Tại đỉnh Vô Tình, đường mòn dốc ngược theo thế núi uốn lượn một đường hướng thẳng lên trên.

Yến Lăng đi ở phía trước.

Thân hình của hắn cao ráo, hơi gầy, cũng đã rút đi sự ngây ngô của thiếu niên. Tấm lưng rộng, thắt lưng nhỏ, đường cong tuyệt đẹp, tựa như đã dần dần xuất hiện hình dáng mềm dẻo nhưng đầy kiên định thuộc về thanh niên.

Lâm Nhiên nhìn bóng lưng cao ngất của hắn, cảm thấy như mình được nhìn thấy một thanh bảo kiếm đang dần bộc lộ sức mạnh. Thanh kiếm ấy giống như đang muốn dùng kiếm quang sắc bén của mình phá cả bầu trời.

Nàng cúi đầu nhìn cái bình nhỏ trong tay mình. Nàng dốc bình vào trong lòng bàn tay, một viên đan dược màu xanh ngọc sáng lấp lánh trượt ra.

“Đây là Ngọc Thanh đan, đan dược phụ trợ ở Kim Đan kỳ. Hẳn là phần thưởng mà lần này hắn thắng được trong đại hội, có thể giúp hắn củng cố tu vi sau khi vừa kết đan. Chậc, vậy mà cũng có thể bỏ được sao… Hắn đối xử với ngươi tốt vậy à?”

Hệ thống Thiên Nhất giả làm quả óc chó sống cho đến bây giờ, vừa mở cái miệng ra đã mang vẻ hả hê thích chí: “Không có việc gì mà lại xum xoe, không phải quân gian tà thì cũng là phường đạo chích. Không phải là hắn coi trọng ngươi rồi đấy chứ?”

Lâm Nhiên lắc đầu: “Không phải đâu.”

“Đừng thiếu tự tin đến vậy chứ.”

Thiên Nhất thờ ơ nói: “Tuy rằng ngươi không có khí chất của tiểu tiên nữ, nhưng mà khuôn mặt của ngươi trông cũng được phết mà. Nói không chừng hắn đối xử tốt với ngươi là vì mặt của ngươi đó.”

Lâm Nhiên không để ý tới Thiên Nhất đang mang tâm trạng e sợ thiên hạ chưa đủ loạn. Nàng nhìn bóng lưng của Yến Lăng, thở dài: “Ngươi nghĩ nhiều quá rồi. Hắn quan tâm ta như vậy bởi vì lúc nhập môn ta đã từng giúp hắn một lần thôi.”



Lâm Nhiên không khỏi nhớ lại chuyện cũ.

Tám năm trước, nàng cùng Yến Lăng, Sở Như Dao và những người khác trước khi bái nhập Vạn Nhận kiếm các cần phải trải qua khảo nghiệm nhập môn. Trong đó, đề mục đứng hạng nhất chính là phải đi qua huyễn kính để phá tâm ma.

Khi đó trong huyễn kính, Sở Như Dao không có tâm ma. Mà tâm ma của Yến Lăng thì lại như biển đen ngập trời cùng với hình dáng của một người phụ nữ không thể thấy rõ gương mặt. Những người khác cũng đều mang tâm thế sợ hãi hoặc tâm sự không thể nói.

Vốn dĩ dựa theo nội dung của tiểu thuyết thì ở cửa này, tất cả mọi người, bao gồm cả Yến Lăng đều nên thông qua một cách hữu kinh vô hiểm. Nhưng mà không biết làm sao lại xảy ra vấn đề, Yến Lăng suýt nữa không thể thông qua được.

Nói đúng hơn không phải là Yến Lăng không qua được cửa này. Mà là sau khi ra sức phá tâm ma, có lẽ do cảm xúc dao động quá mạnh mà hắn lại để lộ ra đôi mắt đen tượng trưng cho dòng con chính thống của Hắc Uyên.

Điều này thật sự không ổn chút nào. Màu mắt đỏ cam vàng lục lam chàm đều được hết, đều có thể miễn cưỡng giải thích được. Nhưng mà hắn lại để lộ ra đôi mắt đen, đây không phải đang rêu rao thân phận thật của mình với mọi người hay sao.

Lúc ấy Lâm Nhiên nhớ lại cốt truyện một chút. Trong nội dung tiểu thuyết, trước khi Yến Lăng bái nhập vào Kiếm Các đã ăn một loại thảo dược trân quý có thể che được màu mắt của mình, vậy nên cho tới bây giờ cũng chưa từng để lộ đôi mắt đen. Nhưng khi nàng đến đây, nói lộ một cái là thật sự lộ luôn. Đây là tình huống như thế nào vậy chứ?

Lâm Nhiên không có biện pháp nào khác. Vạn Nhận kiếm các sẽ không thu nhận yêu ma quỷ quái làm đệ tử. Nàng không thể để Yến Lăng bị ném ra khỏi kiếm các được, nếu không nội dung chính của cuốn tiểu thuyết này còn chưa bắt đầu đã bị đóng băng.

Trong sự gấp gáp, nàng liền nhét vào trong tay hắn một quả óc chó, dựa vào chức năng che chắn bản năng của Thiên Nhất mà tạm thời giúp hắn che lấp một chút.

Thiên Nhất là hệ thống, là thứ giúp nàng có thể che lấp được hơi thở không thuộc về quy tắc của thế giới này, để cho nàng có thể hoàn toàn hòa mình vào thế giới này, thoải mái hành tẩu ở Thương Lan giới. Trong tình huống đặc thù cũng có thể miễn cưỡng cho người khác dùng… Nhưng Lâm Nhiên chỉ mới dùng Thiên Nhất che đôi mắt của Yến Lăng một lát, nàng đã cảm giác được bầu trời bỗng trở nên u ám, sấm chớp nhanh chóng hội tụ lại, chuẩn bị đánh xuống người nàng.

Lúc ấy bạn nhỏ Yến Lăng còn chưa đến mười tuổi cầm quả óc chó, đôi mắt màu đen quái dị, đặc biệt hung ác tàn nhẫn. Hàng lông mi dài rung động, hốc mắt còn phiếm hồng, cứ thế sững sờ nhìn nàng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương