mới có cảm giác hồi sinh được một chút... số công văn kia quả thực quá nhiều, mà còn bắt buộc phải nộp vào cho Lục Tươi phòng để phê tấu chuyển đi.

Cự Giải chợt nhớ hôm nay là ngày lấy thuốc, hắn lại đứng dậy sửa soạn y phục, giao số công văn rồi dặn dò Ma Kết vài câu mới rời đi.

Đến Yên Cô cung thì bỗng thấy hai con gà nhảy xổ ra. Tuy bị giật mình nhưng Cự Giải vậy thẳng tay đánh mạnh vào cổ hai con gà khiến chúng bất tỉnh. Lát sau liền thấy bóng dáng Song Tử hốt hoảng xách váy chạy ra, thêm một tiểu a hoàn chạy đang chạy theo đằng sau. Thấy Cự Giải thì Song Tử liền giảm tốc độ, chỉnh lại đầu tóc, nàng quay về với dáng vẻ thoát thục hằng ngày. Tiểu a hoàn chạy đằng sau Song Tử nhanh trí, nhân lúc hai con gà bất tỉnh bèn túm chân chúng lôi lại vào cung. Song Tử cúi người hành lễ, lại gọi một tiểu a hoàn cầm hai hũ thuốc lớn, nàng mở lời: -"Của người đây, thật ngại quá, lại để người phải thấy cảnh không hay..."

Cự Giải đón lấy hai hũ thuốc, ánh mắt trùng xuống, đáp: -"Không sao, cho ta hỏi thăm nhị hoàng tử của ngươi."

Song Tử khẽ gật đầu, sao tên tứ hoàng tử này lại biết Thiên Bình ở đây?


Kệ đi, dù gì toàn võ công cao cường, nàng chẳng biết gì nên có xen vào cũng vô ích.

Cự Giải rời đi, Song Tử xoay người, cái mặt hằm hằm của Thiên Bình đã ở đối diện từ lúc nào. Hắn xoa cằm, hai mắt khẽ híp lại, giọng chất vấn: -"Cái tên Cự Giải đó lại đến đây làm gì? Song Tử ta không cấm đoán con yêu đương, nhưng phải có chừng mực và đặc biệt là phân biệt được kẻ nào tốt, xấu. Cự Giải không phải là một đứa đơn giản."

Song tử phẩy phẩy tay: -"Người không cần phải lo, con chỉ đưa thuốc cho hắn thôi, hắn báo đáp con nguyên liệu quý thì coi như cả hai đều hòa, chẳng nợ nần gì nhau. Người nói thật nhiều..."

Thiên Bình không hằm hè nữa, vắt tay lên trán hỏi: -"Trưa nay ta muốn ăn gà hầm, con đi làm cho ta."

Song Tử đảo mắt, lẩm bẩm: -"Người có phải là già đến không đi được hay sao mà lại bắt một tiểu cô nương như con phải đi giết gà chứ? Xí!"

Thiên Bình quay đầu, mắt chỉ mở một bên, tay tạo phép biến ra một cơn gió. Nó cuốn Song Tử bay lên, khiến nàng la toáng lên, Thiên Bình vẫn chưa thôi trò đùa của mình. Hắn vui vẻ chỉ tay hết bên này lại qua bên nọ, khiến Song Tử chới với trên không trung một lúc lâu. Tiểu a hoàn vừa nãy mang gà vào nghe thấy tiếng kêu của Song Tử bèn vội vã chạy ra, thấy chủ nhân mình bay toáng loạn trên không trung thì vô cùng sợ hãi, hốt hoảng rượt theo, vừa chạy vừa la lớn "công chúa, công chúa" khiến khung cảnh ở Yên Cô cung vốn luôn yên tĩnh, lại trở nên ồn áo náo nhiệt đến kì lạ.

-"THIÊN BÌNH, NGƯỜI MAU THẢ CON XUỐNG!!!"


Thiên Bình giả bộ quay người không nghe thấy. Song Tử gầm gừ trong miệng, với lấy đôi hài dưới chân, tiện tay cởi ra rồi phóng nó về phía Thiên Bình. Hắn võ công cao cường, chắc chắn là né được. Sau đó mới gãi gãi tai, hỏi: -"Con nói gì cơ? Ta già rồi nên nghe không rõ..."

-"THẢ CON XUỐNGGGGG!!!!!"

Thiên Bình xì một tiếng rồi búng tay. Cơn gió quái ác khiến Song Tử khốn đốn từ nãy giờ dần tan vào không khí, nó nhẹ nhàng nâng người nàng lên, Song Tử đáp xuống đất an toàn cơn gió mới hoàn toàn biến mất. Song Tử vuốt mồ hôi, ánh mắt hận thù ngay lập tức lia về vị hoàng tử đang nhởn nhơ kia. Bực bội bước đến, Song Tử lượm chiếc hài đang nằm yên trên nền đất lạnh, nàng tức giận đến nỗi lồng ngực phập phồng. Mang được chiếc hài vào chân rồi thì chẳng muốn đôi co nữa, Song Tử đứng dậy, nhìn Thiên Bình bằng con mắt chán ghét cực đồ rồi quăng cho hắn một câu: -"Trưa nay không có ăn uống gì hết, người nhịn đói đi!"

Song Tử hằn học bỏ đi.

Thiên Bình chống cằm, hổ, con gái nuôi bị hắn chọc giận mất rồi!

***

Cự Giải sau khi lấy được thuốc rồi thì rẽ hướng đi tìm Mệnh Thiên Quân. Đứng chờ một lúc thì cũng thấy hắn ôm đống sổ sách bước ra ngoài. Mệnh Thiên Quân thấy Cự Giải thì vội cúi đầu hành lễ dù hơi khó khăn, Cự Giải cũng không làm khó hắn, phẩy tay ra lệnh cho hắn không cần phải hành lễ nữa. Cự Giải cũng nhanh chóng vào vấn đề, tránh mấy câu hỏi dư thừa làm tốn thời gian của hắn: -"Ta cần ngươi giao chút đồ cho Hỏa Phượng Chi Đế, dạo này ngươi có gặp nàng ta không?"

Mệnh Thiên Quân nghiêng đầu: -"Bạch Dương điện hạ đã khỏe rồi, có thể một vài hôm nữa ta sẽ đi gặp cô ấy."

Cự Giải liền đưa ra hai hũ thuốc.


Mệnh Thiên Quân cười trừ, hai tay hắn còn đang phải cầm một đống sổ sách, giờ vị hoàng tử trước mặt quả là muốn làm khó hắn... đành thở dài một cái, nói: -"Tiểu tiên không liên quan đến chuyện này nên được thuốc cho cô ấy sẽ không hay, ta nghĩ hoàng tử điện hạ vẫn nên trực tiếp gặp cô ấy."

Cự Giải thu tay, cảm thấy cũng có lý.

Mệnh Thiên Quân là tiếp lời, miệng dỏng dẹo: -"Dù sao đây cũng là chủ ý của người, ta đưa cũng sẽ giải thích lòng vòng. Vả lại, công sức đi xin thuốc của người sao lại để ta hưởng, người tốt nhất vẫn nên trực tiếp đưa cho Bạch Dương tiểu điện hạ."

-"Vậy ngươi có biết bao giờ nàng ta lên Thiên Cung không?"

-"Tiểu tiên nghĩ chắc hai ngày nữa, vì tiểu tiên nghe ngóng được ở trên Thiên Cung rằng hai ngày nữa Thiên Đế sẽ ban thưởng cho Bạch Dương điện hạ và Thiên Yết điện hạ."

-"Vì lễ hội lần trước sao?"

-"Đúng vậy, mà lễ hội đốt lửa ấy người đâu có tham dự."

-"Ta có chút chuyện riêng, mà ngươi rành quá nhỉ?"

Mệnh Thiên Quân thấy mình hơi lỡ lời, chỉ cười xòa, bảo cần phải đi giao số sổ sách này, không tiện nói chuyện nữa liền bỏ đi. Cự Giải nhìn theo một lát, rồi xuống hai hũ thuốc, cuối cùng lại bỏ vào túi áo. Hắn không buồn nghĩ nữa, đợi hai ngày nữa lên Thiên Cung xem sao.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương