Long Hồn (Khúc Điều Chi Thương)
-
Chương 104: Nha! bị ngươi phát hiện!
[ĐINH!!!] Quân Lâm Thiên Hạ bang phái đã bị Cương Quyết Bang phái đánh lén, giá trị phòng thủ của bang phái còn: 98%.
[ĐINH!!!] Quân Lâm Thiên Hạ bang phái đã bị Cương Quyết Bang phái đánh lén, giá trị phòng thủ của bang phái còn: 95%.
[ĐINH!!!] Quân Lâm Thiên Hạ bang phái đã bị Cương Quyết Bang phái đánh lén, giá trị phòng thủ của bang phái còn: 91%.
…
Thanh âm hệ thống liên tiếp nhắc nhở vang lên, hướng chúng ta tỏ rõ tình huống nguy hiểm của Quân Lâm Thiên Hạ, bất quá ta nhìn lại phía dưới, tất cả mọi người vẫn ngồi tại nguyên chỗ, không có chút động tĩnh nào, chỉ lẳng lặng nghe hệ thống thông báo.
“Tiểu Thư, nếu lão đại trở lại thì làm sao bây giờ?” Rốt cục có người ngồi không yên, hỏi.
“Ngươi cảm thấy bọn họ còn có thể trở về sao?”
“Ngươi nói là…”
“Nhìn xem ta là ai a.” Ta bỏ đi trạng thái của Nặc Thân Ký, lộ ra bộ dạng vốn có.
“Thùy Vũ Tranh Phong!” Mấy chục người đồng thời kêu lên.
“Đừng nóng vội, ta không có nghĩ muốn chiếm đoạt Quân Lâm Thiên Hạ.”
“Vậy ngươi là có ý gì?!”
“Chính là như ta mới vừa nói qua, ta muốn làm cho Nhất Tiễn Ôn Nhu phải trả giá thật nhiều, bất quá cuối cùng, ta sẽ đem Quân Lâm Thiên Hạ giao lại cho Quân Sư, đây là thỏa thuân giao dich giữa ta cùng Quân Sư.”
“Giao dịch?”
“Đúng vậy, về phần nội dung cụ thể không cần phải nhiều lời, các ngươi trước cứ rời khỏi Quân Lâm Thiên Hạ, đi Long thành tìm NPC bang phái có tên là Thông Thiên, cái kia chính là bang phái ta vì Quân Sư chuẩn bị.” Thông Thiên bang chủ, trước mắt chính là người yêu của Ngư Lôi — Phong Khẩn Mật.
“Rời khỏi?”
“Bằng không? Nhất Tiễn Ôn Nhu hắn sẽ chịu rời khỏi Quân Lâm Thiên Hạ sao? Sẽ không, như vậy Quân Sư cũng chỉ có thể tự mình thành lập một bang phái khác, Thông Thiên này chính là một phần bang phái mới của hắn, thế nào? Có ai còn câu hỏi gì không?”
[ĐINH!!!] Quân Lâm Thiên Hạ bang phái đã bị Cương Quyết Bang phái đánh lén, giá trị phòng thủ của bang phái còn: 1%.
[ĐINH!!!] Quân Lâm Thiên Hạ bang phái đã bị Cương Quyết bang phái đánh lén, Cương Quyết bang phái đánh lén thành công, trú đia Quân Lâm Thiên Hạ đã thuộc sở hữu của Cương Quyết bang phái!
Sau, nhiều lần hệ thống liên tiếp nhắc nhở rốt cục cũng dừng lại, trú đia Quân Lâm Thiên Hạ lúc này do Cương Quyết quản lý tất cả.
“Còn có cái gì có thể lo lắng sao? Sau này, Thông Thiên được Cương Quyết giúp đỡ, để cho Thông Thiên cùng Cương Quyết cùng phát triển!” Ta cười nhìn mọi người trước mặt còn do dự.
[ĐINH!!!] Người chơi Đao Vũ đã rời khỏi Quân Lâm Thiên Hạ!
…
Theo từng tiếng nhắc nhở, đám người trước mặt ta, liên tiếp lui bang, đương nhiên, nhắc nhở không chỉ như vậy, đến khi thanh âm nhắc ngừng lại, Quân Lâm Thiên Hạ còn lại không đến năm mươi người, mà chút ít này, chỉ sợ ngày mai tất cả sẽ còn 0 cấp đi.
Ta thối lui khỏi Quân Lâm Thiên Hạ, vuốt trán, thở dài ra một hơi.
Kế hoạch có thể nói là thành công viên mãn, cũng không biết Thiên Hành bên kia thuận lợi hay không? Đem vài chục người kia giao cho đồng đội của ta, sau đó, ta ly khai trú địa Quân Lâm Thiên Hạ.
Trong trú địa Quân Lâm Thiên Hạ hiện tại cũng chỉ có người của Cương Quyết, đây cũng là kế hoạch đêm qua ta cùng Quân Sư đề ra, Quỷ Nhãn đưa tin tức truyền đến dẫn dụ Nhất Tiễn Ôn Nhu đi vạn Long cốc, bên này chỉ còn thành trống không, chỉ cần ta thu phục đám người lưu lại kia, muốn đoạt thành, không cần tổn thất người nào.
Nguyên bản bộ chỉ huy Quân Lâm Thiên Hạ được ấn giấu ở bên phải, mà cửa chính chỉ có thành viên cấp trưởng lão cấp mới có thể mở ra, bất quá kế hoạch lần này thành công, ta phải cảm tạ Nhất Tiễn Ôn Nhu.
Nếu như không phải hắn mù quáng tín nhiệm ta, cũng sẽ không cho ta đãi ngộ cấp trưởng lão, như vậy việc đánh lén Quân Lâm Thiên Hạ, chỉ sợ còn phải tốn thêm khoảng thời gian đánh sập trường thành mới được.
Có thể nói, cho dù ta không trà trộn vào Quân Lâm Thiên Hạ, hắn sớm muộn gì cũng bởi vì cao thấp bất hòa mà bị diệt, ta chỉ giúp bọn hắn đẩy nhanh quá trình tiến tới diệt vong mà thôi, bởi vì, ta không cho phép bọn họ thương tổn đồng đội của ta, cùng với người yêu của ta.
Kỳ thật cho dù hiện tại cưỡng chế mà tấn công Quân Lâm Thiên Hạ, cũng không có cái gì không thể, dù sao Quân Lâm Thiên Hạ bên trong đã bị ta loạn thành một đoàn, trong lòng mỗi người đều có cái nhìn của mình, âm thầm có tính toán của mình, căn bản không có bộ dạng đồng lòng như Cương Quyết, bang phái như vậy, cũng chỉ có cái tên!
Chẳng qua nếu như có thể toàn thắng, vì sao phải lãng phí máu của các huynh đệ? Nếu như Quân Sư đêm qua không tới tìm ta, chỉ sợ ta cũng sẽ không đợi quá lâu, dù sao nhân tâm khó có thể suy đoán, nếu Quân Sư đem kế hoạch nói cho Nhất Tiễn Ôn Nhu, ta đây không phải như con ba ba trong hũ, mặc cho bọn hắn nắn?
Quân Sư, là một người thần bí, một người có thể nhẫn những điều mà người thường không thể nhẫn, một người làm cho người ta đoán không ra, dùng nhân vật như vậy làm Quân Sư của mình, cũng là thất bại lớn nhất của Nhất Tiễn Ôn Nhu, bởi vì hắn căn bản không có khả năng khống chế người như Quân Sư.
Ta cũng rất tiếc, nhớ đến thời điểm bị vây công, ta đã từng nghĩ tới kéo Quân Sư đến Cương Quyết, tin tưởng có ta cùng Thiên Hành, chúng ta sẽ khống chế được Quân Sư, bất quá xen vào chuyện của bang phái thật sự quá rườm rà, cho nên người của Quân Lâm Thiên Hạ ta thật không muốn thu nhận, hơn nữa trong trò chơi nếu như xuất hiện một nhà độc tài, sớm muộn gì cũng gặp chuyện không may.
Nếu như tìm bang phái đến liên minh, tạo thành thế chân vạc, như vậy sẽ ổn định hơn, cũng chỉ có như vậy, ta cùng Thiên Hành mới có thể… Ha ha, nghĩ đi nghĩ lại, ta nở nụ cười, thoải mái cười.
Vạn Long cốc bên kia, chắc hẳn so với chỗ này của ta đặc sắc hơn a, vừa nghĩ, một bên hoạt động, hướng Thiên Chi Nhai Hải Chi Giác đi.
Thiên Chi Nhai Hải Chi Giác, là một địa phương rất đẹp, là một địa phương ẩn trong lúc lơ đãng ta cùng Thiên Hành phát hiện, bây giờ chưa bị người chơi khác phát ra hiện, giống như tiên cảnh, không thể dùng lời nói mà hình dung được vẻ đẹp của nó…
Thích ý ta đi trên đường nhỏ, tựa như khung cảnh tây phương cực lạc, mây mù lượn lờ, một hình ảnh quen thuộc phù hợp với tâm tình mà sinh ra, là một thế giới khi ta mới vào trò chơi muốn thấy được.
Còn nhớ rõ lúc trước nhìn thấy hình ảnh núi non trên đoạn quảng cáo trò chơi, ta đối với trò chơi này tràn ngập tò mò, bị sự mới mẻ của nó hấp dẫn, mà hôm nay, ta đứng trên đỉnh núi cao ngắm nhìn núi non uốn lượn như rồng bay.
Giống như rồng, cũng không phải rồng, núi non phập phồng uốn lượn giống như một cự long cuộn mình, cây xanh tạo nên lân phiến xinh đẹp, mây vờn quanh phía dưới, rất có cảm giác đi vào tiên cảnh, nơi đỉnh núi cao nhất, có một thân ảnh quen thuộc.
Bóng lưng vĩ ngạn kia, làm cho ta lâm vào sự ôn nhu, không thể tự thoát ra được…
Chậm rãi hướng bóng lưng kia đi tới, ngồi xuống bên cạnh hắn, ngồi ở đỉnh núi cao, nhìn về mặt biển phía trước, mây bay phảng phất tiêu tán, biển rộng xanh thẳm giống như thần thú rít gào trong không gian yên tĩnh, nằm tại đó, giống như là muốn gọi ta đi đến đó, nhưng chúng ta không biết,biển,cách chúng ta bao xa…?
Nghiêng thân, tựa vào trên vai của hắn, bên hông cảm giác được một cánh tay hữu lực choàng qua, ôm lấy ta…
“Phong, thực xin lỗi…” Thiên Hành có chút không ổn, chậm rãi nói ra một câu, những lời này như từ tận đáy lòng phát ra, mang theo vô hạn hối tiếc.
“Không phải ngươi, là ta, là ta cố ý ấn cổ vào kiếm của ngươi, ta phải làm cho nội gian thấy, người trong Cương Quyết chúng ta xảy ra lục đục, nếu không, bọn họ cũng không thể nhanh như vậy mà hành động.” Cái này là quan sát của ta, sau khi ta ấn cổ mình vào kiếm Thiên Hành, ta thành công trông thấy trong mắt các huynh đệ hiện lên một tia không thể lý giải, cùng phẫn nộ đối với Thiên Hành, đây, chính là điều ta muốn.
“Nhưng… Là kiếm của ta, làm bị thương người ta yêu nhất…” Thiên Hành tựa hồ không thể quên cảnh tượng ngày đó, tay hắn nắm thật chặt.
“Thiên Hành…” Ta ngẩng đầu lên, trên cổ Thiên Hành hôn xuống, hắn cúi xuống, hai đôi môi chạm vào nhau, ta khẽ hôn an ủi sự trằn trọc trong lòng hắn, so với tình cảm mãnh liệt điều này còn mê người hơn.
“Phong…” Nụ hôn chấm dứt, Thiên Hành rốt cục lộ ra tiếu dung.
“Thi Vận xử lý như thế nào?” Sau khi an ủi tình nhân, ta lại muốn thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình.
“Cứu.”
“Sau đó thì sao?”
“Nàng vừa bị người mình yêu làm tổn thương, bị đả kích, tinh thần có chút hoảng hốt, đã đưa về nhà nghỉ ngơi.”
“Nha.”
“Như thế nào? Ghen?” Thiên Hành cười giống đại hôi lang.
“Vừa rồi như thế nào? Vạn Long Cốc có phải rất vui vẻ?” Đề tài nhàm chán nên chấm dứt tốt hơn.
“Ha ha, rất thú vị, Nhất Tiễn Ôn Nhu lần nữa bạo nộ, Ngạo Khí Thiên Hạ cùng Y Lưu Cao Thủ không thể giúp hắn, ngay từ đầu liền quỳ xuống cầu xin tha thứ, Quân Sư phản bội tại chỗ, cùng bọn Quỷ Nhãn đem người của Quân Lâm vây ở Vạn Long Cốc, Tiểu Huy dẫn một đám Long Trưởng Thành đem bọn họ san bằng, sau đó Quỷ Nhãn mang người đi tẩy trắng bọn họ, đem những tên trung tâm với Nhất Tiễn Ôn Nhu toàn bộ thu phục.”
“Chỉ đơn giản như vậy?”
“Chỉ đơn giản như vậy.”
“Thật không có chút thú vị.”
“Như thế nào, ngươi ngoạn chưa đủ?”
“Ha ha, ha ha.” Lòng ta cười cười.
“Vì gia tộc cái gì vì mọi người cái gì, ngươi tự mình hy sinh cái gì, tất cả cũng không phải như vây, ta còn không hiểu ngươi sao? Chơi trò chơi quá bình lặng ngươi không chịu nổi, ngươi vốn muốn tìm thứ gì đó ngoạn, trùng hợp Nhất Tiễn Ôn Nhu động đến ngươi, ngươi đem hắn ra làm chuột bạch.” Thiên Hành nói một câu.
“Hắc hắc… Bị ngươi phát hiện a…”
“Xem ta về nhà trừng phạt ngươi như thế nào, làm cho ta dù lo lắng, hối tiếc, vẫn không thể không phối hợp với ngươi ngoạn trò chơi…” Nói xong, Thiên Hành mập mờ ở bên tai ta thổi một hơi, lập tức làm ta hiểu được ý tứ của hắn…
“Ngươi muốn ta đá ngươi xuống dưới không?” Ta nhìn nhìn Thiên Hành, lại nhìn nhìn vách núi phía trước.
“Ngươi không có bản lãnh đó!” Nói xong, trực tiếp áp vào ta, hai tay bắt đầu hành động không đứng đắn, môi cũng áp lên…
[ĐINH!!!] Thế giới thông cáo: thần thú Thanh Long hoàn thành hiến tế tính mạng, hóa thân Hắc Ám Thanh Long, có được lực lượng hủy diệt thiên địa, nay công bố nhiệm vụ thế giới — Tinh lọc Hắc Ám Thanh Long, người chơi có thể lên trang chủ Long Hồn để biết được thông tinh cụ thể và chi tiết.
[ĐINH!!!] Thế giới thông cáo: thần thú Thanh Long hoàn thành hiến tế tính mạng, hóa thân Hắc Ám Thanh Long, có được lực lượng hủy diệt thiên địa, nay công bố nhiệm vụ thế giới — Tinh lọc Hắc Ám Thanh Long, người chơi có thể lên trang chủ Long Hồn để biết được thông tinh cụ thể và chi tiết.
[ĐINH!!!] Thế giới thông cáo: thần thú Thanh Long hoàn thành hiến tế tính mạng, hóa thân Hắc Ám Thanh Long, có được lực lượng hủy diệt thiên địa, nay công bố nhiệm vụ thế giới — Tinh lọc Hắc Ám Thanh Long, người chơi có thể lên trang chủ Long Hồn để biết được thông tinh cụ thể và chi tiết.
Liên tục ba thông cáo thế giới cắt đứt hành đông “Trừng phạt” của Thiên Hành, chúng ta đều sững sờ ngay tại chỗ…
Cuối cùng, Thiên Hành đứng dậy, oán giận nói: “Cái tên Tam hoàng tử này thật đúng là không thể làm cho người khác bớt lo chút nào!.” Nói xong, tay hắn duỗi tới.
Bắt lấy tay Thiên Hành, ta đứng lên, nhàn nhạt nói ra: “Đi thôi, đường trong Long Hồn còn dài mà…”
Đúng vậy a, đường trong Long Hồn còn dài mà…
[ĐINH!!!] Quân Lâm Thiên Hạ bang phái đã bị Cương Quyết Bang phái đánh lén, giá trị phòng thủ của bang phái còn: 95%.
[ĐINH!!!] Quân Lâm Thiên Hạ bang phái đã bị Cương Quyết Bang phái đánh lén, giá trị phòng thủ của bang phái còn: 91%.
…
Thanh âm hệ thống liên tiếp nhắc nhở vang lên, hướng chúng ta tỏ rõ tình huống nguy hiểm của Quân Lâm Thiên Hạ, bất quá ta nhìn lại phía dưới, tất cả mọi người vẫn ngồi tại nguyên chỗ, không có chút động tĩnh nào, chỉ lẳng lặng nghe hệ thống thông báo.
“Tiểu Thư, nếu lão đại trở lại thì làm sao bây giờ?” Rốt cục có người ngồi không yên, hỏi.
“Ngươi cảm thấy bọn họ còn có thể trở về sao?”
“Ngươi nói là…”
“Nhìn xem ta là ai a.” Ta bỏ đi trạng thái của Nặc Thân Ký, lộ ra bộ dạng vốn có.
“Thùy Vũ Tranh Phong!” Mấy chục người đồng thời kêu lên.
“Đừng nóng vội, ta không có nghĩ muốn chiếm đoạt Quân Lâm Thiên Hạ.”
“Vậy ngươi là có ý gì?!”
“Chính là như ta mới vừa nói qua, ta muốn làm cho Nhất Tiễn Ôn Nhu phải trả giá thật nhiều, bất quá cuối cùng, ta sẽ đem Quân Lâm Thiên Hạ giao lại cho Quân Sư, đây là thỏa thuân giao dich giữa ta cùng Quân Sư.”
“Giao dịch?”
“Đúng vậy, về phần nội dung cụ thể không cần phải nhiều lời, các ngươi trước cứ rời khỏi Quân Lâm Thiên Hạ, đi Long thành tìm NPC bang phái có tên là Thông Thiên, cái kia chính là bang phái ta vì Quân Sư chuẩn bị.” Thông Thiên bang chủ, trước mắt chính là người yêu của Ngư Lôi — Phong Khẩn Mật.
“Rời khỏi?”
“Bằng không? Nhất Tiễn Ôn Nhu hắn sẽ chịu rời khỏi Quân Lâm Thiên Hạ sao? Sẽ không, như vậy Quân Sư cũng chỉ có thể tự mình thành lập một bang phái khác, Thông Thiên này chính là một phần bang phái mới của hắn, thế nào? Có ai còn câu hỏi gì không?”
[ĐINH!!!] Quân Lâm Thiên Hạ bang phái đã bị Cương Quyết Bang phái đánh lén, giá trị phòng thủ của bang phái còn: 1%.
[ĐINH!!!] Quân Lâm Thiên Hạ bang phái đã bị Cương Quyết bang phái đánh lén, Cương Quyết bang phái đánh lén thành công, trú đia Quân Lâm Thiên Hạ đã thuộc sở hữu của Cương Quyết bang phái!
Sau, nhiều lần hệ thống liên tiếp nhắc nhở rốt cục cũng dừng lại, trú đia Quân Lâm Thiên Hạ lúc này do Cương Quyết quản lý tất cả.
“Còn có cái gì có thể lo lắng sao? Sau này, Thông Thiên được Cương Quyết giúp đỡ, để cho Thông Thiên cùng Cương Quyết cùng phát triển!” Ta cười nhìn mọi người trước mặt còn do dự.
[ĐINH!!!] Người chơi Đao Vũ đã rời khỏi Quân Lâm Thiên Hạ!
…
Theo từng tiếng nhắc nhở, đám người trước mặt ta, liên tiếp lui bang, đương nhiên, nhắc nhở không chỉ như vậy, đến khi thanh âm nhắc ngừng lại, Quân Lâm Thiên Hạ còn lại không đến năm mươi người, mà chút ít này, chỉ sợ ngày mai tất cả sẽ còn 0 cấp đi.
Ta thối lui khỏi Quân Lâm Thiên Hạ, vuốt trán, thở dài ra một hơi.
Kế hoạch có thể nói là thành công viên mãn, cũng không biết Thiên Hành bên kia thuận lợi hay không? Đem vài chục người kia giao cho đồng đội của ta, sau đó, ta ly khai trú địa Quân Lâm Thiên Hạ.
Trong trú địa Quân Lâm Thiên Hạ hiện tại cũng chỉ có người của Cương Quyết, đây cũng là kế hoạch đêm qua ta cùng Quân Sư đề ra, Quỷ Nhãn đưa tin tức truyền đến dẫn dụ Nhất Tiễn Ôn Nhu đi vạn Long cốc, bên này chỉ còn thành trống không, chỉ cần ta thu phục đám người lưu lại kia, muốn đoạt thành, không cần tổn thất người nào.
Nguyên bản bộ chỉ huy Quân Lâm Thiên Hạ được ấn giấu ở bên phải, mà cửa chính chỉ có thành viên cấp trưởng lão cấp mới có thể mở ra, bất quá kế hoạch lần này thành công, ta phải cảm tạ Nhất Tiễn Ôn Nhu.
Nếu như không phải hắn mù quáng tín nhiệm ta, cũng sẽ không cho ta đãi ngộ cấp trưởng lão, như vậy việc đánh lén Quân Lâm Thiên Hạ, chỉ sợ còn phải tốn thêm khoảng thời gian đánh sập trường thành mới được.
Có thể nói, cho dù ta không trà trộn vào Quân Lâm Thiên Hạ, hắn sớm muộn gì cũng bởi vì cao thấp bất hòa mà bị diệt, ta chỉ giúp bọn hắn đẩy nhanh quá trình tiến tới diệt vong mà thôi, bởi vì, ta không cho phép bọn họ thương tổn đồng đội của ta, cùng với người yêu của ta.
Kỳ thật cho dù hiện tại cưỡng chế mà tấn công Quân Lâm Thiên Hạ, cũng không có cái gì không thể, dù sao Quân Lâm Thiên Hạ bên trong đã bị ta loạn thành một đoàn, trong lòng mỗi người đều có cái nhìn của mình, âm thầm có tính toán của mình, căn bản không có bộ dạng đồng lòng như Cương Quyết, bang phái như vậy, cũng chỉ có cái tên!
Chẳng qua nếu như có thể toàn thắng, vì sao phải lãng phí máu của các huynh đệ? Nếu như Quân Sư đêm qua không tới tìm ta, chỉ sợ ta cũng sẽ không đợi quá lâu, dù sao nhân tâm khó có thể suy đoán, nếu Quân Sư đem kế hoạch nói cho Nhất Tiễn Ôn Nhu, ta đây không phải như con ba ba trong hũ, mặc cho bọn hắn nắn?
Quân Sư, là một người thần bí, một người có thể nhẫn những điều mà người thường không thể nhẫn, một người làm cho người ta đoán không ra, dùng nhân vật như vậy làm Quân Sư của mình, cũng là thất bại lớn nhất của Nhất Tiễn Ôn Nhu, bởi vì hắn căn bản không có khả năng khống chế người như Quân Sư.
Ta cũng rất tiếc, nhớ đến thời điểm bị vây công, ta đã từng nghĩ tới kéo Quân Sư đến Cương Quyết, tin tưởng có ta cùng Thiên Hành, chúng ta sẽ khống chế được Quân Sư, bất quá xen vào chuyện của bang phái thật sự quá rườm rà, cho nên người của Quân Lâm Thiên Hạ ta thật không muốn thu nhận, hơn nữa trong trò chơi nếu như xuất hiện một nhà độc tài, sớm muộn gì cũng gặp chuyện không may.
Nếu như tìm bang phái đến liên minh, tạo thành thế chân vạc, như vậy sẽ ổn định hơn, cũng chỉ có như vậy, ta cùng Thiên Hành mới có thể… Ha ha, nghĩ đi nghĩ lại, ta nở nụ cười, thoải mái cười.
Vạn Long cốc bên kia, chắc hẳn so với chỗ này của ta đặc sắc hơn a, vừa nghĩ, một bên hoạt động, hướng Thiên Chi Nhai Hải Chi Giác đi.
Thiên Chi Nhai Hải Chi Giác, là một địa phương rất đẹp, là một địa phương ẩn trong lúc lơ đãng ta cùng Thiên Hành phát hiện, bây giờ chưa bị người chơi khác phát ra hiện, giống như tiên cảnh, không thể dùng lời nói mà hình dung được vẻ đẹp của nó…
Thích ý ta đi trên đường nhỏ, tựa như khung cảnh tây phương cực lạc, mây mù lượn lờ, một hình ảnh quen thuộc phù hợp với tâm tình mà sinh ra, là một thế giới khi ta mới vào trò chơi muốn thấy được.
Còn nhớ rõ lúc trước nhìn thấy hình ảnh núi non trên đoạn quảng cáo trò chơi, ta đối với trò chơi này tràn ngập tò mò, bị sự mới mẻ của nó hấp dẫn, mà hôm nay, ta đứng trên đỉnh núi cao ngắm nhìn núi non uốn lượn như rồng bay.
Giống như rồng, cũng không phải rồng, núi non phập phồng uốn lượn giống như một cự long cuộn mình, cây xanh tạo nên lân phiến xinh đẹp, mây vờn quanh phía dưới, rất có cảm giác đi vào tiên cảnh, nơi đỉnh núi cao nhất, có một thân ảnh quen thuộc.
Bóng lưng vĩ ngạn kia, làm cho ta lâm vào sự ôn nhu, không thể tự thoát ra được…
Chậm rãi hướng bóng lưng kia đi tới, ngồi xuống bên cạnh hắn, ngồi ở đỉnh núi cao, nhìn về mặt biển phía trước, mây bay phảng phất tiêu tán, biển rộng xanh thẳm giống như thần thú rít gào trong không gian yên tĩnh, nằm tại đó, giống như là muốn gọi ta đi đến đó, nhưng chúng ta không biết,biển,cách chúng ta bao xa…?
Nghiêng thân, tựa vào trên vai của hắn, bên hông cảm giác được một cánh tay hữu lực choàng qua, ôm lấy ta…
“Phong, thực xin lỗi…” Thiên Hành có chút không ổn, chậm rãi nói ra một câu, những lời này như từ tận đáy lòng phát ra, mang theo vô hạn hối tiếc.
“Không phải ngươi, là ta, là ta cố ý ấn cổ vào kiếm của ngươi, ta phải làm cho nội gian thấy, người trong Cương Quyết chúng ta xảy ra lục đục, nếu không, bọn họ cũng không thể nhanh như vậy mà hành động.” Cái này là quan sát của ta, sau khi ta ấn cổ mình vào kiếm Thiên Hành, ta thành công trông thấy trong mắt các huynh đệ hiện lên một tia không thể lý giải, cùng phẫn nộ đối với Thiên Hành, đây, chính là điều ta muốn.
“Nhưng… Là kiếm của ta, làm bị thương người ta yêu nhất…” Thiên Hành tựa hồ không thể quên cảnh tượng ngày đó, tay hắn nắm thật chặt.
“Thiên Hành…” Ta ngẩng đầu lên, trên cổ Thiên Hành hôn xuống, hắn cúi xuống, hai đôi môi chạm vào nhau, ta khẽ hôn an ủi sự trằn trọc trong lòng hắn, so với tình cảm mãnh liệt điều này còn mê người hơn.
“Phong…” Nụ hôn chấm dứt, Thiên Hành rốt cục lộ ra tiếu dung.
“Thi Vận xử lý như thế nào?” Sau khi an ủi tình nhân, ta lại muốn thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình.
“Cứu.”
“Sau đó thì sao?”
“Nàng vừa bị người mình yêu làm tổn thương, bị đả kích, tinh thần có chút hoảng hốt, đã đưa về nhà nghỉ ngơi.”
“Nha.”
“Như thế nào? Ghen?” Thiên Hành cười giống đại hôi lang.
“Vừa rồi như thế nào? Vạn Long Cốc có phải rất vui vẻ?” Đề tài nhàm chán nên chấm dứt tốt hơn.
“Ha ha, rất thú vị, Nhất Tiễn Ôn Nhu lần nữa bạo nộ, Ngạo Khí Thiên Hạ cùng Y Lưu Cao Thủ không thể giúp hắn, ngay từ đầu liền quỳ xuống cầu xin tha thứ, Quân Sư phản bội tại chỗ, cùng bọn Quỷ Nhãn đem người của Quân Lâm vây ở Vạn Long Cốc, Tiểu Huy dẫn một đám Long Trưởng Thành đem bọn họ san bằng, sau đó Quỷ Nhãn mang người đi tẩy trắng bọn họ, đem những tên trung tâm với Nhất Tiễn Ôn Nhu toàn bộ thu phục.”
“Chỉ đơn giản như vậy?”
“Chỉ đơn giản như vậy.”
“Thật không có chút thú vị.”
“Như thế nào, ngươi ngoạn chưa đủ?”
“Ha ha, ha ha.” Lòng ta cười cười.
“Vì gia tộc cái gì vì mọi người cái gì, ngươi tự mình hy sinh cái gì, tất cả cũng không phải như vây, ta còn không hiểu ngươi sao? Chơi trò chơi quá bình lặng ngươi không chịu nổi, ngươi vốn muốn tìm thứ gì đó ngoạn, trùng hợp Nhất Tiễn Ôn Nhu động đến ngươi, ngươi đem hắn ra làm chuột bạch.” Thiên Hành nói một câu.
“Hắc hắc… Bị ngươi phát hiện a…”
“Xem ta về nhà trừng phạt ngươi như thế nào, làm cho ta dù lo lắng, hối tiếc, vẫn không thể không phối hợp với ngươi ngoạn trò chơi…” Nói xong, Thiên Hành mập mờ ở bên tai ta thổi một hơi, lập tức làm ta hiểu được ý tứ của hắn…
“Ngươi muốn ta đá ngươi xuống dưới không?” Ta nhìn nhìn Thiên Hành, lại nhìn nhìn vách núi phía trước.
“Ngươi không có bản lãnh đó!” Nói xong, trực tiếp áp vào ta, hai tay bắt đầu hành động không đứng đắn, môi cũng áp lên…
[ĐINH!!!] Thế giới thông cáo: thần thú Thanh Long hoàn thành hiến tế tính mạng, hóa thân Hắc Ám Thanh Long, có được lực lượng hủy diệt thiên địa, nay công bố nhiệm vụ thế giới — Tinh lọc Hắc Ám Thanh Long, người chơi có thể lên trang chủ Long Hồn để biết được thông tinh cụ thể và chi tiết.
[ĐINH!!!] Thế giới thông cáo: thần thú Thanh Long hoàn thành hiến tế tính mạng, hóa thân Hắc Ám Thanh Long, có được lực lượng hủy diệt thiên địa, nay công bố nhiệm vụ thế giới — Tinh lọc Hắc Ám Thanh Long, người chơi có thể lên trang chủ Long Hồn để biết được thông tinh cụ thể và chi tiết.
[ĐINH!!!] Thế giới thông cáo: thần thú Thanh Long hoàn thành hiến tế tính mạng, hóa thân Hắc Ám Thanh Long, có được lực lượng hủy diệt thiên địa, nay công bố nhiệm vụ thế giới — Tinh lọc Hắc Ám Thanh Long, người chơi có thể lên trang chủ Long Hồn để biết được thông tinh cụ thể và chi tiết.
Liên tục ba thông cáo thế giới cắt đứt hành đông “Trừng phạt” của Thiên Hành, chúng ta đều sững sờ ngay tại chỗ…
Cuối cùng, Thiên Hành đứng dậy, oán giận nói: “Cái tên Tam hoàng tử này thật đúng là không thể làm cho người khác bớt lo chút nào!.” Nói xong, tay hắn duỗi tới.
Bắt lấy tay Thiên Hành, ta đứng lên, nhàn nhạt nói ra: “Đi thôi, đường trong Long Hồn còn dài mà…”
Đúng vậy a, đường trong Long Hồn còn dài mà…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook