Lục Địa Kiện Tiên
-
Chương 90: Thập đại mỹ nhân (1)
- Cái này... Đây là tư chất Giáp cấp!
- Trời ạ, học viện chúng ta tổng cộng có bao nhiêu Giáp cấp?
- Đừng nói học viện chúng ta, dù là cả nước, tư chất Giáp cấp cũng rất trân quý.
...
Người xung quanh nhao nhao kinh hô, lão sư khảo nghiệm cũng thay đổi thái độ lãnh đạm, mặt đầy dáng tươi cười hỏi thăm tin tức tương quan, trên đời này chính là hiện thực như vậy, thực lực của ngươi đủ cao, một chút tỳ vết nhỏ trên đạo đức căn bản không tính là gì.
Huống chi vừa rồi chỉ là lời nói của một bên, chân tướng sự thật đến cùng như thế nào ai cũng không biết.
Hồng Tinh Ứng đắc chí vừa lòng đi xuống đài, hưởng thụ ánh mắt hâm mộ ở xung quanh, hắn có cảm giác khổ tận cam lai, đồng thời âm thầm hối hận, sớm biết như vậy, trước đây ít năm cần gì ở trong Sở gia làm trâu làm ngựa, ta làm lại tốt Sở tiểu thư cũng chỉ coi ta là hạ nhân, nếu như sớm mấy năm vào học viện, bây giờ chỉ sợ mình đã có tư cách bình khởi bình tọa với Sở tiểu thư.
Nghĩ tới đây hắn càng oán hận gia hỏa nhặt được tiện nghi kia, đi thẳng tới trước mặt Tổ An, thần sắc hờ hững nói:
- Hiện tại ngươi biết hai ta chênh lệch chưa?
Đến từ Hồng Tinh Ứng, điểm nộ khí +66!
Tổ An có chút không hiểu, theo lý thuyết bây giờ đối phương nên đắc chí vừa lòng mới phải, sao lại còn cống hiến điểm nộ khí? Gia hỏa này không phải kinh nguyệt không đều đó chứ?
- Kế tiếp, Tổ An!
Nghe lão sư kêu gọi, Tổ An cũng đi tới, lão sư đẩy thủy tinh cầu tới trước mặt hắn, thần sắc có chút lãnh đạm nói:
- Nam nhân vẫn phải dựa vào thực lực của mình đánh bại đối thủ, chỉ biết đâm thọc là không có tiền đồ gì.
- Học viện các ngươi lợi hại nhất là ai?
Tổ An cười hì hì hỏi.
Lão sư kia sững sờ, vô ý thức đáp:
- Đương nhiên là hiệu trưởng.
Tổ An lại hỏi:
- Vậy nếu như hiệu trưởng vô duyên vô cớ tát ngươi vài bạt tai, ngươi sẽ làm thế nào?
- Ta...
Hô hấp của lão sư kia cứng lại.
- Hiệu trưởng là nhân vật bậc nào, nàng sẽ không làm ra loại chuyện này, nếu quả thật có, cũng sẽ có đạo lý của nàng.
Tổ An nhếch miệng:
- Nếu ta là ngươi, nhất định sẽ báo cáo thượng cấp của nàng, ngươi ngay cả báo cáo cũng không dám, còn có tiền đồ gì?
Đến từ Nghê Điển, điểm nộ khí +233!
- Đừng xúc động đừng xúc động!
Một lão sư ở bên cạnh nín cười, kéo đồng bạn qua một bên, mới nói với Tổ An:
- Khụ khụ, chớ nói nhảm nhiều như vậy, nhanh khảo thí!
Lúc này Tổ An mới nhỏ máu lên thủy tinh cầu, tiếp xúc gần gũi, mới thấy trên thủy tinh cầu có vô số đường cong không thể tra, hẳn là khắc pháp trận gì đó.
- Gia hỏa này có thể có tư chất gì?
Hồng Tinh Ứng âm thầm cười lạnh, bất quá vẫn nhịn không được rướn cổ nhìn qua.
- Ngọa tào, mắt mù!
Tiếng kêu sợ hãi liên tiếp, người xung quanh nhao nhao che kín con mắt của mình.
Nguyên lai lúc này thủy tinh cầu như biến thành mặt trời, phát ra quang mang chói mắt, hơn nữa mắt trần có thể thấy cường độ ánh sáng còn tăng lên.
Sau đó phịch một tiếng, thủy tinh cầu nổ tung, đoàn hào quang kia mới biến mất, chỉ còn lại cặn bã đen sì đang bốc khói.
- Cái này... Đây là tình huống như thế nào?
- Đây là Giáp tự thượng đẳng?
- Không có khả năng, tư chất Giáp tự thượng đẳng cũng sẽ không để thủy tinh cầu hủy diệt.
- Chẳng lẽ là siêu cấp trong truyền thuyết?
- Siêu cấp chỉ là truyền thuyết mà thôi, mấy trăm năm qua có ai gặp?
...
Nơi xa, một bóng hình xinh đẹp đi ngang qua dừng bước lại, khóe môi giơ lên độ cong đẹp mắt:
- Con rể Sở gia này thật có ý tứ.
Lão sư trong học viện vẫn thảo luận kịch liệt, Tổ An đi xuống đài, tới bên người Hồng Tinh Ứng:
- Hiện tại ngươi minh bạch chênh lệch giữa chúng ta chưa?
Đến từ Hồng Tinh Ứng, điểm nộ khí +999!
Hồng Tinh Ứng tay chân lạnh buốt, ánh mắt vừa mờ mịt vừa phẫn nộ xấu hổ, hắn thực nghĩ không ra vì sao sự tình lại phát triển thành như vậy, rõ ràng là tràng cảnh hắn một tiếng hót lên làm kinh người, kết quả lại thành làm nền cho người mình khinh bỉ, vì sao cái thế đạo này bất công với ta như thế!
Tổ An chắp tay nhìn người xung quanh nói:
- Các vị đa tạ, đa tạ.
Vẻ mặt đắc ý phảng phất như giang hồ mãi nghệ.
- Đến từ Vi Tác, điểm nộ khí +66!
- Đến từ Mã Chúc, điểm nộ khí +66!
- Đến từ...
Nhìn thấy thu nhập liên tiếp, đột nhiên Tổ An cảm giác mình có một đống lớn đồng học đáng yêu tùy thời cung cấp điểm nộ khí như vậy, đi học tựa hồ cũng là sự tình không tệ nha.
Đang đắc chí vừa lòng, bỗng nhiên vang lên một thanh âm yếu ớt:
- Cô gia, lần trước lão gia đo tư chất giúp ngươi, ngươi không phải Đinh cấp hạ đẳng sao?
Tổ An nhìn lại, chỉ thấy Thành Thủ Bình mở to đôi mắt vô tội nhìn mình, trong mắt tràn ngập mê mang và vô tội.
Con mẹ nó... Tổ An cảm thán, gia hỏa này có thể sống đến hiện tại quả thực là kỳ tích!
Nghe Thành Thủ Bình nói, Hồng Tinh Ứng như người chết chìm bắt được cây cỏ cứu mạng, cười ha hả:
- Ta nhớ ra rồi, ta nhớ ra rồi, lúc trước hắn đo qua tư chất, đích thật chỉ là Đinh cấp hạ đẳng...
Sau đó còn kể rõ thân phận của Tổ An.
- Nguyên lai hắn là cô gia phế vật của Sở gia?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook