Long Ngạo Chiến Thần
Chương 100: Long cường thỉnh cầu

Anh hùng khó qua ải mỹ nhân.

Trái lại, mỹ nhân cũng có lúc rất khó qua ải anh hùng.

Thử hỏi, một nam nhân có thể chết vì mình, hơn nữa hi sinh thân thể nam nhân vì mình, mình còn có thể làm sao chứ? 

Ngồi xuống một cách khó khăn, Long Ngạo bất đắc dĩ nhún nhún vai, nói ra:

"Ngạo Tuyết, ngươi quá mức lỗ mãng, Vô tận huyết hải đồ nhìn vậy chứ không hề đơn giản như vậy."

Gật gật đầu, trong lúc bất tri bất giác, thái độ Ngạo Tuyết thay đổi nghiêng trời lệch đất, thậm chí đến bản thân nàng cũng không phát giác, nàng nói ra: 

"Ta biết rõ, vừa rồi huyết mạch của ta câu thông với bức tranh, còn tưởng rằng có thể đạt được Vô tận huyết hải đồ, kết quả lại thật không ngờ."

Ngạo Tuyết không nói tiếp nữa, trong hai mắt để lộ ra một chút sợ hãi.

"Xú tiểu tử, bây giờ ta nên làm cái gì?" 

Vẫn là Xú tiểu tử, có lẽ xem ra ba chữ Xú tiểu tử đối với Ngạo Tuyết ý nghĩa thể hiện không còn giống nhau nữa.

Long Ngạo cũng không nghĩ nhiều, hắn nghỉ ngơi một chút, cảm giác tốt hơn nhiều, lúc này mới đứng lên, hắn không dám tới gần Vô tận huyết hải đồ trên vách tường mà bắt đầu quan sát từ xa món báu vật của Quỷ Vương Tông này.  

Cho tới giờ khắc này, Long Ngạo đều không nghĩ ra vì sao huyết mạch của Ngạo Tuyết đã câu thông với bức tranh mà vẫn bị Vô tận huyết hải đồ công kích, thử tính toán qua sự phản kháng vừa rồi, Long Ngạo khiếp sợ phát hiện, với thực lực của hắn bây giờ căn bản không ngăn cản nổi huyết quang. 

"Ngạo Tuyết, Vô tận huyết hải đồ rốt cuộc còn có truyền thuyết nào mà ngươi không chú ý tới không?"

Ngẫm lại, Ngạo Tuyết đương nhiên biết rõ ý tứ trong lời nói của Long Ngạo, nói ra:

"Nghe tông môn đồn đãi, thứ mà lão tổ tông lưu lại dưới Vô tận huyết hải đồ là ngàn vạn huyết mạch của con người hòa lại, đó chính là binh khí âm tàn nhất, ác độc nhất." 

Còn không đợi Ngạo Tuyết nói cho hết lời, Long Ngạo đã khoát khoát tay, nói ra:

"Ta biết là tình huống như thế nào rồi."

Sắc mặt vui vẻ, Ngạo Tuyết có chút cấp bách không thể chờ nữa liền hỏi: 

"Tình huống như thế nào?"

"Vô tận huyết hải đồ trên vách tường hẳn là bị lão tổ tông của Quỷ Vương Tông Thiết hạ cấm kị, cho dù có được huyết mạch câu thông, muốn đạt được này bức Vô tận huyết hải đồ cũng không phải một chuyện dễ dàng."

"Xèo... xèo, xèo... xèo..." 

Đột nhiên Long Ngạo nghe được tiểu gia hỏa trong ngực, hắn rất hiếu kỳ, bởi vì trong tình huống bình thường Long Cường căn bản sẽ không gọi lung tung, chẳng lẽ là chuyện gì xảy ra?

Đối với Ngạo Tuyết, Long Ngạo cũng không có chút giấu diếm nào, ôm Long Cường ra từ trong ngực ra, một bên nghe Long Cường xèo xèo kêu không ngừng, một bên câu thông Long Phúc, muốn hỏi Long Phúc xem Long Cường xèo xèo gọi không ngừng rốt cuộc là có ý gì.  

Con rắn nhỏ? 

Con rắn nhỏ xèo xèo?

Ngạo Tuyết rất ngạc nhiên, nhìn thấy con rắn nhỏ trong tay Long Ngạo, nàng hiếu kỳ hỏi:

"Xú tiểu tử, đây là vật gì?" 

"Tiểu Cự Long."

Tiểu Cự Long?

Ngạo Tuyết đương nhiên không tin, nhưng nhìn thấy Long Ngạo không hề giống như đang nói đùa, ngạc nhiên hỏi: 

"Xú tiểu tử, đây thật sự là tiểu Cự Long sao?"

Ngạo Tuyết còn chưa từng gặp qua tiểu Cự Long đặc biệt như thế, hình như nghĩ ra cái gì, vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ, nói ra:

"Ta thiếu chút nữa quên, ngươi là đệ tử chi nhánh của gia tộc Long thị, có thể trở thành Long võ giả." 

Gia tộc Long thị, một trong những thế lực cường đại nhất Đại Lục Thiên Vũ, nhất là Long võ giả, cũng là một trong những lực lượng kinh khủng nhất trong thiên địa.

"Long Ngạo, theo ta được biết, chi nhánh của gia tộc Long thị vô số, tổng cộng chia ra chín đẳng cấp, chỉ có Long gia Tam giai trở lên mới có thể tiến vào Long cốc lựa chọn đồng minh, trở thành Long võ giả, cũng chỉ có xác suất một phần vạn, ngươi chỉ là đệ tử Long gia lục giai, làm sao có thể."

Long Ngạo cười cười, đương nhiên hiểu rõ ý tứ của Ngạo Tuyết. 

"Ngươi chờ một lát."

Hiện tại Long Ngạo căn bản để ý câu hỏi của Ngạo Tuyết, bởi vì thông qua sự truyền đạt của Long Phúc, hắn đã biết rõ ý của Long Cường là muốn hấp thu sức mạnh bên trong Vô tận huyết hải đồ.

Đây là tình huống gì? 

"Ngạo Tuyết, ta và ngươi thương lượng một chuyện, tiểu tử này muốn hấp thu sức mạnh của Vô tận huyết hải đồ."

"Không được, chuyện này không thể thương lượng!"

Ngạo Tuyết dù muốn hay không muốn, liền cự tuyệt nói. 

Đối với sự cự tuyệt của Ngạo Tuyết, Long Ngạo cũng không cảm thấy ngạc nhiên chút nào, bất kể nói thế nào, Vô tận huyết hải đồ cũng là bảo vật của Quỷ Vương Tông, nếu Ngạo Tuyết đáp ứng thì đó mới gọi là kỳ quái.

Nhưng Tiểu Cường thỉnh cầu mình như thế, nói thật là Long Ngạo rất không đành lòng cự tuyệt, một bên là Tiểu Cường, một bên là nữ nhân của mình, nên lựa chọn như thế nào?

"Xú tiểu tử, nó thật có thể hấp thu sức mạnh của Vô tận huyết hải đồ à?" 

Gật gật đầu, kỳ thật Long Ngạo cũng không biết tiểu gia hỏa rốt cuộc có thể hấp thu hay không, nhưng Long Cường đã nói như vậy, tin rằng sẽ không sai.

Ngạo Tuyết ngẫm lại, cuối cùng nói ra:

"Ngươi có thể cho nó thử xem, nếu như có thể thì ta lựa chọn thỏa hiệp." 

"Ngạo Tuyết."

Không để cho Long Ngạo có bất cứ cơ hội nào mở miệng nói chuyện, Ngạo Tuyết đã nói ra:

"Tính ra, với sức mạnh của ta căn bản không thể lấy đi Vô tận huyết hải đồ, huống chi chúng ta có thể còn sống rời khỏi đây hay không vẫn là một chuyện không biết rõ, chi bằng cùng nó làm cho sáng tỏ ở đây đi, nó cũng được lợi mà." 

Long Ngạo không phải người ngu, đương nhiên biết rõ Ngạo Tuyết lựa chọn thỏa hiệp chủ yếu vẫn là vì mình, tuy nhiên ngoài miệng không nói rõ nhưng hành động đã cho thấy tất cả.

"Tiểu Cường, đừng lỗ mãng, mọi sự lượng sức mà làm."

Long Ngạo thả Long Cường trên mặt đất, một hư ảnh hiện lên, thân thể tiểu gia hỏa đã biến mất tại chỗ, vọt về phía Vô tận huyết hải đồ. 

Lúc này trong ánh mắt Long Ngạo và Ngạo Tuyết hiện lên vẻ khiếp sợ, thân thể Long Cường đã nằm trên bức tranh, Vô tận huyết hải đồ không công kích Long Cường sao?

Bất kể là Long Ngạo hay là Ngạo Tuyết cũng không thể không khiếp sợ, bởi vì vừa rồi Vô tận huyết hải đồ bắn ra huyết quang, uy lực rốt cuộc kinh khủng đến mức nào bọn hắn đã tận mắt thấy qua, hai người vốn không có lòng tin, nhìn thấy tiểu gia hỏa không đếm xỉa đến bức tranh thì không biết là như thế nào.

Thật là giận chết được. 

Long Cường nằm lên bức tranh, trên người tản ra một luồng sức mạnh kỳ dị, trực tiếp bao trùm cả bức tranh, lúc này Vô tận huyết hải đồ trong Vô tận huyết hải bị tiểu gia hỏa hấp thu rất nhanh, liên tục không ngừng, tốc độ nhanh vô cùng.

"Long Ngạo, ngươi nói chi tiết cho ta biết, tiểu tử này ngươi là đạt được từ đâu?"

Long Ngạo không phải người ngu, đương nhiên biết rõ trong ý tứ trong lời nói của Ngạo Tuyết, không giấu diếm chút nào, hắn đem chuyện tiến vào Long cốc trước kia, một năm một mười(*) nói ra, sau khi nghe xong Ngạo Tuyết nói ra: 

"Ngươi thật đúng là to gan lớn mật, rõ ràng dám đột nhập vào Long cốc, nếu như bị Long gia đẳng cấp cao biết thì sẽ gây phiền phức lớn cho ngươi."

Gật gật đầu, Long Ngạo nói ra:

"Ta biết chắc lần này tiểu gia hỏa hấp thu sức mạnh bên trong Vô tận huyết hải đồ, xem như là gây phiền toái cho ngươi rồi." 

"Đúng là tiện thể tỏ vẻ thông minh mà."

Bất đắc dĩ nhún nhún vai, cứ như vậy hai người nhìn chằm chằm lên Long Cường trước mặt, nó không ngừng hấp thu sức mạnh bên trong Vô tận huyết hải đồ. Thời gian như giọt nước trôi qua, không biết đã bao lâu, Ngạo Tuyết bỗng thét lên một tiếng kinh hãi, chỉ vào bức tranh bên trên có tiểu gia hỏa, hoảng sợ nói:

"Tiểu tử này bắt đầu lớn lên kìa." 

***

(*) Một năm một mười: Ý là nói rành mạch, rõ ràng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương