Long Tế
-
Chương 773: Đột phá
Lúc này trong phòng tràn ngập mùi hôi tanh, nhưng Trần Phong nằm trên giường không động đậy được, nên căn bản không thể đứng dậy, vừa nãy tiêu hóa nước nhân sâm đã tiêu hao hết sức lực của anh.
Thời gian trôi qua từng chút một, hai mươi phút sau, Trần Phong đứng dậy, sau đó mở cửa sổ phòng khách sạn, cho thông thoáng.
Vì tác dụng của việc uống nước nhân sâm, Trần Phong chỉ cảm thấy cơ thể hơi không thoải mái, những chất lỏng màu đen bị đào thải khỏi cơ thể, mùi nặng quá.
Sau khi có lại sức lực, Trần Phong mở vòi tắm, gột rửa sạch sẽ tạp chất trên người, sau đó thay bộ quần áo sạch sẽ.
Lúc này Trần Phong chỉ cảm thấy cơ thể tỉnh táo, huyết mạch thông thuận, những thay đổi này đều là hiệu quả của nước nhân sâm.
Nhân sâm trăm năm không phải thứ có thể tìm thấy dễ dàng, nhân sâm trên thế gian đa số là giả, hơn nữa nhân sâm dại và nhân sâm bình thường căn bản không giống nhau.
Hơn nữa vì thể chất của võ sĩ và người bình thường khác nhau, cho nên những loại nhân sâm này chỉ có thể để võ sĩ dùng, nếu là người bình thường dùng, không những không thể trị liệu vết thương, mà còn sẽ vì tác dụng mạnh của nhân sâm mà khiến người bình thường chết vì không thể tiêu hóa.
Chỉ có võ sĩ lợi dụng nội kình mới có thể hấp thụ hoàn toàn những thuốc này.
Lần này nhờ nước nhân sâm này vết thương trong cơ thể đã lành lại hoàn toàn, không chỉ vậy, trước đó Trần Phong vẫn luôn dừng ở giai đoạn đầu Hóa Kình, giờ cùng với việc hấp thụ nước nhân sâm, nội kình trong cơ thể anh cũng tăng lên, có thể nói đã đạt đến đỉnh cao giai đoạn đầu Hóa Kình, lúc nào cũng có khả năng đột phá giai đoạn giữa.
Phải biết là nếu dựa vào thực lực của bản thân võ sĩ, thì rất khó đột phá ở giai đoạn Hóa Kình, cho nên chỉ có thể dựa vào loại thuốc nào đó kích thích kinh mạch trong cơ thể, từ đó khiến cảnh giới được đột phá.
Như Lee Chang Hee, Ron, họ chính là lợi dụng thuốc gen kích thích kinh mạnh trong cơ thể, từ đó nâng cao sức mạnh của nội kình trong nháy mắt, tiến tới khiến thực lực được tăng cao, chỉ có điều loại thuốc này không có gì tốt, vì hiệu quả nó mang đến quá ngắn, hơn nữa có tác hại cực kì lớn với cơ thể người.
Còn loại thuốc như nhân sâm thì không như vậy, không có chất gì mang tính kích thích, mà là củng cố và bồi dưỡng căn bản, lúc đầu sau khi Trần Phong bước vào giai đoạn đầu Hóa Kình thì chưa từng tiến thêm nữa, không ngờ hôm nay sau khi dùng nước nhân sâm nội kình trong cơ thể lại có vẻ hơi tăng lên, có hiệu quả rất tốt với việc đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình.
"Xem ra con đường này đi đúng rồi!".
Trần Phong nói thầm trong bụng, thời gian này qua việc nhìn chiêu thức và tuyệt chiêu của võ sĩ khác, qua quan sát, anh cuối cùng đã ngộ ra một chiêu thức như Phá Thiên, hơn nữa sau khi có được chiêu thức này thì mới có thể chiến thắng Arthur trong trận đấu lần trước.
Nếu không phải có chiêu Phá Thiên này, cộng thêm kinh nghiệm chiến đấu phong phú của Trần Phong, thì trận đấu đó Trần Phong căn bản không có cơ hội thắng Arthur.
Lần này tận dụng hiệu quả của nước nhân sâm, Trần Phong có thể tiến vào giai đoạn giữa Hóa Kình nhanh hơn, nếu không có loại thuốc này, thì nếu anh muốn đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, sẽ cực kì khó khăn.
Phải nói là năng lực tự chủ của Trần Phong vẫn rất mạnh, vui mừng ngắn ngủi qua đi, Trần Phong chìm trong suy tư, ánh mắt lộ vẻ suy ngẫm bắt đầu phân tích tình hình tiếp theo.
Tìm hiểu được từ chỗ Võ Chí Châu, William cũng chính là Ngô Khôn trong tình huống không dùng bất kì thuốc gì, thực lực của Ngô Khôn đã vượt qua Arthur, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu của Ngô Khôn cũng cực kì phong phú, nếu chỉ xét riêng thực lực, Trần Phong căn bản không có cơ hội thắng.
Nhưng nếu Trần Phong đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, thì Ngô Khôn sẽ không tạo thành uy hiếp gì với anh.
Giai đoạn đầu và giữa Hóa Kình mặc dù nói chỉ chênh một cảnh giới, nhưng sự thâm hậu của nội kình căn bản không thể đánh đồng, nếu Trần Phong đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, thì với thực lực hiện tại, anh có lòng tin đánh bại Ngô Khôn.
"Thôi, cứ đi ắt có đường".
Sau khi rửa sạch vết bẩn trên người, Trần Phong thu dọn đồ đạc một chút, rồi ra khỏi phòng, sau đó đi đến nhà ăn của khách sạn.
Sau khi Trần Phong rời khỏi phòng thì đi đến nhà ăn của khách sạn, vì nhà ăn trong khách sạn cung cấp thực phẩm phục vụ riêng cho võ sĩ nên mở 24 giờ.
Sau khi Trần Phong đến nhà ăn, trong nhà ăn ngoài vài ba người ít ỏi thì chỉ có Trần Phong.
Sau khi Trần Phong gọi đồ xong, thì không lâu sau nhân viên đã mang đồ ăn ra đặt xuống trước mặt Trần Phong.
Vì hai hôm nay bế quan chữa lành vết thương, nên Trần Phong gần như không ăn gì cả, lúc này thấy mỹ thực ngay trước mặt, Trần Phong cũng không quan tâm cái gì nữa, ăn sạch sẽ, chẳng mấy chốc đã càn quét hết đồ ăn trên bàn.
Vì võ sĩ tập võ nên cực kì tiêu hao thể lực, có thể nói sức ăn của một võ sĩ có thể bằng ba người trưởng thành, thậm chí là hơn.
Sau khi dùng bữa xong Trần Phong lại về phòng, vì mùi của căn phòng đó vẫn chưa tản hết, nên bảo phục vụ đổi một phòng khác.
"Trận đấu sắp bắt đầu rồi, nhất định phải thử một chút đột phá cảnh giới tiếp theo!".
Ánh mắt Trần Phong lộ vẻ suy tư, khoanh chân ngồi trên giường, nước nhân sâm trong cơ thể vẫn chưa tan hết hẳn, Trần Phong muốn đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình nhờ hiệu quả còn sót lại của thuốc.
Lúc Trần Phong bế quan, Ngô Khôn trong một khách sạn khác cũng không nhàn rỗi, chỉ có điều anh ta và Trần Phong khác nhau, lúc này đang hưởng thụ niềm vui cá nước thân mật.
Không lâu sau, Heidi đứng dậy đi về phía nhà tắm, nhà tắm vang lên nước tiếng chảy ào ào.
Ngô Khôn tháo mặt nạ xuống nằm trong bồn tắm, nhắm hai mắt lại để mặc Heidi kì cọ cho anh ta.
"Thủ lĩnh, chắc giờ anh rất vui nhỉ, dù sao thì thời khắc giết Trần Phong Hoa Hạ ở ngay trước mắt rồi!", Heidi mỉm cười, lộ vẻ quyến rũ.
Người khác không hiểu Ngô Khôn, nhưng cô ta lại hiểu, năm ấy Ngô Khôn sáng lập Tổ chức Huyết Sát, sau đó lại dẫn Tổ chức Huyết sát về với Dark Coucil, tất cả đều là để giết Trần Phong.
"Ừ, đúng là chỉ có cô hiểu lòng tôi!", Ngô Khôn khẽ vuốt ve gương mặt Heidi, khen ngợi.
Nghe thấy lời khen của Ngô Khôn, Heidi rất vui.
"Giết Trần Phong là mục đích chính, tất nhiên, sau khi giết Trần Phong, những người phụ nữ của cậu ta đương nhiên cũng sẽ thuộc về tôi rồi!".
Trong lời nói, ánh mắt của Ngô Khôn tràn ngập sự dâm tà, nghĩ đến việc phụ nữ của kẻ thù Trần Phong này phục vụ anh ta, để mặc anh ta làm nhục, Ngô Khôn không kiềm được hưng phấn.
"Thủ lĩnh, chúc mừng anh trước nhé!", Heidi mỉm cười, không hề tức giận vì lời nói của Ngô Khôn, theo cô ta thấy có thể trở thành người phụ nữ của Ngô Khôn, đó là phúc của cô ta, hơn nữa những người phụ nữ mất đi bảo vệ kia, chỉ cần Heidi muốn thì lúc nào cũng có thể hành bọn họ đến chết.
Hơn nữa, theo Heidi thấy với thực lực của Ngô Khôn, giết Trần Phong căn bản chỉ là chuyện nhỏ.
Thời gian trôi qua từng chút một, còn mấy tiếng nữa là đến trận đấu cuối cùng của đại hội võ thuật thế giới.
Lúc này Trần Phong ở trong phòng khách sạn mở bừng hai mắt, khi anh mở mắt ra, thì trong mắt có ánh sáng xẹt qua.
Trần Phong hoạt động gân cốt một chút, anh lúc này khác hoàn toàn khi trước, một cảm giác mới tự nhiên nảy sinh.
"Cảm giác này rất tốt!".
Trần Phong siết chặt nắm đấm, cảm nhận loại thực lực mạnh mẽ này, loại sức mạnh chưa từng có.
Thời gian trôi qua từng chút một, hai mươi phút sau, Trần Phong đứng dậy, sau đó mở cửa sổ phòng khách sạn, cho thông thoáng.
Vì tác dụng của việc uống nước nhân sâm, Trần Phong chỉ cảm thấy cơ thể hơi không thoải mái, những chất lỏng màu đen bị đào thải khỏi cơ thể, mùi nặng quá.
Sau khi có lại sức lực, Trần Phong mở vòi tắm, gột rửa sạch sẽ tạp chất trên người, sau đó thay bộ quần áo sạch sẽ.
Lúc này Trần Phong chỉ cảm thấy cơ thể tỉnh táo, huyết mạch thông thuận, những thay đổi này đều là hiệu quả của nước nhân sâm.
Nhân sâm trăm năm không phải thứ có thể tìm thấy dễ dàng, nhân sâm trên thế gian đa số là giả, hơn nữa nhân sâm dại và nhân sâm bình thường căn bản không giống nhau.
Hơn nữa vì thể chất của võ sĩ và người bình thường khác nhau, cho nên những loại nhân sâm này chỉ có thể để võ sĩ dùng, nếu là người bình thường dùng, không những không thể trị liệu vết thương, mà còn sẽ vì tác dụng mạnh của nhân sâm mà khiến người bình thường chết vì không thể tiêu hóa.
Chỉ có võ sĩ lợi dụng nội kình mới có thể hấp thụ hoàn toàn những thuốc này.
Lần này nhờ nước nhân sâm này vết thương trong cơ thể đã lành lại hoàn toàn, không chỉ vậy, trước đó Trần Phong vẫn luôn dừng ở giai đoạn đầu Hóa Kình, giờ cùng với việc hấp thụ nước nhân sâm, nội kình trong cơ thể anh cũng tăng lên, có thể nói đã đạt đến đỉnh cao giai đoạn đầu Hóa Kình, lúc nào cũng có khả năng đột phá giai đoạn giữa.
Phải biết là nếu dựa vào thực lực của bản thân võ sĩ, thì rất khó đột phá ở giai đoạn Hóa Kình, cho nên chỉ có thể dựa vào loại thuốc nào đó kích thích kinh mạch trong cơ thể, từ đó khiến cảnh giới được đột phá.
Như Lee Chang Hee, Ron, họ chính là lợi dụng thuốc gen kích thích kinh mạnh trong cơ thể, từ đó nâng cao sức mạnh của nội kình trong nháy mắt, tiến tới khiến thực lực được tăng cao, chỉ có điều loại thuốc này không có gì tốt, vì hiệu quả nó mang đến quá ngắn, hơn nữa có tác hại cực kì lớn với cơ thể người.
Còn loại thuốc như nhân sâm thì không như vậy, không có chất gì mang tính kích thích, mà là củng cố và bồi dưỡng căn bản, lúc đầu sau khi Trần Phong bước vào giai đoạn đầu Hóa Kình thì chưa từng tiến thêm nữa, không ngờ hôm nay sau khi dùng nước nhân sâm nội kình trong cơ thể lại có vẻ hơi tăng lên, có hiệu quả rất tốt với việc đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình.
"Xem ra con đường này đi đúng rồi!".
Trần Phong nói thầm trong bụng, thời gian này qua việc nhìn chiêu thức và tuyệt chiêu của võ sĩ khác, qua quan sát, anh cuối cùng đã ngộ ra một chiêu thức như Phá Thiên, hơn nữa sau khi có được chiêu thức này thì mới có thể chiến thắng Arthur trong trận đấu lần trước.
Nếu không phải có chiêu Phá Thiên này, cộng thêm kinh nghiệm chiến đấu phong phú của Trần Phong, thì trận đấu đó Trần Phong căn bản không có cơ hội thắng Arthur.
Lần này tận dụng hiệu quả của nước nhân sâm, Trần Phong có thể tiến vào giai đoạn giữa Hóa Kình nhanh hơn, nếu không có loại thuốc này, thì nếu anh muốn đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, sẽ cực kì khó khăn.
Phải nói là năng lực tự chủ của Trần Phong vẫn rất mạnh, vui mừng ngắn ngủi qua đi, Trần Phong chìm trong suy tư, ánh mắt lộ vẻ suy ngẫm bắt đầu phân tích tình hình tiếp theo.
Tìm hiểu được từ chỗ Võ Chí Châu, William cũng chính là Ngô Khôn trong tình huống không dùng bất kì thuốc gì, thực lực của Ngô Khôn đã vượt qua Arthur, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu của Ngô Khôn cũng cực kì phong phú, nếu chỉ xét riêng thực lực, Trần Phong căn bản không có cơ hội thắng.
Nhưng nếu Trần Phong đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, thì Ngô Khôn sẽ không tạo thành uy hiếp gì với anh.
Giai đoạn đầu và giữa Hóa Kình mặc dù nói chỉ chênh một cảnh giới, nhưng sự thâm hậu của nội kình căn bản không thể đánh đồng, nếu Trần Phong đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình, thì với thực lực hiện tại, anh có lòng tin đánh bại Ngô Khôn.
"Thôi, cứ đi ắt có đường".
Sau khi rửa sạch vết bẩn trên người, Trần Phong thu dọn đồ đạc một chút, rồi ra khỏi phòng, sau đó đi đến nhà ăn của khách sạn.
Sau khi Trần Phong rời khỏi phòng thì đi đến nhà ăn của khách sạn, vì nhà ăn trong khách sạn cung cấp thực phẩm phục vụ riêng cho võ sĩ nên mở 24 giờ.
Sau khi Trần Phong đến nhà ăn, trong nhà ăn ngoài vài ba người ít ỏi thì chỉ có Trần Phong.
Sau khi Trần Phong gọi đồ xong, thì không lâu sau nhân viên đã mang đồ ăn ra đặt xuống trước mặt Trần Phong.
Vì hai hôm nay bế quan chữa lành vết thương, nên Trần Phong gần như không ăn gì cả, lúc này thấy mỹ thực ngay trước mặt, Trần Phong cũng không quan tâm cái gì nữa, ăn sạch sẽ, chẳng mấy chốc đã càn quét hết đồ ăn trên bàn.
Vì võ sĩ tập võ nên cực kì tiêu hao thể lực, có thể nói sức ăn của một võ sĩ có thể bằng ba người trưởng thành, thậm chí là hơn.
Sau khi dùng bữa xong Trần Phong lại về phòng, vì mùi của căn phòng đó vẫn chưa tản hết, nên bảo phục vụ đổi một phòng khác.
"Trận đấu sắp bắt đầu rồi, nhất định phải thử một chút đột phá cảnh giới tiếp theo!".
Ánh mắt Trần Phong lộ vẻ suy tư, khoanh chân ngồi trên giường, nước nhân sâm trong cơ thể vẫn chưa tan hết hẳn, Trần Phong muốn đột phá giai đoạn giữa Hóa Kình nhờ hiệu quả còn sót lại của thuốc.
Lúc Trần Phong bế quan, Ngô Khôn trong một khách sạn khác cũng không nhàn rỗi, chỉ có điều anh ta và Trần Phong khác nhau, lúc này đang hưởng thụ niềm vui cá nước thân mật.
Không lâu sau, Heidi đứng dậy đi về phía nhà tắm, nhà tắm vang lên nước tiếng chảy ào ào.
Ngô Khôn tháo mặt nạ xuống nằm trong bồn tắm, nhắm hai mắt lại để mặc Heidi kì cọ cho anh ta.
"Thủ lĩnh, chắc giờ anh rất vui nhỉ, dù sao thì thời khắc giết Trần Phong Hoa Hạ ở ngay trước mắt rồi!", Heidi mỉm cười, lộ vẻ quyến rũ.
Người khác không hiểu Ngô Khôn, nhưng cô ta lại hiểu, năm ấy Ngô Khôn sáng lập Tổ chức Huyết Sát, sau đó lại dẫn Tổ chức Huyết sát về với Dark Coucil, tất cả đều là để giết Trần Phong.
"Ừ, đúng là chỉ có cô hiểu lòng tôi!", Ngô Khôn khẽ vuốt ve gương mặt Heidi, khen ngợi.
Nghe thấy lời khen của Ngô Khôn, Heidi rất vui.
"Giết Trần Phong là mục đích chính, tất nhiên, sau khi giết Trần Phong, những người phụ nữ của cậu ta đương nhiên cũng sẽ thuộc về tôi rồi!".
Trong lời nói, ánh mắt của Ngô Khôn tràn ngập sự dâm tà, nghĩ đến việc phụ nữ của kẻ thù Trần Phong này phục vụ anh ta, để mặc anh ta làm nhục, Ngô Khôn không kiềm được hưng phấn.
"Thủ lĩnh, chúc mừng anh trước nhé!", Heidi mỉm cười, không hề tức giận vì lời nói của Ngô Khôn, theo cô ta thấy có thể trở thành người phụ nữ của Ngô Khôn, đó là phúc của cô ta, hơn nữa những người phụ nữ mất đi bảo vệ kia, chỉ cần Heidi muốn thì lúc nào cũng có thể hành bọn họ đến chết.
Hơn nữa, theo Heidi thấy với thực lực của Ngô Khôn, giết Trần Phong căn bản chỉ là chuyện nhỏ.
Thời gian trôi qua từng chút một, còn mấy tiếng nữa là đến trận đấu cuối cùng của đại hội võ thuật thế giới.
Lúc này Trần Phong ở trong phòng khách sạn mở bừng hai mắt, khi anh mở mắt ra, thì trong mắt có ánh sáng xẹt qua.
Trần Phong hoạt động gân cốt một chút, anh lúc này khác hoàn toàn khi trước, một cảm giác mới tự nhiên nảy sinh.
"Cảm giác này rất tốt!".
Trần Phong siết chặt nắm đấm, cảm nhận loại thực lực mạnh mẽ này, loại sức mạnh chưa từng có.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook