Lương Điền Thiên Khoảnh
-
Chương 64: Đến tửu lâu nghe sự kiện ngắm hoa
Qua sáng ngày hôm sau , Giang Lăng từ trong không gian rút ra mấy cây cải trắng , chuẩn bị một lát đem đi cho Lưu chưởng quỹ .
Hái xong rau , trên đất giờ đây đã trống ra một khoảng đất nho nhỏ . Lần trước lúc Giang Lăng mua mầm mống ở chợ , nghe ngóng mới biết được cải trắng muốn ương là dùng hạt giống gieo trồng .
Cho nên lần trước mua mầm mống trở về , rơi rớt ở một góc . Trải qua hai ba ngày , giờ đã mọc lên những cây con chi chít , trưởng thành ra hai phiến lá .Đối với những cây này lớn lên rất khả năng đủ ăn .
Nàng từ lúc đầu mua về đông ,tây , trái , phải gì cũng quăng một hai viên hạt giống , đến khi đã mọc ra cây con mới đem đến bãi đất trống , như vậy mới tận dụng hết mảnh đất trong không gian .
Trừ bỏ việc đó ra , nàng còn lưu lại trong không gian một hai cây cải trắng , để cho chúng nó ra hoa kết hạt . Đến lúc đó nhìn xem mầm mống đó có thể đem ra ngoài gieo trồng được không , có phải hay không so với các loại rau cải khác đều ngon hơn không .
Nếu không gian này có tác dụng làm thay đổi giống cây , vậy thì khối đất không gian nho nhỏ kia của nàng làm ra được chuyện rất lớn rồi.
Trồng xong cải trắng , Giang Lăng nhìn qua cây cà tím trái hai ngày nay đã trưởng thành lên không ít , hoàn toàn có thể thu hoạch được . Trong lòng nàng tính toán , một lát đưa đồ ăn cho tửu lâu xong , sẽ mua một ít thịt trở về . Buổi sáng làm món thịt kho cà tím , hương vị nhất định sẽ là ngon cực kỳ .
Nhìn đến trong hồ nước mấy con cá nhàn nhã bơi qua bơi lại , Giang Lăng bỗng nhiên nhớ tới ở hồ nước mới tối hôm qua đã bỏ vào hai con cá . Nàng xuất ra khỏi không gian , chạy nhanh ra đến bên cạnh hồ nhỏ , thấy hai con cá vẫn sống rất tốt . Hồ nước lúc trước mới vừa lắng đọng , nay bị chúng nó quậy lên thành một vũng bùn đục ngầu .
Đối với vấn đề này , Giang Lăng vẫn không có cách giải quyết , liền đem một câu nói ra ngụy biện --- Không phải người ta nói : " Nước trong quá sẽ không có cá " sao ? . Hiện tại trong này có cá , nước muốn trong cũng không xong .
Sau khi rửa mặt xong , Giang Lăng thay đổi quần áo , hóa trang , cùng Lí Thanh Hà nói qua một tiếng , liền hướng trấn trên mà đi .
Vừa ra khỏi cửa thôn , xa xa Giang Lăng đã thấy trước cửa Vị Hương Cư đã đứng một đám người . Này là đang chờ uống cháo hay sao ?
Giang Lăng trong lòng còn đang nghi hoặc , đã thấy một đám người xôn xao một trận , mọi người đều bắt đầu ồn ào lên ,qua một hồi lâu , trong đám người mới có một người thoát ra .
Người nọ lau mồ hôi trên mặt , thân hình mập mạp di chuyển , vội vàng hướng cửa thôn mà đi tới .
Lưu chưởng quỹ ? Giang Lăng thấy được gương mặt quen thuộc kia , nhất thời cảm giác có chút không ổn . Những người ở cửa nhất định là chờ cháo uống không sai .
Bây giờ mà Lưu chưởng quỹ mà hướng nơi này chạy đến , lại đem giỏ rau xanh đi vào , tiếp đó cháo bát tiên lại được đem lên bàn đãi khách . Người có đầu óc nhìn vào sẽ biết được cháo bát tiên và rau xanh của nàng là có liên quan .
Hơn nữa từ lúc bán rau xanh cho Lưu chưởng quỹ , hắn đã mấy lần đến Thanh Sơn thôn hối thúc đưa rau . Vương đại nương mới tối hôm qua ở nhà nàng hái rau xanh đem về nhà , người có tâm chỉ cần chú ý nghe ngóng một chút , ngọn nguồn từ nàng rất nhanh sẽ bị người ta tìm được .
Thấy Lưu chưởng quỹ vẫn lo ôm đầu chạy trốn , chưa nhìn thấy bản thân đang đứng ở đó , Giang Lăng đem cái giỏ đồ ăn bỏ vào trong không gian , liền nghênh đón Lưu chưởng quỹ , kinh hỉ kêu lên : " Lưu chưởng quỹ , là ngươi nha , sáng sớm muốn đi đâu đây ? "
" Tiểu Giang ? " Lưu chưởng quỹ nhìn thấy Giang Lăng , ánh mắt sáng ngời lên , trên mặt biểu cảm thật là xúc động , giống như là thấy được người thân đã lâu không gặp , dưới chân bước cũng nhanh hơn .
Nhưng mà nhìn lại thấy Giang Lăng chỉ đi hai tay không , hắn thả chậm bước chân lại , thất vọng hỏi : " Đồ ăn đâu ? "
" Ta nhìn trời thấy còn sớm , nghĩ một lát mới đem lại cho ngươi ." Giang Lăng nhìn thân hình ít hoạt động của Lưu chưởng quỹ , liền chạy nhanh đến đón .
" Đi.... chạy nhanh đưa tới ! " Lưu chưởng quỹ thở hổn hển , chỉ vào phương hướng Vị Hương Cư " Ngươi xem , khách nhân đều đang chờ đó ."
" Được rồi , ngươi mời khách nhân vào trong ngồi chờ trước , ta một lát đem đồ ăn đến ." Giang Lăng nói xong , liền xoay người muốn chạy .
" Đợi chút , Tiểu Giang ." Lưu chưởng quỹ đuổi theo hai bước , " Nếu không sao này ta phái lão Trương đến nhà của ngươi lấy đồ ăn đi , miễn cho mỗi ngày đều phải chờ ngươi mang đồ ăn đến . Nếu ngươi có việc phải chậm trễ , ta đây liền xong đời ."
" Lưu chưởng quỹ , nếu ngươi làm như vậy , qua không được hai ngày , bí mật đồ ăn của chúng ta sẽ không bảo đảm ." Giang Lăng nhìn hắn : " Hai ngày nay sinh ý của ngươi như thế nào ? "
" Tốt , sinh ý tốt lắm ." Lưu chưởng quỹ nở nụ cười , ánh mắt híp lại thành một đường chỉ ." Mọi người ăn món ăn mới , đều khen ngon miệng . Nhưng mà ....."
Hắn quay đầu nhìn hướng Vị Hương Cư , quay đầu lại nói : " Càng nhiều người muốn ăn cháo bát tiên . Ta đã đem giá đề cao đến mười đồng một chén , vậy mà ngươi xem , trước cửa vẫn chen đầy người như thế .
Tiểu Giang , ngươi có thể hay không bán đồ ăn cho Lưu thúc nhiều thêm một chút ? Lưu thúc trả cho ngươi ba mươi đồng một cân , ngươi xem như thế nào ? "
" Thực không được ." Giang Lăng lắc lắc đầu , liền chạy trở về : " Lưu thúc , ngươi đi về trước đi , ta chạy nhanh về nhà lấy đồ ăn cho ngươi ."
Lưu chưởng quỹ nhìn Giang Lăng rất nhanh liền biến mất ở cửa thôn , thất vọng thở dài một hơi .
Tiền tài động lòng người . Lưu chưởng quỹ bản thân đều không biết , nếu Giang Lăng không nói có thân thích với Tần tướng quân , có phải hay không hắn sẽ có ý nghĩ xấu bức bách Giang Lăng trồng thêm rau cho hắn .
Giang Lăng không đi về nhà , mà đi qua nhà Vương đại nương . Vương đại nương tối hôm qua ăn rau do nàng lấy nước trong không gian tưới xuất ra , Giang Lăng sợ nàng ồn ào làm cho người cả thôn đều biết đến .
" Đạt tắc kiêm tế thiên hạ , cùng tắc chỉ lo thân mình ." Giang Lăng lúc này cũng không có năng lực đi trợ giúp người khác , ngày hôm qua lừa gạt Vương đại nương cũng vì như thế .
" Uông uông " Giang Lăng vừa đến cửa viện của Vương đại nương , một bóng đen liền hướng Giang Lăng bay tới . Giang Lăng đã quen cách nghênh đón thân thiết của lão hắc , vươn tay vỗ vỗ đầu nó .
" Biết là chỉ có Giang cô nương , nếu không lão hắc cũng không như vậy ." Vương đại nương từ trong phòng đi ra , cười nói .
" Đại nương , ta là đến nói cho ngươi biết , nếu thấy rau cải nhà ta ăn ngon thì cứ việc đến hái ăn , không cần khách khí ." Giang Lăng cười , đi ra phía trước .
" Ăn ngon , ăn ngon , ăn quá ngon ." Vương đại nương vỗ bàn tay nói " Tối hôm qua a , rau cải từ nhà của ngươi hái trở về , nấu ăn đều bị cháu gái ta liếm ăn sạch sẽ .
Nha đầu kia lanh mồm lanh miệng , ăn xong còn chạy qua bên lão Tam , lão Tứ khoe , làm hại ta còn bị lão Tam , lão Tứ oán trách một chút , nói có đồ ăn ngon mà không gọi bọn họ ."
Giang Lăng cười nói : " Vậy thì chút ngài đến hái thêm về ăn đi ."
" Đạt tắc kiêm tế thiên hạ , cùng tắc chỉ lo thân mình " ( Nghèo thì lo cho bản thân mình trước , khi thành đạt thì lo cho mọi người .)
Hái xong rau , trên đất giờ đây đã trống ra một khoảng đất nho nhỏ . Lần trước lúc Giang Lăng mua mầm mống ở chợ , nghe ngóng mới biết được cải trắng muốn ương là dùng hạt giống gieo trồng .
Cho nên lần trước mua mầm mống trở về , rơi rớt ở một góc . Trải qua hai ba ngày , giờ đã mọc lên những cây con chi chít , trưởng thành ra hai phiến lá .Đối với những cây này lớn lên rất khả năng đủ ăn .
Nàng từ lúc đầu mua về đông ,tây , trái , phải gì cũng quăng một hai viên hạt giống , đến khi đã mọc ra cây con mới đem đến bãi đất trống , như vậy mới tận dụng hết mảnh đất trong không gian .
Trừ bỏ việc đó ra , nàng còn lưu lại trong không gian một hai cây cải trắng , để cho chúng nó ra hoa kết hạt . Đến lúc đó nhìn xem mầm mống đó có thể đem ra ngoài gieo trồng được không , có phải hay không so với các loại rau cải khác đều ngon hơn không .
Nếu không gian này có tác dụng làm thay đổi giống cây , vậy thì khối đất không gian nho nhỏ kia của nàng làm ra được chuyện rất lớn rồi.
Trồng xong cải trắng , Giang Lăng nhìn qua cây cà tím trái hai ngày nay đã trưởng thành lên không ít , hoàn toàn có thể thu hoạch được . Trong lòng nàng tính toán , một lát đưa đồ ăn cho tửu lâu xong , sẽ mua một ít thịt trở về . Buổi sáng làm món thịt kho cà tím , hương vị nhất định sẽ là ngon cực kỳ .
Nhìn đến trong hồ nước mấy con cá nhàn nhã bơi qua bơi lại , Giang Lăng bỗng nhiên nhớ tới ở hồ nước mới tối hôm qua đã bỏ vào hai con cá . Nàng xuất ra khỏi không gian , chạy nhanh ra đến bên cạnh hồ nhỏ , thấy hai con cá vẫn sống rất tốt . Hồ nước lúc trước mới vừa lắng đọng , nay bị chúng nó quậy lên thành một vũng bùn đục ngầu .
Đối với vấn đề này , Giang Lăng vẫn không có cách giải quyết , liền đem một câu nói ra ngụy biện --- Không phải người ta nói : " Nước trong quá sẽ không có cá " sao ? . Hiện tại trong này có cá , nước muốn trong cũng không xong .
Sau khi rửa mặt xong , Giang Lăng thay đổi quần áo , hóa trang , cùng Lí Thanh Hà nói qua một tiếng , liền hướng trấn trên mà đi .
Vừa ra khỏi cửa thôn , xa xa Giang Lăng đã thấy trước cửa Vị Hương Cư đã đứng một đám người . Này là đang chờ uống cháo hay sao ?
Giang Lăng trong lòng còn đang nghi hoặc , đã thấy một đám người xôn xao một trận , mọi người đều bắt đầu ồn ào lên ,qua một hồi lâu , trong đám người mới có một người thoát ra .
Người nọ lau mồ hôi trên mặt , thân hình mập mạp di chuyển , vội vàng hướng cửa thôn mà đi tới .
Lưu chưởng quỹ ? Giang Lăng thấy được gương mặt quen thuộc kia , nhất thời cảm giác có chút không ổn . Những người ở cửa nhất định là chờ cháo uống không sai .
Bây giờ mà Lưu chưởng quỹ mà hướng nơi này chạy đến , lại đem giỏ rau xanh đi vào , tiếp đó cháo bát tiên lại được đem lên bàn đãi khách . Người có đầu óc nhìn vào sẽ biết được cháo bát tiên và rau xanh của nàng là có liên quan .
Hơn nữa từ lúc bán rau xanh cho Lưu chưởng quỹ , hắn đã mấy lần đến Thanh Sơn thôn hối thúc đưa rau . Vương đại nương mới tối hôm qua ở nhà nàng hái rau xanh đem về nhà , người có tâm chỉ cần chú ý nghe ngóng một chút , ngọn nguồn từ nàng rất nhanh sẽ bị người ta tìm được .
Thấy Lưu chưởng quỹ vẫn lo ôm đầu chạy trốn , chưa nhìn thấy bản thân đang đứng ở đó , Giang Lăng đem cái giỏ đồ ăn bỏ vào trong không gian , liền nghênh đón Lưu chưởng quỹ , kinh hỉ kêu lên : " Lưu chưởng quỹ , là ngươi nha , sáng sớm muốn đi đâu đây ? "
" Tiểu Giang ? " Lưu chưởng quỹ nhìn thấy Giang Lăng , ánh mắt sáng ngời lên , trên mặt biểu cảm thật là xúc động , giống như là thấy được người thân đã lâu không gặp , dưới chân bước cũng nhanh hơn .
Nhưng mà nhìn lại thấy Giang Lăng chỉ đi hai tay không , hắn thả chậm bước chân lại , thất vọng hỏi : " Đồ ăn đâu ? "
" Ta nhìn trời thấy còn sớm , nghĩ một lát mới đem lại cho ngươi ." Giang Lăng nhìn thân hình ít hoạt động của Lưu chưởng quỹ , liền chạy nhanh đến đón .
" Đi.... chạy nhanh đưa tới ! " Lưu chưởng quỹ thở hổn hển , chỉ vào phương hướng Vị Hương Cư " Ngươi xem , khách nhân đều đang chờ đó ."
" Được rồi , ngươi mời khách nhân vào trong ngồi chờ trước , ta một lát đem đồ ăn đến ." Giang Lăng nói xong , liền xoay người muốn chạy .
" Đợi chút , Tiểu Giang ." Lưu chưởng quỹ đuổi theo hai bước , " Nếu không sao này ta phái lão Trương đến nhà của ngươi lấy đồ ăn đi , miễn cho mỗi ngày đều phải chờ ngươi mang đồ ăn đến . Nếu ngươi có việc phải chậm trễ , ta đây liền xong đời ."
" Lưu chưởng quỹ , nếu ngươi làm như vậy , qua không được hai ngày , bí mật đồ ăn của chúng ta sẽ không bảo đảm ." Giang Lăng nhìn hắn : " Hai ngày nay sinh ý của ngươi như thế nào ? "
" Tốt , sinh ý tốt lắm ." Lưu chưởng quỹ nở nụ cười , ánh mắt híp lại thành một đường chỉ ." Mọi người ăn món ăn mới , đều khen ngon miệng . Nhưng mà ....."
Hắn quay đầu nhìn hướng Vị Hương Cư , quay đầu lại nói : " Càng nhiều người muốn ăn cháo bát tiên . Ta đã đem giá đề cao đến mười đồng một chén , vậy mà ngươi xem , trước cửa vẫn chen đầy người như thế .
Tiểu Giang , ngươi có thể hay không bán đồ ăn cho Lưu thúc nhiều thêm một chút ? Lưu thúc trả cho ngươi ba mươi đồng một cân , ngươi xem như thế nào ? "
" Thực không được ." Giang Lăng lắc lắc đầu , liền chạy trở về : " Lưu thúc , ngươi đi về trước đi , ta chạy nhanh về nhà lấy đồ ăn cho ngươi ."
Lưu chưởng quỹ nhìn Giang Lăng rất nhanh liền biến mất ở cửa thôn , thất vọng thở dài một hơi .
Tiền tài động lòng người . Lưu chưởng quỹ bản thân đều không biết , nếu Giang Lăng không nói có thân thích với Tần tướng quân , có phải hay không hắn sẽ có ý nghĩ xấu bức bách Giang Lăng trồng thêm rau cho hắn .
Giang Lăng không đi về nhà , mà đi qua nhà Vương đại nương . Vương đại nương tối hôm qua ăn rau do nàng lấy nước trong không gian tưới xuất ra , Giang Lăng sợ nàng ồn ào làm cho người cả thôn đều biết đến .
" Đạt tắc kiêm tế thiên hạ , cùng tắc chỉ lo thân mình ." Giang Lăng lúc này cũng không có năng lực đi trợ giúp người khác , ngày hôm qua lừa gạt Vương đại nương cũng vì như thế .
" Uông uông " Giang Lăng vừa đến cửa viện của Vương đại nương , một bóng đen liền hướng Giang Lăng bay tới . Giang Lăng đã quen cách nghênh đón thân thiết của lão hắc , vươn tay vỗ vỗ đầu nó .
" Biết là chỉ có Giang cô nương , nếu không lão hắc cũng không như vậy ." Vương đại nương từ trong phòng đi ra , cười nói .
" Đại nương , ta là đến nói cho ngươi biết , nếu thấy rau cải nhà ta ăn ngon thì cứ việc đến hái ăn , không cần khách khí ." Giang Lăng cười , đi ra phía trước .
" Ăn ngon , ăn ngon , ăn quá ngon ." Vương đại nương vỗ bàn tay nói " Tối hôm qua a , rau cải từ nhà của ngươi hái trở về , nấu ăn đều bị cháu gái ta liếm ăn sạch sẽ .
Nha đầu kia lanh mồm lanh miệng , ăn xong còn chạy qua bên lão Tam , lão Tứ khoe , làm hại ta còn bị lão Tam , lão Tứ oán trách một chút , nói có đồ ăn ngon mà không gọi bọn họ ."
Giang Lăng cười nói : " Vậy thì chút ngài đến hái thêm về ăn đi ."
" Đạt tắc kiêm tế thiên hạ , cùng tắc chỉ lo thân mình " ( Nghèo thì lo cho bản thân mình trước , khi thành đạt thì lo cho mọi người .)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook