[longfic] Chết
-
C13: Chap 11
Chap 11
Jessica khoanh hai tay trước ngực, nhìn sang Yoona đã đứng chờ sẵn trước cổng ngôi biệt thự rồi nhìn lại người vừa mới lấy vali khỏi cốp xe, lạnh lùng hỏi: "Chuyện này là sao?"
Yuri giọng nói điềm tĩnh trả lời: "Chuyện dài dòng lắm, vào trong thôi."
Yoona cong nhẹ khóe môi thích thú nhìn Jessica, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác đắc ý, khi Yuri đi ngang qua người cô, Yoona quăng luôn vali của mình thảy vào tay Yuri, lời nói nhẹ tênh: "Nhờ chị, Yuri!"
Jessica hậm hực không nói không rằng bỏ đi trước, nhưng đi đến cửa nhà không thể vào trong được vì không biết mật mã mở cửa.
"Chị đi nhanh lên một chút không được sao?"
Yoona cố tình ghé sát mặt lại gần khuôn mặt Yuri, kê tay che miệng lại thì thầm vào tai cô ấy: "Mùi giấm chua nồng nặc quá đi!"
Đôi mắt lãnh cảm nhìn xuống ba cái vali bên dưới, dù bình tĩnh đến mấy Yuri cũng không ngăn được buông ra tiếng thở dài.
.
.
.
Tiffany vừa bước từ quán bar chuẩn bị đóng cửa trở về nhà, chợt có tiếng xì xầm trầm trồ của những người xung quanh, cô tò mò quay đầu nhìn lại, con ngươi lập tức phản chiếu ánh đèn rực rỡ đang được bật lên đồng loạt ở tòa chung cư đối diện, hiện lên dòng chữ.
"Xin Lỗi Em!"
Còn chưa hết ngạc nhiên không biết ai đã bày nên trò này, Tiffany ngỡ ngàng đến nỗi phải lấy tay che miệng của mình lại khi dòng chữ tiếp theo xuất hiện.
"Fany"
Từ trong bóng tối không ai chú ý, cô gái với dáng người nhỏ nhắn cầm trên tay bó hoa hồng tiến về phía Tiffany, khuôn mặt có chút căng thẳng nhìn cô: "Fany..."
Tiffany nhìn lên tòa chung cư lần nữa trước khi nhìn trở lại người đang đứng trước mặt mình, không biết phải nói gì vào lúc này luôn.
"Taeyeon..."
"Từ sau đêm đó tôi đã rất lo lắng khi không nói lời từ giã cùng em mà đã bỏ đi trước, tôi sợ rằng em sẽ buồn hoặc sẽ quên mất tôi."
"Vậy thì ít nhất cũng phải gọi điện nói gì đó chứ?"
"Tôi không muốn nói chuyện như thế qua điện thoại, tôi muốn được trực tiếp gặp mặt em như thế này, tha lỗi cho tôi nhé!"-Taeyeon nhìn Tiffany, chân thành lên tiếng, bó hoa trên tay cũng đưa ra phía trước chờ đợi đối phương đáp nhận. Xung quanh, những khán giả đi đường cũng rất chịu khó nán lại mong đợi phản hồi của Tiffany, vài ánh mắt ngưỡng mộ lẫn ganh tỵ dành cho cô gái may mắn của đêm hôm nay.
Tiffany bật cười ngượng ngùng nhận lấy bó hoa, thì thầm khẽ chỉ đủ mình Taeyeon nghe thấy: "Mau rời khỏi đây đi, tôi không muốn chúng ta trở thành tâm điểm của sự chú ý đâu."
Tayeon cười tươi nắm lấy bàn tay Tiffany, nháy mắt với cô: "Đồng ý, đi thôi nào!"
.
.
.
"Cả căn biệt thự rộng như vậy chỉ có hai phòng thôi sao?"-Jessica không vui nhìn Yuri hỏi, đi đường xa đến nơi hoang vắng thế này, những tưởng sẽ cùng Yuri ở chung một chỗ, không ngờ từ đâu lại chui ra một Im Yoona cản đường.
Yuri đặt hai ly nước vừa rót ra đưa cho Jessica và Yoona, trầm giọng lên tiếng: "Phòng rất rộng, có thể ngủ được."
"Tôi và Yuri sẽ ngủ chung một phòng, chủ tịch Jung sẽ được ưu tiên ngủ một phòng."-Yoona đề nghị, ngay lập tức nhận ngay câu trả lời cùng ánh mắt quyết liệt từ Jessica.
"Không được!"-Jessica nói lên suy nghĩ trong lòng: "Vì sao không phải tôi và Yuri, cô ở một phòng đi!"
"Tôi không đồng ý."
"Hai cô ngủ hai phòng đi, tôi sẽ ngủ ở phòng khách."
"Không được!"-lần này cả hai đồng thanh lên tiếng.
Jessica dịu giọng lại: "Chị mới bị tai nạn vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, bất quá tôi và cô ta sẽ ngủ chung một phòng."
Nhìn sang Yoona, cô không hề có ý định phản đối: "Tôi sao cũng được, vậy thì tôi vào xếp đồ."
Jessica đứng lên kéo luôn vali vào phòng, Yuri khẽ cười nhìn hai người bọn họ đi chung một lối, dù không ưa gì nhau nhưng lại vì cô mà chịu nhẫn nhịn. Yuri cũng đứng lên, xoắn tay áo phông gọn gàng rồi đi ra cốp xe lấy nguyên liệu đã chuẩn bị từ trước đem vào bắt đầu nấu ăn.
Nhìn bàn thức ăn với ba phần mì ý được trang trí đẹp mắt, Jessica một lần nữa không hài lòng nhìn Yuri, dù không nói ra mặt nhưng nhìn vào phần thức ăn, Yuri cố tình cho Yoona phần ăn nhiều hơn hai người họ. Nói cô trẻ con cũng được đi, nhưng sự thiên vị rõ ràng như thế của người "yêu" cô với một người con gái khác ngay trước mặt của cô đây, còn ra thể thống nào nữa.
Yoona thích thú cầm nĩa lên ăn thử một ít: "Woa! Ngon quá đi! Tôi đói từ nãy đến giờ rồi!"
Yuri bất giác mỉm cười nhìn dáng vẻ ăn bất chấp của con gái mình, vì đã biết qua sức ăn của Yoona nên cô đã dành cho cô ấy suất ăn nhiều hơn một chút, đến khi ý thức được thái độ khác lạ của mình, nhìn lại đã thấy đôi mắt sắc như dao của Jessica đang lườm cô, Yuri hắng giọng bắt đầu ăn, tự giác lấy thìa múc phần thịt của mình cho vào dĩa của Jessica thêm, đôi mắt ấy mới dịu đi vài phần nhưng vẫn chưa hết ấm ức.
"Chủ tịch Jung cũng trẻ con quá đi! Tôi ăn xong rồi."-Yoona xoa xoa bụng mình, sảng khoái lên tiếng, đôi mắt nhìn xuống bình nước gần chỗ Yuri, định với tay lấy thì cô ấy đã hiểu ý rót nước ra đưa cho cô.
"Cảm ơn!"
"Còn đói không?"-Yuri trầm giọng hỏi.
"Vẫn còn một chút!"-Yoona không che giấu, thành thật trả lời.
Yuri đứng dậy lấy dĩa của Yoona xuống bếp múc thêm một chút mì ý, sau đó đem ra cho cô ấy.
"Của cô này."
Jessica vốn ăn rất ít, nhìn thấy cảnh tượng chướng mắt này càng ăn không vô, sau một hồi dọc dĩa mì của mình, Jessica quyết định rời khỏi bàn ăn đi về phòng.
Yoona trong chớp mắt cũng đã xử lý xong dĩa mì thứ hai, nhìn lên Yuri tò mò hỏi: "Có vẻ sự xuất hiện của tôi gây phiền phức cho cô rồi."
"Không sao, dù sao cô cũng đã đến đây rồi, phải tiếp đãi cô đàng hoàng chứ."-Yuri thu dọn chén dĩa cho vào bồn, nhưng Yoona đã nhanh hơn xoắn tay áo lên xả nước rửa chén.
"Cái này để tôi làm cho!"
Yuri không nói gì, cô đứng hẳn sang một bên nhìn Yoona rửa chén. Hóa ra đứa con của mình đã lớn đến thế này rồi, cô lại chưa một ngày làm tròn bổn phận của phụ mẫu, để cô ấy phải chịu ấm ức suốt khoảng thời gian dài như thế, ngoài cái lý do thân phận đặc biệt ra, bản thân cô cũng cảm thấy hổ thẹn khi phải đối diện với cốt nhục của mình.
"Giữa tôi và chủ tịch Jung, tôi biết tình cảm của Yuri dành cho tôi không giống với cô ấy. Tôi thật sự cảm thấy không vui vì điều đó."
"..."
"Nhưng nếu cô cứ tiếp tục quan tâm và dùng ánh mắt ấy nhìn tôi mãi, tôi sẽ không cách nào buông tay cô ra được đâu."-lời nói nhẹ tênh mang theo dư vị buồn bã và xót xa, Yoona cười buồn đặt chiếc dĩa cuối cùng lên kệ, quay lại nhìn vào người vẫn đang nhìn cô, ánh nhìn sâu lắng và phức tạp.
"Cô có đang giấu tôi điều gì không?"
"Sao cô lại nghĩ vậy?"
"Từ cái lần cô đường đột đến nhà tôi và cả hôm nay, thái độ của cô dù tự nhiên đến đâu cũng có điểm không giống bình thường."
"Cho là vậy đi, nhưng hiện tại chưa thích hợp để nói cho cô biết!"
Yoona hơi nheo mắt, đôi môi mỏng cũng theo đó mím lại vẻ suy tư: "Nếu cô không muốn nói tôi cũng không ép, ngủ ngon!"
"Vậy lý do cô tìm tôi là gì?"
Yoona không trả lời câu hỏi của Yuri, tiếp tục bước đi về phòng của mình.
Yoona lờ đi ánh mắt dò xét của Jessica, đi đến giường nằm xuống bên cạnh, im lặng một hồi lâu mới lên tiếng: "Dù là một chủ tịch trẻ tuổi nhưng trong mắt của tôi, cô vẫn là một cô gái tài giỏi và có khí chất. Nhưng trong tình cảm, cô vẫn chỉ là một người bình thường thôi."
Jessica hừ lạnh, thôi không nhìn chăm chăm vào tấm lưng trước mặt nữa.
"Tôi vốn dĩ là con người, có biểu hiện và cảm xúc của con người là chuyện bình thường thôi."
Jessica bước xuống giường đi ra ngoài, tâm trạng của cô đang không tốt, cực kỳ tồi tệ là đằng khác. Nhìn thấy Yuri đang ngồi trên ghế đá ngoài ban công, Jesica bước tới gần hơn. Bao nhiêu bực bội trong lòng, theo khuôn mặt điềm đạm và phong thái khoan thai của Yuri tan biến đi hết.
"Chị chưa ngủ sao?"
"Ừm! Em cũng vậy."
Yuri đưa cho Jessica ly sữa nóng mình mới pha, trầm giọng nói: "Uống cái này dễ ngủ hơn."
Jessica nhận lấy, lời lẽ vài phần trách mốc: "Với ai chị cũng quan tâm như vậy sao?"
"Tôi giống kiểu người đó lắm à?"
Jessica không trả lời, đưa ly sữa lên uống một ít. Đôi mắt nhìn trở lại khuôn mặt điềm đạm của Yuri, nhưng trong đáy mắt ấy không hề điềm tĩnh như trước kia.
"Đúng là chị đang có điều phiền muộn."
Yuri khẽ cười, nắm lấy cánh tay kéo Jessica ngồi xuống cạnh mình, sau đó áp đầu lên bờ vai nhỏ nhắn ấy chầm chậm khép mắt lại: "Phải, cho tôi mượn vai em một chút đi!"
"Trăng hôm nay tròn thật!"-Jessica đưa tay trượt những ngón tay vào mái tóc của Yuri vuốt nhẹ, chỉ cần cảm giác này thôi, cảm giác được bên cạnh người mình yêu thương, trở thành chỗ dựa cho người ấy mỗi khi có phiền não, Jessica đã cảm thấy mãn nguyện và hạnh phúc rồi.
.
.
.
Hai đôi môi dán chặt vào nhau, cơ thể cũng dần bị lột trần trên đoạn đường đi đến chiếc giường êm ái, mọi thứ đều diễn ra giống với đêm ấy, có khác chăng, đêm nay cả hai vô cùng tỉnh táo.
"Fany à, em đẹp lắm!"
.
.
.
TBC.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook