Lục Gia Tiểu Tức Phụ
-
Chương 38:
Có giao tình đi nhờ xe lần trước, lần này Lục Thành đưa ra ý đưa các nàng trở về, Ngưng Hương cùng Lý ma ma không lại khách khí, cảm kích mà lên xe.
“Đây là A Nam đi?” Lục Thành ở phía trước đánh xe, Lý ma ma nhìn trong lòng ngực A Đào nam oa oa xinh đẹp đến quá mức, thuần thục mà hỏi. Nàng tới tuổi này, dỗ quá quá nhiều hài tử, cùng tiểu hài tử giao tiếp sớm đã thuận buồm xuôi gió.
A Nam lại không có dễ dàng bị dỗ như vậy, thân mình nho nhỏ hướng trong lòng ngực A Đào cô cô dựa, nhìn xem Lý ma ma, hắn ngoái đầu lại, mắt to nhìn chằm chằm vạt áo A Đào cô cô, qua một lát mới lặng lẽ nghiêng đầu đối diện Ngưng Hương nhìn qua.
Trong nhà có cái đệ đệ ít hơn nàng chín tuổi, Ngưng Hương là phi thường thích tiểu hài tử, huống chi A Nam khuôn mặt nhỏ trắng nõn đáng yêu như vậy, cho nên sau khi lên xe Ngưng Hương liền nhìn chằm chằm vào A Nam .Lúc này thấy nam oa tựa hồ đối với chính mình có điểm hứng thú, Ngưng Hương cầm lòng không đậu cười, nửa người trên hơi khom, ôn nhu hỏi hắn, “A Nam mấy tuổi a?”
A Nam cả tuổi mụ tính là hai, nhưng tháng sau mới đúng sinh nhật một tuổi, đương nhiên nghe không hiểu loại vấn đề này. Bất quá tiểu gia hỏa hiển nhiên có điểm thích Ngưng Hương, khi Ngưng Hương hỏi chuyện hắn ,chỉ hướng trong lòng ngực cô cô nhích lại gần, cũng không có dời đi tầm mắt, mắt to đen bóng bẩy thủy nhuận nhuận không chớp mắt mà nhìn chằm chằm môi Ngưng Hương……
Đào cũng phát hiện, kinh ngạc hỏi: “Từ tỷ tỷ môi như thế nào bị thương?”
Lục Thành nghe xong, nhịn không được quay đầu lại.
Ngưng Hương thấy hắn cũng nhìn chằm chằm miệng mình, trên mặt nóng lên, lúng túng nói: “Tối hôm qua ăn cơm khi không cẩn thận cắn phải……”
A Đào hắc hắc cười, “Nhị ca ta nói hắn cắn phả imôi là bởi vì thèm thịt, Từ tỷ tỷ ăn nhiều hai miếng thịt liền được rồi.”
Tiểu cô nương nghịch ngợm có thể nói, Ngưng Hương cũng nở nụ cười.
Lý ma ma nhìn nhìn A Nam, hỏi Lục Thành: “Các ngươi sáng nay tiến thành?” Như vậy tiểu nhân hài tử nào chịu nổi lăn lộn.
Lục Thành biết nàng băn khoăn, vội nói: “Không phải, ngày hôm qua liền tới rồi.” Hắn dù muốn tiện đón nàng về nhà, cũng sẽ không thể không màng thân thể A Nam.
Lý ma ma gật gật đầu, chỉ là nhìn xem Ngưng Hương, trong lòng vẫn là có điểm nghi hoặc, tổng cảm thấy Lục Thành chính là vì Ngưng Hương tới. Nhưng này dù sao cũng là việc riêng của Ngưng Hương, Lục Thành nhìn cũng coi như thành thật , Lý ma ma liền không có lắm miệng nhắc nhở Ngưng Hương cái gì.
Tới Bạch Hà trấn, Lý ma ma xuống xe, cười tủm tỉm cùng Ngưng Hương mấy người từ biệt, sau đó túm đi tiểu nhi tử Lý Tiến Bảo còn đang lưu luyến nhìn Ngưng Hương
Thiếu Lý ma ma, Ngưng Hương cùng A Đào như cũ vẫn một câu một câu mà nói chuyện phiếm, cùng mới vừa rồi không có gì khác nhau, A Nam liền không giống nhau, rõ ràng so với khi Lý ma ma còn ở thì hoạt bát chút, bắt đầu bất mãn , không còn thành thành thật thật ngồi ở trên đùi cô cô, muốn hướng phía dưới bò.
A Đào cho rằng cháu trai muốn ra chỗ cha, liền đỡ eo tiểu gia hỏa làm hắn thử hướng Lục Thành bên kia đi, A Nam lại hướng Ngưng Hương bên kia dùng sức tới, còn sợ cô cô không hiểu ý tứ hắn, hướng Ngưng Hương vươn tay, a a mà muốn ôm một cái.
Lục Thành nghe tiếng quay đầu lại, thấy vậy ngoài ý muốn nhướng mày, cùng Ngưng Hương giải thích nói: “A Nam sợ người lạ, trừ bỏ người nhà chúng ta, người khác ai ôm hắn đều không cho, hôm nay cái không biết như thế nào thích ngươi như vậy?.” Trong lòng lại cười vui như nở hoa, không lỗ hắn dọn phân lau nước tiểu mà lôi kéo lâu như vậy, tiểu tử thúi ánh mắt quả nhiên cùng hắn cao giống nhau.
Ngưng Hương thụ sủng nhược kinh, mau đỡ lấy A Nam, đỡ nách hắn hỏi hắn, “A Nam muốn để ta ôm sao?”
A Nam ngẩng đầu nhỏ, đôi mắt nhìn chằm chằm nàng nhìn một lát, tiếp tục bước chân hướng trên đùiNgưng Hương dùng sức tới.
Ngưng Hương nhìn ra ý đồ hắn, cười đem nam oa ôm đến trên đùi.
“Đây là A Nam đi?” Lục Thành ở phía trước đánh xe, Lý ma ma nhìn trong lòng ngực A Đào nam oa oa xinh đẹp đến quá mức, thuần thục mà hỏi. Nàng tới tuổi này, dỗ quá quá nhiều hài tử, cùng tiểu hài tử giao tiếp sớm đã thuận buồm xuôi gió.
A Nam lại không có dễ dàng bị dỗ như vậy, thân mình nho nhỏ hướng trong lòng ngực A Đào cô cô dựa, nhìn xem Lý ma ma, hắn ngoái đầu lại, mắt to nhìn chằm chằm vạt áo A Đào cô cô, qua một lát mới lặng lẽ nghiêng đầu đối diện Ngưng Hương nhìn qua.
Trong nhà có cái đệ đệ ít hơn nàng chín tuổi, Ngưng Hương là phi thường thích tiểu hài tử, huống chi A Nam khuôn mặt nhỏ trắng nõn đáng yêu như vậy, cho nên sau khi lên xe Ngưng Hương liền nhìn chằm chằm vào A Nam .Lúc này thấy nam oa tựa hồ đối với chính mình có điểm hứng thú, Ngưng Hương cầm lòng không đậu cười, nửa người trên hơi khom, ôn nhu hỏi hắn, “A Nam mấy tuổi a?”
A Nam cả tuổi mụ tính là hai, nhưng tháng sau mới đúng sinh nhật một tuổi, đương nhiên nghe không hiểu loại vấn đề này. Bất quá tiểu gia hỏa hiển nhiên có điểm thích Ngưng Hương, khi Ngưng Hương hỏi chuyện hắn ,chỉ hướng trong lòng ngực cô cô nhích lại gần, cũng không có dời đi tầm mắt, mắt to đen bóng bẩy thủy nhuận nhuận không chớp mắt mà nhìn chằm chằm môi Ngưng Hương……
Đào cũng phát hiện, kinh ngạc hỏi: “Từ tỷ tỷ môi như thế nào bị thương?”
Lục Thành nghe xong, nhịn không được quay đầu lại.
Ngưng Hương thấy hắn cũng nhìn chằm chằm miệng mình, trên mặt nóng lên, lúng túng nói: “Tối hôm qua ăn cơm khi không cẩn thận cắn phải……”
A Đào hắc hắc cười, “Nhị ca ta nói hắn cắn phả imôi là bởi vì thèm thịt, Từ tỷ tỷ ăn nhiều hai miếng thịt liền được rồi.”
Tiểu cô nương nghịch ngợm có thể nói, Ngưng Hương cũng nở nụ cười.
Lý ma ma nhìn nhìn A Nam, hỏi Lục Thành: “Các ngươi sáng nay tiến thành?” Như vậy tiểu nhân hài tử nào chịu nổi lăn lộn.
Lục Thành biết nàng băn khoăn, vội nói: “Không phải, ngày hôm qua liền tới rồi.” Hắn dù muốn tiện đón nàng về nhà, cũng sẽ không thể không màng thân thể A Nam.
Lý ma ma gật gật đầu, chỉ là nhìn xem Ngưng Hương, trong lòng vẫn là có điểm nghi hoặc, tổng cảm thấy Lục Thành chính là vì Ngưng Hương tới. Nhưng này dù sao cũng là việc riêng của Ngưng Hương, Lục Thành nhìn cũng coi như thành thật , Lý ma ma liền không có lắm miệng nhắc nhở Ngưng Hương cái gì.
Tới Bạch Hà trấn, Lý ma ma xuống xe, cười tủm tỉm cùng Ngưng Hương mấy người từ biệt, sau đó túm đi tiểu nhi tử Lý Tiến Bảo còn đang lưu luyến nhìn Ngưng Hương
Thiếu Lý ma ma, Ngưng Hương cùng A Đào như cũ vẫn một câu một câu mà nói chuyện phiếm, cùng mới vừa rồi không có gì khác nhau, A Nam liền không giống nhau, rõ ràng so với khi Lý ma ma còn ở thì hoạt bát chút, bắt đầu bất mãn , không còn thành thành thật thật ngồi ở trên đùi cô cô, muốn hướng phía dưới bò.
A Đào cho rằng cháu trai muốn ra chỗ cha, liền đỡ eo tiểu gia hỏa làm hắn thử hướng Lục Thành bên kia đi, A Nam lại hướng Ngưng Hương bên kia dùng sức tới, còn sợ cô cô không hiểu ý tứ hắn, hướng Ngưng Hương vươn tay, a a mà muốn ôm một cái.
Lục Thành nghe tiếng quay đầu lại, thấy vậy ngoài ý muốn nhướng mày, cùng Ngưng Hương giải thích nói: “A Nam sợ người lạ, trừ bỏ người nhà chúng ta, người khác ai ôm hắn đều không cho, hôm nay cái không biết như thế nào thích ngươi như vậy?.” Trong lòng lại cười vui như nở hoa, không lỗ hắn dọn phân lau nước tiểu mà lôi kéo lâu như vậy, tiểu tử thúi ánh mắt quả nhiên cùng hắn cao giống nhau.
Ngưng Hương thụ sủng nhược kinh, mau đỡ lấy A Nam, đỡ nách hắn hỏi hắn, “A Nam muốn để ta ôm sao?”
A Nam ngẩng đầu nhỏ, đôi mắt nhìn chằm chằm nàng nhìn một lát, tiếp tục bước chân hướng trên đùiNgưng Hương dùng sức tới.
Ngưng Hương nhìn ra ý đồ hắn, cười đem nam oa ôm đến trên đùi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook