Giới thiệu
Tác giả: Vô Địch Tiểu Đoàn Đoàn
Thể loại: Hiện đại, gương vỡ lại lành, hài hước, song xử
Editor + Bìa: Fish From Nowhere
Giới thiệu:
Bị cướp giật mất túi xách nên tôi điên cuồng đuổi theo ba cây số.
Nhưng vẫn không đuổi kịp.
Bạn trai cũ Giang Dục đi ngang qua nhìn thấy người bị hại là tôi nên anh ta chủ động nhường đường cho tên cướp.
Tôi nóng vội nên nói không lựa lời: “Giang Dục, trong túi của tôi có ảnh khỏa thân của anh đấy!”
“Má! Tô Niệm Niệm, cô đói khát đến mức này sao?”
Giang Dục tức giận chạy như điên đuổi theo giúp tôi giật lại cái túi.
Nhân tiện sỉ vả tôi một lúc.
Nửa tháng sau, ban đêm, anh ta say xỉn gọi điện cho tôi: “Niệm Niệm, dáng người anh bây giờ đẹp hơn trước kia nhiều…”
—
“Cô có chắc đây là nhà của cô?”
Tôi ưỡn ngực: “Đương nhiên!”
Để chứng minh lời nói dối của mình, tôi còn thành thạo nhập mật mã vào biệt thự rồi mở cửa.
“Bây giờ anh tin chưa?” Tôi hất cằm kiêu ngạo với Giang Dục.
“Ha!” Anh cười lạnh một tiếng, không rõ ý tứ.
Thật trùng hợp, anh trai tôi ra ngoài đúng lúc này.
Tôi nhanh chóng bước tới, khoác tay anh trai, giới thiệu với Giang Dục: “Đây là người bạn trai giàu có của tôi.”
Mặt tôi đầy đắc ý, anh tôi lại xấu hổ nhìn Giang Dục: “Sế… Sếp.”
Cái gì?
Tôi lập tức hóa đá.
Tình huống này là thế nào?
Giang Dục là sếp của anh tôi, nói cách khác, biệt thự này là của Giang Dục?
Thể loại: Hiện đại, gương vỡ lại lành, hài hước, song xử
Editor + Bìa: Fish From Nowhere
Giới thiệu:
Bị cướp giật mất túi xách nên tôi điên cuồng đuổi theo ba cây số.
Nhưng vẫn không đuổi kịp.
Bạn trai cũ Giang Dục đi ngang qua nhìn thấy người bị hại là tôi nên anh ta chủ động nhường đường cho tên cướp.
Tôi nóng vội nên nói không lựa lời: “Giang Dục, trong túi của tôi có ảnh khỏa thân của anh đấy!”
“Má! Tô Niệm Niệm, cô đói khát đến mức này sao?”
Giang Dục tức giận chạy như điên đuổi theo giúp tôi giật lại cái túi.
Nhân tiện sỉ vả tôi một lúc.
Nửa tháng sau, ban đêm, anh ta say xỉn gọi điện cho tôi: “Niệm Niệm, dáng người anh bây giờ đẹp hơn trước kia nhiều…”
—
“Cô có chắc đây là nhà của cô?”
Tôi ưỡn ngực: “Đương nhiên!”
Để chứng minh lời nói dối của mình, tôi còn thành thạo nhập mật mã vào biệt thự rồi mở cửa.
“Bây giờ anh tin chưa?” Tôi hất cằm kiêu ngạo với Giang Dục.
“Ha!” Anh cười lạnh một tiếng, không rõ ý tứ.
Thật trùng hợp, anh trai tôi ra ngoài đúng lúc này.
Tôi nhanh chóng bước tới, khoác tay anh trai, giới thiệu với Giang Dục: “Đây là người bạn trai giàu có của tôi.”
Mặt tôi đầy đắc ý, anh tôi lại xấu hổ nhìn Giang Dục: “Sế… Sếp.”
Cái gì?
Tôi lập tức hóa đá.
Tình huống này là thế nào?
Giang Dục là sếp của anh tôi, nói cách khác, biệt thự này là của Giang Dục?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook