Long Cơ Chiến Hồn
-
Chương 66: 32 người bước tiếp
Chương 66: 32 người bước tiếp
- Khà khà, lại đây! Cần gì phải sợ hãi như vậy, ta có ăn thịt ngươi đâu mà sợ!- Triệu Hoài lộ ra nụ cười tàn ác, bước từng bước chậm tới Dạ Đao. Làm vậy, càng tăng thêm phần sợ hãi.
Nụ cười ấy, khuôn mặt ấy, khiến người khác không rét cũng run. Dọa cho Dạ Đao lùi xa mấy bước, hắn đây là tính tới đường bỏ chạy. Dù sao đối với một sát thủ nghiệp dư mà nói, đối thủ mạnh thế này, có ngu mới đánh.
Loạn chiến vẫn diễn ra, Triệu Hoài không rơi vào quần đấu. Thay vào đó, hắn lựa chọn bắt lẻ. Mặc kệ người khác đánh loạn xạ, chém giết lẫn nhau. Mục tiêu của Triệu Hoài, đều đặt lên người Dạ Đao.
- Người đừng qua đây, còn tới nữa. Ta sẽ la lên đấy!- Dạ Đao yếu ớt mà nói.
- La đi, la đến rát cổ họng, xem ai sẽ đến cứu nhà ngươi! Trên đời này, không phải ai ngươi cũng có thể chọc. Đặc biệt là ta, khà khà!- Triệu Hoài phấn khích mà nói, dần dần ép Dạ Đao đi đến góc sàn đấu.
Một thương cuối sắp được tung ra, kết liễu đối phương. Tiếng chuông lại reo lên, cứu lấy Dạ Đao một mạng. Thương ấy, cách người của hắn không quá 2cm. Khiến hắn run rẩy cả người, tưởng rằng bản thân sắp chết tới nơi.
- Kính thưa quý vị khán giả, thế là sau khi trải qua loạn đấu. Khuôn mặt của 32 ứng cử viên đã xuất hiện, liệu ai sẽ là người bước tiếp. Mong mọi người theo dõi!- Tiếng MC cất vang.
Khán đài rơi vào cảnh náo nhiệt, ngươi hét ta hò, loạn hết cả lên. Kẻ vui mừng, người buồn rầu theo đó xuất hiện. Giống như bức tranh ẩn chứa hai thái cực, hoàn toàn khác biệt nhau.
Giữa bức tranh đó, Bích Nhi biết tạo điểm nhấn của riêng mình. Nàng trầm ngâm nhìn xuống, vết thương trên người của Triệu Hoài khiến nàng ta chú ý. Bất giác, lại biểu thị nụ cười.
- Không biết nên nói, là ngươi mai mắn hay ta xui xẻo!- Triệu Hoài cảm thán, đồng thời cũng đem thương thu lại.
Nhìn về khung cảnh trước mắt, lại nhìn về đối thủ xung quanh. Triệu Hoài ý vị xa xăm, không nói nên lời. Cảnh tượng máu me trên sàn đấu, hay là tiếng hò reo cuồng nhiệt. Đều mang cho hắn, cảm giác khó mà nói nên lời.
- Quý vị khán giả thân mến! Các trận chiến tiếp theo sẽ được diễn ra dưới dạng đấu đối kháng. Bây giờ là thời gian các tuyển thủ nghỉ ngơi. Một giờ sau, các trận chiến khóc liệt một lần nữa sẽ diễn ra. Lúc đó, đừng quên trở lại!- MC cất tiếng.
Các tuyển thủ dần dần rời khỏi, họ muốn nhân cơ hội này, nghỉ ngơi một chút. Trong đám đông ấy, Triệu Hoài bắt gặp một người, thực lực còn thấp hơn hắn một bậc. Đa phần người tham gia, tồn tại đến bây giờ, đều là chiến giả cấp 2 đỉnh cao. Mà Triệu Hoài với thực lực cấp 2 cao cấp, đã thấp hơn phần đông. Đối phương vậy mà, lại là cấp 2 trung cấp. Có năng lực bước tiếp, tất nhiên là không thể xem thường.
- Tên này, xem ra là phải chú ý quan sát một chút mới được!- Triệu Hoài đưa mắt nhìn tới, miệng nở nụ cười. Bóng dáng của hắn ta, khuất dần trong đường hầm.
Trong phòng nghỉ, Bích Nhi đã ở đây từ trước, chỉ đợi Triệu Hoài tới. Thấy cô, hắn không khỏi ngạc nhiên. Vì đây là khu vực, chỉ tuyển thủ mới có thể ra vào. Không ngờ cô ta, lại có thể xuất hiện tại đây.
Chỉ thấy, Bích Nhi ném cho Triệu Hoài một bình thuốc nhỏ:' Cầm lấy, trị thương cho tốt. Đừng để ta phải mất tiền, cái mạng nhỏ của ngươi. Đền không đủ đâu!' Lời vừa nói hết, cô ta đã rời đi.
- Cảm ơn chị đại!- Tiếng Triệu Hoài nói vọng theo.
Triệu Hoài tò mò mở ra, nhìn thấy một viên thuốc tròn tròn nhỏ nhỏ màu xanh. Đang lúc hoang mang không biết có nên ăn hay không, thì DG xuất hiện.
- Triệu Hoài, đây là đồ tốt đó, viên Dưỡng Nguyên. Công dụng rất tốt trong việc hồi phục vết thương!- DG nói nhỏ.
Triệu Hoài nhìn nó bằng cặp mắt hoài nghi:' Cái này, thực sự ăn được sao? Ngươi không lừa ta đấy chứ? Cái đồ bậy bạ này, lỡ ăn vào đau bụng thì sao? Đến lúc đó, thua thì ai chịu?' Một ngàn lẻ một câu hỏi được đặt ra.
Đang lúc phân vân, một người khác bước tới. Tên này nhận ra món đồ trong tay Triệu Hoài, mưu đồ cướp lấy. Dù sao ở đây, kẻ mạnh luôn là người có quyền lên tiếng.
- Này nhóc con, đưa viên thuốc đó cho ta!
Triệu Hoài đưa mắt nhìn tới, trước mặt là một người to con. Thân cao hai mét, cả người vạm vỡ, râu tóc xồm xoàm. Biệt danh là Gấu Nâu, nghề nghiệp là đấu vật hạng nặng.
Mọi người xung quanh, đều đang coi trò hay. Triệu Hoài thấy vậy, trước mắt đối phương, trực tiếp nuốt viên thuốc xuống. Đây được coi là sự khiêu khích của hắn.
- Sao, muốn à? Đáng tiếc ta không còn phần dư cho ngươi!- Triệu Hoài lớn tiếng mà nói.
- Ngươi... muốn chết!- Gấu Nâu, giơ cao cánh tay.
- Ta nhớ không lầm, đấu trường ngầm không cho phép ra tay ngoài sàn đấu. Nếu không sợ bị loại, ngươi có thể ra tay!- Triệu Hoài khuôn mặt đầy thức thách- Đây, mặt này, đánh đi!
Nghĩ tới số tiền thưởng khổng lồ, lại nhìn về người canh gác, Gấu Nâu bèn từ từ hạ tay xuống. Vì một chuyện nhỏ mà làm hỏng đại sự, cũng là đều không tốt. Hắn ta, xoay người đi về vị trí cũ. Khuôn mặt lộ rõ sự tức giận.
- Sao, không đánh à? Đầu này, nhiều máu này, qua đây mà đánh! Chỉ được cái to mồm là giỏi!- Triệu Hoài tiếp tục, buông lời khiêu khích đối phương.
Nghe được lời này, Gấu Nâu tức giận không thôi. Bình nước trong tay, đã bị hắn ta bóp nát từ bao giờ. Cả người đều tràn đầy khí tức đáng sợ. Mọi người xung quanh hắn, đều không dám thở mạnh.
Ở đó, Triệu Hoài vẫn tiếp tục buông lời miệt thị. Chuyện này, không khác gì việc chọc chó buộc xích. Miễn là sợi xích vẫn còn ở đó, bản thân sẽ luôn an toàn.
Một giờ, rất nhanh đã trôi qua. Các tuyển thủ lần lượt trở lại, đứng trên sàn đấu. Cảm nhận hương vị chết chóc nơi đây, kèm theo đó là bản giao hưởng reo hò cuồng nhiệt của khán giả.
- Chào mừng mọi người đã trở lại với cuộc chiến hôm nay. Đã đến lúc, chúng ta tìm ra 16 tuyển thủ bước tiếp. Xin mời máy tính, tự động ghép đôi!- Tiếng MC cất lên.
Trên màn hình lớn, là khuôn mặt của 32 người trên sàn đấu. Không ngừng xáo trộn, thay đổi hình ảnh liên tục. Kết quả chọn ra 16 cặp đôi đối chiến.
Điều mà Triệu Hoài chú ý hơn cả, bản thân vậy mà trận đầu tiên ghép đôi. Đối thủ lại là Gấu Nâu, người mà hắn ta khiêu khích ban nãy. Sợi xích đó, vào giờ phút này, hoàn toàn bị cắt đứt.
- Lần này, thì chơi lớn thật rồi!- Triệu Hoài cảm thán.
Gấu Nâu nhìn được kết quả này, đắc ý không thôi. Lúc nãy, hắn ta còn sợ không có cơ hội giải quyết Triệu Hoài, không ngờ ông trời có mắt. Để hai người gặp nhau ở trận đầu tiên, thù hận lúc trước. Đã đến lúc trả lại hết.
- Ta rất mong chờ, trận đấu với ngươi, hà hà!- Gấu Nâu đứng trước mặt Triệu Hoài, cười lớn một trận.
- Trận chiến chưa diễn ra, lại tự phụ thế sao?- Triệu Hoài liền đem cái nụ cười đó, triệt để dập tắt.
- Được, đợi tới lúc đó. Ta xem ngươi chết thế nào?- Gấu Nâu tức giận mà nói, sau đó rời đi.
Sau khi trải qua vài trận chiến mở màn. Thì cuối cùng, cũng đã đến lúc Triệu Hoài đối chiến, theo lời giới thiệu của MC:
- Bên phải của tôi, là tuyển thủ Chiến Vô Ngân( biệt danh của Triệu Hoài tại đấu trường ngầm). Còn bên trái, là tuyển thủ Gấu Nâu. Hai người này, liệu ai sẽ là người bước tiếp, xin mời quý vị khán giả đặt cược!
Hai người đứng đối diện, chiều cao cùng với thể hình. Phải nói là chênh lệch quá nhiều, bản thân Triệu Hoài đứng trước Gấu Nâu. Chẳng khác gì, một tên ốm yếu gầy còm. Chỉ thấy, Triệu Hoài mỉm cười, trong đó có phần bất lực.
( Biết vậy lúc nãy, không chửi hắn ta quá hăng say. Giờ nhìn, tự nhiên mệt ngang trong người quá ta!) Triệu Hoài thở một hơi dài. Sắc mặt có phần xanh xao, không biết là vì thiếu máu hay là sợ hãi.
Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook