Lục Địa Kiện Tiên
Chương 54: Một chút hi vọng sống (1)





Bảo Cương cười ha ha:



- Đương nhiên không có vấn đề, Hắc Phong Trại chúng ta xưa nay hoan nghênh các lộ hảo hán gia nhập, chúng ta trước giải quyết những hộ vệ còn lại đã, thế nào?



Trong lòng hắn lại hiện lên vẻ âm lãnh, bởi vì cướp giết Ngọc gia là việc lớn, không thể để lộ bí mật, không mò ra nội tình của người này, vạn nhất khi đánh nhau để hắn chạy thoát, sự tình sẽ có chút phiền phức, cho nên trước giải quyết người Ngọc gia, lại hợp lực tất cả các huynh đệ diệt trừ hắn.



Dù sao người này không thể nào là Ngũ phẩm trở lên, bằng không hắn hoàn toàn có thể ăn một mình, cần gì còn phải hợp tác với bọn họ.



Kỷ Tiểu Hi trốn ở trong bụi cỏ nghi ngờ, nàng không rõ Tổ An đến cùng đang có ý đồ gì, nếu không phải biết tình trạng cơ thể của hắn, nói không chừng lúc này nàng đã sinh ra hoài nghi.



- Không có vấn đề.



Tổ An rút ra một thanh đao dẫn đầu xông tới, sau đó cùng hộ vệ Ngọc gia đao kiếm va nhau.



Thân hình hộ vệ Ngọc gia lung lay, hắn thì bị đánh bay ra xa mấy mét.



Đám người Hắc Phong Trại:



- ...



Đám người Ngọc gia:



- ...



Vốn cho rằng là cao thủ nơi nào tới, kết quả ngay cả một hộ vệ Tam phẩm cũng đánh không lại? Hơn nữa hộ vệ người ta vừa mới trải qua mấy trận đại chiến, hiện tại có thể nói là nỏ mạnh hết đà.



Đến từ Bảo Cương, điểm nộ khí +99!



Đến từ sơn tặc Giáp của Hắc Phong Trại, điểm nộ khí +99!



Đến từ sơn tặc Ất của Hắc Phong Trại, điểm nộ khí +99!



Đến từ sơn tặc Bính của Hắc Phong Trại, điểm nộ khí +99!



...



Bảo Cương nghĩ đến trước đó mình kiêng kị, tính toán mưu đồ, kết quả gia hỏa này chỉ là Nhị phẩm, hắn liền nhức cả trứng.



Vốn định một đao giải quyết đối phương, nhưng lại lo lắng hắn cố ý giả vờ, nghĩ tới nghĩ lui đành phải kềm chế tính tình, nghĩ thầm dám trêu đùa lão tử, chờ lão tử giải quyết xong người Ngọc gia, cam đoan lăng trì ngươi.



Đến từ Bảo Cương, điểm nộ khí +199!





Nhìn thấy da mặt của Bảo Cương ẩn ẩn có chút rung động, trong lòng Tổ An cười nở hoa, bọn gia hỏa này vẫn rất khách khí nha.



Sau đó hắn không còn xông lên phía trước nhất, mà xen kẽ ở trong đám người, thỉnh thoảng bồi một đao, thứ nhất là cảm thụ không khí chém giết, thứ hai là thích ứng lực lượng mới tăng, trước đó đối phó Mai Hoa Thập Nhị là đánh lén, không có chính diện chiến đấu gì.



Nhưng hắn làm như vậy lại khiến người Hắc Phong Trại nghiến răng nghiến lợi, gia hỏa này cái gì cũng không giúp được, ngược lại ở chỗ này vướng chân vướng tay, nếu không phải Tam đương gia âm thầm ra lệnh, nói không chừng đã sớm chém gia hỏa vướng bận kia.



Đến từ sơn tặc Giáp của Hắc Phong Trại, điểm nộ khí +33!



Đến từ sơn tặc Ất của Hắc Phong Trại, điểm nộ khí +33!



Đến từ sơn tặc Bính của Hắc Phong Trại, điểm nộ khí +33!



...



Một phen chiến đấu xuống, hộ vệ Ngọc gia nhao nhao bị bắt, Bảo Cương do dự một chút, cũng không có hạ sát thủ, mà lưu lại tính mệnh của mấy người này, chỉ hạ cấm chế mà thôi.



Có rất nhiều tình báo về Ngọc gia cần khảo vấn, hơn nữa nói không chừng còn có thể dùng những người này áp chế Ngọc phu nhân.



Thấy những người này bị khống chế, Tổ An xoa tay cười hắc hắc đi đến xe ngựa:



- Rốt cục có thể thấy phương dung của Ngọc phu nhân.



- Ngọc gia sẽ không bỏ qua ngươi!



Những hộ vệ bị đao gác trên cổ kia từng người nhìn Tổ An trợn mắt.



Đến từ Ngọc Bân, điểm nộ khí +299!



Đến từ Ngọc Tuấn, điểm nộ khí +299!



Đến từ Ngọc Mãnh Đích, điểm nộ khí +299!



...



Tổ An cười hắc hắc nói:



- Nơi này rừng núi hoang vắng, Ngọc gia làm sao có khả năng biết ta làm cái gì.



- Vị tiểu huynh đệ này, không khỏi cao hứng quá sớm đi.



Lúc này sau lưng truyền đến tiếng hừ lạnh của Bảo Cương.



Tổ An biến sắc:



- Ngươi có ý gì?





Bảo Cương phất tay, thủ hạ hắc y nhân nhao nhao vây quanh:



- Đại mỹ nhân như Ngọc phu nhân ai không muốn, nhưng phu nhân chỉ có một, chúng ta chỗ này lại có nhiều người như vậy, chỉ là chúng ta cũng không đủ chia, ở đâu còn có phần của ngươi.



- Ngươi lại trở mặt không quen biết?



Tổ An chỉ vào hắn, một bộ tức giận đến toàn thân phát run.



- Ta nhổ vào!



Bảo Cương mắng to.



- Ở đâu ra lưu manh đến chọc cười vậy hả, con mẹ nó ngươi chỉ là một Nhị phẩm, ai cho ngươi dũng khí bàn điều kiện với chúng ta?



Trải qua vừa rồi chiến đấu bí mật quan sát, hắn đã xác định gia hỏa này thật chỉ là Nhị phẩm, mà không phải giả heo ăn thịt hổ gì, thành danh nhiều năm, hắn tự tin chút nhãn lực ấy vẫn phải có.



- Băm gia hỏa này cho chó ăn!



Bảo Cương ra lệnh, hắn nhịn lâu như vậy, rốt cục phát tiết ra ngoài, cảm thấy trong đầu cực kỳ sảng khoái.



- Dừng tay!



Mắt thấy nhóm người này vây quanh Tổ An, Kỷ Tiểu Hi lo lắng, nàng không rõ Tổ An đến cùng đang làm cái gì, nhưng biết nhiều người như vậy lao tới, không cần một hiệp là có thể loạn đao phân thây.



- Lại còn có một người!



Bảo Cương sợ hãi cả kinh, vừa rồi hắn phát giác được bên kia có người, nhưng Tổ An nhảy ra, hắn vô ý thức liền chủ quan, nghĩ đến nếu đối phương lặng lẽ chạy đi nói ra chuyện nơi đây, hắn liền âm thầm lau mồ hôi lạnh.



- Ha ha ha, Tam đương gia, lại thêm một tiểu mỹ nữ, hôm nay vận khí của chúng ta thật tốt.



Đám hắc y nhân kia thấy Kỷ Tiểu Hi dung mạo mỹ lệ, từng người nhịn không được huýt sáo.



Mặc dù trước đó luôn miệng nói bắt được Ngọc phu nhân mọi người cùng nhau thoải mái, nhưng bọn hắn có tự mình hiểu lấy, Ngọc phu nhân là nhân vật gì, chỗ nào đến phiên bọn hắn, khẳng định sẽ dâng lên cho đại đương gia.



Nhưng bây giờ không giống, thêm một thiếu nữ xinh xắn mỹ lệ, bọn hắn rốt cục có hi vọng.



- Cha ta là Minh Nguyệt Thành Kỷ Đăng Đồ, các ngươi thả hắn, sự tình hôm nay chúng ta sẽ không nói ra!



Kỷ Tiểu Hi biết lấy tu vi của nàng chẳng làm được cái gì, chỉ có thể chuyển ra danh tiếng của phụ thân.







Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương