Lời Hứa Của Ác Quỷ
-
C9: Chap 8
Chap 8
Rời khỏi du thuyền đi cùng Becky đến một nhà nghỉ ven biển, Freen vẫn còn hơi mệt sau chuyến đi chơi và những gì trải qua cùng "bạn gái" trên du thuyền nên đã trở về phòng trước, để lại Becky đi mua một ít đồ ăn cho cả hai mới đi về sau.
"Cô ấy là mệt hay ngượng thế?" - Becky khẽ thì thầm khi nhớ lại dáng vẻ bối rối của Freen khi nãy.
Iren từ lúc nào đã đứng bên cạnh Becky đáp trả: "Tôi nghĩ là cả hai."
Hơi giật mình vì sự xuất hiện không báo trước của Iren, Becky hắng giọng lạnh tanh nói, nhưng phần nhiều cô dị ứng với ánh mắt khinh thường của tiểu yêu tinh đang lườm mình hơn: "Cô đến đây làm gì nữa? Mau về chỗ của cô đi!"
"Ha! Ma thần người giỏi lắm, lúc cần thì gọi tôi đến, không cần nữa thì muốn đuổi người, tôi là tiểu yêu tinh chứ không phải là cún đâu."
"Ta biết rồi nên cô hãy trở về đi! Lần này là ta không phải, trước nay ta cũng đâu có hành xử kỳ quái như vậy." - Becky dùng thần lực của mình hong khô quần áo cho Iren, cô biết thừa tiểu yêu tinh này cố tình để tình trạng nhếch nhác trước mặt để kể tội cô đây mà, chung quy là ma thần cô có lỗi với cô ấy trước.
Nở nụ cười vô tư vỗ nhẹ lên vai Iren khi đã giúp cô trở về dáng vẻ xinh đẹp ban đầu, Becky gật gù: "Giờ thì ổn rồi này, cô trở về chỗ của mình đi!"
Không cam tâm vì bị hắt hủi, Iren giật luôn túi đồ ăn trên tay còn lại của Becky mới chịu bỏ đi: "Xem như là phí tổn thương tinh thần của tôi hôm nay."
"Thật là!" - Becky mím môi nhìn vào khoảng trống trước mặt, Iren dám dùng pháp thuật ở đây sao? Cũng may không có ai nhìn thấy, nhưng như thế cũng bất cẩn quá đi.
.
.
.
"Freen, tôi trở về rồi..." - Vừa mở cửa bước vào phòng, Becky nuốt khan không thể hoàn thành được câu nói khi nhìn thấy Freen chỉ mặc cái váy xanh nhạt hai dây ngắn củn ngồi sấy tóc trên giường, thêm việc tóc ướt thấm vào làm cho chiếc váy ấy gần như trong suốt có thể nhìn thấy được phần nào bên trong.
Freen mỉm cười chào Becky: "Em mua gì về thế?"
Becky cố rời sự chú ý xuống túi đồ ăn trên tay: "Tôi sợ chị đợi lâu nên chỉ mua vài món ăn đơn giản và ít trái cây."
Freen hào hứng đứng dậy đi đến xem xét, vô tình hay cố ý làm cho tầm mắt Becky vừa hay rơi vào khe rãnh bóng loáng còn vương chút nước trên đó, Becky đặt luôn túi đồ lên bàn bước tới tủ lạnh lấy chai nước mát ra uống một ngụm lớn để hạ nhiệt.
"Em khát nước lắm sao?" - Vẫn khuôn mặt ngây ngô nhìn Becky hỏi, Freen lấy đồ ăn bày lên bàn ngồi luôn xuống, vui vẻ ăn thử miếng chả cá: "Ngon thật! Đúng là đang đói ăn gì cũng thấy ngon hết. Em cũng qua đây ăn đi!"
"Chị ăn trước đi! Tôi đi tắm trước đã, phải rồi, tôi nên đi tắm!"
Freen khẽ cười nhìn dáng vẻ lục tục tìm nhanh bộ đồ ngủ của Becky đi vội vào phòng tắm, cô không ngốc đến mức không nhìn ra bộ dạng bối rối của Becky, chỉ là muốn xem xem cô ấy sẽ phản ứng ra sao. Đúng là rất buồn cười.
"Hóa ra Becky lại nhát như vậy, em ấy đúng là chưa có kinh nghiệm yêu đương thật."
Lời nói của Freen không ngờ rằng đều lọt vào đôi tai của Becky, dù ở phòng tắm nhưng nếu tập trung niệm lực, Becky vẫn có thể nghe được lời của Freen từ bên ngoài. Khóe môi nhếch lên nụ cười gian manh, giờ thì cô biết được đây đều là việc Freen muốn trêu đùa và thử phản ứng của mình, vậy Becky không thể làm "bạn gái" phải thất vọng được.
.
.
.
Becky trở ra với chiếc áo choàng tắm màu trắng trên người, bước đến ngồi cùng Freen trên bàn vẫn còn đang ăn: "Chị vẫn chưa ăn xong sao?"
"Chưa, chị đợi em ra ăn cùng, ăn một mình chán lắm." - Đôi mắt hơi híp lại nhìn chiếc áo choàng tắm trên người Becky: "Chị nhớ lúc nãy em có đem bộ đồ ngủ khác vào mà?"
"Bộ đó nóng quá, tôi thấy mặc cái này thoải mái hơn, nhưng nhìn kỹ lại chiếc váy của chị là thoải mái nhất đấy." - Kề sát khuôn mặt đến gần Freen hơn, Becky nở nụ cười không hề né tránh hướng thẳng mắt vào hõm sâu bên dưới của Freen, lần này tình thế hoàn toàn thay đổi, người trở nên lúng túng lại là người khơi màu trò đùa này trước.
Ngượng ngùng đẩy nhẹ vai Becky tạo khoảng cách với cô ấy, Freen cầm xiên thịt nhét luôn vào miệng Becky: "Em mau ăn đi!"
Becky vui vẻ ăn, miệng vẫn không ngừng tiếp tục nói: "Tôi tưởng chị cố tình mặc như vậy cho người yêu xem, sao chưa gì đã đỏ mặt lên rồi?"
Uống một ngụm nước vừa được Becky rót ra ly cho mình, Freen thành thật trả lời: "Vốn dĩ là vậy, nhưng thực tế khác với tưởng tượng của chị quá... chị nghĩ chị nên thay bộ đồ ngủ khác sẽ tốt hơn."
Nắm lấy cánh tay ngăn Freen định bỏ đi, Becky kéo cô ngồi xuống ghế trở lại: "Không sao đâu, nhìn một lúc sẽ quen mắt cả thôi. Chúng ta cũng sắp đi ngủ rồi, không cần phiền phức làm gì."
Uống thêm ngụm nước khác, Freen nhìn lên Becky đang tự nhiên ăn ngon lành tò mò hỏi thêm: "Mà tối nay chúng ta ngủ cùng nhau luôn sao?"
Gật gù xác nhận, lần này Becky nghiêm túc đáp: "Vì sức khỏe của chị có thể chuyển biến không tốt bất cứ lúc nào, từ giờ tôi sẽ ngủ cạnh chị luôn mới an tâm được."
"Ừm!"
"Chị yên tâm đi! Không được sự cho phép của chị tôi sẽ không làm càn đâu." - Nháy mắt nhìn vẻ mặt trầm tư của Freen, Becky cố tình pha trò để cô bớt nghĩ ngợi lung tung.
Mỉm cười véo lên má Becky một cái nhắc nhở: "Em đó, khuôn mặt đáng yêu này không thích hợp nói mấy lời đó đâu. Chúng ta hãy cứ làm một cặp người yêu chân chính bình thường thôi. Bác sĩ nói rằng chị còn có thể sống gần một năm lận, nên trước mắt sức khỏe của chị không tệ nhanh thế đâu."
"Sao chị có thể nói chuyện sống chết một cách thản nhiên như vậy?"
"Chị sớm đã chấp nhận thực tế này rồi, không sao đâu. Hơn nữa bây giờ chị còn có cô người yêu xinh đẹp và tài giỏi như thế bên cạnh, còn gì phải sợ nữa?"
Khẽ cười đút cho Freen xiên thịt, Becky lại bị đôi mắt sâu ưu buồn ấy làm xao động: "Được, vậy chị mau ăn nhanh đi rồi còn nghỉ ngơi sớm. Mai chúng ta sẽ đi chơi tiếp."
Thêm một lần Becky tự nhắc với bản thân không được có tình cảm với cô gái trước mặt, thời gian của con người vốn đã ngắn ngủi, thời gian của Freen còn ngắn hơn rất nhiều, tình yêu đúng là thứ không nên tồn tại với người con gái này.
.
.
.
Nhìn khuôn mặt bình yên đang say giấc của Freen, Becky nằm bên cạnh vẫn không thể chợp mắt được, cuối cùng cô đã đưa ra một quyết định táo bạo, trong thời gian bên cạnh làm người yêu hợp đồng với Freen, Becky sẽ phong ấn trái tim của mình lại, để bản thân được hoàn toàn miễn nhiễm với cô ấy, nhưng việc làm này đồng nghĩa với việc cô sẽ không thể sử dụng pháp lực của mình trong thời gian phong ấn.
"Không sao, một năm sẽ trôi qua nhanh thôi, tới lúc đó sức mạnh sẽ quay về trở lại."
.
.
.
TBC.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook