Long Châu
-
Chương 28: Ngậm máu phun bát cấp gia tộc
Hắc Vũ rời khỏi Minh Long bang rồi đi về phía Đông Bắc, nhiệm vụ mà hắn nhận là một nhiệm vụ khó, yêu cầu phải tìm được Hắc Ám linh thảo chuyên sinh trưởng ở vùng U Ám sơn mạch - một sơn mạch nằm ở nơi tiếp giáp giữa Minh Long bang và Ám Quỷ giáo.
Đây được coi là một vùng đất nguy hiểm vì có đầy yêu thú tụ tập và còn là nơi đệ tử Ám Quỷ giáo thường tiến vào sơn mạch lịch luyện nên việc giao tranh giữa đệ tử của hai môn phái là điều không thể tránh khỏi.
Tuy vậy nhưng đệ tử Minh Long bang vẫn có phần kiêng kị đệ tử Ám Quỷ giáo bởi vì cách chiến đấu của bọn chúng khá quỷ dị, trong cùng cấp hoàn toàn ít có đối thủ.
Nếu bị bọn chúng giết thì còn đỡ, còn nếu bị bắt sống thì linh hồn sẽ bị chúng hấp thụ để tăng chiến lực, còn thể xác sẽ được đem luyện hoá thành tà được, xương cốt thì đem luyện thành bảo khí, cho nên rất ít đệ tử Minh Long bang hoặc các môn phái khác tiến vào sơn mạch này, nếu có gặp đệ tử Ám Quỷ giáo cũng chọn cách đi đường vòng chứ không trực tiếp đối kháng.
Sở dĩ Hắc Vũ chọn nhiệm vụ này là bởi vì phần thưởng của nhiệm vụ này là một lọ Linh Hồn dịch khi sử dụng có thể gia tăng Linh hồn lực, liền có thể đột phá một đến 2 trọng tùy vào tu vi, có tác dụng dưới Hồn Quân.
Tu vi Hồn tu của hắn cũng đã lâu chưa có đột phá, Hắc Vũ muốn nhanh chóng tăng cường để đề phòng trường hợp cần dùng tới như lúc mà hắn chữa trị cho Linh Quân, nếu tu vi Hồn tu đột phá thì có thể tiết kiệm thêm chút sức lực.
Hắn đi khoảng 5 ngày là tới nơi.
Đúng như tên gọi của nó, đây là một sơn mạch hơi u tối hơn những nơi khác, một phần là do màu của cây cối hơi sẫm màu và thân cây cao, tán dày rộng nên che đi ánh sáng mặt trời chiếu xuống, một phần là do hướng xung quanh nó có nhiều dãy núi cao khiến ánh sáng chiếu vào ít hơn so với những nơi khác.
Hắc Vũ cũng không ngần ngại mà tiến vào bên trong, khu rừng này vừa tối tăm, vừa im lặng một cách đáng sợ, thỉnh thoảng lại có tiếng yêu thú gầm rống lên.
Hắn di chuyển dọc theo chân núi, nhìn thấy hang động nào, dù là nhỏ hay lớn hắn cũng vào trong kiểm tra thử bởi vì trong ngọc giản nhiệm vụ có nói Hắc Ám linh thảo sinh trưởng trong điều kiện kị sáng, thường là bên trong những hang động.
Hắn đã vào vài cái hang nhưng vẫn không tìm được gì ngoại trừ yêu thú. Những con yêu thú nhỏ, cấp độ thấp thì hắn không động tới, chỉ khi gặp những con yêu thú thực sự mạnh thì hắn mới ra tay giết sạch rồi thu xác chúng vào trong nhẫn trữ vật, dần dần số lượng hắn giết cũng lên tới hơn chục yêu thú Tứ giai.
Lúc này hắn đang đấu với một con báo màu đen tuyền to gấp đôi thân thể hắn, cặp mắt nó đang tràn đầy hung ý nhìn vào Hắc Vũ, răng nanh nhe ra trông rất sắc bén, xung quanh nó tràn đầy thuộc tính Lôi, tên nó là Lôi Ảnh Hắc Báo.
Hắc Báo chạy một vòng rồi nhảy vồ về phía Hắc Vũ với tốc độ cực nhanh, cái miệng há to ra, trên răng nanh tràn ngập tia điện, nó nhắm ngay cổ Hắc Vũ mà ngoạm một phát cực mạnh, tia lửa điện bắn ra kêu loẹt xoẹt.
Hắc Vũ chỉ đứng nghiêng vai để né cú táp rồi tung một đấm vào đầu con Hắc Báo khiến nó đau đớn kêu gào lên một tiếng rồi gục xuống đất.
Nó chỉ có tu vi Tứ giai trung kì nên không chịu nổi một đấm của hắn là chuyện dễ hiểu, Hắc Vũ liền thu lấy xác nó vào trong nhẫn, bỗng một âm thanh tuy quen thuộc nhưng lại khiến Hắc Vũ giật mình:
- Chủ nhân, có vài luồng khí tức đang tới.
Xém chút nữa hắn quên mất là hắn có hệ thống luôn rồi, tên gia hỏa này thật đúng là đồng nghiệp của Vanh LEG mà.
Hắc Vũ liền phi lên một cây cao để âm thầm quan sát, khí tức thu liễm hết mức có thể.
Một lúc sau thì đúng như lời hệ thống nói, từ trong rừng xuất hiện 3 thân ảnh mặc hắc y, mỗi tên đều có tu vi Vũ Tướng, một tên bát trọng, một thất trọng, một tứ trọng.
- Rõ ràng lúc nãy còn nghe tiếng đánh nhau mà, sao lại không có ai? - Tên thất trọng tự hỏi.
- Hay là kẻ đó biết chúng ta tới nên đã trốn đi rồi? Nếu vậy kẻ này chắc chắn không tầm thường mới cảm ứng được chúng ta đang tới - Tên tứ trọng nói.
- Điều này thì chưa chắc, nếu hắn thực sự mạnh thì không cần phải chạy trốn khi chúng ta tới. Nhưng cũng không cần quá lo lắng, nếu chúng ta giết không được hắn thì ta sễ bóp nát ngọc giản gọi các vị khác tới - Tên bát trọng tay cầm một ngọc giản cười lạnh.
Nhưng hắn chưa kịp cười lâu, một tiếng xoẹt vang lên, hắn lạnh người nhìn qua cánh tay đang cầm ngọc giản của mình đã bị kéo đứt ra, máu tươi chảy ra thành tia ở chỗ đứt, hắn đau đớn ôm lấy cánh tay cụt mà kêu lên.
Hắc Vũ cầm lấy cánh tay đang nắm ngọc giản của hắn thu vào bên trong nhẫn. Hai tên kia nhìn thấy đồng bọn bị kéo đứt tay một cách dễ dàng thì sắc mặt đầy kinh hãi, muốn quay đầu bỏ chạy, Hắc Vũ cười lạnh nói:
- Muốn giết người của Lâm gia chúng ta sao? Đâu có dễ như vậy.
Rồi Hắc Vũ tung một chưởng vào đầu tên bát trọng khiến hắn vang sang một bên mà chết, hắn tiếp tục tung một chưởng về phía tên thất trọng khiến hắn nổ tung.
Chỉ có tên tứ trọng là nhanh chân chạy thoát, hắn cũng không đuổi theo nữa.
Hắc Vũ tiếp tục tìm kiếm Hắc Ám linh thảo cho tới tận tối, lúc này hắn cũng đã sức mệt mỏi nên tìm đến một hang động nhỏ để nghỉ ngơi một đêm.
Hắn ngồi bên trong hang động, vận Vũ Hồn Song Tu Quyết từ từ khôi phục lại nguyên khí đã mất bên trong đan điền, trong linh hồn hải, Hồn lực cũng đang tăng lên từ từ, đã có dấu hiệu chuẩn bị đột phá Hồn Sĩ cửu trọng.
...
Ở một cánh rừng khác, một nhóm người hắc y tầm 20 người đang tu tập lại, chợt từ phía xa, một tên hắc y khác hớt hãi chạy tới, nếu Hắc Vũ có ở đây sẽ nhận ra hắn là tên Vũ Tướng tứ trọng chạy thoát lúc trước.
Hắn chạy thẳng một mạch tới gặp một lão giả mà trình báo:
- Hộ pháp, bọn ta bị một tên rất mạnh đánh lén, chưa kịp làm gì thì hắn đã hạ sát hai sư huynh rồi.
- Hừ, kẻ nào dám động đến người của Ám Quỷ giáo, chán sống rồi sao? - Lão giả có vẻ khá tức giận, lần này hắn được giao trách nhiệm hộ tống đám đệ tử tới đây lịch luyện nhưng bây giờ đã có đệ tử bị người ta giết, chắc chắn khi trở về hắn sẽ bị trách tội. Nếu không bắt được thủ phạm thì chắc chắn hắn sẽ không sống tốt trong một thời gian.
- Hắn nói hắn là người của Lâm gia.
- Lâm gia? Chỉ một bát cấp thế lực cũng giám chơi đùa với chúng ta, lần này phải cho chúng trả giá thật đắt. Hai người các ngươi đi theo ta - Hắn chỉ vào 2 lão giả khác rồi liền rời đi.
...
Hắc Vũ lúc này đã khôi phục lại nguyên khí, phía bên ngoài trời cũng đã sáng, hắn đi ra ngoài cửa hang hít thở một hơi thật sâu.
Tuy ở đây u ám, đáng sợ nhưng không khí cũng thật trong lành, ở kiếp trước hắn hầu như không có cảm giác khoan khoái này bao giờ.
Hắc Vũ cũng không tìm kiếm ở bên dưới chân núi nữa mà chuyển đến tìm kiếm ở sườn núi, hắn miệt mài tìm kiếm trong từng hang động nhưng kết quả vẫn chưa tìm được, không biết có phải là đã bị người khác hái hết rồi không.
Ngoài tìm kiếm Hắc Ám linh thảo thì lần này hắn cũng muốn tìm cơ hội để thử đột phá Vũ Vương, hắn phải nhanh chóng mạnh hơn nữa thì mới có thể tiến vào Hoàng Kim bảng được.
Hắc Vũ đang chán chường khi không tìm được linh thảo thì chợt hắn dừng bước lại, chân mày hơi nhíu lại với nhau, trong lòng đã có chút ngưng trọng, xem ra lần này hắn đã lỡ chơi ngu một chút.
Đây được coi là một vùng đất nguy hiểm vì có đầy yêu thú tụ tập và còn là nơi đệ tử Ám Quỷ giáo thường tiến vào sơn mạch lịch luyện nên việc giao tranh giữa đệ tử của hai môn phái là điều không thể tránh khỏi.
Tuy vậy nhưng đệ tử Minh Long bang vẫn có phần kiêng kị đệ tử Ám Quỷ giáo bởi vì cách chiến đấu của bọn chúng khá quỷ dị, trong cùng cấp hoàn toàn ít có đối thủ.
Nếu bị bọn chúng giết thì còn đỡ, còn nếu bị bắt sống thì linh hồn sẽ bị chúng hấp thụ để tăng chiến lực, còn thể xác sẽ được đem luyện hoá thành tà được, xương cốt thì đem luyện thành bảo khí, cho nên rất ít đệ tử Minh Long bang hoặc các môn phái khác tiến vào sơn mạch này, nếu có gặp đệ tử Ám Quỷ giáo cũng chọn cách đi đường vòng chứ không trực tiếp đối kháng.
Sở dĩ Hắc Vũ chọn nhiệm vụ này là bởi vì phần thưởng của nhiệm vụ này là một lọ Linh Hồn dịch khi sử dụng có thể gia tăng Linh hồn lực, liền có thể đột phá một đến 2 trọng tùy vào tu vi, có tác dụng dưới Hồn Quân.
Tu vi Hồn tu của hắn cũng đã lâu chưa có đột phá, Hắc Vũ muốn nhanh chóng tăng cường để đề phòng trường hợp cần dùng tới như lúc mà hắn chữa trị cho Linh Quân, nếu tu vi Hồn tu đột phá thì có thể tiết kiệm thêm chút sức lực.
Hắn đi khoảng 5 ngày là tới nơi.
Đúng như tên gọi của nó, đây là một sơn mạch hơi u tối hơn những nơi khác, một phần là do màu của cây cối hơi sẫm màu và thân cây cao, tán dày rộng nên che đi ánh sáng mặt trời chiếu xuống, một phần là do hướng xung quanh nó có nhiều dãy núi cao khiến ánh sáng chiếu vào ít hơn so với những nơi khác.
Hắc Vũ cũng không ngần ngại mà tiến vào bên trong, khu rừng này vừa tối tăm, vừa im lặng một cách đáng sợ, thỉnh thoảng lại có tiếng yêu thú gầm rống lên.
Hắn di chuyển dọc theo chân núi, nhìn thấy hang động nào, dù là nhỏ hay lớn hắn cũng vào trong kiểm tra thử bởi vì trong ngọc giản nhiệm vụ có nói Hắc Ám linh thảo sinh trưởng trong điều kiện kị sáng, thường là bên trong những hang động.
Hắn đã vào vài cái hang nhưng vẫn không tìm được gì ngoại trừ yêu thú. Những con yêu thú nhỏ, cấp độ thấp thì hắn không động tới, chỉ khi gặp những con yêu thú thực sự mạnh thì hắn mới ra tay giết sạch rồi thu xác chúng vào trong nhẫn trữ vật, dần dần số lượng hắn giết cũng lên tới hơn chục yêu thú Tứ giai.
Lúc này hắn đang đấu với một con báo màu đen tuyền to gấp đôi thân thể hắn, cặp mắt nó đang tràn đầy hung ý nhìn vào Hắc Vũ, răng nanh nhe ra trông rất sắc bén, xung quanh nó tràn đầy thuộc tính Lôi, tên nó là Lôi Ảnh Hắc Báo.
Hắc Báo chạy một vòng rồi nhảy vồ về phía Hắc Vũ với tốc độ cực nhanh, cái miệng há to ra, trên răng nanh tràn ngập tia điện, nó nhắm ngay cổ Hắc Vũ mà ngoạm một phát cực mạnh, tia lửa điện bắn ra kêu loẹt xoẹt.
Hắc Vũ chỉ đứng nghiêng vai để né cú táp rồi tung một đấm vào đầu con Hắc Báo khiến nó đau đớn kêu gào lên một tiếng rồi gục xuống đất.
Nó chỉ có tu vi Tứ giai trung kì nên không chịu nổi một đấm của hắn là chuyện dễ hiểu, Hắc Vũ liền thu lấy xác nó vào trong nhẫn, bỗng một âm thanh tuy quen thuộc nhưng lại khiến Hắc Vũ giật mình:
- Chủ nhân, có vài luồng khí tức đang tới.
Xém chút nữa hắn quên mất là hắn có hệ thống luôn rồi, tên gia hỏa này thật đúng là đồng nghiệp của Vanh LEG mà.
Hắc Vũ liền phi lên một cây cao để âm thầm quan sát, khí tức thu liễm hết mức có thể.
Một lúc sau thì đúng như lời hệ thống nói, từ trong rừng xuất hiện 3 thân ảnh mặc hắc y, mỗi tên đều có tu vi Vũ Tướng, một tên bát trọng, một thất trọng, một tứ trọng.
- Rõ ràng lúc nãy còn nghe tiếng đánh nhau mà, sao lại không có ai? - Tên thất trọng tự hỏi.
- Hay là kẻ đó biết chúng ta tới nên đã trốn đi rồi? Nếu vậy kẻ này chắc chắn không tầm thường mới cảm ứng được chúng ta đang tới - Tên tứ trọng nói.
- Điều này thì chưa chắc, nếu hắn thực sự mạnh thì không cần phải chạy trốn khi chúng ta tới. Nhưng cũng không cần quá lo lắng, nếu chúng ta giết không được hắn thì ta sễ bóp nát ngọc giản gọi các vị khác tới - Tên bát trọng tay cầm một ngọc giản cười lạnh.
Nhưng hắn chưa kịp cười lâu, một tiếng xoẹt vang lên, hắn lạnh người nhìn qua cánh tay đang cầm ngọc giản của mình đã bị kéo đứt ra, máu tươi chảy ra thành tia ở chỗ đứt, hắn đau đớn ôm lấy cánh tay cụt mà kêu lên.
Hắc Vũ cầm lấy cánh tay đang nắm ngọc giản của hắn thu vào bên trong nhẫn. Hai tên kia nhìn thấy đồng bọn bị kéo đứt tay một cách dễ dàng thì sắc mặt đầy kinh hãi, muốn quay đầu bỏ chạy, Hắc Vũ cười lạnh nói:
- Muốn giết người của Lâm gia chúng ta sao? Đâu có dễ như vậy.
Rồi Hắc Vũ tung một chưởng vào đầu tên bát trọng khiến hắn vang sang một bên mà chết, hắn tiếp tục tung một chưởng về phía tên thất trọng khiến hắn nổ tung.
Chỉ có tên tứ trọng là nhanh chân chạy thoát, hắn cũng không đuổi theo nữa.
Hắc Vũ tiếp tục tìm kiếm Hắc Ám linh thảo cho tới tận tối, lúc này hắn cũng đã sức mệt mỏi nên tìm đến một hang động nhỏ để nghỉ ngơi một đêm.
Hắn ngồi bên trong hang động, vận Vũ Hồn Song Tu Quyết từ từ khôi phục lại nguyên khí đã mất bên trong đan điền, trong linh hồn hải, Hồn lực cũng đang tăng lên từ từ, đã có dấu hiệu chuẩn bị đột phá Hồn Sĩ cửu trọng.
...
Ở một cánh rừng khác, một nhóm người hắc y tầm 20 người đang tu tập lại, chợt từ phía xa, một tên hắc y khác hớt hãi chạy tới, nếu Hắc Vũ có ở đây sẽ nhận ra hắn là tên Vũ Tướng tứ trọng chạy thoát lúc trước.
Hắn chạy thẳng một mạch tới gặp một lão giả mà trình báo:
- Hộ pháp, bọn ta bị một tên rất mạnh đánh lén, chưa kịp làm gì thì hắn đã hạ sát hai sư huynh rồi.
- Hừ, kẻ nào dám động đến người của Ám Quỷ giáo, chán sống rồi sao? - Lão giả có vẻ khá tức giận, lần này hắn được giao trách nhiệm hộ tống đám đệ tử tới đây lịch luyện nhưng bây giờ đã có đệ tử bị người ta giết, chắc chắn khi trở về hắn sẽ bị trách tội. Nếu không bắt được thủ phạm thì chắc chắn hắn sẽ không sống tốt trong một thời gian.
- Hắn nói hắn là người của Lâm gia.
- Lâm gia? Chỉ một bát cấp thế lực cũng giám chơi đùa với chúng ta, lần này phải cho chúng trả giá thật đắt. Hai người các ngươi đi theo ta - Hắn chỉ vào 2 lão giả khác rồi liền rời đi.
...
Hắc Vũ lúc này đã khôi phục lại nguyên khí, phía bên ngoài trời cũng đã sáng, hắn đi ra ngoài cửa hang hít thở một hơi thật sâu.
Tuy ở đây u ám, đáng sợ nhưng không khí cũng thật trong lành, ở kiếp trước hắn hầu như không có cảm giác khoan khoái này bao giờ.
Hắc Vũ cũng không tìm kiếm ở bên dưới chân núi nữa mà chuyển đến tìm kiếm ở sườn núi, hắn miệt mài tìm kiếm trong từng hang động nhưng kết quả vẫn chưa tìm được, không biết có phải là đã bị người khác hái hết rồi không.
Ngoài tìm kiếm Hắc Ám linh thảo thì lần này hắn cũng muốn tìm cơ hội để thử đột phá Vũ Vương, hắn phải nhanh chóng mạnh hơn nữa thì mới có thể tiến vào Hoàng Kim bảng được.
Hắc Vũ đang chán chường khi không tìm được linh thảo thì chợt hắn dừng bước lại, chân mày hơi nhíu lại với nhau, trong lòng đã có chút ngưng trọng, xem ra lần này hắn đã lỡ chơi ngu một chút.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook