Lời Nguyền Dưới Ánh Trăng FULL
19: Không Biết H Nhẹ


Thương tỉnh dạy sau một giấc ngủ ngon, lâu lắm rồi cô mới ngủ ngon như vậy.

Cô thấy như có gì đó vướng vướng quanh người mình.

Mở mắt ra cô thấy nàng đang nằm ôm cô, khuôn mặt xinh xắn tựa thiên thần đang nhắm chặt đôi mắt với hàng mi cong vút.

Cô ngắm nàng thật lâu, bàn tay khẽ lướt trên đôi môi đỏ mọng hình trái tim.

Mi mắt nàng khẽ rung nhẹ, cô vội vàng định rút tay về thì có một bàn tay mềm mại giữ lại, cánh môi khẽ mở ra, nhẹ nhàng mút lấy ngón tay cô.

Cô ngạc nhiên nhìn nàng.
- Gì vậy?
- Không biết.
Hai người nói vu vơ như chả có ý nghĩa gì cả.

Khuôn mặt nàng hơi đỏ.

Nàng ngượng ngùng nhìn cô.
- Hôm qua cô mệt quá nên lịm đi, tôi đưa cô qua phòng này, mới lau người cho cô thôi, mình đi tắm đi.
Ngọc làm Thương đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, cô như bị nàng thôi miên vậy.


Ánh mắt trìu mến ấy, khuôn mặt xinh xắn ấy làm sao mà cô từ chối được.

Chả hiểu con quỷ trong người thức dậy từ lúc nào mà cô bế vổng nàng vào trong nhà tắm.
Cô cởi đồ của nàng rồi cởi đồ của mình ra.

Hai thân thể đối diện nhau.

Nó không đẹp như những người phụ nữ khác, vì trên cơ thể trắng nõn nà là những vết bầm, vết cắn chi chít.

Họ nhìn nhau mà cảm thấy đau lòng, Ngọc thấy Thương nhìn cơ thể mình rồi nhìn xuống cơ thể cô.

Ngọc cũng làm như vậy.

Họ đều cảm thấy thật xấu hổ với đối phương, cái thân thể cũ nát, họ đang cho là bản thân của họ thật dơ dáy.

Làm sao đây khi hiện thực nó như vậy, chả có cách nào, hay sự lựa chọn nào cả.

Cơ thể này bản thân họ cũng đang cảm thấy ghét bỏ nói chi là người khác.
- Có lẽ tôi không nên rủ cô tắm chung, xin lỗi.
Ngọc định bước đi thì Thương kéo Ngọc lại.

Đặt lên môi Ngọc nụ hôn phớt qua, vì cả hai mới ngủ dạy chưa kịp đánh răng nên có chút ngại ngùng không dám tiến sâu.

Ngọc nhìn Thương.
- Ý gì vậy?
Thương với tay lấy bàn chải đánh răng đưa Ngọc.
- Đánh răng thôi nào.
Ngọc hiểu đôi chút ý tứ trong lời nói của cô.

Nàng với cô cùng đánh răng sạch sẽ, sau đó Thương đợi lúc nàng quay đi cất bàn chải thì nhẹ nhàng luồn cánh tay mình từ đằng sau ôm lấy nàng.

Cảm giác thật ấm áp, làn da mềm mại của hai người chạm vào nhau, đôi gò bồng đảo của cô phía sau lưng nàng phập phồng mời gọi.
- Tại sao?
Ngọc hỏi câu cụt lủn.

Cô trả lại nàng câu nói vừa nãy.
- Không biết.


Hai người bất chợt phì cười.

Thương từ đằng sau phà nhẹ hơi thở lên tai nàng.

Nàng thấy người bắt đầu nóng lên.

Nàng đã là phụ nữ từ rất lâu, cô cũng vậy.

Nếu nói về kỹ năng giường chiếu.

Mấy người đã qua được họ.

Nhưng đó là kỹ năng để họ kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ đối phương, bản thân họ không hề có ham muốn, đó là công việc, họ có trách nhiệm phải làm thật tốt dù cho họ không hề yêu nghề.

Nhưng lần này thì khác.

Họ muốn đối phương, họ đã bị đối phương kí©Ꮒ ŧᏂí©Ꮒ đến tột độ.

Đôi môi mềm của Thương cứ như thèm khát mà ăn trọn cái bìu tai của Ngọc, đôi tay xoa xoa chiếc bụng phẳng lì rồi không an phận mà ôm trọn hai chiếc bánh bao trắng nõn căng tràn kia.

Các ngón tay chụm lại mà túm lấy hai chiếc núm hồng mà xoáy, mà vân vê.

Nàng đã phát ra những tiếng ám muội.
Thương xoay người nàng lại, tìm lấy đôi môi khi nãy chỉ dám ở ngoài cửa, giờ đây đã tự tin bước vào.

Chiếc lưỡi nhỏ tách hai bờ môi ra mà tiến vào đầy dứt khoát.


Nàng cũng chả e dè gì mà mở ra thật to để cô vào dễ dàng.

Hai chiếc lưỡi cuốn lấy nhau.

Đôi môi tìm lấy chiếc môi còn lại mà ăn, mà mút như cây kem.

Đôi bàn tay hai người ôm chặt lấy cơ thể đối phương xen qua mái tóc.

Họ tìm lưỡi của đối phương mà mút ngày càng nhiệt tình.

Đến khi cảm thấy cần chút không khí mới dứt nhau ra.

Hai người nhìn nhau ánh mắt đầy yêu thương.

Khẽ nở nụ cười hoa lệ, nhẹ nhàng.

Thương nâng cằm nàng lên cho ánh mắt của nàng chạm vào ánh mắt của cô.

- Biết rồi, có lẽ là yêu.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương