Long Thành Đại Ca Đại
-
Chapter 32: Đại cục
Long Thành Đại Ca Đại
Tên khác: Long Thành Chưởng Đà Nhân
Tác giả: Manh Tuấn
Người Dịch: Kiết Tường
Bản dịch được thực hiện bởi truyen66.com. Hãy truy cập truyen66.com đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Cám ơn!
Hồi thứ 32: Đại Cục
Hoắc Đông Thanh thấy trước cửa vừa được quét sạch, biết Xá Xíu Chảy vẫn nghe lời lo cho võ quán.
Trên đường đi ngang qua y quán Thiên Nghĩa Hòa, thấy cửa y quán có gián giấy “Đóng cửa”, thời gian mở cửa thì ghi là “chưa rõ”.
Hoắc Đông Thanh lòng bùi ngùi, không cầm được gọi xe đến Vịnh Nước C ạn.
Vịnh Nước Cạn ở trung tâm Cảng đảo, có cảnh biển, bờ biển, là vùng thánh địa của địa ốc. Mảnh đất phong thủy tốt để xây nhà lớn.
Những năm 70, Vịnh Nước Sâu chưa đầy nhà cao tầng như bây giờ, trên bờ biển đầy những biệt thự, là nơi tụ tập của những người giàu có ở Honkong.
Tiếp đó là nhà của bọn Tây ở Thái Bình Sơn…
Thái Bình Sơn là ngọn núi cao nhất toàn Hongkong, cũng là nơi nhìn khắp toàn Hongokong, long mạch theo Phong Thủy học.
Phủ Tổng Đốc trên núi Thái Bình Sơn, ngoài ra còn có nhà của ngoài trưởng quan thuyền trưởng bọn Tây.
Bây giờ có người Hoa quyền quý nào vào ở được Thái Bình Sơn, ngoài ra thì vẫn có con lai đến ở được.
“Các đại ca cảnh đội người Hoa, ví như Lôi Lạc, A Cửu thích ở Vịnh Nước Cạn, thì ngay cả các thám trưởng ở Cửu Long, Tân Giới cũng đều tìm mua nhà ở Vịnh Nước Cạn. Không có nhà ở đây thì làm gì thể hiện được thân phận.” Hoắc Đông Thanh đến một trang viên kiểu cổ ở Vịnh Nước Cạn.
“Đây là nhà của Lôi Lạc, Hoa thám trưởng cap cấp.” Hoắc Đông Thanh nhìn hàng rào sắt màu xanh bao quanh, bên trong là nhà cao năm tầng, bên trong là kiểu Trung Hoa, nhìn bên ngoài thì giống kiểu Tây. Mặt sân rộng có hồ phun nước, có treo cờ Tam Dân Chủ Nghiaxv à Thanh Thiên Bạch Nhật Kỳ.
Có dung hợp giữ đông tây, có xung đột giữa lịch sử và hiện đại, nhìn rất đặc biệt.
Và biệt thự kiểu này nhìn rất tân thời. Nhưng trong mắt của Hoắc Đông Thanh thì cảm giác có kiểu hoài cổ.
Rất giống các biệt thự trong phi điện ảnh những năm 80.
“Ah, bây giờ Lôi Lạc vẫn còn là thám trưởng cao cấp, đợi khi ông ta lên làm Tổng Thám Trưởng, e là cả bến tàu tư nhân và du thuyền tư nhân cũng đã sắp xếp đón đón mình.” Hoắc Đông Thanh rất nhanh nhẹn, chân đạp mượn lực, hai tay trèo rào vào, người lộn vào trong trang viên.
Trên bãi biển trong biệt thự có một bến tàu nhỏ.
Dã Tâm của Lôi Lạc dần dần đã lộ.
Từ đó có thể thấy, cảnh dội Hongkong những năm 70, thối nát đến mức độ nào.
Hoắc Đông Thanh thấy một phồng ở tầng ba sáng đen, lập tức tránh camera, trèo lên tầng trên, vào bằng cửa sổ, âm thầm đến trước cửa phòng sách.
Bên trong Lôi Phủ có gắng camera giám sát kiểu cũ.
Những loại này rất lợi hại vào những năm 70, vì phần lớn người ở năm 70, không có khái niệm giám sát, vì thế về cơ bản gắn được camera giám sát này, chức năng rất tốt.
Tiếc là Hoắc Đông Thanh không lạ gì những camera giám sát loại này.
Hắn dễ dàng tránh qua vị trí giám sát, trốn được quân trang đi tuần… Hôm nay hắn ở thành trại đánh chết Trần Tiêu, nếu Lôi Lạc có mật mưu gì với hắn, vậy tối nay dễ dò la tin tức nhất.
Lôi Lạc không ngờ hắn vừa đánh võ đài ở Thành Trại xong, âm thầm trà trộn vào nhà mình.
Quan trọng nhất là Nghê Chí Dũng, Lâm Ý Thông có khả năng là bị giam trong nhà này!
Trong mắt ông ta, Hoắc Đông Thanh chỉ là một tay đấm dũng mãnh, không có mưu kế gì.
Hôm nay, Hoắc Đông Thanh đánh ra kỳ chiêu.
Có khả năng sẽ có thu hoạch bất ngờ.
“Phù..” Hoắc Đông Thanh mặc áo đen ngắn, quần áo luyện công, trốn ở ngoài cửa, tai dán vào khe cửa, nghe âm thanh bên trong.
Hắn hít thở bằng bụng, hít thở vừa nhẹ vừa ổn, gần như không nghe được, tránh các cao thủ bên cạnh Lôi Lạc phát giác.
“Khí pháp, Thanh pháp, Khinh pháp!”
Ngoài ra còn có Thối pháp, thủ pháp, bộ pháp”, tổng kết các phái, vận dụng vào thực chiến rất vi diệu.
Còn có khiếu quyết tâm phpas, thủ pháp, thân pháp.
Pháp môn này kém rất xa các công pháp trong tiểu thuyết võ hiệp, không phải vận dụng thân pháp là nhảy cao ngàn dặm, trong thực chiến chỉ là các đọng tác nhắm vào các bộ phận cơ thể, học không khó, nhưng đó là tinh túy vài ngàn năm của võ thuật TrungHoa.
“Lạc ca, sao khi lật tung Thành Trại, con cờ này tính sao?” Lôi Lạc đang ngồi nghe năm phút, chợt hắn nghe được tin tức quan trọng, lập tức chăm chú theo dõi.
“Hắn hôm nay đã đánh chết Trần Tiêu, sau khi vào Thành Trại, chưa thua trận nào, thân thủ rất oai!”
“E là thôi động được đại kế.”
Đây là đang nói vào mình!
Hoắc Đông Thanh im hơi lặng tiếng.
“Như vậy không tốt sao?” Trong phòng, Lôi Lạc hút cigar, khoác tay nói: “Ít ra không làm tao thất vọng.”
Hoắc Đông Thanh nghe một giọng nói rất bình tĩnh, rõ ràng đây là giọng của Lôi Lạc, thám trưởng cao cấp.
“Ai bảo lão quỷ đề ra chức vụ tổng hoa thám trưởng hấp dẫn thế…” Lôi Lạc đưa cigar lên, từ từ nhả khói.
Câu này có vẻ đã nói vào yếu điểm.
Hoắc Đông Thanh mở to mắt: “Đúng là có âm mưu lớn.”
Nếu hôm nay Lôi Phủ không có trò chuyện này, vậy Hoắc Đông Thanh chọn cách tìm kiếm tư liệu.
Lôi Lạc tiếp tục nói: “Ai ngồi được chức tổng hoa thám trưởng, sẽ có quyền lợi cao nhất của người Hoa, đừng xem chức tổng hoa thám trưởng chỉ là một chức cảnh sát cao cấp… trong tay tao có súng, có người, ai còn không dám phục?”
“Chính phủ Anh thích dùng thủ đoạn người Hoa trị người Hoa, tuy nhiên không cho chúng ta danh hiệu, nhưng sẽ cho chúng ta thực quyền.”
“Tổng hoa thám trưởng…” Lộ Lạc nói rất đanh thép: “Lôi Lạc tao ngồi chắc!”
Lúc này, đèn ngoài hành lang lóe lên hai lần, như phản ánh số mạng thay đổi.
Hoắc Đông Thanh ngẩng đầu lên, chau mày lại, tai nghe âm thanh có quân trang lên lầu, thầm nói: “Đúng là may mắn không bao giờ đúng về phía mình.”
Hắn nghĩ một lát, chọn cách rời khỏi biệt thự Lôi Phủ, tránh sinh biến cố.
Trong lúc hắn nghe được kế hoạch Lôi Lạc mật mưu lên chức, trong lòng chợt có ý nghĩ cuồng vọng là hành thích giết người để kết thúc mọi chuyện.
Trong thế giới bóng tối, bóng tối là không tránh được, vậy chỉ còn cách chọn xé toạt bóng tối, ai thoát ra được thì người đó thắng!”
Hoắc Đông Thanh không chỉ muốn thắng trên võ đài. Thương giới, danh lợi, dã tâm.. hắn đều muốn thắng. Hắn đã thay đổi!
Cám ơn đã xem tại truyen66.com
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook