Long Ngạo Chiến Thần
Chương 116: Hai nước tranh bá chiến

Rất kinh ngạc.

Long Ngạo cũng hoàn toàn không ngờ rằng Cổ Bách sẽ nói như thế.

Nhưng mình thật sự có thể đáp ứng không? 

Đáp án rõ ràng là không.

Vẻ mặt Long Ngạo tỏ ra vẻ thật có lỗi, hắn thành thật nói:

“Ta tin tưởng những lời đường chủ nói, nhưng vẫn rất xin lỗi, ta không thể gia nhập Lôi Đình Hộ quốc đường.” 

Vốn Long Ngạo cho rằng Cổ Bách sẽ tức giận, nhưng hắn không nghĩ tới Cổ Bách không những không phẫn nộ, ngược lại cười nói:

“Ta hiểu.”

Triệu Mãng vẫn một mực không nói lời nào, đột nhiên nói: 

“Long Ngạo, chúng ta biết chuyện của ngươi, cho nên sẽ không ép buộc ngươi, về chuyện Hạo nhi đã làm trước đó với ngươi, ta đã ngăn lại.”

Long Ngạo không nói gì, bởi vì hắn rất khó chịu về chuyện Triệu Hạo.

Nhưng nhìn thấy phụ thân của Triệu Hạo làm như vậy, Long Ngạo cũng không tiếp tục rầu rĩ nữa. Huống hồ, với thực lực của hắn bây giờ không có khả năng chống lại toàn bộ Lôi Đình đế quốc, đồng thời phía sau Lôi Đình đế quốc còn có Lôi Đình tông chống đỡ. 

“Bệ hạ, lần này người tìm ta có phải có việc khác nữa hay không?”

Long Ngạo không phải người ngu, đương nhiên có thể nghe thấy có điều gì đó trong lời nói của Triệu Mãng, không có khả năng chỉ vì việc của Triệu Hạo.

Quả nhiên. 

Hai người Triệu Mãng và Cổ Bách nhìn nhau một cái, Triệu Mãng nói:

“Long Ngạo, chắc hẳn ngươi đã nghe nói qua về Hỏa Diễm đế quốc?”

Long Ngạo gật đầu, đương nhiên đối với Hỏa Diễm đế quốc hắn không cảm thấy lạ lẫm, là một trong hai đại đế quốc ở Thiên Châu, Hỏa Diễm đế quốc và Lôi Đình đế quốc tuyệt đối là bá chủ của Thiên Châu, hai đại đế quốc cùng nhau khống chế toàn bộ Thiên Châu. 

Long Ngạo có chút hiếu kỳ, không biết tại sao đột nhiên Triệu Mãng lại nhắc tới Hỏa Diễm đế quốc với mình.

“Long Ngạo, ta sẽ đi thẳng vào vấn đề, có thể xưng bá bên trong Thiên Châu chỉ có hai đại đế quốc Hỏa Diễm đế quốc và Lôi Đình đế quốc, cứ cách mấy năm hai đại đế quốc sẽ tổ chức một lần Tranh Bá chiến, tranh bá trong chiến đấu, người chiến thắng có thể đoạt được bảo vật do hai đại đế quốc xuất ra.”

Tranh Bá chiến? 

Long Ngạo vẫn có chút không rõ, Tranh Bá chiến giữa Hỏa Diễm đế quốc và Lôi Đình đế quốc, liên quan gì đến mình?

“Mỗi lần Tranh Bá chiến thật ra chính là trận chiến để hai đại đế quốc tranh giành mặt mũi, mà ba lần Tranh Bá chiến gần đây nhất, Lôi Đình đế quốc chúng ta đều thua, cho nên Tranh Bá chiến lần này chúng ta chỉ được phép thắng không cho phép thua.”

“Bệ hạ, việc này có liên quan gì với ta?” 

“Mỗi lần Tranh Bá chiến, hai đại đế quốc đều sẽ phái ra hai mươi vị võ giả Tiên Thiên để tham gia, cho nên Tranh Bá chiến lần này, ta hi vọng ngươi có thể đại biểu Lôi Đình đế quốc tham gia.”

Tới chủ đề chính.

Long Ngạo không nghĩ tới Triệu Mãng sẽ để cho mình đại biểu Lôi Đình đế quốc tham gia Tranh Bá chiến giữa hai nước. 

Không đợi Long Ngạo nói chuyện, Triệu Mãng đã nói trước:

“Long Ngạo, chỉ cần ngươi có thể đại biểu Lôi Đình đế quốc tham gia Tranh Bá chiến, ngươi có thể đưa ra hai yêu cầu.”

“Bệ hạ, ta có thể hỏi người một vấn đề không?” 

“Có thể.”

“Bên trong Lôi Đình đế quốc cao thủ nhiều như mây vì sao phải lựa chọn ta?”

Long Ngạo rất thắc mắc với vấn đề này. Cao thủ Lôi Đình đế quốc nhiều như mây, lại thêm có Lôi Đình tông duy trì, đã như vậy tại sao Triệu Mãng còn hết lần này tới lần khác tìm tới mình, với lại thực lực của mình cũng không phải là vô địch thiên hạ. 

Triệu Mãng cười cười, nói:

“Long Ngạo, ta đã điều tra rõ ràng về tiềm lực và thực lực của ngươi, Tranh Bá chiến giữa hai nước chỉ cho phép võ giả Tiên Thiên tham gia, nhưng thực lực của ngươi trong võ giả Tiên Thiên hẳn là có thể giúp Lôi Đình đế quốc.”

“Thì ra là thế.” 

Nói cho cùng, Tranh Bá chiến giữa hai nước, mỗi nước phái ra hai mươi người, chỉ có thể là võ giả Tiên Thiên, về phần võ giả Thoái Biến lại không thể tham gia.

“Long Ngạo, như thế nào?”

Trong lòng Long Ngạo hiểu rõ, bất đắc dĩ cười cười, nếu Triệu Mãng đã tìm tới mình thì xem ra là nhất định phải được, làm sao mình có thể từ chối? 

Rơi vào đường cùng, Long Ngạo đành phải gật đầu đồng ý, nói:

“Bệ hạ, ta có thể đồng ý. Hai điều kiện, điều kiện thứ nhất, ta muốn Lôi Đình đế quốc toàn lực trợ giúp Xích Hỏa trấn phát triển, nhưng Xích Hỏa trấn vẫn là tồn tại độc lập.”

“Không có vấn đề, trong vòng ba năm Xích Hỏa trấn sẽ vượt qua Tinh Vân thành.” 

Triệu Mãng không chút suy nghĩ trực tiếp đồng ý, bởi vì việc này đối với thành Lôi Đình mà nói chính là đơn giản như chín trâu mất sợi lông.

“Điều kiện thứ hai, hi vọng Lôi Đình đế quốc cho ta một trăm viên Đằng Long đan, ta muốn ngay bây giờ.”

Một trăm viên Đằng Long đan, công phu sư tử ngoạm, bởi vì một trăm viên Đằng Long giá trị quá lớn, chỉ là trong lòng Long Ngạo hiểu rõ, một trăm viên Đằng Long đan đối với bản thân mà nói có lẽ là chuyện không thể nào, nhưng đối với Lôi Đình đế quốc thì không tính là gì. 

Triệu Mãng suy nghĩ một chút, hỏi:

“Long Ngạo, ta hỏi một chút, ngươi cần nhiều Đằng Long đan như vậy thì có lợi ích gì?”

“Nâng cao thực lực.” 

Cổ Bách ở bên cạnh đột nhiên nói:

“Long Ngạo, ta phải nhắc nhở ngươi một câu, sử dụng nhiều Đằng Long đan sẽ không có bất kỳ chỗ tốt nào, ngược lại sẽ trở ngại tốc độ tu luyện của ngươi. Ba viên, ba viên Đằng Long đan là thích hợp với ngươi nhất.”

Long Ngạo đương nhiên biết Cổ Bách có ý tốt, hắn cười nói: 

“Bệ hạ, đường chủ, trong lòng ta hiểu rõ.”

“Tốt, đã như vậy, một trăm miếng Đằng Long đan không là vấn đề, mười ngày sau các ngươi chính thức xuất phát, cho nên ngươi có mười ngày để có thể tu luyện cho tốt.”

Sự việc đã đến bước này, Long Ngạo cũng không tiếp tục ở lại, hắn cầm một trăm viên Đằng Long đan quay người rời đi. 

“Cổ huynh, Long Ngạo chỉ là cảnh giới Dung Hợp, thật sự có tư cách đại biểu Lôi Đình đế quốc tham gia Tranh Bá chiến giữa hai nước sao?”

Cổ Bách gật đầu, nói:

“Thiên phú và tiềm lực của kẻ này đều là nhân tuyển tốt nhất, huống hồ người do Quỷ Vương nhìn trúng hẳn là có chỗ hơn người. Bệ hạ, kẻ này đại biểu Lôi Đình đế quốc tham gia Tranh Bá chiến giữa hai nước có lẽ sẽ kéo lại cho chúng ta một trận.” 

Dường như Triệu Mãng còn có chút không yên tâm, nhưng Cổ Bách đã nói như thế lão cũng không nói thêm gì nữa.

“Bệ hạ, người yên tâm, ta rất có lòng tin về người này, chỉ là nơi Tam hoàng tử.”

“Hừ!” 

Triệu Mãng phất tay, dường như lão rất không thích đứa con này của mình, tức giận nói:

“Thành sự thì ít thất bại thì nhiều, nếu không phải vì Lôi Đình tông thì ta đã sớm phế bỏ hắn, mặt mũi của hoàng gia ta xem như mất hết.”

“Bệ hạ, đối với chuyện kia người vẫn không bỏ xuống được sao?” 

“Ta làm sao có thể bỏ xuống? Chuyện đó là sỉ nhục cả đời ta, sớm muộn có một ngày nhất định ta sẽ tìm trở về.”

Cổ Bách nhìn bệ hạ thở dài một tiếng, nói:

“Bệ hạ, thực lực và nội tình của Lôi Đình tông vẫn còn đó, chúng ta muốn thoát ly là một chuyện không thể nào.” 

Triệu Mãng phất tay, sắc mặt lão khôi phục như lúc ban đầu, đột nhiên cười nói:

“Đương nhiên ta biết dựa theo thực lực của chúng ta bây giờ thoát ly Lôi Đình tông là một chuyện không có khả năng, nhưng cơ hội của chúng ta sẽ tới, chỉ cần Lão tổ tông xuất quan, nói không chừng chúng ta có thể thoát ly.”

Lão tổ tông? 

Đầu tiên là vui vẻ, tiếp đó vẻ mặt của Cổ Bách lần nữa nghiêm trọng, cho dù Lão tổ tông xuất quan, Lôi Đình đế quốc thực sự có thể thoát ly khỏi Lôi Đình tông sao?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương