Long Xà Diễn Nghĩa
Chương 40: Quan uy, hóa kình hòa mục kích

Vương Siêu sau khi từ nhà của Chu Giai đi ra không lâu, Tào Nghị đã điện thoại.

Sau khi hai người hẹn gặp tại quán cafe, Vương Siêu lập tức gọi điện thoại cho các nữ sinh trong công ty kêu các nàng lập tức chạy tới.

"Cái gì? Một vụ kinh doanh mấy chục vạn? Dự án thay đổi và bảo trì hệ thống mạng của chính phủ?" Khi nhân được điện thoại của Vương Siêu, Diêu Hiểu Tuyết đang đau đầu về việc làm ăn kinh ngạc đến nhảy dựng lên, sau đó hoài nghi tai mình có phải nghe lầm hay không, sau khi xác minh mình không nghe lầm, Diêu Hiểu Tuyết cùng ba nữ sinh khác lập tức đón xe chạy tới.

"Vị này là Tào Cục trưởng Cục công an, Tào Cục trưởng là bằng hữu của ta, mọi người cùng với ngài làm quen đi" Trong một quán cafe, Vương Siêu dẫn mấy người Diêu Hiểu Tuyết đến gặp Tào Nghị: "Việc làm ăn của ta đều nhờ mấy vị giám đốc này, công việc cụ thể, cũng đều nhờ đến cách nàng". truyện được lấy tại qtruyen.net

Hai bên sau khi giới thiệu xong, Diêu Hiểu Tuyết cùng ba nữ sinh kia không hổ là sinh viên của thời đại mới, vừa nghe đến thân phận của Tào Nghị, lập tức hai mắt tỏa sáng, lập tức một thúc thúc hai thúc thúc mà kêu lên, cứ như là uống phải mê hồn thang vậy.

Tào Nghị được bọn họ gọi vậy cười ha hả lên, thản nhiên tiếp nhận. Sau đó nói đến tình hình cụ thể: "Là như thế này, lần này có ba dự án mạng của chính phủ đổi nhà thầu, các người cũng tham gia đấu thầu cạnh tranh đi. Chiều hôm nay, chúng ta mở đại hội mừng công, mừng phá được đại án tập đoàn ma túy. Đến lúc đó rất nhiều lãnh đạo cũng sẽ có mặt, Thị ủy Chu thư ký cũng sẽ đến, các người cũng đến, khi ăn cơm, Vương Siêu ngươi cùng Chu Giai đã tiếp xúc nhiều, tốt nhất là cùng bá bá Chu Thiên Lương của nàng ta nói mấy câu, dự án mạng này đến tay cũng không thành vấn đề".

"Thì ra là như vậy" Vương Siêu liền hiểu rõ ý của Tào Nghị, dựa vào Chu Giai, mà làm quen với Thị ủy thư ký Chu Thiên Lương, dựa vào hổ uy để cho các nhân vật lãnh đạo tại đó thấy qua một chút, sau đó vô tình nhắc đến chuyện đấu thầu, như vậy đoạt được dự án của chính phủ dễ như trở bàn tay.

"Được rồi, tiệc mừng công lần này sẽ tổ chức vào ba giờ chiều tại Khách sạn ShenNong (Thần Nông) tầng hai mươi tám. Đến lúc đó, ngươi cùng đi với Chu Giai. Lần này Chu Giai theo dõi làm phóng sự, được ngươi bảo vệ, lập công lớn, muốn cảm tạ ngươi, cũng sẽ không cự tuyệt. Ta hiện tại về Cục bố trí một chút, chuyện có thành hay không, thì phải dựa vào năng lực tạo mối quan hệ của các ngươi".

Dứt lời, Tào Nghị rời quán café lên xe đi về.

"Việc này thật sự quá phức tạp. Quan hệ giữa người với người thạt như mớ bùng nhùng! Làm người ta đau đầu" Sau khi biết rõ ý của Tào Nghị, Vương Siêu cảm thấy đầu mình dường như lớn lên rất nhiều.

Hắn trời sinh là người không am hiểu nhan tình thế thái, sau này mặc dù được Đường Tử Trần truyền thụ quyền thuật, tạo nên lòng tin. Nhưng ở sâu trong nội tâm của hắn, vẫn không thích phiền phức tới lui với người khác.

Nếu có thể, Vương Siêu chỉ hy vọng vĩnh viễn đắm chìm trong quyền thuật, trở lại thời điểm một năm Đường Tử Trần dạy hắn, mọi việc khác đều không quan tâm.

Nhưng hiện tại hiển nhiên là không thẻ được như vậy, trong lịch sử từ xưa tới nay, quyền thuật luyện được cho dù tốt, mà không có thế lực địa vị tài phú, thì cũng là uổng công. Càng huống chi, không có tài phú cùng thế lực, căn bản không cách nào ra nước ngoài tìm kiếm Đường Tử Trần.

"Tổng giám đốc, lần này là sinh tử tồn vong của công ty chúng ta, đều hoàn toàn dựa vào ngài" Diêu Hiểu Tuyết cùng ba nữ sinh kia nhìn chằm chằm vào Vương Siêu.

"Cái gì mà hoàn toàn dựa vào ta!" Vương Siêu hung hăng trợn mắt nhìn bọn họ: "Lại còn phải đi tạo quan hệ cho các người! Đều đổ lên đầu của ta, tự mình cẩn thận đi, còn thua lỗ nữa thì chớ có trách ta".

"Người bớt căng thẳng đi, chúng ta cũng chỉ mới thử sức thôi mà! Tổng giám đốc!" Bốn nữ sinh nhất tề đáp: "Người mà xua đuổi chúng ta cũng chưa ra đời mà. Ngài hãy mau gọi điện thoại cho cháu gái của Thị ủy thư ký kia đi!"

Ngày hôm qua Chu Giai cầm súng bắn chết người, tâm tình kích động, tấm lòng cũng mở rộng, trong khi nói chuyện, đã sớm nói ra số di động của mình.

Vương Siêu suy nghĩ một chút, dưới bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là lấy điện thoại ra, vừa mới tính gọi, đột nhiên tiếng chuông tự động vang lên, tiếp sau đó, bên trong lại phi thường trùng hợp truyền đến thanh âm của Chu Giai.

"Alo! Là Vương Siêu phải không?"

"Là tôi đây".

"Ta là Chu Giai, hôm nay Cục công an mở tiệc mừng công tại khách sạn ShenNong, chuyện hôm qua cũng muốn cảm tạ cậu, cho nên… ta mời cậu đi cùng được không?"

Vương Siêu nghe thấy, thở ra một hơi, tự nhiên là đáp ứng.

"Cậu hiện tại đang ở đâu?" Chu Giai lại hỏi.

"Ta đang ở tại quán café trên đường Trường Thọ trước Cục công an".

"Được rồi, ta lập tức tới đó" Chu Giai nói một câu, rồi vội vàng ngắt điện thoại. Chỉ chốc lát, đã từ taxi đi vào quán cafe. Liếc mắt đã nhìn thấy Vương Siêu ngồi bên cạnh bốn nữ sinh, không khỏi sửng sốt một chút.

"Đây là mấy vị giám đốc cùng công ty của tôi, lần này đến để bàn về việc đấu thầu mấy dự án mạng của chính phủ" Vương Siêu vội vàng giới thiệu.

"Công ty của cậu?" Chu Giai nghi hoặc nhìn bốn nữ sinh này.

"A, thì ra là Chu tỷ tỷ" Diêu Hiểu Tuyết đã biết lai lịch của Chu Giai, lập tức bắt chuyện. Chỉ chốc lát sau đã cùng tám chuyện sôi nổi với Chu Giai.

Hai phụ nữ với một con vịt đã thành một cái chợ, huống chi là có tới năm người phụ nữ.

Khi Diêu Hiểu Tuyết cùng Chu Giai nói chuyện phiếm, Vương Siêu căn bản là không thể chen vào được, cũng không muốn chen vào, vì vậy lẳng lặng ngồi, nhắm mắt dưỡng thần.

Bất quá một lát sau, Vương Siêu lại phát hiện có chỗ dị thường, khi Chu Giai cùng mấy người Diêu Hiểu Tuyết nói chuyện, hai mắt thỉnh thoảng lại liếc qua, xẹt qua mặt mình một chút, khi đụng tới ánh mắt của mình chợt thu trở về.

Vương Siêu thấy vậy làm cho vô cùng mất tự nhiên, "Trên mặt ta cũng không có nở hoa? Chẳng lẽ là do chuyên tối hôm qua? Nhưng mình hôm qua cũng không có làm chuyện gì mà? Cũng chỉ nói chuyện phiếm, sao lại nhìn mình như vậy?" Hắn có chút không hiểu.

Tận tới ba giờ, sáu người mới đi đến khách sạn năm sao ShenNong.

Vừa đến cửa khách sạn, đã bị nhân viên phục vụ cản lại ở cửa, nói là lãnh đạo mở hội nghị, người ngoài không được vào, bất quá Chu Giai nói hai câu, đưa ra giấy chứng nhận, lập tức được vào. Chu Giai cũng là người của công chúng, cái đinh của đài truyền hình, nhân viên phục vụ cũng nhạn biết.

Ở lầu hai mươi tám, ở giữa là một cái phòng ngội nghị rất lớn, hai bên trái phải cũng là một loạt phòng, trang trí huy hoàng rực rỡ. Bên trong phòng hội nghị lúc này cũng đa có khá nhiều người, quá nửa đều là các quan chức bụng phệ.

Các quan chức này nhìn thấy Chu Giai tiến vào, hai mắt lập tức sáng ngời, đều tiến lên chào hỏi, đồng thời cũng chú ý tới mấy người Vương Siêu, Diêu Hiểu Tuyết vào cùng với Chu Giai. Đều thầm đoán thân phận của hắn.

Tào Nghị cùng một số lãnh đạo của Cục công an cũng xuất hiện trong phòng, bên trong hiện tại khá ồn ào, điều này làm cho Vương Siêu hết sức không quen.

"Chu thư ký tới" Không biết là ai nói một câu, làm cho cả phòng xao động, Vương Siêu liền nhìn lại ngọn nguồn của sự xao động, lập tức nhìn thấy một người trung niên khí vũ hiên ngang đang cùng một đoàn người đi đến.

Đây là Thị ủy thư ký một tay che trời tại thành phố C, bá bá của Chu Giai - Chu Thiên Lương.

Chu Thiên Lương vừa tiến đến, gật đầu mỉm cười một chút, các quan chức ở đây đều tĩnh lặng lại không nói lời nào, xao động ngưng lại, hình như bị một cổ lực lượng vô hình chận lại ngay cổ.

"Quan uy, đây là quan uy" Mặc dù cũng chỉ thấy vị đại thư ký này trên TV, nhưng tại hiện trường cảm giác lại hoàn toàn không giống, làm cho Vương Siêu cảm giác được quyền lợi cùng lực lượng mà sự uy nghiêm mang đến.

"Một Thị ủy thư ký đã như vậy, vậy còn Tỉnh ủy thư ký, Thủ tướng, Chủ tịch nước thì sao? Quyền lợi đi theo lực lượng uy nghiêm, quả nhiên không tầm thường" Vương Siêu trong lòng tự nhủ "Trần tỷ trong Quốc thuật thật lục có nói, quyền thuật tới đỉnh điểm của hóa kình, sẽ có một loại đả pháp goi là mục kích (đánh bằng mắt), không cần động thủ, ánh mắt cũng có thể làm cho kẻ địch kinh hoàng. Ta vẫn không tin, hiện thấy như vậy, sợ rằng cũng là sự thật…"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương