Long Châu
-
Chương 71: Hợp sức
Tên Quỷ Vương lúc này bị kìm kẹp, khuôn mặt hắn trở nên lạnh băng, một lực lượng hàn băng bốc lên từ cơ thể hắn, áp lực từ bên trong tỏa ra giống như một trái bom chuẩn bị phát nổ.
- Băng Nộ!
Uỳnh...
Một tiếng nổ rền trời vang lên, hàn khí nghi ngút bốc lên, từ trung tâm của vụ nổ, bốn thân ảnh bay ngược ra ngoài, cơ thể đầy bầm dập.
Lam Linh lập tức tạo ra một rừng dây leo đỡ lấy bọn hắn.
Hàn Băng Quỷ Vương không cho bọn hắn cơ hội, thân ảnh hắn lao tới hòng muốn trận chiến này sớm kết thúc.
- Cực Hàn Chưởng!
Một đại hàn băng chưởng mạnh mẽ ập xuống, lực lượng đủ để san phẳng một vùng quanh đó.
Ánh mắt đám Hắc Vũ co rụt vô cùng ngưng trọng, hai mảnh Kim Lân Chiến Giáp chuẩn bị được huy động tới mức tối đa, huyết kim tạo thành bộ giáp dày trên thân, dung nham hừng hực mà xuất hiện.
Hắn muốn lấy cứng đối cứng, nếu để chưởng ấn này thành công tiếp cận thì khả năng có người trong số bọn hắn mất mạng là rất cao.
Hắc Vũ đang muốn đứng dậy lao đến ngạnh kháng với băng chưởng thì một thân ảnh màu xanh xuất hiện trước mặt hắn.
ẦM...
Băng chưởng đánh vào người tên này, tiếng nổ ầm ầm vang lên, không gian xung quanh băng liệt, gió lốc thổi vù vù xung quanh khiến những kẻ ở gần đó cũng bị ảnh hưởng.
Hàn Băng Quỷ Vương ngoài ý muốn, hắn muốn giết hết bọn người kia nhưng không ngờ từ đâu lại xuất hiện một tên kì đà cản mũi như này, bỗng ánh mắt hắn trợn lên.
Vốn tưởng rằng tên này ăn một chưởng của hắn thì cơ thể sẽ nát bét nhưng bên trong vụ nổ lúc này, thân thể hắn biến thành trong suốt và lấp lánh.
- Kim Cươ... A!
Quỷ Vương chưa kịp giật mình thì lỗ tai và đầu hắn đã trở nên đau đớn.
Thứ vừa làm hắn tổn thương là một luồng sóng âm mạnh mẽ bắn thẳng vào người khiến hắn lập tức phải tạo ra một tấm băng thuẫn để ngăn cản.
- Trời ạ! lại xuất hiện thêm hai dị thuộc tính nữa, đây là thời đại gì thế này.
Những kẻ đang quan sát xung quanh không nhịn được mà hít sâu một hơi, trong lòng âm thầm ao ước mình cũng sở hữu thiên phú như bọn hắn.
Hai người vừa xuất hiện chính là Tịnh Hải và Hồ Sơn, hai bọn hắn đến rất đúng lúc khi đám Hắc Vũ đang nguy cấp.
Hàn Băng Quỷ Vương sắc mặt vẫn còn hoang mang, mặc dù tâm cảnh đã vô cùng cao nhưng vẫn quá sức tưởng tượng của hắn khi đối diện là một dàn thiên kiêu tuyệt thế với thiên phú vô cùng cao, điều mà ở thế hệ của hắn là vô cùng hiếm thấy.
- Toàn lực đi, nếu không thì không đủ để hạ hắn đâu - Hồng Quan quay sang nói với tất cả.
Mặc dù đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp Tịnh Hải và Hồ Sơn nhưng hiện tại không có thời gian cho việc làm quen.
Hai người nãy giờ cũng đã chứng kiến cuộc chiến, được xem ba người bọn hắn thi triển sức mạnh nên biết nếu không toàn sức thì không thể làm gì được Quỷ Vương.
Sáu người còn lại cũng gật đầu, lực lượng mạnh nhất chuẩn bị được tung ra.
Huyết Kim Hóa Hình Thạch biến thành chiếc găng tay trên tay Hắc Vũ, dung nham khiến nó đỏ rực lên, toàn bộ sức mạnh tập trung vào nắm đấm, hơi nóng bốc lên khiến không khí vặn vẹo nhảy múa.
Sau lưng Long Tiêu xuất hiện hư ảnh kim ngưu, tử lôi từ trên các vảy rồng của hắn bơm đầy vào cơ thể nó.
Tử Ngọc Tiên trên tay Lam Linh tỏa ra ánh sáng tím chói lọi, Tử Mộc Trảm chuẩn bị được thi triển.
Thanh Trì thì tạo ra một đại hỏa ấn trước người, mặc dù không mạnh mẽ bằng những người còn lại nhưng đây cũng là chiêu thức mạnh nhất của hắn, kết hợp với tu vi cao hơn nên cũng có thể sánh vai được với bọn hắn.
Tịnh Hải vốn đang ở trạng thái Bất Tử Thân nên cũng không có biến đổi gì thêm nữa, đây cũng là phương thức tấn công mạnh nhất của hắn rồi.
Hồ Sơn thì lấy raThánh khí Long Ngâm Vọng đặt trước miệng, gân máu trên cổ nổi lên từng sợi, âm thanh gào thét của rồng hổ chuẩn bị vang lên.
Hồng Quan hiện tại đang ngự trên đầu thanh long ảnh, Nhật Quang Kiếm tỏa sáng chói lọi trên tay hắn chỉ xuống đất.
Bảy người hiên ngang trong gió, khí thế tỏa ra giống như những chiến thần khiến tất cả những kẻ chứng kiến cũng phải có chút tôn sùng.
Rống
Hư ảnh kim ngưu rống lên một tiếng rồi lao đến như muốn húc nát thân thể Quỷ Vương, tia sét tím bùng nổ khắp trên người nó tạo nên những tiếng roẹt roẹt.
Tử Mộc Trảm và đại hỏa chưởng trên tay Lam Linh và Thanh Trì phá không lao đến.
Sóng âm từ Long Ngâm Vọng bắn ra nghe như tiếng rồng ngâm, hư ảnh thanh long kết hợp với Nhật Quang Thần Trảm trở thành kim long, miệng đỏ rực ánh sáng cũng mạnh mẽ mà bay đến.
Hắc Vũ và Tịnh Hải, hai người từ hai ập đến Quỷ Vương tung ra hai quyền, một quyền nóng bỏng, một quyền cứng cáp.
Bảy lực lượng lao đến, Hàn Băng Quỷ Vương ánh mắt ngưng trọng, đặc biệt là hắn bị làm kinh ngạc bởi hư ảnh kim ngưu do Long Tiêu tạo ra, tay hắn lập tức kết thủ ấn, một hàn băng lực lượng khủng bố xuất hiện.
- Băng Không Ấn!
Một chưởng ấn vừa ra, không gian lập tức như mặt biển gợn sóng từng cơn, hàn khí giống như điện truyền, cả bãi đất trống kể cả bìa rừng gần đó cũng trở thành một màu trắng muốt, cảnh vật lúc này không khác gì mùa đông.
Những người đang quan sát ở bìa rừng cũng có thể cảm nhận được hơi lạnh thấu xương nên cũng lui ra xa.
Nếu là ở lúc trước, chiêu này của hắn có thể lập tức đóng băng hết những kẻ có mặt trong khu vực ở đây, chuyện giết chết hết bọn chúng cũng là điều đương nhiên.
Một ấn trắng xóa từ tay Quỷ Vương bay tới mang theo lực lượng hùng hậu do Vũ Vương thất trọng tạo ra trực tiếp va chạm với bảy loại công kích.
Không gian nát vụn từng tầng, ánh sáng đủ sắc màu của các loại thuộc tính soi sáng hết khu vực xung quanh, âm thanh rầm rầm rung chuyển cả đất trời.
Từ trọng vụ nổ, thân ảnh của Hắc Vũ và Tịnh Hải bay ra, sau đó dư chấn cũng hất bay năm người còn lại, ở hướng ngược lại Quỷ Vương cũng không chịu nổi áp lực mà bị đánh bay.
Trong đám người thì sáu người hộc máu tại chỗ, chỉ riêng Tịnh Hải nhờ sự bền bỉ của thân thể nên vẫn còn lành lặn.
Mãi một lúc sau trong đám hàn khí bốc lên mới có một thân ảnh đứng dậy được, kẻ này lại chính là Hàn Băng Quỷ Vương.
Sắc mặt hắn vốn đã trắng lúc này lại càng trắng thêm, trên môi có chút máu đen nhàn nhạt chảy ra.
Hắn ung dung đi đến chỗ đám Hắc Vũ, trên tay lại tạo ra băng khí.
Lần này hắn muốn nhanh chóng diệt gọn bọn chúng rồi phá hủy luôn mảng không gian này, không thể để dây dưa thêm nữa.
Chưởng ấn lần này nhắm vào Long Tiêu đang nằm trên đất mà ập đến, lực đạo không hề yếu, đủ để tiêu diệt hắn ngay lập tức.
Hắc Vũ mặc dù chấn thương không ít nhưng với thân thể của hắn thì tình trạng vẫn không nặng bằng những người khác.
Lúc này hắn thấy chưởng ấn sắp rơi vào Long Tiêu, hai mảnh Kim Lân Chiến Giáp phát huy hết công suất, áo giáp huyết kim bao phủ lấy cơ thể, hắn lao nhanh về phía đó muốn thay Long Tiêu đỡ lấy.
Nhưng một người lúc này lại nhanh chân hơn hắn đó là Tịnh Hải, thân thể kim cương của hắn chắn trước mặt Long Tiêu, chưởng ấn cũng vì vậy mà va vào người khiến hắn như diều dứt dây một lần nữa bay ra xa.
- Hừ, vướng chân vướng tay.
Quỷ Vương cười lạnh, một chưởng nữa bắn về về phía Hồng Quan, lần này Tịnh Hải không kịp xuất hiện nữa, Hắc Vũ buộc phải lao ra dùng thân thể đón lấy chưởng ấn.
Lần này chưởng ấn thực sự bắn vào người Hắc Vũ, mặc dù đã huy động hết sức phòng ngự của mình nhưng hắn vẫn cảm nhận rõ cái lạnh thấu xương từ băng hàn, Hắc Vũ hộc thêm một ngụm máu rồi văng ra.
- Để xem bây giờ còn ai cứu được các ngươi.
Hắn nói vậy vì ở đằng xa Tịnh Hải lúc này đã bị một khối băng vây kín, hắn đang không ngừng vùng vẫy thoát ra nhưng có vẻ chưa đủ lực, cộng thêm tiêu hao quá nhiều nên hắn không còn nhiều sức lực nữa.
Lần này Quỷ Vương nhắm vào Thanh Trì, một chưởng ấn băng giá xuất hiện trên tay rồi giáng xuống đầu hắn.
Thanh Trì ánh mắt không hề sợ hãi, hai con ngươi mở to nhìn chưởng ấn đang hạ xuống không hề chớp mắt lấy một cái.
Quỷ Vương cười lạnh nhìn Thanh Trì sắp chết thì vô cùng thoả mãn, nãy giờ cứ bị cản mũi khiến cho hắn nhiều lần không sát sinh được.
Ầm.
Chợt một tiếng ầm vang lên, Quỷ Vương vốn đang đắc ý thì sắc mặt bỗng biến đổi, hai tay ôm chặt lấy lồng ngực, miệng phụt ra một ngụm máu, ánh mắt oán hận nhìn về phía đền thờ chỉ còn sót lại một nửa kia.
Lúc này quả tim của hắn đang lơ lửng ở đó đã bị làm cho bị thương, may là lúc trước hắn đã gia trì sẵn lực lượng bảo vệ lên quả tim nếu không đã mất mạng.
Bên cạnh chỗ đó là Lam Linh lúc này đã bất tỉnh, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu.
Chính nàng là người vừa ra tay, nhân lúc tất cả không để ý, nàng đã nhanh như cắt trốn đến đây tấn công quả tim của hắn.
Vì đã bị đám Hắc Vũ làm tiêu hao nên lúc này lực lượng bảo vệ quả tim cũng đã trở nên yếu ớt, nhưng cũng tại vì bản thân nàng đã tiêu hao quá nhiều nên nàng không thể hoàn toàn phá hủy nó mà chỉ có thể làm nó trọng thương.
Quỷ Vương sắc mặt trở nên yếu ớt dần, hắn lao nhanh như chớp lên thu lấy quả tim rồi bỏ chạy một mạch rời khỏi bí cảnh không quay đầu lại.
Hồng Quan chứng kiến cảnh Lam Linh đã bất tỉnh thì lo lắng chạy tới đỡ lấy nàng mà tỉ mỉ kiểm tra thương thế.
Cả đám Hắc Vũ nhìn thấy Hàn Băng Quỷ Vương đã bỏ đi thì liền muốn tranh thủ rời khỏi đây trước khi quá muộn.
Thế nhưng đâu có dễ dàng như vậy, lúc bọn hắn chuẩn bị đứng dậy rời đi thì bỗng từ bên trong rừng xuất hiện hai thân ảnh mà Hắc Vũ nhìn liền nhận ra, ánh mắt hắn hơi trầm xuống.
- Khá lắm, lâu rồi không gặp không ngờ các ngươi đã trở nên mạnh như vậy.
Hai người vừa xuất hiện còn là ai nữa ngoài hai tên tiểu nhân Đông Kì và Trác Nghiên, bọn hắn cảm nhận lúc này chính là lúc thích hợp để ra tay ngư ông đắc lợi.
- Ngươi muốn gì đây? - Hắc Vũ nhìn hắn ngưng trọng mà nói.
- Hặc hặc, thứ ta muốn rất đơn giản, chính là mạng của các ngươi.
Nghe lời hắn nói, mọi người đang quan sát trong rừng bỗng xì xào miệt thị.
- Hắn là Đông Kì, thiên tài trẻ tuổi số hai của Hoàng Sa Động đó sao?
- Cứ tưởng thiên tài thế nào, hoá ra chỉ là tên tiểu nhân thừa nước đục thả câu.
- Đúng vậy, thực là quá bỉ ổi.
Đông Kì lúc này nghe được những lời bàn tán, sắc mặt xám xịt lại.
- Dù thế nào thì hôm nay bổn công tử cũng phải lấy hết mạng các ngươi, chết đi.
Cát trắng hình thành hai lưỡi đao trên tay hắn chuẩn bị cắt đứt cổ những tên này.
Hắn cũng đã sớm không giữ nổi lòng đố kị khi có quá nhiều kẻ vượt trội hơn mình như vậy xuất hiện nên liền muốn ra tay.
Hắn nhảy lên cao, cánh tay vung lên, lưỡi đao cát nhắm vào Hắc Vũ đầu tiên.
Hắc Vũ lúc này đã trọng thương, lại thêm nguyên khí cạn kiệt chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn, trong lòng không phục một chút nào.
Chợt một giọng nói có vẻ già nua từ trong hư không truyền ra khiến mọi người đều cảm thấy rùng mình.
- Biến!
Ngay sau giọng nói, những cánh cổng không gian đen kịt mở ra lần lượt hút bọn hắn vào trong.
Đông Kì đang nhảy lên chuẩn bị chém xuống thì cũng bị hút vào bên trong mà biến mất dạng.
Từng người từng người một cứ thế bị hút đi, ngay cả những người đang quan sát ở bìa rừng cũng bị hút mất.
Hồng Quan đang ôm Lam Linh trong tay thì cũng bị một lỗ đen ở sau lưng hút lấy cả hai vào bên trong.
Hắc Vũ cũng bị một lỗ đen hút đi mất.
Bên ngoài cửa bí cảnh lúc này, bề mặt của nó chợt gợn sóng dữ dội rồi cũng co rút rồi biến mất trong không gian.
..........
- Sắp tới có lẽ nên làm một chương sắc nhỉ, cũng lâu rồi anh em cũng nên thư giãn chút:))
- Băng Nộ!
Uỳnh...
Một tiếng nổ rền trời vang lên, hàn khí nghi ngút bốc lên, từ trung tâm của vụ nổ, bốn thân ảnh bay ngược ra ngoài, cơ thể đầy bầm dập.
Lam Linh lập tức tạo ra một rừng dây leo đỡ lấy bọn hắn.
Hàn Băng Quỷ Vương không cho bọn hắn cơ hội, thân ảnh hắn lao tới hòng muốn trận chiến này sớm kết thúc.
- Cực Hàn Chưởng!
Một đại hàn băng chưởng mạnh mẽ ập xuống, lực lượng đủ để san phẳng một vùng quanh đó.
Ánh mắt đám Hắc Vũ co rụt vô cùng ngưng trọng, hai mảnh Kim Lân Chiến Giáp chuẩn bị được huy động tới mức tối đa, huyết kim tạo thành bộ giáp dày trên thân, dung nham hừng hực mà xuất hiện.
Hắn muốn lấy cứng đối cứng, nếu để chưởng ấn này thành công tiếp cận thì khả năng có người trong số bọn hắn mất mạng là rất cao.
Hắc Vũ đang muốn đứng dậy lao đến ngạnh kháng với băng chưởng thì một thân ảnh màu xanh xuất hiện trước mặt hắn.
ẦM...
Băng chưởng đánh vào người tên này, tiếng nổ ầm ầm vang lên, không gian xung quanh băng liệt, gió lốc thổi vù vù xung quanh khiến những kẻ ở gần đó cũng bị ảnh hưởng.
Hàn Băng Quỷ Vương ngoài ý muốn, hắn muốn giết hết bọn người kia nhưng không ngờ từ đâu lại xuất hiện một tên kì đà cản mũi như này, bỗng ánh mắt hắn trợn lên.
Vốn tưởng rằng tên này ăn một chưởng của hắn thì cơ thể sẽ nát bét nhưng bên trong vụ nổ lúc này, thân thể hắn biến thành trong suốt và lấp lánh.
- Kim Cươ... A!
Quỷ Vương chưa kịp giật mình thì lỗ tai và đầu hắn đã trở nên đau đớn.
Thứ vừa làm hắn tổn thương là một luồng sóng âm mạnh mẽ bắn thẳng vào người khiến hắn lập tức phải tạo ra một tấm băng thuẫn để ngăn cản.
- Trời ạ! lại xuất hiện thêm hai dị thuộc tính nữa, đây là thời đại gì thế này.
Những kẻ đang quan sát xung quanh không nhịn được mà hít sâu một hơi, trong lòng âm thầm ao ước mình cũng sở hữu thiên phú như bọn hắn.
Hai người vừa xuất hiện chính là Tịnh Hải và Hồ Sơn, hai bọn hắn đến rất đúng lúc khi đám Hắc Vũ đang nguy cấp.
Hàn Băng Quỷ Vương sắc mặt vẫn còn hoang mang, mặc dù tâm cảnh đã vô cùng cao nhưng vẫn quá sức tưởng tượng của hắn khi đối diện là một dàn thiên kiêu tuyệt thế với thiên phú vô cùng cao, điều mà ở thế hệ của hắn là vô cùng hiếm thấy.
- Toàn lực đi, nếu không thì không đủ để hạ hắn đâu - Hồng Quan quay sang nói với tất cả.
Mặc dù đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp Tịnh Hải và Hồ Sơn nhưng hiện tại không có thời gian cho việc làm quen.
Hai người nãy giờ cũng đã chứng kiến cuộc chiến, được xem ba người bọn hắn thi triển sức mạnh nên biết nếu không toàn sức thì không thể làm gì được Quỷ Vương.
Sáu người còn lại cũng gật đầu, lực lượng mạnh nhất chuẩn bị được tung ra.
Huyết Kim Hóa Hình Thạch biến thành chiếc găng tay trên tay Hắc Vũ, dung nham khiến nó đỏ rực lên, toàn bộ sức mạnh tập trung vào nắm đấm, hơi nóng bốc lên khiến không khí vặn vẹo nhảy múa.
Sau lưng Long Tiêu xuất hiện hư ảnh kim ngưu, tử lôi từ trên các vảy rồng của hắn bơm đầy vào cơ thể nó.
Tử Ngọc Tiên trên tay Lam Linh tỏa ra ánh sáng tím chói lọi, Tử Mộc Trảm chuẩn bị được thi triển.
Thanh Trì thì tạo ra một đại hỏa ấn trước người, mặc dù không mạnh mẽ bằng những người còn lại nhưng đây cũng là chiêu thức mạnh nhất của hắn, kết hợp với tu vi cao hơn nên cũng có thể sánh vai được với bọn hắn.
Tịnh Hải vốn đang ở trạng thái Bất Tử Thân nên cũng không có biến đổi gì thêm nữa, đây cũng là phương thức tấn công mạnh nhất của hắn rồi.
Hồ Sơn thì lấy raThánh khí Long Ngâm Vọng đặt trước miệng, gân máu trên cổ nổi lên từng sợi, âm thanh gào thét của rồng hổ chuẩn bị vang lên.
Hồng Quan hiện tại đang ngự trên đầu thanh long ảnh, Nhật Quang Kiếm tỏa sáng chói lọi trên tay hắn chỉ xuống đất.
Bảy người hiên ngang trong gió, khí thế tỏa ra giống như những chiến thần khiến tất cả những kẻ chứng kiến cũng phải có chút tôn sùng.
Rống
Hư ảnh kim ngưu rống lên một tiếng rồi lao đến như muốn húc nát thân thể Quỷ Vương, tia sét tím bùng nổ khắp trên người nó tạo nên những tiếng roẹt roẹt.
Tử Mộc Trảm và đại hỏa chưởng trên tay Lam Linh và Thanh Trì phá không lao đến.
Sóng âm từ Long Ngâm Vọng bắn ra nghe như tiếng rồng ngâm, hư ảnh thanh long kết hợp với Nhật Quang Thần Trảm trở thành kim long, miệng đỏ rực ánh sáng cũng mạnh mẽ mà bay đến.
Hắc Vũ và Tịnh Hải, hai người từ hai ập đến Quỷ Vương tung ra hai quyền, một quyền nóng bỏng, một quyền cứng cáp.
Bảy lực lượng lao đến, Hàn Băng Quỷ Vương ánh mắt ngưng trọng, đặc biệt là hắn bị làm kinh ngạc bởi hư ảnh kim ngưu do Long Tiêu tạo ra, tay hắn lập tức kết thủ ấn, một hàn băng lực lượng khủng bố xuất hiện.
- Băng Không Ấn!
Một chưởng ấn vừa ra, không gian lập tức như mặt biển gợn sóng từng cơn, hàn khí giống như điện truyền, cả bãi đất trống kể cả bìa rừng gần đó cũng trở thành một màu trắng muốt, cảnh vật lúc này không khác gì mùa đông.
Những người đang quan sát ở bìa rừng cũng có thể cảm nhận được hơi lạnh thấu xương nên cũng lui ra xa.
Nếu là ở lúc trước, chiêu này của hắn có thể lập tức đóng băng hết những kẻ có mặt trong khu vực ở đây, chuyện giết chết hết bọn chúng cũng là điều đương nhiên.
Một ấn trắng xóa từ tay Quỷ Vương bay tới mang theo lực lượng hùng hậu do Vũ Vương thất trọng tạo ra trực tiếp va chạm với bảy loại công kích.
Không gian nát vụn từng tầng, ánh sáng đủ sắc màu của các loại thuộc tính soi sáng hết khu vực xung quanh, âm thanh rầm rầm rung chuyển cả đất trời.
Từ trọng vụ nổ, thân ảnh của Hắc Vũ và Tịnh Hải bay ra, sau đó dư chấn cũng hất bay năm người còn lại, ở hướng ngược lại Quỷ Vương cũng không chịu nổi áp lực mà bị đánh bay.
Trong đám người thì sáu người hộc máu tại chỗ, chỉ riêng Tịnh Hải nhờ sự bền bỉ của thân thể nên vẫn còn lành lặn.
Mãi một lúc sau trong đám hàn khí bốc lên mới có một thân ảnh đứng dậy được, kẻ này lại chính là Hàn Băng Quỷ Vương.
Sắc mặt hắn vốn đã trắng lúc này lại càng trắng thêm, trên môi có chút máu đen nhàn nhạt chảy ra.
Hắn ung dung đi đến chỗ đám Hắc Vũ, trên tay lại tạo ra băng khí.
Lần này hắn muốn nhanh chóng diệt gọn bọn chúng rồi phá hủy luôn mảng không gian này, không thể để dây dưa thêm nữa.
Chưởng ấn lần này nhắm vào Long Tiêu đang nằm trên đất mà ập đến, lực đạo không hề yếu, đủ để tiêu diệt hắn ngay lập tức.
Hắc Vũ mặc dù chấn thương không ít nhưng với thân thể của hắn thì tình trạng vẫn không nặng bằng những người khác.
Lúc này hắn thấy chưởng ấn sắp rơi vào Long Tiêu, hai mảnh Kim Lân Chiến Giáp phát huy hết công suất, áo giáp huyết kim bao phủ lấy cơ thể, hắn lao nhanh về phía đó muốn thay Long Tiêu đỡ lấy.
Nhưng một người lúc này lại nhanh chân hơn hắn đó là Tịnh Hải, thân thể kim cương của hắn chắn trước mặt Long Tiêu, chưởng ấn cũng vì vậy mà va vào người khiến hắn như diều dứt dây một lần nữa bay ra xa.
- Hừ, vướng chân vướng tay.
Quỷ Vương cười lạnh, một chưởng nữa bắn về về phía Hồng Quan, lần này Tịnh Hải không kịp xuất hiện nữa, Hắc Vũ buộc phải lao ra dùng thân thể đón lấy chưởng ấn.
Lần này chưởng ấn thực sự bắn vào người Hắc Vũ, mặc dù đã huy động hết sức phòng ngự của mình nhưng hắn vẫn cảm nhận rõ cái lạnh thấu xương từ băng hàn, Hắc Vũ hộc thêm một ngụm máu rồi văng ra.
- Để xem bây giờ còn ai cứu được các ngươi.
Hắn nói vậy vì ở đằng xa Tịnh Hải lúc này đã bị một khối băng vây kín, hắn đang không ngừng vùng vẫy thoát ra nhưng có vẻ chưa đủ lực, cộng thêm tiêu hao quá nhiều nên hắn không còn nhiều sức lực nữa.
Lần này Quỷ Vương nhắm vào Thanh Trì, một chưởng ấn băng giá xuất hiện trên tay rồi giáng xuống đầu hắn.
Thanh Trì ánh mắt không hề sợ hãi, hai con ngươi mở to nhìn chưởng ấn đang hạ xuống không hề chớp mắt lấy một cái.
Quỷ Vương cười lạnh nhìn Thanh Trì sắp chết thì vô cùng thoả mãn, nãy giờ cứ bị cản mũi khiến cho hắn nhiều lần không sát sinh được.
Ầm.
Chợt một tiếng ầm vang lên, Quỷ Vương vốn đang đắc ý thì sắc mặt bỗng biến đổi, hai tay ôm chặt lấy lồng ngực, miệng phụt ra một ngụm máu, ánh mắt oán hận nhìn về phía đền thờ chỉ còn sót lại một nửa kia.
Lúc này quả tim của hắn đang lơ lửng ở đó đã bị làm cho bị thương, may là lúc trước hắn đã gia trì sẵn lực lượng bảo vệ lên quả tim nếu không đã mất mạng.
Bên cạnh chỗ đó là Lam Linh lúc này đã bất tỉnh, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu.
Chính nàng là người vừa ra tay, nhân lúc tất cả không để ý, nàng đã nhanh như cắt trốn đến đây tấn công quả tim của hắn.
Vì đã bị đám Hắc Vũ làm tiêu hao nên lúc này lực lượng bảo vệ quả tim cũng đã trở nên yếu ớt, nhưng cũng tại vì bản thân nàng đã tiêu hao quá nhiều nên nàng không thể hoàn toàn phá hủy nó mà chỉ có thể làm nó trọng thương.
Quỷ Vương sắc mặt trở nên yếu ớt dần, hắn lao nhanh như chớp lên thu lấy quả tim rồi bỏ chạy một mạch rời khỏi bí cảnh không quay đầu lại.
Hồng Quan chứng kiến cảnh Lam Linh đã bất tỉnh thì lo lắng chạy tới đỡ lấy nàng mà tỉ mỉ kiểm tra thương thế.
Cả đám Hắc Vũ nhìn thấy Hàn Băng Quỷ Vương đã bỏ đi thì liền muốn tranh thủ rời khỏi đây trước khi quá muộn.
Thế nhưng đâu có dễ dàng như vậy, lúc bọn hắn chuẩn bị đứng dậy rời đi thì bỗng từ bên trong rừng xuất hiện hai thân ảnh mà Hắc Vũ nhìn liền nhận ra, ánh mắt hắn hơi trầm xuống.
- Khá lắm, lâu rồi không gặp không ngờ các ngươi đã trở nên mạnh như vậy.
Hai người vừa xuất hiện còn là ai nữa ngoài hai tên tiểu nhân Đông Kì và Trác Nghiên, bọn hắn cảm nhận lúc này chính là lúc thích hợp để ra tay ngư ông đắc lợi.
- Ngươi muốn gì đây? - Hắc Vũ nhìn hắn ngưng trọng mà nói.
- Hặc hặc, thứ ta muốn rất đơn giản, chính là mạng của các ngươi.
Nghe lời hắn nói, mọi người đang quan sát trong rừng bỗng xì xào miệt thị.
- Hắn là Đông Kì, thiên tài trẻ tuổi số hai của Hoàng Sa Động đó sao?
- Cứ tưởng thiên tài thế nào, hoá ra chỉ là tên tiểu nhân thừa nước đục thả câu.
- Đúng vậy, thực là quá bỉ ổi.
Đông Kì lúc này nghe được những lời bàn tán, sắc mặt xám xịt lại.
- Dù thế nào thì hôm nay bổn công tử cũng phải lấy hết mạng các ngươi, chết đi.
Cát trắng hình thành hai lưỡi đao trên tay hắn chuẩn bị cắt đứt cổ những tên này.
Hắn cũng đã sớm không giữ nổi lòng đố kị khi có quá nhiều kẻ vượt trội hơn mình như vậy xuất hiện nên liền muốn ra tay.
Hắn nhảy lên cao, cánh tay vung lên, lưỡi đao cát nhắm vào Hắc Vũ đầu tiên.
Hắc Vũ lúc này đã trọng thương, lại thêm nguyên khí cạn kiệt chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn, trong lòng không phục một chút nào.
Chợt một giọng nói có vẻ già nua từ trong hư không truyền ra khiến mọi người đều cảm thấy rùng mình.
- Biến!
Ngay sau giọng nói, những cánh cổng không gian đen kịt mở ra lần lượt hút bọn hắn vào trong.
Đông Kì đang nhảy lên chuẩn bị chém xuống thì cũng bị hút vào bên trong mà biến mất dạng.
Từng người từng người một cứ thế bị hút đi, ngay cả những người đang quan sát ở bìa rừng cũng bị hút mất.
Hồng Quan đang ôm Lam Linh trong tay thì cũng bị một lỗ đen ở sau lưng hút lấy cả hai vào bên trong.
Hắc Vũ cũng bị một lỗ đen hút đi mất.
Bên ngoài cửa bí cảnh lúc này, bề mặt của nó chợt gợn sóng dữ dội rồi cũng co rút rồi biến mất trong không gian.
..........
- Sắp tới có lẽ nên làm một chương sắc nhỉ, cũng lâu rồi anh em cũng nên thư giãn chút:))
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook