Long Ngạo Chiến Thần
-
Chương 132: Hẹn ước ba năm
"Chết thì chết."
Long Ngạo biết, nếu như bản thân từ bỏ cơ hội ngàn năm có một này, đến lúc hắn cũng sẽ không tha thứ cho bản thân.
Chính vì như vậy, Long Ngạo rốt cục cũng bước đi, một lúc một xa, cũng đã tiến vào sơn động.
Vừa bước vào sơn động, Long Ngạo liền cảm giác mình như đang ở Hỏa Diệm sơn, toàn thân cao thấp bị thiêu đốt, sắc mặt thất kinh, trước tiên không nói đến thực lực của Hoả Kỳ Lân như thế nào, chỉ cần luồng khí thế này thì không phải là hắn có thể ngăn cản.
"Nhân loại vô sỉ, ngươi là đang tìm chết."
"Ai đó?"
Bỗng nhiên nghe thấy thanh âm truyền tới, Long Ngạo thất kinh cảnh giác nhìn bốn phía, giống như gặp quỷ.
"Cây cỏ, thực lực nhân loại nhỏ bé yếu ớt, bổn đại gia vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy."
Giờ khắc này Long Ngạo rốt cục xác định chỗ phát ra âm thanh, thì ra chính là Hoả Kỳ Lân trước mặt cách đó không xa, không sai, chính là Hoả Kỳ Lân, Long Ngạo vạn phần khẳng định.
"Cây cỏ? Là ngươi đang nói chuyện."
Long Ngạo chưa từng nói qua lời thô tục, trực tiếp bạo phát nói ra, bởi vì linh thú mở miệng nói, chuyện như vậy, thử hỏi có ai gặp qua? Dường như là chuyện chưa nghe thấy bao giờ.
"Bổn đại gia nói, lẽ nào không thể được sao?"
Nhìn đầu Kỳ Lân vĩ đại chậm rãi nâng lên, Long Ngạo hung hăng nuốt nước bọt, nói:
"Có thể, chỉ là ta chưa từng thấy qua mà thôi."
"Ha ha ha, tiểu tử, ngươi chưa từng thấy qua nhiều chuyện, không biết gì."
Long Ngạo không phẫn nộ chút nào, dù sao hắn là lần đầu tiên nghe được linh thú mở miệng nói, toàn thân trong trạng thái cảnh giác, một khi Kỳ Lân xuất thủ, tối thiểu có thể chạy trốn nhanh hơn.
Cái gọi là lạc đà chết gầy còn lớn hơn ngựa, Kỳ Lân là chủng tộc cường đại nhất trong trời đất, thực lực so với Cự Long bộ tộc không khác nhau mấy.
Long Ngạo có thể tự mình hiểu lấy, cho dù Kỳ Lân bị thương thì thực lực cũng cực kỳ xa mình, một khi khai chiến, hậu quả thật không thể lường được.
Dường như có thể hiểu ý tứ của Long Ngạo, Hoả Kỳ Lân bỗng nhiên nở nụ cười, trong tiếng cười tràn đầy khinh miệt và xem thường, nói:
"Tiểu tử, loại thực lực như ngươi cũng muốn cướp đi bảo vật của ta sao?"
Bảo vật?
Từ đâu nói đến?
Long Ngạo không phủ nhận mình muốn linh hồn của Hoả Kỳ Lân, nhưng đối với bảo vật trong miệng Hoả Kỳ Lân lại toàn không biết gì cả.
Nhìn vẻ mặt mờ mịt, đồng thời cảm nhận được hơi thở trên người đối phương, cũng không nghĩ rằng là đang nói dối, Kỳ Lân dường như cũng có chút kinh ngạc, nói rằng:
"Tiểu tử, ta và ngươi giao dịch, thế nào?"
Giao dịch?
Nghe đến lời này, Long Ngạo không chỉ không hưng phấn chút nào, trái lại càng thêm cẩn thận hơn, dù nói thế nào Hoả Kỳ Lân đều là lớn mạnh không gì sánh bằng, một khi thương thế khôi phục thì xóa bỏ hắn quả thực là chuyện dễ dàng.
"Kỳ Lân tiền bối, người nghĩ muốn giao dịch với ta cái gì?"
"Tiền bối? Ông nội ngươi, lẽ nào ta rất già sao? Gọi Kỳ Lân ca."
Đối với tính khí nóng nảy của Hoả Kỳ Lân, Long Ngạo rất là cạn lời, nhưng cũng đành bất lực, cực kỳ không tình nguyện kêu lên:
"Kỳ Lân đại ca."
"Tiểu tử, ngươi tên gì?"
"Long Ngạo."
"Tiểu tử, ta bây giờ cùng ngươi làm một giao dịch, ngươi giúp ta rời khỏi nơi này, đồng thời tìm cho ta tìm một nơi khôi phục thương thế, ta sẽ giúp ngươi tu luyện, thế nào?"
Trong nháy mắt, Long Ngạo đã hiểu ý của Hoả Kỳ Lân, rất đơn giản, chính là muốn hắn hỗ trợ rời khỏi nơi này, đồng thời giúp đỡ Hoả Kỳ Lân khôi phục thương thế.
Long Ngạo không phải kẻ ngu, đương nhiên không có khả năng đáp ứng giao dịch như vậy.
"Kỳ Lân đại ca, ta cảm giác việc này không công bằng."
"Ngươi dám nghi ngờ ta?"
Ngay sau đó, một luồng khí thế kinh khủng không gì sánh được trực tiếp áp chế lại, “răng rắc”, Long Ngạo thiếu chút nữa bị áp chế quỳ rạp xuống đất, khóe miệng đã rỉ ra một dòng máu tươi, cả người run lên, song quyền nắm chặt.
Cho dù như vậy, Long Ngạo vẫn kiên trì như cũ, ngay cả hừ cũng không hừ một tiếng, cứ kiên quyết đứng như vậy.
Ngay cả Kỳ Lân cũng bắt đầu kinh ngạc, đối với khí thế mình phóng ra rốt cuộc làm sao trong lòng hắn rất rõ ràng, đối phương chỉ là một võ giả Tiên Thiên nho nhỏ, lại có thể kiên quyết đứng, chỉ cần điểm này Kỳ Lân cũng bắt đầu tán thưởng.
Khí thế mất dần, Kỳ Lân tán thưởng gật đầu, nói:
"Ngươi có thể nói ra một điều kiện.”
Trong lòng Long Ngạo nhất thời vui vẻ, căn bản không để ý tới trong cơ thể truyền tới một trận đau đớn, vội vàng nói:
"Kỳ Lân đại ca, điều kiện của ta rất đơn giản, mong muốn Kỳ Lân đại ca có thể trấn giữ Long gia ta ba năm."
Trong nháy mắt tìm được Kỳ Lân, Long Ngạo cũng đã nghĩ tới việc này, gia tộc bây giờ vẫn còn rất nguy hiểm, mặc dù có Thi nô cảnh giới Thoái Biến trấn giữ, nhưng một khi có võ giả Thoái Biến xâm nhập gia tộc, thử hỏi cả gia tộc người nào có thể ngăn cản?
Chính vì như vậy, Long Ngạo thực sự không thể chờ đợi, muốn hoàn thành chuyện này, bởi vì một khi Hoả Kỳ Lân trấn giữ gia tộc, như vậy không hề nghi ngờ, từ nay về sau tối thiểu trong vòng ba năm có thể bình chân như vại.
Ba năm.
Hoả Kỳ Lân không phải kẻ ngu, đương nhiên biết trấn giữ ba năm là ý gì, một khi hắn đáp ứng, liền mất thời gian ba năm, trong ba năm đều cần trấn giữ gia tộc đối phương.
Kỳ Lân cúi đầu trầm tư suy nghĩ, Long Ngạo trái lại không vội vàng, bởi vì hắn biết rõ, Hoả Kỳ Lân như vậy có vẻ như là đùa giỡn, nhưng ngẫm lại cũng liền bình thường, dù nói như thế nào Hoả Kỳ Lân cũng là bị trọng thương, thả một phút là một phút.
Quả nhiên.
Suy nghĩ một chút, Hoả Kỳ Lân bỗng nhiên ngẩng đầu, nói:
"Được, dù sao thương thế của ta cũng tương đối nặng, ba năm, ta liền cho ngươi ba năm, nhưng tiểu tử, ngươi phải nhớ kỹ, ta chỉ đáp ứng trấn giữ Long gia, đồng thời bảo hộ Long gia an nguy, nhưng ngươi và tộc nhân của ngươi một khi rời khỏi gia tộc ta sẽ không xuất thủ."
Đối với ý tứ của Hoả Kỳ Lân, Long Ngạo làm sao không biết.
Nhưng dù là như vậy, Long Ngạo cũng vui mừng không thôi, lập tức đáp ứng, hắn tiếp tục nghi ngờ hỏi:
"Kỳ Lân đại ca, ta muốn hỏi một chút, rốt cuộc là người nào làm huynh bị thương?"
Cho tới giờ khắc này, Long Ngạo đều rất muốn biết rốt cuộc là người nào làm Kỳ Lân bị thương, không cần suy đoán nhiều Long Ngạo có thể xác định, người có thể đả thương Kỳ Lân tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ, nếu như Kỳ Lân trấn giữ Long gia, đem vị cường giả này dẫn tới Long gia, chẳng phải là dẫn sói vào nhà?
"Tiểu tử, ngươi không có tư cách biết việc này, mau dẫn ta đi."
Trong giây lát, sắc mặt của Hoả Kỳ Lân bắt đầu thay đổi, còn không chờ Long Ngạo phản ứng kịp, thân thể Hoả Kỳ Lân bắt đầu biến hóa, từ một núi nhỏ to lớn, trực tiếp biến thành Kỳ Lân chỉ lớn bằng quả đấm.
Dường như cũng biết chuyện gì xảy ra, Long Ngạo lập tức ôm lấy Hoả Kỳ Lân đã nhỏ đi, xoay người một bước lớn rất nhanh rời đi, trong nháy cũng đã biến mất khỏi sơn động.
Sau khi Long Ngạo vừa rời đi không lâu, khoảng ba phút sau, một bóng người màu đen bỗng nhiên xuất hiện ở sơn động, trên mặt lạnh lùng đầy sát khí, khí tức kinh khủng trực tiếp bao phủ toàn bộ sơn động, trong lúc không phát hiện ra, hắc y nhân dường như rất tò mò nhưng cũng không tiếp tục dừng, trực tiếp biến mất trong hư không.
Long Ngạo biết, nếu như bản thân từ bỏ cơ hội ngàn năm có một này, đến lúc hắn cũng sẽ không tha thứ cho bản thân.
Chính vì như vậy, Long Ngạo rốt cục cũng bước đi, một lúc một xa, cũng đã tiến vào sơn động.
Vừa bước vào sơn động, Long Ngạo liền cảm giác mình như đang ở Hỏa Diệm sơn, toàn thân cao thấp bị thiêu đốt, sắc mặt thất kinh, trước tiên không nói đến thực lực của Hoả Kỳ Lân như thế nào, chỉ cần luồng khí thế này thì không phải là hắn có thể ngăn cản.
"Nhân loại vô sỉ, ngươi là đang tìm chết."
"Ai đó?"
Bỗng nhiên nghe thấy thanh âm truyền tới, Long Ngạo thất kinh cảnh giác nhìn bốn phía, giống như gặp quỷ.
"Cây cỏ, thực lực nhân loại nhỏ bé yếu ớt, bổn đại gia vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy."
Giờ khắc này Long Ngạo rốt cục xác định chỗ phát ra âm thanh, thì ra chính là Hoả Kỳ Lân trước mặt cách đó không xa, không sai, chính là Hoả Kỳ Lân, Long Ngạo vạn phần khẳng định.
"Cây cỏ? Là ngươi đang nói chuyện."
Long Ngạo chưa từng nói qua lời thô tục, trực tiếp bạo phát nói ra, bởi vì linh thú mở miệng nói, chuyện như vậy, thử hỏi có ai gặp qua? Dường như là chuyện chưa nghe thấy bao giờ.
"Bổn đại gia nói, lẽ nào không thể được sao?"
Nhìn đầu Kỳ Lân vĩ đại chậm rãi nâng lên, Long Ngạo hung hăng nuốt nước bọt, nói:
"Có thể, chỉ là ta chưa từng thấy qua mà thôi."
"Ha ha ha, tiểu tử, ngươi chưa từng thấy qua nhiều chuyện, không biết gì."
Long Ngạo không phẫn nộ chút nào, dù sao hắn là lần đầu tiên nghe được linh thú mở miệng nói, toàn thân trong trạng thái cảnh giác, một khi Kỳ Lân xuất thủ, tối thiểu có thể chạy trốn nhanh hơn.
Cái gọi là lạc đà chết gầy còn lớn hơn ngựa, Kỳ Lân là chủng tộc cường đại nhất trong trời đất, thực lực so với Cự Long bộ tộc không khác nhau mấy.
Long Ngạo có thể tự mình hiểu lấy, cho dù Kỳ Lân bị thương thì thực lực cũng cực kỳ xa mình, một khi khai chiến, hậu quả thật không thể lường được.
Dường như có thể hiểu ý tứ của Long Ngạo, Hoả Kỳ Lân bỗng nhiên nở nụ cười, trong tiếng cười tràn đầy khinh miệt và xem thường, nói:
"Tiểu tử, loại thực lực như ngươi cũng muốn cướp đi bảo vật của ta sao?"
Bảo vật?
Từ đâu nói đến?
Long Ngạo không phủ nhận mình muốn linh hồn của Hoả Kỳ Lân, nhưng đối với bảo vật trong miệng Hoả Kỳ Lân lại toàn không biết gì cả.
Nhìn vẻ mặt mờ mịt, đồng thời cảm nhận được hơi thở trên người đối phương, cũng không nghĩ rằng là đang nói dối, Kỳ Lân dường như cũng có chút kinh ngạc, nói rằng:
"Tiểu tử, ta và ngươi giao dịch, thế nào?"
Giao dịch?
Nghe đến lời này, Long Ngạo không chỉ không hưng phấn chút nào, trái lại càng thêm cẩn thận hơn, dù nói thế nào Hoả Kỳ Lân đều là lớn mạnh không gì sánh bằng, một khi thương thế khôi phục thì xóa bỏ hắn quả thực là chuyện dễ dàng.
"Kỳ Lân tiền bối, người nghĩ muốn giao dịch với ta cái gì?"
"Tiền bối? Ông nội ngươi, lẽ nào ta rất già sao? Gọi Kỳ Lân ca."
Đối với tính khí nóng nảy của Hoả Kỳ Lân, Long Ngạo rất là cạn lời, nhưng cũng đành bất lực, cực kỳ không tình nguyện kêu lên:
"Kỳ Lân đại ca."
"Tiểu tử, ngươi tên gì?"
"Long Ngạo."
"Tiểu tử, ta bây giờ cùng ngươi làm một giao dịch, ngươi giúp ta rời khỏi nơi này, đồng thời tìm cho ta tìm một nơi khôi phục thương thế, ta sẽ giúp ngươi tu luyện, thế nào?"
Trong nháy mắt, Long Ngạo đã hiểu ý của Hoả Kỳ Lân, rất đơn giản, chính là muốn hắn hỗ trợ rời khỏi nơi này, đồng thời giúp đỡ Hoả Kỳ Lân khôi phục thương thế.
Long Ngạo không phải kẻ ngu, đương nhiên không có khả năng đáp ứng giao dịch như vậy.
"Kỳ Lân đại ca, ta cảm giác việc này không công bằng."
"Ngươi dám nghi ngờ ta?"
Ngay sau đó, một luồng khí thế kinh khủng không gì sánh được trực tiếp áp chế lại, “răng rắc”, Long Ngạo thiếu chút nữa bị áp chế quỳ rạp xuống đất, khóe miệng đã rỉ ra một dòng máu tươi, cả người run lên, song quyền nắm chặt.
Cho dù như vậy, Long Ngạo vẫn kiên trì như cũ, ngay cả hừ cũng không hừ một tiếng, cứ kiên quyết đứng như vậy.
Ngay cả Kỳ Lân cũng bắt đầu kinh ngạc, đối với khí thế mình phóng ra rốt cuộc làm sao trong lòng hắn rất rõ ràng, đối phương chỉ là một võ giả Tiên Thiên nho nhỏ, lại có thể kiên quyết đứng, chỉ cần điểm này Kỳ Lân cũng bắt đầu tán thưởng.
Khí thế mất dần, Kỳ Lân tán thưởng gật đầu, nói:
"Ngươi có thể nói ra một điều kiện.”
Trong lòng Long Ngạo nhất thời vui vẻ, căn bản không để ý tới trong cơ thể truyền tới một trận đau đớn, vội vàng nói:
"Kỳ Lân đại ca, điều kiện của ta rất đơn giản, mong muốn Kỳ Lân đại ca có thể trấn giữ Long gia ta ba năm."
Trong nháy mắt tìm được Kỳ Lân, Long Ngạo cũng đã nghĩ tới việc này, gia tộc bây giờ vẫn còn rất nguy hiểm, mặc dù có Thi nô cảnh giới Thoái Biến trấn giữ, nhưng một khi có võ giả Thoái Biến xâm nhập gia tộc, thử hỏi cả gia tộc người nào có thể ngăn cản?
Chính vì như vậy, Long Ngạo thực sự không thể chờ đợi, muốn hoàn thành chuyện này, bởi vì một khi Hoả Kỳ Lân trấn giữ gia tộc, như vậy không hề nghi ngờ, từ nay về sau tối thiểu trong vòng ba năm có thể bình chân như vại.
Ba năm.
Hoả Kỳ Lân không phải kẻ ngu, đương nhiên biết trấn giữ ba năm là ý gì, một khi hắn đáp ứng, liền mất thời gian ba năm, trong ba năm đều cần trấn giữ gia tộc đối phương.
Kỳ Lân cúi đầu trầm tư suy nghĩ, Long Ngạo trái lại không vội vàng, bởi vì hắn biết rõ, Hoả Kỳ Lân như vậy có vẻ như là đùa giỡn, nhưng ngẫm lại cũng liền bình thường, dù nói như thế nào Hoả Kỳ Lân cũng là bị trọng thương, thả một phút là một phút.
Quả nhiên.
Suy nghĩ một chút, Hoả Kỳ Lân bỗng nhiên ngẩng đầu, nói:
"Được, dù sao thương thế của ta cũng tương đối nặng, ba năm, ta liền cho ngươi ba năm, nhưng tiểu tử, ngươi phải nhớ kỹ, ta chỉ đáp ứng trấn giữ Long gia, đồng thời bảo hộ Long gia an nguy, nhưng ngươi và tộc nhân của ngươi một khi rời khỏi gia tộc ta sẽ không xuất thủ."
Đối với ý tứ của Hoả Kỳ Lân, Long Ngạo làm sao không biết.
Nhưng dù là như vậy, Long Ngạo cũng vui mừng không thôi, lập tức đáp ứng, hắn tiếp tục nghi ngờ hỏi:
"Kỳ Lân đại ca, ta muốn hỏi một chút, rốt cuộc là người nào làm huynh bị thương?"
Cho tới giờ khắc này, Long Ngạo đều rất muốn biết rốt cuộc là người nào làm Kỳ Lân bị thương, không cần suy đoán nhiều Long Ngạo có thể xác định, người có thể đả thương Kỳ Lân tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ, nếu như Kỳ Lân trấn giữ Long gia, đem vị cường giả này dẫn tới Long gia, chẳng phải là dẫn sói vào nhà?
"Tiểu tử, ngươi không có tư cách biết việc này, mau dẫn ta đi."
Trong giây lát, sắc mặt của Hoả Kỳ Lân bắt đầu thay đổi, còn không chờ Long Ngạo phản ứng kịp, thân thể Hoả Kỳ Lân bắt đầu biến hóa, từ một núi nhỏ to lớn, trực tiếp biến thành Kỳ Lân chỉ lớn bằng quả đấm.
Dường như cũng biết chuyện gì xảy ra, Long Ngạo lập tức ôm lấy Hoả Kỳ Lân đã nhỏ đi, xoay người một bước lớn rất nhanh rời đi, trong nháy cũng đã biến mất khỏi sơn động.
Sau khi Long Ngạo vừa rời đi không lâu, khoảng ba phút sau, một bóng người màu đen bỗng nhiên xuất hiện ở sơn động, trên mặt lạnh lùng đầy sát khí, khí tức kinh khủng trực tiếp bao phủ toàn bộ sơn động, trong lúc không phát hiện ra, hắc y nhân dường như rất tò mò nhưng cũng không tiếp tục dừng, trực tiếp biến mất trong hư không.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook