Giới thiệu
Thể loại: Đam mỹ tiểu thuyết, 1x1, cổ trang, tướng quân công x thư sinh thụ, HE.
Biên tập: Phùng Điệp
Tình trạng bản gốc: 33 chương - Hoàn.
" Tống đại tướng quân ngài lại đi nói lung tung gì vậy, cắt câu lấy nghĩa"
Tống Cáp lại tỏ vẻ kinh ngạc nói rằng: " oh, Ta cứ tưởng Tử Hề miệng ngọc linh lung, ăn nói khéo léo chứ."
Lục Bạch: "..."
"Ngươi cự tuyệt đi, Tử Hề, sao lại không cự tuyệt....Tử Hề, ta thích ngươi."
Tống Cáp rốt cuộc cũng nhắm hai mắt mình lại, ôm Lục Bạch lại càng chặt hơn, nhấm nháp cả môi trong môi ngoài của y, mỹ vị nhân gian sao so được với thứ này. Nhưng như thế nào cũng không đủ, Tử Hề không đáp lại hắn, Tử Hề không biết hắn thích y đến nhường nào, Tử Hề còn đang hôn mê bất tỉnh, tỉnh lại sẽ quên. Hắn bỗng nhiên có cảm giác mình thật giống một tên điên!
Y cho rằng mình chỉ là một thư sinh tầm thường, cổ hủ, không hiểu được cái đẹp của mình. Hắn cho rằng mình là một đại tướng quân tuyệt tình, cho nên không đi tìm mà cứ ngồi ngóng đợi tình yêu đến từng ngày.
Ân cứu mạng, nối bọn họ vào nhau.
Chuyến đi đến kinh thành, khiến bọn họ gặp được nhau.
Tình yêu đến một cách kỳ kỳ quái quái.
Đại tướng quân từng bước thu hoạch tâm của một tiểu thư sinh, tiểu thư sinh từng bước tự khám phá ra tình cảm của mình.
Thật ra, thích một người, không khó như vậy đâu.
Ngươi đối tốt với ta, ta xin nhận, đó là khởi đầu hoàn hảo nhất.
Tướng quân VS thư sinh này không phải là một chuyện cũ tú tài gặp binh gì mà chỉ là một chuyện xưa về một nam ốm yếu với một nam bá đạo. Khi thì khí phách lãnh khốc khi thì làm nũng trung khuyển công & Bình tĩnh cố chấp khi thì kiêu ngạo lúc lại thẹn thùng thư sinh thụ.
Biên tập: Phùng Điệp
Tình trạng bản gốc: 33 chương - Hoàn.
" Tống đại tướng quân ngài lại đi nói lung tung gì vậy, cắt câu lấy nghĩa"
Tống Cáp lại tỏ vẻ kinh ngạc nói rằng: " oh, Ta cứ tưởng Tử Hề miệng ngọc linh lung, ăn nói khéo léo chứ."
Lục Bạch: "..."
"Ngươi cự tuyệt đi, Tử Hề, sao lại không cự tuyệt....Tử Hề, ta thích ngươi."
Tống Cáp rốt cuộc cũng nhắm hai mắt mình lại, ôm Lục Bạch lại càng chặt hơn, nhấm nháp cả môi trong môi ngoài của y, mỹ vị nhân gian sao so được với thứ này. Nhưng như thế nào cũng không đủ, Tử Hề không đáp lại hắn, Tử Hề không biết hắn thích y đến nhường nào, Tử Hề còn đang hôn mê bất tỉnh, tỉnh lại sẽ quên. Hắn bỗng nhiên có cảm giác mình thật giống một tên điên!
Y cho rằng mình chỉ là một thư sinh tầm thường, cổ hủ, không hiểu được cái đẹp của mình. Hắn cho rằng mình là một đại tướng quân tuyệt tình, cho nên không đi tìm mà cứ ngồi ngóng đợi tình yêu đến từng ngày.
Ân cứu mạng, nối bọn họ vào nhau.
Chuyến đi đến kinh thành, khiến bọn họ gặp được nhau.
Tình yêu đến một cách kỳ kỳ quái quái.
Đại tướng quân từng bước thu hoạch tâm của một tiểu thư sinh, tiểu thư sinh từng bước tự khám phá ra tình cảm của mình.
Thật ra, thích một người, không khó như vậy đâu.
Ngươi đối tốt với ta, ta xin nhận, đó là khởi đầu hoàn hảo nhất.
Tướng quân VS thư sinh này không phải là một chuyện cũ tú tài gặp binh gì mà chỉ là một chuyện xưa về một nam ốm yếu với một nam bá đạo. Khi thì khí phách lãnh khốc khi thì làm nũng trung khuyển công & Bình tĩnh cố chấp khi thì kiêu ngạo lúc lại thẹn thùng thư sinh thụ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook