Lời Của Gió
-
Chương 5-1: Tìm việc làm
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày 27 tháng 7 năm 2020 (có ai biết 27-7 hằng năm nước ta là ngày gì hông ?? )
Trời nắng.
6h30' sáng
Hôm nay là thứ hai, mọi việc lại trở về quỹ đạo của nó. Chúng tôi vẫn đến quán cafe ba con mèo để gặp nhau và trò chuyện. Ai cũng có những câu chuyện sau ngày chủ nhật vui chơi, còn tình trạng việc làm của tôi vẫn vậy_thất nghiệp!
Thế nên hôm nay tôi sẽ đi tìm việc làm, khi tôi nói chuyện này cho mấy 'bà' bạn của tôi thì...
"Hey, mấy bồ! Tớ sẽ đi làm!"
Họ không hẹn mà cùng .... sặc...
Hạnh Hạnh sặc cafe sữa...
... Vi Vi sặc nước suối...
Luyến Luyến sặc ... nước miếng...
Đột nhiên Vi Vi đứng dậy sờ sờ trán tôi rồi lẩm bẩm
"Lạ thật, không có sốt!? Hay là cậu đi đụng phải cái gì rồi?? Ừm cũng có thể lúc sáng đi chưa uống thuốc nên phát bệnh chăng???"
"Không không, tớ thấy là cậu ấy bị chó dại hay con gì tương tự cắn rồi cũng nên!?" Luyến Luyến cũng dành 'lời thoại'
"Không, tớ nghĩ là lí do đụng phải thứ gì đó là cao nhất, bởi vì đầu óc cậu ấy trống rỗng nhưng vẫn bình thường." Hạnh Hạnh nhìn nhìn tôi rồi nói
Cả ba đều làm vẻ mặt nghiêm trọng nhìn tôi
"Thiên Thiên sáng nay có phải cậu ngã lầu không? Nhanh lên mau đi bệnh viện đi bọn tớ không muốn 'người bình thường' nhất trên thế giới này bị gì đâu!!!" Nói rồi cả bọn bay đến nhìn tôi với vẻ mặt 'tớ nói có đúng không?'.
Tôi : "..."
"Xùy xùy tớ hoàn toàn bình thường! Các cậu làm gì thế??" Tôi khó chịu vẫy vẫy tay với họ ý bảo 'xê ra coi, lợi dụng chiếm tiện nghi à???"
"Tiểu thư như cậu mà cũng chịu đi làm nữa hả???" Cả ba kinh ngạc.
"Dù sao sử dụng tiền do ba mẹ chu cấp mãi cũng không phải là cách hay. Với lại ..."
"Nhân tiện tìm bạn trai là một ông sếp giàu sang phải không?" Hạnh Hạnh cười nham hiểm.
"A ~ Là vậy đó haha" Tôi cười khan hai tiếng, chết thật !
Luyến Luyến, Vi Vi and Hạnh Hạnh cười quỷ dị một tiếng.
"Thiên Thiên sắp đi xem mắt đó nha~"
"Ừ, là ông sếp giàu sang đó nha~"
"Phải rồi ta là bạn tốt nên phải giúp đỡ lẫn nhau nhỉ~"
Tôi : "...." Tôi có nói tôi đi xem mắt sao? Rõ ràng là đi tìm việc làm mà???
++++++
8h 45' tại nhà hàng Lâu Lan.
Tôi đến đây để gặp người tư vấn việc làm tại công ty kinh doanh bất động sản Gia Bảo.
Thời gian mà bọn tôi hẹn gặp nhau là 9h, có lẽ là tôi đến hơi sớm. À ... Không... phải nói là quá trễ để bọn 'chó săn nghiệp dư' sắp xếp chỗ quan sát mới đúng.
Mấy đứa này, bạn với chả bè, suốt ngày đi toàn đi tò mò chuyện của người khác không hà... haizzz
Đợi thêm một chút, khi kim đồng hồ sắp chỉ dến vạch 9h thì ngoài cửa có một người đàn ông mặc vét đen đẩy cửa bước vào,.....
Ngày 27 tháng 7 năm 2020 (có ai biết 27-7 hằng năm nước ta là ngày gì hông ?? )
Trời nắng.
6h30' sáng
Hôm nay là thứ hai, mọi việc lại trở về quỹ đạo của nó. Chúng tôi vẫn đến quán cafe ba con mèo để gặp nhau và trò chuyện. Ai cũng có những câu chuyện sau ngày chủ nhật vui chơi, còn tình trạng việc làm của tôi vẫn vậy_thất nghiệp!
Thế nên hôm nay tôi sẽ đi tìm việc làm, khi tôi nói chuyện này cho mấy 'bà' bạn của tôi thì...
"Hey, mấy bồ! Tớ sẽ đi làm!"
Họ không hẹn mà cùng .... sặc...
Hạnh Hạnh sặc cafe sữa...
... Vi Vi sặc nước suối...
Luyến Luyến sặc ... nước miếng...
Đột nhiên Vi Vi đứng dậy sờ sờ trán tôi rồi lẩm bẩm
"Lạ thật, không có sốt!? Hay là cậu đi đụng phải cái gì rồi?? Ừm cũng có thể lúc sáng đi chưa uống thuốc nên phát bệnh chăng???"
"Không không, tớ thấy là cậu ấy bị chó dại hay con gì tương tự cắn rồi cũng nên!?" Luyến Luyến cũng dành 'lời thoại'
"Không, tớ nghĩ là lí do đụng phải thứ gì đó là cao nhất, bởi vì đầu óc cậu ấy trống rỗng nhưng vẫn bình thường." Hạnh Hạnh nhìn nhìn tôi rồi nói
Cả ba đều làm vẻ mặt nghiêm trọng nhìn tôi
"Thiên Thiên sáng nay có phải cậu ngã lầu không? Nhanh lên mau đi bệnh viện đi bọn tớ không muốn 'người bình thường' nhất trên thế giới này bị gì đâu!!!" Nói rồi cả bọn bay đến nhìn tôi với vẻ mặt 'tớ nói có đúng không?'.
Tôi : "..."
"Xùy xùy tớ hoàn toàn bình thường! Các cậu làm gì thế??" Tôi khó chịu vẫy vẫy tay với họ ý bảo 'xê ra coi, lợi dụng chiếm tiện nghi à???"
"Tiểu thư như cậu mà cũng chịu đi làm nữa hả???" Cả ba kinh ngạc.
"Dù sao sử dụng tiền do ba mẹ chu cấp mãi cũng không phải là cách hay. Với lại ..."
"Nhân tiện tìm bạn trai là một ông sếp giàu sang phải không?" Hạnh Hạnh cười nham hiểm.
"A ~ Là vậy đó haha" Tôi cười khan hai tiếng, chết thật !
Luyến Luyến, Vi Vi and Hạnh Hạnh cười quỷ dị một tiếng.
"Thiên Thiên sắp đi xem mắt đó nha~"
"Ừ, là ông sếp giàu sang đó nha~"
"Phải rồi ta là bạn tốt nên phải giúp đỡ lẫn nhau nhỉ~"
Tôi : "...." Tôi có nói tôi đi xem mắt sao? Rõ ràng là đi tìm việc làm mà???
++++++
8h 45' tại nhà hàng Lâu Lan.
Tôi đến đây để gặp người tư vấn việc làm tại công ty kinh doanh bất động sản Gia Bảo.
Thời gian mà bọn tôi hẹn gặp nhau là 9h, có lẽ là tôi đến hơi sớm. À ... Không... phải nói là quá trễ để bọn 'chó săn nghiệp dư' sắp xếp chỗ quan sát mới đúng.
Mấy đứa này, bạn với chả bè, suốt ngày đi toàn đi tò mò chuyện của người khác không hà... haizzz
Đợi thêm một chút, khi kim đồng hồ sắp chỉ dến vạch 9h thì ngoài cửa có một người đàn ông mặc vét đen đẩy cửa bước vào,.....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook