Lớp Học Soái Ca
Chương 6: Tôi không phải kẻ bám đuôi

*********

Tôi bước đi vô thức, bước mãi một đoạn rất xa. Mùi hương này rất thơm, lạ nữa. bước theo mùi hương. Là khuôn viên sau kí túc xá, Vườn hoa oải hương! không thể tin được, thời tiết lạnh thế này mà hoa oải hương mọc được sao?

Đang vui đùa với mấy nhánh hoa tôi thấy một bộ bàn ghế gỗ rất đẹp, ngồi lên nó thử quá thoải mái. Quyết định đây là căn cứ riêng luôn. Nằm luôn trên ghế! hoa oải hương che tôi mất luôn.

" Cạch "

Có người vào! là một người rất đẹp, đẹp tuyệt trần, da trắng, quần áo sìtai...khoan đã, bộ đồ này không lẽ...

Bật người dậy, tôi đoán không sai. Là con người khi nảy.

TQ- Thích tôi đến nỗi lên đế tận đây luôn à? đây không phải chỗ cô nên tới? bám thành cái đuôi thế này không biết!

TQ - Tôi không phải cai đuôi. Trùng hợp thôi.

TQ- Trùng hợp? Đi theo tôi đến tận phòng. Còn ra đến tận đây. Khônh phải là cái đuôi chứ là gì?

TQ - Tôi phải nói với cậu rồi mà, Trùng hợp, hiểu chứ, Trùng hợp. Tôi không phải cái đuôi của cậu.

Có người đến nữa thì phải.

TQ - A-lan ới cậu ở đây à? tớ nghe anh Jack nói là cậu bị Ác ma đuổi đi đúng không?

Khải đang nói thì khựng lại, quay ra đằng sau, không hay rồi.

Có ai đó đang điên lên.

TQ - Thôi Khải với A-lan đi trước đây! bye.

Khải ra hiệu cho tôi chuồn nhanh.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương