Giáo Đình Thánh thành.

Cassandra uống xong Thánh Thủy được pha loãng trong tay, ông vẫy tay ngăn cản hai hồng y đại giáo chủ chữa trị. Trên mặt ông, hai màu đen trắng cùng hồng nhuận luân phiên biến hóa, nhìn mười phần quỷ dị, tất cả gân xanh trên trán đều hiện ra ngoài, hiển nhiên ông đang chịu đựng cơn thống khổ vô cùng, nhưng khi ông mở miệng, giọng nói lại trấn định mà vững vàng, “Các ngươi không cần tiếp tục lãng phí ma lực nữa, phải tận lực bảo tồn thực lực, tránh bị Ma Tộc thừa cơ tấn công.” Dừng một chút, ông lại phân phó đâu vào đấy: “Lập tức gửi thư đến Kleist, gọi Lucia nhanh chóng trở về. Tạm thời việc trong Giáo Đình là do ba người các ngươi thay ta xử lý, nhất định phải canh chừng thật kỹ Andrew Baker, ép hỏi cho ra chủ nhân sau lưng gã là ai.”

Ba hồng y giáo chủ đưa mắt liếc nhìn nhau, tất cả đều khom lưng, cung kính đáp: “Vâng.”

Cassandra cố nén cơn đau nhức trong cơ thể do nguyên tố ám hệ cùng nguyên tố quang hệ va chạm cắn xé nhau, gương mặt ác liệt đi đến trước bàn, cầm bút viết thư cho các đế quốc lớn và thế lực khác nhau, tin tức do Giáo Đình nắm giữ nhất định phải chia sẻ ra bên ngoài, hy vọng đại lục có thể chuẩn bị tốt mọi thứ trước khi Ma Tộc có thể phá hoàn toàn kết giới.

Arnold ngồi cạnh Lucia, hiện đang tinh tế thưởng thức một luồng tóc dài màu bạch kim ở trong tay, hắn nhìn khuôn mặt suy tư của Lucia, nhớ tới bộ dạng hoảng sợ đến nước mắt nước mũi giàn giụa của ả phụ nữ kia, thật xấu xí! Có điều, ả ta đúng thật không phải bị sát hại, ả là bị hắn giết chết. Còn về phần Alvis, hắn có đủ kiên nhẫn, nếu hiện tại giết y, anh nhất định sẽ nổi giận.

Lucia càng nghĩ càng cảm thấy tim đập thình thịch, cậu mạnh mẽ xoay đầu lại, nhìn chằm chằm Arnold, chờ mong hỏi: “Ngươi có thể mang theo người cùng dịch chuyển không gian được không?”

“Có thể, nhưng nhiều nhất chỉ có thể mang theo hai người mà thôi, quá nhiều thì không gian sẽ không ổn định, rất nguy hiểm.” Arnold rất ít khi nhìn thấy bộ dạng lo âu như vậy của Lucia, suy xét một chút mới nghiêm túc trả lời.

Nghe vậy, Lucia có chút hưng phấn, lần đầu tiên cậu cảm thấy may mắn vì Arnold là nhân vật chính, nếu là Ma Đạo Sư không gian khác, đừng nói mang theo hai người, chỉ sợ ngay cả một người cũng mang không được, xem ra Arnold đã có đột phá vào lúc nào đó mà cậu không biết, “Hiện giờ ngươi đã đến cấp nào rồi?”

Quả nhiên, giọng thản nhiên của Arnold vang lên, “Pháp Thánh.” Lucia chỉ cảm thấy trong lòng hơi chua chua, mỗi ngày cậu cũng cố gắng tu luyện, hơn nữa, cũng không thiếu linh đan dược liệu trợ giúp, nhưng sao cậu thăng cấp lại khó khăn như vậy, trong khi Arnold thăng cấp lại giống như căn bản không dừng lại được.

Có điều, bây giờ còn có chuyện quan trọng hơn, “Ngươi có thể dịch chuyển về Giáo Đình không?”

“Có thể, nhưng mà khoảng cách hơi xa, cần nhiều lần dịch chuyển mới được.” Anh muốn về Giáo Đình, nhưng bộ dạng lại khẩn cấp như vậy, xem ra Giáo Đình nhất định đã phát sinh chuyện gì rồi, nhưng hắn biết Giáo Đình vẫn chưa có gửi thư gì đến, vậy rốt cuộc anh làm sao mà biết được? Trong đầu Arnold hiện lên vô số khả năng, nhưng tất cả đều nói không thông.

Lucia toàn bộ chú ý đều đặt trên an nguy của Cassandra, không hề phát hiện giờ phút này, hành vi vội vã chạy về Giáo Đình của mình có bao nhiêu đột ngột và cổ quái, đương nhiên cũng không có chú ý tới ánh sáng lóe lên trong mắt Arnold.

Biết được không bao lâu nữa là có thể chạy về Giáo Đình, Lucia rốt cuộc cũng có thể thở ra một hơi, nói với Arnold ở bên: “Ngươi cùng ta đi tìm bọn Sandy, ta phải mau chạy về Giáo Đình.” Nghĩ nghĩ, cuối cùng cũng ý thức được mình chưa giải thích lý do đột nhiên muốn về Giáo Đình, cậu chỉ có thể khô cằn giải thích: “Ta có dự cảm không tốt, về Giáo Hoàng bệ hạ.”

Tuy rằng Arnold không tin lý do gượng ép như vậy, nhưng nhìn đến đôi môi và sắc mặt hơi tái nhợt của anh, cuối cùng hắn vẫn không mở miệng ép hỏi, chỉ ôn hòa cười mở miệng: “Ừ, ta tin tưởng anh, chúng ta sẽ đi ngay bây giờ.”

Arnold không truy hỏi, khiến Lucia thả lỏng hơn rất nhiều, cậu còn chưa chuẩn bị tốt thẳng thắn mọi chuyện với Arnold, tuy hai người đã là bạn đời, nhưng chuyện của cậu quá mức vô lý, muốn giải thích thì đó là một đoạn chuyện xưa rất dài.

Chờ đến lúc bọn họ tìm đến bọn Sandy cùng Jocelyn nói quyết định này ra, đương nhiên cũng gợi ra nghi hoặc cùng khó hiểu của mọi người, Lucia nói ra lý do đã nói với Arnold đồng thời thêm mắm thêm muối một phen. Ở cái thế giới tôn sùng địa vị này, tuy Jocelyn và Sandy còn có nghi vấn, nhưng họ vẫn lựa chọn nghe theo mệnh lệnh của Thánh Tử đại nhân.

“Jocelyn, lần này Sandy sẽ cùng ta trở về trước. Ngươi ở lại giải quyết chuyện trường học, sau đó đợi tin của ta, nếu không có việc gì thì ngươi không cần trở về, ta cũng sẽ rất nhanh trở lại, nhưng nếu thật sự xảy ra chuyện thì ngươi và những người khác lập tức trở về Thánh thành.” Lucia suy nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn quyết định để Sandy cùng về với cậu. Đầu tiên, giá trị vũ lực của anh tương đối cao, tiếp theo anh là đội trưởng đoàn Kỵ Sĩ, sau khi trở về, có thể giúp việc tốt hơn.

Jocelyn cũng hiểu so với ông, Sandy thích hợp đi theo Thánh Tử đại nhân hơn, cho nên ông cũng không có bất kỳ dị nghị gì, gật đầu đáp ứng.

Cuối cùng, ba người Lucia, Sandy và Arnold đơn giản dọn một ít đồ, sau đó, liền xuất phát.

Dọc theo đường đi, tổng cộng phải dịch chuyển không gian liên tiếp bốn lần mới có thể tới quảng trường Martic bên trong Giáo Đình. Trong ba người, trừ Arnold ra, sắc mặt của Lucia và Sandy đều hơi khó coi, dịch chuyển không gian mang đến dao động giống như đang ngồi trên một chiếc thuyền xóc nảy cực đồ, khiến người ta choáng váng muốn nôn.

Arnold cẩn thận đỡ lấy Lucia, một bàn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ sau lưng cậu, thấp giọng hỏi: “Anh, có muốn uống nước hay không?”

Một mình Sandy đứng ở bên cạnh, sắc mặt vàng như đất nhìn Arnold và Thánh Tử đại nhận, nhìn bầu không khí ở chung giữa hai người, anh không thể không thừa nhận Arnold đúng thực rất thích hợp với Thánh Tử đại nhân, ít ra hắn có thể chăm sóc rất tốt cho Thánh Tử đại nhân, hơn nữa, Thánh Tử đại nhân rất vui khi ở cùng một chỗ với hắn, vậy là đủ rồi.

Lucia chịu đựng cảm giác muốn nôn, thở hổn hển mở miệng: “Chúng ta mau đi tìm Giáo Hoàng bệ hạ, ta không sao.”

Arnold cau mày nghe ra anh rất quan tâm đến vị Giáo Hoàng kia, tuy rằng hắn biết loại quan tâm này không liên quan gì đến tình yêu, nhưng nó vẫn khiến hắn cảm thấy không thoải mái, anh chỉ cần để ý đến hắn là được, những người khác không đáng để anh chú ý tới.

Ba người đột nhiên xuất hiện ở trên quảng trường, rất nhanh liền kinh động đến người trong Giáo Đình, Kỵ sĩ và người hầu chạy tới đều nhận ra Lucia, liên tục khom người hành lễ.

Hồng y đại giáo chủ Rex Albert nghe tin chạy tới, nhìn thấy Thánh Tử Lucia thật sự trở về Giáo Đình, ông kinh ngạc nhưng đồng thời thấy kinh hỉ nhiều hơn. Ông nhanh chóng bước đến, cũng không hỏi Thánh Tử vì sao đột nhiên xuất hiện, sắc mặt ngưng trọng nói: “Thánh Tử, Giáo Hoàng bệ hạ đang chờ người.” Chuyện Giáo Hoàng bị Ma Tộc dùng kế hãm hại hiện giờ còn phải giấu diếm, nhiều người miệng tạp, nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, tất sẽ dẫn đến khủng hoảng cùng náo động.

Nghi hoặc nhìn giáo chủ Rex, chạm đến thâm ý cùng sầu lo ẩn sâu trong ánh mắt của ông, mặt ngoài Lucia vẫn bình tĩnh, đi theo sau Rex, nhưng thật ra dự cảm không tốt ở trong lòng càng lúc càng mạnh lên. Arnold đi ở bên cạnh, nhìn sắc mắt không tốt của cậu, thấp giọng an ủi một câu: “Anh, Giáo Hoàng bệ hạ không có việc gì, đừng lo lắng.”

Lucia nghĩ đến thực lực biến thái của Arnold, cảm thấy an tâm một chút. Cậu nhìn tòa kiến trúc cao ngất cách đó không xa, cúi đầu đáp: “Ừ.”

Ba người đi theo đại giáo chủ Rex vào Thần Điện, chờ đến khi mọi người đều đi, Rex mới hạ giọng kể tình hình thực tế cho Lucia: “Martin Ted bị người khống chế phản bội Giáo Đình, bỏ dịch chứa nồng độ nguyên tố ám hệ vào trong đồ ăn và thức uống của Giáo Hoàng bệ hạ, khiến nguyên tố trong cơ thể Giáo Hoàng bệ hạ bị bạo động, sau khi dùng Thánh Thủy cũng chỉ có thể miễn cưỡng áp chế mà thôi.” Nói đến đây, biểu tình trên mặt ông càng thêm nặng nề, giọng cũng có chút không ổn, “Nếu cứ kéo dài như vậy, chỉ sợ….”

Lời chưa nói xong của Rex khiến tâm của Lucia trong nháy mắt rơi xuống đáy cốc. dịch nguyên tố là món đồ có thể bổ sung ma lực trong nháy mắt, được tinh luyện ra từ ma hạch của thú sủng, tương đương với lam dược trong game, nhưng một khi dùng dịch nguyên tố không tương xứng với thuộc tính nguyên tố bản thân, đặc biệt là dịch nguyên tố có thuộc tính xung khắc, nhẹ thì sẽ khiến cho nguyên tố bài xích, khắp người đều không thể sử dụng ma pháp; nặng thì gợi ra bạo động nguyên tố, rất dễ mất mạng.

Nghĩ đến Cassandra hiện tại đang nhận sự đau đớn đến từ bạo động nguyên tố, cước bộ của Lucia trở nên nhanh hơn. Còn về phần Martin Ted, người nãy bình thường vẫn luôn được dạy dỗ trong Thần Điện của đại giáo chủ, nên Lucia cũng không nhớ rõ. Nhưng sau vài lần trao đổi, cũng khiến Lucia cảm nhận được cậu ta là một tín đồ thành kính chân chính, tính cách tốt bụng cao cả, từ vài thập niên trước cũng đã đến cấp Ma Đạo Sư, là người có thực lực cao nhất trong ba vị đại giáo chủ, mà nay lại có thể bị người khống chế, xem ra thực lực của người phía sau còn cao hơn cả đại giáo chủ.

Lúc bốn người đi tới Thần Điện, nhìn Cassandra ngồi trước tượng thần Quang Minh, nhắm mắt đứt quãng niệm mấy lời cầu nguyện, cơ thể ông nhẹ nhàng run rẩy vì đau đớn, trên trán đều là mồ hôi lạnh, nhưng vẻ mặt lại bình tĩnh và an tâm như chưa từng có.

Lucia đi nhanh hai bước, dẫn đầu đi đến, đứng ở bên cạnh Cassandra, nhìn kỹ ông. Làn da đen phát xanh, môi khô khốc cùng với gân xanh thường thường lõa lồ hiện lên trên làn da, tất cả đều tỏ rõ nguyên tố ám hệ trong người ông đang không ngừng lớn mạnh, hơn nữa nó còn đang không ngừng nuốt chửng nguyên tố quang hệ.

Không có ngắt lời cầu nguyện của Cassandra, Lucia chỉ lẳng lặng đứng chờ.

“Bệ hạ.” Cassandra vừa chấm dứt cầu nguyện thì nghe thấy tiếng nói của Lucia, ông nhanh chóng mở mắt ra nhìn, quả nhiên thấy được người thanh niên sắc mặt tái nhợt đang đứng ở bên cạnh ông.

Cassandra hơi kích động đứng lên, thong thả đi tới, đứng ở trước mặt Lucia, nhìn từ trên xuống dưới đứa nhỏ mới rời đi có mấy mấy tháng, có rất nhiều lời muốn nói nhưng cuối cùng ông chỉ có thể nói một câu, “Trở về là tốt rồi.”

Lucia phiếm hồng mắt đi lên, đỡ lấy cơ thể nhẹ nhàng run rẩy của Cassandra, kiên định mở miệng: “Bệ hạ nhất định sẽ không có việc gì.”

Tay Cassandra bám lấy tay Lucia, bàn tay lớn trước đây luôn ấm áp khô ráo, giờ phút này lại lạnh lẽo mang theo mồ hôi, nhưng trên mặt ông vẫn trước sau như một từ ái ôn hòa, cười nhạt nói: Nếu Lucia đã trở lại, thì chuyện trong Giáo Đình sẽ giao cho con, phải chú ý chặt chẽ đến hướng đi của Ma Tộc.”

Nghe vậy, Lucia thận trọng gật gật đầu.

Ho nhẹ hai tiếng, Cassandra buông tay Lucia ra, ôn hòa không cho phép nghi ngờ mở miệng: “Chuyện của Ma Tộc khiến ta không có cách nào an tâm, hơn nữa chuyện của Martin càng khiến ta tâm thần không yên, con mau đi điều tra đi. Ta không sao, chỉ cần nghỉ ngơi là tốt rồi.”

Lucia biết Cassandra nói nghỉ ngơi chẳng qua là muốn an ủi mình mà thôi, nhưng khi nhìn ánh mắt kiên trì của ông, cuối cùng Lucia không nói gì cả, chỉ gật gật đầu, sau đó, theo yêu cầu của Cassandra, lui xuống đi điều tra chuyện Ma Tộc.

Vừa ra khỏi Thần Điện, sắc mặt của Lucia liền trầm xuống. cậu thấp giọng hỏi Arnold vẫn luôn bồi ở bên: “Ngươi có cách loại bỏ nguyên tố ám hệ trong cơ thể bệ hạ không?”

Arnold biết chuyện này tuyệt đối không thể lừa anh, hơn nữa, địa vị của vị Giáo Hoàng kia không có uy hiếp lớn gì với hắn, anh chỉ coi ông ta là người nhà. Tuy rằng, hắn thật sự rất muốn anh chỉ để ý đến một mình mình mà thôi, nhưng cũng không cần thiết phải loại bỏ Giáo Hoàng, dù sao ông ta đã lớn tuổi như vậy, hơn nữa còn trải qua lần tai nạn này, cho dù không có việc gì, thì tuổi thọ cũng sẽ bị trừ một khoảng lớn, tin rằng sống không được bao lâu, mà thời gian của hắn cùng anh còn rất rất dài, rồi sẽ đến lúc trong lòng anh chỉ còn biết có hắn.

Ngẫm lại hình ảnh tốt đẹp sau này, trong lòng Arnold không nhịn được khoái trá, nhưng trên mặt hắn vẫn mang vẻ lo lắng cùng bất đắc dĩ đúng mực, mở miệng nói với Lucia: “Anh, nguyên tố ám hệ trong cơ thể Giáo Hoàng bệ hạ rất bá đạo, ta cũng không có cách nào loại trừ nó hoàn toàn được, chỉ có thể dùng ma văn phong ấn nó mà thôi.”

Lucia nghe Arnold thật sự có cách, ánh mắt đều sáng lên, trong lòng cảm khái nhân vật chính không hổ là nhân vật chính. “Chúng ta giúp bệ hạ phong ấn nguyên tố ám hệ trong cơ thể ông ấy đi.” Nói xong, cậu vội vàng lôi kéo Arnold, nghĩ trở lại tìm Cassandra.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương