Long Thành Đại Ca Đại
-
Chapter 26: Công phu chi Vương
Long Thành Đại Ca Đại
Tên khác: Long Thành Chưởng Đà Nhân
Tác giả: Manh Tuấn
Người Dịch: Kiết Tường
Bản dịch được thực hiện bởi truyen66.com. Hãy truy cập truyen66.com đọc để ủng hộ nhóm dịch nha. Cám ơn!
Hồi thứ 26: Công phu chi Vương
“Bỏ đi, chặt đứt gân tay gân chân à đủ.” Lưu Giám Hùng sao có thể cắt lưỡi em trai ruột của Ác Bưu, chuyện này hắn không làm được, chi bằng trực tiếp cho người giết Đông Hoán Đạt còn hơn.
Dĩ nhiên, hắn cũng cảm thấy sự tình đã đủ, ai mà thèm bận tâm đến tên tép riu như Đông Hoán Đạt.
Và hắn biết làm sao tạo quan hệ tốt với chó sai như Ác Bưu, vung tay nói: “Tối nay dùng quyền thủ tốt nhất của mày, tao ít nhất là đặt năm trăm ngàn.”
Năm trăm ngàn là số tiền cược lớn nhất Lưu Giám Hùng gần đây đặt, cộng thêm trước đó thua vài chục ngàn trong tay Đông Hoán Đạt, Lưu Giám Hùng đã đủ để mua một trạm xe.
“Lưu quạt máy” không thiếu vài chục ngàn, chủ yếu là vài chục ngàn vào những năm 70, đã là một số tiền lớn. Không phải là tiền lẻ với nhà giàu.
Dĩ nhiên, Lưu quạt máy đã bắt đầu quản lí sự nghiệp gia tộc, nhưng tiền của công ty không thể lấy ra chơi, tiền của gia tộc còn có cha quản lí. Hắn không bán trạm xe làm sao chơi? Cùng lắm là tháng sau mua lại là được.
Giang Minh Kiệt, Lưu Nghiệp Vũ nghe con số Lưu Giám Hùng Đặt, mắt sững ra. Không hổ là Lưu Thiếu!
“Ha ha, Lưu Thiếu rộng rãi!” Ác Bưu cười tươi như hoa nở: “Cứ như vậy thì em cũng muốn ra đấu!”
“Đừng!” Lưu Giám Hùng can hắn: “Đừng vì vài trăm ngàn mà phá qui tắc Long Thành, mất cả mạng!”
“Mày nên chúc mừng tên âu phục đánh được, để quyền thủ của mày phải ra trận.”
Theo qui tắc của võ đài số năm, nếu hiện có chủ võ đài, vậy trước hết phải hạ gục chủ võ đài. Nếu không thì một mình Lưu Giám Hùng sao dám đưa hai quyền thủ ra tử đấu.
Tình cờ là Trần Tiêu cũng thắng liên tiếp năm trận, đã thành chủ võ đài số năm.
Hoắc Đông Thanh nghe nói Trần Tiêu thành chủ võ đài số năm, lòng không hoang mang, ngược lại cảm thấy trận đầu tiên phải đánh với Trần Tiêu.
Đây là một chuyện tốt!
Siêu Vua Vịt hơi lo lắng nói: “Công phu của Trần Tiêu rất khá, từ đầu đánh ba trận thắng liên tiếp, sau đó đánh hai trận ở võ đài số bốn, đánh ba trận ở võ đài số năm.”
“Chủ võ đài số năm lần trước là Thiết Quyền Sâm, sau khi thăng đài, Trần Tiêu lập tức hạ gục hắn, trở thành chủ võ đài số năm.”
Tên của võ đài số năm là “Công Phu Lôi”
“Công Phu Lôi” cũng như các giải đấu khác, trận nào cũng đổi người đánh, khi có mtoj quyền thủ thắng trận đầu tiên, còn muốn khiêu chiến trận thứ hai, thì mở “Công Phu Khiêu Chiến Đài”, bắt đầu đặt cược!
Dĩ nhiên, trong trận đấu trước đó còn chưa bị thương, nếu bị thương thì không được thi đấu tiếp, ủy viên trọng tài sẽ cho kết thúc.
Công phu khiêu chiến đã bắt đầu, thì khách không được mua quyền thủ thắng hay thua, chỉ mua được số liền thắng liên tiếp.
Mỗi trận đều có thể đặt cược riêng, ví dụ như đánh trận thứ hai, có thể đặt thắng trận thứ tư. Đánh trận thứ tư có thể đặt thắng trận thứ năm.
Nhưng, tiền cược mất thì không trả, và tỉ lệ thắng thua trận thứ hai, thứ ba đều giảm. Làm như thế để tăng thêm háo hức cho người cược, tiền đặt trận thứ năm sẽ càng lên cao.
“Không sao.” Hoắc Đông Thanh vung tay nhận âu phục từ Siêu Vua Vịt, mặc áo ngoài vào, kéo lại cà vạt, gài nút áo, nói: “Qui tắc Công Phu Lôi là thế nào?”
Áo tây này do các bà giàu có chủ động tặng cho hắn, Siêu Vua Vịt nhận thay.
“Liên quan về quyền thủ có ba mục. Thứ nhất: có thể thêm binh khí. Thứ hai: không được giết người. Thứ ba: thắng liên tục năm trận thì mày sẽ thành chủ võ đài.” Siêu Vua Vịt trả lời.
“Tao muốn nó chết thì sao?” Siêu Vua Vịt nghĩ thầm.
“Công Phu Khiêu Chiến” có tất cả năm trận, bắt đầu tính từ trận thứ nhất, người thắng liên tiếp năm trận sẽ qua ải.
Quyền thủ qua ải sẽ thành chủ võ đài số năm, và người quản lí của quyền thủ cũng thành người quản lí võ đài số năm.
Nhưng tần số xuất hiện cao thủ không phải ít, nên người quản lí cũng thay đổi rất nhanh.
Cộng thêm chủ võ đài số năm trận nào cũng phải ra mặt, không ai đánh hay đánh ít nhất một trận mới được lui. Vì thế mà quyền thủ sau khi thành quyền thủ, kiếm được tiền sẽ lên võ đài tiếp theo, người nào ham vị trí chủ lôi đài sẽ chết rất thảm.
Đó là lý do mà cao thủ không ở lại võ đài số năm. Và một số người quản lí thì thích lên cấp, chỉ cần có lợi ích là lên võ đài số sáu.
Người quản lí võ đài số năm có tần suất thay đổi rất nhanh.
Nên người quản lí võ đài số năm không có uy tín, hoàn toàn khác biejt với chủ võ đài số sáu Ác Bưu.
Công Phu Khiêu Chiến mấy rtanaj cũng mở, và tỉ lệ khiêu chiến thành công là 30%!
Nhưng khách cược vẫn không giảm nhiệt tình, và mức độ đặt rất cao. Dĩ nhiên, người đặt nhiều như Lưu Thiếu là không ít.
“Xin mời chủ võ đài của võ đài số năm chúng ta Bạch Mi Công Phu Vương Trần Tiêu!” Bên trong công xưởng ba mặt trống, xung quanh là khách ngồi xem, ở giữa có một võ đài xi măng nhô cao, ở đây chính là sân đấu của võ đài số năm, rộng rãi, cuồng dã, rất sáng tạo.
Xung quanh võ đài có đến năm sáu trăm người, gần nhất là có một hàng ghế sofa, có bánh, rượu và người phục vụ. Lưu Thiếu, Giang Thiếu, Ác Bưu đều có mặt trong khu sofa.
Lúc này Trần Tiêu mình trần, mặc một quần ngắn, hông mang đai Công Phu chi Vương lên võ đài, xung quanh có tiếng hoan hô nhiệt liệt.
Trần Tiêu vừa trở thành chủ võ đài số năm, trận lần trước nhiều người kiếm được tiền, lần đầu ra đấu như thế đã rất nổi bật.
Hắn được gọi là Bạch Mi Công Phu Vương, nhưng không có mày trắng, chỉ vì hắn đánh Bạch Mi Quyền. Chủ của võ đài số năm đều được đặt danh hiệu Vua Công Phu, vì thế gọi là Bạch Mi Công Phu Vương
Trần Tiêu là một người trung niên còn khá trẻ, chưa quá ba mươi tuổi, mũi cao, người cao, khá là đẹp trai.
“Đúng là trò đùa, Bạch Mi Công Phu Vương gì, đai vàng ở đường Đông Thành bán năm mươi đồng một đôi, ngày mai tặng mày một đôi?” Siêu Vua Vịt miệng ngậm thuốc lá, đứng dưới võ đài trỏ mỏ vào.
Hắn cố ý khích lệ Hoắc Đông Thanh.
Hoắc Đông Thanh cười: “Kiếm tiền mà, sợ gì mất mặt!”
Hắn đề nghị công ty Kinh Kỷ Quyền Lôi đổi tên thành Tập đoàn giải trí Long Thành.
“Mịa!” Lúc này ánh mắt Lưu Giám Hùng đang liếc nhìn khu quyền thủ nghỉ ngơi. Hoắc Đông Thanh lại mặc âu phục do cùng một hãng may với hắn. Lưu Giám Hùng mặt đanh lại, tức đến hai tay run rẩy, tí nữa không cầm vững cigar.
Cám ơn đã xem tại truyen66.com
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook