LINH VŨ THIÊN HẠ
Chapter 82: Vạn Niên Xích Đồng

Đối với hiện tượng này, Lục Thiếu Du hiện tại cũng không cách nào nghĩ thông suốt, từ ngọc giản trong Chu Tước Quyết hắn biết được, Tứ Thần Quyết không phải là vũ kỹ bình thường, tự nhiên là không thể dùng lẽ thường để suy đoán. 

Mà Tứ Thần Quyết tổng cộng có bốn quyết, mình bây giờ chỉ mới có một quyết là Chu Tước Quyết mà thôi, ba quyết còn lại tung tích không rõ, không biết về sau có cơ hội đạt được hay không, nếu đạt được ba quyết khác, vậy phát to rồi, hội tụ Tứ Thần Quyết sẽ biến thành vũ kỹ khủng bố, uy lực nhất định là càng cường hãn hơn rất nhiều a. 

- Đi thu hồi kim tệ mình thắng mới được. 

Nhìn qua ánh sáng ngoài cửa sổ, Lục Thiếu Du cũng không có quên một ngàn năm trăm kim tệ cược Độc Cô Băng Lan thắng, bản thân mình thắng một vạn năm nghìn kim tệ, đây cũng không phải là con số nhỏ. 

Thu thập một phen, Lục Thiếu Du nói với mẫu thân một tiếng, mang theo Lục Tiểu Bạch rời khỏi Lục gia, một đường đi tới chỗ đặt cược. 

Sau khi đi vào chỗ này một lát, Lục Thiếu Du mỉm cười rời đi, trong ngọc tinh tạp của mình đã xuất hiện một vạn sáu ngàn năm trăm kim tệ, tại trấn Thanh Vân này, một vạn sáu ngàn năm trăm kim tệ đủ trở thành tiểu phú ông rồi. 

- Công tử, vì sao ngươi không nói sớm với ta biết, sớm biết như vậy ta cũng theo ngươi đặt Độc Cô tiểu thư. 

Trên đường cái, Lục Tiểu Bạch vẻ mặt nhăn nhó nói, bọn họ gom góp ba trăm kim tệ, cuối cùng trừ đi tiền vốn chỉ thắng được hai mươi kim tệ mà thôi, nếu sớm biết như vậy đặt vào Độc Cô tiểu thư, như vậy có thể thắng ba ngàn kim tệ, đây chính là con số lớn nha. 

- Ai bảo ngươi không hỏi ta trước, đáng đời. 

Lục Thiếu Du nói nhỏ. 

- Vẫn là công tử đồ gà mờ, có dự kiến trước, biết rõ Độc Cô tiểu thư sẽ thắng được. 

Lục Tiểu Bạch nói ra. 

- Ngươi mới là đồ gà mờ. 

Lục Thiếu Du trừng Lục Tiểu Bạc. 

- Ta nào có đồ gà mờ như công tử. 

Lục Tiểu Bạch nói. 

Lục Thiếu Du rất bất đắc dĩ, lập tức cũng mặc kệ Lục Tiểu Bạch, sau một lát, nói: 

- Thực lực ngươi hiện tại tu luyện như thế nào rồi? 

- Ăn hai viên Quán Đính Đan vào, hiện tại mới là Vũ Đồ tam trọng, tự nhiên không cách nào so sánh với công tử. 

Lục Tiểu Bạch nghiêm mặt nói ra, trên việc tu luyện hắn chưa từng lười biếng bao giờ. 

Lục Thiếu Du sững sờ, chính mình lúc trước ăn vào hai viên Quán Đính Đan thì đột phá tới Vũ Đồ tứ trọng, Lục Tiểu Bạch mới đột phá tam trọng, xem ra có quan hệ tới mình tu luyện Âm Dương Linh Vũ Quyết. 

- Ngươi hảo hảo tu luyện đi, chớ có lười biếng. 

Lục Thiếu Du nói ra. 

- Vâng, công tử. 

Lục Tiểu Bạch nói ra, hắn mỗi lúc trời tối đều tu luyện, nào dám lười biếng. 

Hai người một đường trở lại Lục gia, Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào cửa trước Lục gia, nói: 

- Ngươi đi về trước đi, ta đi thăm Nam thúc, một hồi trở về, đừng nói cho người khác biết. 

- Vâng, công tử. 

Lục Tiểu Bạch đáp, lập tức đi vào đại môn, thân là tiểu tổng quản Lục gia hiện tại, địa vị tự nhiên là không hề như trước, cũng có thể tiến vào cửa chính Lục gia. 

Lục Thiếu Du lại đi ra cửa sau Lục gia, bản thân mình tu luyện Chu Tước Quyết còn không có nói cho Nam thúc biết, chính mình lập tức đi Vân Dương Tông, còn không biết Nam thúc bảo mình đi Vân Dương Tông tìm bảo vật gì. 

Sau khi đi vào cửa sau Lục gia, Lục Thiếu Du không có nhìn thấy Nam thúc, lập tức suy đoán Nam thúc khả năng đang ở trong sân nhỏ của mình, hắn đi tới gian phòng của Nam thúc. 

Nam thúc sống ở Lục gia đã lâu lắm rồi, vừa vặn tới gần cửa sau thì có một viện nhỏ, đây là nơi một mình Nam thúc ở, trong sân nhỏ này, trong trí nhớ Lục Thiếu Du còn bé, hắn đã tới đây vài lần. 

Đi vào trong tiểu viện, tiểu viện này hơi cũ nát, nhưng lại rất sạch sẽ, bên trong còn có không ít bồn hoa, Lục Thiếu Du trực tiếp đi vào bên trong phòng, nhìn trộm chung quanh, dường như Nam thúc không ở đây. 

- Ngươi cho rằng chút thực lực của ngươi là có thể nhìn trộm ta sao, múa rìu qua mắt thợ. 

Một giọng nói vang lên, lập tức một đạo thân ảnh vô thanh vô tức xuất hiện sau lưng Lục Thiếu Du. 

- Nam thúc, lúc nào trở nên xuất quỷ nhập thần như thế. 

Lục Thiếu Du quay đầu lại mỉm cười, người tới là Nam thúc. 

Lão bộc Nam thúc vẫn bộ dáng tuổi già sức yếu, thủ ấn trong tay ngưng kết, một bình chướng vô hình bao phủ gian phòng, lúc này mới biến đổi khí tức quanh người, hào quang đục ngầu trong mắt biến thành thanh tịnh, nói: 

- Ngươi tới tìm ta làm gì, vũ kỹ ngươi thi triển ngày hôm qua là thế nào? 

Lục Thiếu Du nói: 

- Nam thúc, con đang muốn nói chuyện này với thúc. 

Sau đó Lục Thiếu Du nói trong lúc vô tình mở được Tứ Thần Quyết ra, cuối cùng rót linh khí phụ trợ tu thành Chu Tước Quyết, mọi chuyện nói cẩn thận một lần. 

- Tứ Thần Quyết... 

Lão bộc Nam thúc cẩn thận suy nghĩ một chút, dường như cũng không rõ lai lịch của Tứ Thần Quyết. 

- Tứ Thần Quyết này đúng là bất phàm, tiểu tử ngươi vận khí tốt, không ngờ lại mở ra được, nếu có thể tìm được ba quyết khác mới xem như chính thức bất phàm, về sau phải xem vận khí của ngươi rồi, Chu Tước Quyết ta cũng thấy qua, cấp độ có lẽ là Hoàng cấp cao cấp, thậm chí là tiếp cận Huyền cấp, đối với ngươi bây giờ mà nói, thi triển ra rất là gánh nặng, thi triển một lần mà không đánh chết đối thủ, chính mình sẽ mất mạng, về sau nên dùng làm át chủ bài, tận lực đừng thi triển. 

Lão bộc Nam thúc nói ra. 

- Nam thúc, con sắp đi Vân Dương Tông, trong Vân Dương Tông có bảo vật gì chờ con lấy thế? 

Lục Thiếu Du hỏi. 

- Vân Dương Tông thực lực không tệ, mà trong Vân Dương Tông có một khối Vạn Niên Xích Đồng, chính là trấn tông chi bảo của Vân Dương Tông, nếu ngươi đạt được tuyệt đối có thể luyện chế thành một thanh thần binh, ngươi nghĩ biện pháp đạt được Vạn Niên Xích Đồng này đi. 

Nam thúc nói nhỏ. 

- Trấn tông chi bảo của Vân Dương Tông, con làm sao đạt được, Nam thúc, thúc nói đùa rồi. 

Lục Thiếu Du tự hiểu lấy mình, trấn tông chi bảo của người ta, sao mình có thể đạt được. 

- Buồn cười, nếu tùy tiện có thể có được, vậy còn là trấn tông chi bảo của Vân Dương Tông sao? Chính ngươi nghĩ biện pháp đi, Vạn Niên Xích Đồng, linh giả trong Vân Dương Tông căn bản không có biện pháp luyện hóa, người có thể luyện hóa Vạn Niên Xích Đồng, thêm ta vào cũng không có mấy người, năm đó lão quái trong Vân Dương Tông cầu ta mấy lần, nhưng mà lão quái quá keo kiệt, ta không đáp ứng. 

Nam thúc nói. 

- Nam thúc, chuyện này thật khó khăn, với lại con là đệ tử vừa nhập môn, sợ là muốn biết tung tích Vạn Niên Xích Đồng cũng khó. 

Lục Thiếu Du nói ra. 

- Đây là chuyện của ngươi, không phải chuyện của ta, còn nữa, trong Vân Dương Tông có một môn thân pháp vũ kỹ gọi là Phù Quang Lược Ảnh, cũng không tệ lắm, hẳn là vũ kỹ Huyền cấp, ngươi không có vũ kỹ thân pháp, vậy tu luyện nó đi, mặt khác, ngươi tự xem mà làm cho tốt. 

Nam thúc nói nhỏ.

Trang 2 / 2

Lục Thiếu Du lập tức tái mặt, Nam thúc quả thực coi Vân Dương Tông người ta như ba mẫu đất nhà mình, tùy tiện lấy là được. 

- Nam thúc, con sẽ tận lực a. 

Lục Thiếu Du bất đắc dĩ nói ra. 

- Không có tiền đồ, cái gì gọi là tận lực, quản ngươi ăn cướp trộm cắp cũng tốt, là nhất định phải đạt được, ngươi đến Vân Dương Tông nên tôi luyện bản thân một phen, không có việc gì nữa thì đi đi. 

Nam thúc hạ lệnh đuổi khách. 

Lục Thiếu Du bất đắc dĩ, cáo lui rời khỏi tiểu viện về phòng của mình. 

Sau khi trở về đình viện cũng không có việc gì, Lục Thiếu Du đến gian phòng tiếp tục điều tức, thương thế trên người còn chưa khỏi hẳn, chuyện này cũng không ổn. 

Lại ăn một viên Quy Chân Đan, Lục Thiếu Du chậm rãi điều tức, quanh người có hào quang sáng ngời bao phủ. 

Lúc này ở trong Lục gia, mỗi người đều cao hứng không thôi, Lục gia lần này có hai người thành công tiến vào Vân Dương Tông, đặc biệt là Lục Thiếu Du biểu hiện trong đọ sức ngày đó, danh tiếng đại thịnh, Lục gia cũng nở mày nở mặt, các trưởng lão Lục gia mấy ngày qua tâm tình thật tốt. 

Các đại gia tộc trong trấn Thanh Vân kỳ thật cũng biết, ai muốn lớn mạnh thì cũng chỉ có dựa vào Vân Dương Tông, nếu không thì không có khả năng, mà thế lực và địa vị của Vân Dương Tông cũng không thèm nhúng tay vào chuyện trấn Thanh Vân, cho nên đệ tử trong tộc nhà ai tiến vào Vân Dương Tông nhiều, thế lực trong Vân Dương Tông càng lớn, dĩ nhiên là có thể ảnh hưởng tới cách cục các đại gia tộc trên trấn Thanh Vân. 

Mà ở trong đó, nếu có thể trở thành đệ tử thân truyền Vân Dương Tông, địa vị chính là nước lên thuyền lên, càng có thể ảnh hưởng cách cục trên trấn Thanh Vân, cơ hồ tất cả người trong đại gia tộc đều hy vọng có người trong tộc mình trở thanh đệ tử thân truyền Vân Dương Tông. 

Lần này Tần gia xuất hiện một linh giả, trực tiếp liền trở thành đệ tử thân truyền Vân Dương Tông, chuyện này làm các gia tộc khác hâm mộ và lo lắng, mà bây giờ Lục gia xuất hiện vũ giả tam hệ, thiên phú đỉnh cấp, Lục gia cũng tính là có một người, muốn trở thành đệ tử thân truyền Vân Dương Tông hẳn không phải chuyện khó khăn, sau này sẽ mang chỗ tốt to lớn tới cho Lục gia. 

La Lan thị bây giờ ở Lục gia, địa vị tăng cao hơn trước, một ít trưởng lão Lục gia nhìn thấy cũng dừng lại chào hỏi, chuyện này lúc trước chưa từng có bao giờ. 

Sáng sớm hôm sau, Lục Thiếu Du đình chỉ điều tức, thương thế trên người đã khỏi hẳn rồi, hai viên Quy Chân Đan tăng thêm Âm Dương Thể, thương thế của hắn khôi phục cực kỳ nhanh chóng. 

Vừa ra khỏi cửa phòng, Lục Thiếu Du đã ngửi được hương thơm từ xa truyền tới, khí tức Lục Vô Song xuất hiện trong đình viện. 

- Thiếu Du, thương thế của đệ thế nào rồi? 

Lục Vô Song nhìn Lục Thiếu Du hỏi. 

- Thương thế khỏi hẳn rồi. 

Lục Thiếu Du cười nhạt một tiếng, ánh mắt nhìn qua Lục Vô Song nói. 

- Không thể nào, thương thế của đệ cũng không nhẹ, thật khỏi đã hẳn sao? 

Lục Vô Song nghi hoặc nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, cảm giác khí tức trên người Lục Thiếu Du, xác định thương thế đã khỏi hẳn, lúc này mới kinh ngạc nói: 

- Đệ đúng là quái thai, bị thương nặng như vậy mà khỏi nhanh thật. 

- Vô Song tỷ, tỷ tới có việc gì thế? 

Lục Thiếu Du mỉm cười hỏi. 

- Thiếu chút nữa quên nói với đệ, Bạch Mi trưởng lão cùng mấy vị chấp sự đến Lục gia, bảo đệ đi một chuyến, chúng ta khả năng sắp xuất phát đi Vân Dương Tông. 

Lục Vô Song nói ra. 

- Bạch Mi trưởng lão. 

Lục Thiếu Du nghi hoặc, Bạch Mi trưởng lão vì sao tới Lục gia, thời điểm trên quảng trường ngày đó, Lục Thiếu Du nhìn thấy thực lực Bạch Mi trưởng lão, đúng là rất mạnh, về phần là cấp độ gì thì Lục Thiếu Du lại nhìn không ra. 

Lục Thiếu Du theo sau Lục Vô Song đến đại sảnh Lục gia, lúc này trong đại sảnh Lục gia đã có mấy trưởng lão Lục gia, còn có Lục Đông, Lục Nam, Lục Tây, Triệu Tuệ, Lục Thiếu Hổ đã ở đây. 

Trên vị trí thủ tịch, Bạch Mi trưởng lão cùng ba nam một nữ chấp sự Vân Dương Tông đang ngồi, người hầu Lục gia mang hoa quả tươi, trà nóng và điểm tâm lên. 

Nhìn thấy Lục Thiếu Du đã đến, Bạch Mi trưởng lão đang nói gì đó với Lục Đông, ánh mắt cũng nhìn qua Lục Thiếu Du. 

- Bái kiến Bạch Mi trưởng lão. 

Lục Thiếu Du đi vào trong đại sảnh Lục gia hành lễ, đi ngang qua bên người đám người Triệu Tuệ cùng Lục Nam, Lục Thiếu Du trực tiếp lựa chọn bỏ qua. 

- Không cần đa lễ. 

Bạch Mi trưởng lão nói nhỏ, cảm giác khí tức trên người Lục Thiếu Du, trong ánh mắt không tránh được vẻ kinh ngạc, khôi phục cũng quá nhanh, Vương Quang Vương gia hiện tại còn đang nằm trên giường đấy. 

- Thương thế khôi phục quá nhanh ah, xem ra thể chất rèn luyện không tệ. 

Bạch Mi trưởng lão nói ra. 

Lục Thiếu Du mỉm cười không nói gì, bản thân mình được Nam thúc huấn luyện một tháng, cũng ngâm Tẩy Tủy Đan do Nam thúc luyện chế, thể chất tự nhiên cũng hơn xa người cùng thế hệ. 

- Thiếu Du, Bạch Mi trưởng lão nói, ngày mai các ngươi lên đường đi Vân Dương Tông. 

Lục Đông nói ra. 

- Ngày mốt sẽ lên đường. 

Lục Thiếu Du lại không ngờ phải nhanh thế đi tới Vân Dương Tông, lập tức nghĩ cũng không sao cả, mình bây giờ cũng chẳng có chuyện gì phải làm cả. 

- Như thế nào, còn có chuyện gì chưa xử lý xong sao? 

Bạch Mi trưởng lão hỏi. 

- Không có, chỉ không nghĩ tới nhanh như vậy mà thôi. 

Lục Thiếu Du nói ra. 

- Vậy là tốt rồi, lần này trên trấn Thanh Vân có năm người thiên phú không tầm thường, đặc biệt là Tần Thiên Hạo Tần gia và ngươi, một là linh giả, một là vũ giả tam hệ, ta muốn sớm mang các ngươi trở về tông, mà từ từ đây tới Vân Dương Tông, yêu thú phi hành cần thời gian nửa tháng. 

Bạch Mi trưởng lão nói ra. 

- Bạch Mi trưởng lão, xin hỏi tại Vân Dương Tông có thể tùy thời trở về không? 

Lục Thiếu Du hỏi. 

- Thế nào, ngươi nhớ nhà sao. 

Bạch Mi trưởng lão mỉm cười nói ra: 

- Tiến vào Vân Dương Tông, bất kể là đệ tử thân truyền hay là đệ tử bình thường, ba năm có bốn tháng trở về nhà, thời gian khác chỉ có thể ở bên trong Vân Dương Tông. 

Ngừng một chút, Bạch Mi trưởng lão tiếp tục nói: 

- Nếu giữa đường muốn trở về, cũng có biện pháp, đệ tử bình thường phải có tu vị Vũ Phách, đệ tử thân truyền cần tới Vũ Tướng thì tùy thời rời khỏi Vân Dương Tông, nhưng mà những đệ tử mới nhập môn các ngươi thì không cần nghĩ. 

- Thì ra là như thế. 

Lục Thiếu Du sững sờ, nhưng mà chuyện cũng không có gì, ba năm thì ba năm a. 

- Thiếu Du, ngươi yên tâm đi, mẫu thân ngươi tại Lục gia sẽ không có việc gì, điểm này ngươi có thể tin tưởng đại bá. 

Lục Đông nói ra, dường như hiểu nội tâm Lục Thiếu Du lo lắng cái gì. 

- Ta đi trước một bước, vốn cho rằng có thể gặp được Lục Trung, ai biết hắn lại bế quan mất rồi. 

Bạch Mi trưởng lão nói nhỏ. 

Tiễn bước Bạch Mi trưởng lão, Lục Thiếu Du trực tiếp quay lại trong đình viện của mình, hai ngày nữa phải khởi hành đi Vân Dương Tông, mình phải từ biệt mẫu thân, đến Vân Dương Tông sẽ có ba năm không gặp mẫu thân, mẫu thân nàng nhất định sẽ nhớ mình.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương