LINH VŨ THIÊN HẠ
Chapter 77: Tinh Hỏa Liệu Nguyên Đao

Dương Diệu đắc thế không buông tha người, thân thể mềm mại lui ra phía sau, mũi kiếm cắm vào bệ đá, dùng bệ đá ổn định thân thể, điểm chân nhẹ vào mặt đất, thân ảnh lao thẳng tới phía trước, thân thể lăng không bay lên, chợt hai chân chỉ lên trời đạp một cái, thân hình như diều hâu săn mồi, giống như thiểm điện đánh vào đầu La Kim, trường kiếm trong tay đánh ra mấy bóng kiếm, nhiệt độ chung quanh tăng lên nhanh chóng. 

- Dương tộc trưởng, nữ nhi của ngươi thật bất phàm, thiên phú rất mạnh, vận dụng vũ kỹ cũng xuất thần nhập hóa, khống chế tự nhiên, điểm này không phải kẻ thiên phú kém có thể làm được. 

Nhìn thấy hai người trên bệ đá, Bạch Mi trưởng lão Vân Dương Tông tán thưởng, có đôi khi năng lực phản ứng chiến đấu cũng trọng yếu như thiên phú tu luyện, bất luận cường giả gì tuyệt đối không phải dựa vào thiên phú tu luyện mà thành công, chỉ có trải qua vô số lần kịch chiến mới có thể chính thức tôi luyện ra một cường giả. 

- Về sau cần phải dựa vào Bạch Mi trưởng lão tài bồi. 

Dương Hướng Phong mỉm cười nói ra, đối với biểu hiện của nữ nhi mình hắn rất hài lòng. 

- Đó là tự nhiên, nàng có thiên phú như thế, tăng thêm biểu hiện vừa rồi, ở trong Vân Dương Tông muốn bộc lộ tài năng cũng không khó, đến lúc đó muốn trở thành đệ tử thân truyền cơ hội rất lớn. 

Bạch Mi trưởng lão cười nói, vũ giả song hệ nếu không có gì bất ngờ xảy ra, muốn trở thành đệ tử thân truyền Vân Dương Tông là chuyện ván đã đóng thuyền. 

Lục Thiếu Du lúc này cũng quan sát chiến đấu trên bệ đá, mà trong đầu vẫn đang nghĩ tới, chính mình làm như thế nào đối phó Vương Quang, thực lực kém quá lớn, xem ra chỉ giống như đấu với Chu Hải Minh, tìm cơ hội thừa dịp bất ngờ ra tay một kích. 

Chiến đấu trên bệ đá kịch liệt, hai đạo thân ảnh giao thủ không ngừng, chậm rãi La Kim đã tới biên giới bệ đá. 

- Tinh Hỏa Liệu Nguyên đao. 

La Kim hét lớn một tiếng, chân khí nóng bỏng quanh người tuôn ra, đột nhiên chân khí lượn lờ quanh thân, hỏa diễm thần dị hiện ra ngoài, đao mang phóng đại, loan đao trước người không ngừng xoay tròn, hình thành hỏa cầu, không khí chung quanh bị đốt cháy kêu xèo xèo. 

Hỏa cầu này nhanh chóng rời tay đánh thẳng về phía Dương Diệu, vẻ mặt La Kim lúc này đã tái nhợt, Tinh Hỏa Liệu Nguyên đao uy lực cực lớn, nhưng mà cũng tiêu hao chân khí bản thân to lớn, không đến cuối cùng hắn không thi triển ra. 

- Hỏa Ảnh kiếm. 

Dương Diệu quát một tiếng, La Kim sử dụng Tinh Hỏa Liệu Nguyên đao, nàng cũng không dám khinh thường, chân khi tuôn ra, khí tức nóng bỏng nhanh chóng bao phủ bệ đá, trường kiếm trong tay trong nháy mắt kéo lê mấy đường kiếm quang, kiếm quang bao phủ không gian, lập tức xoắn nát hỏa cầu kia. 

Ngay tại lúc đó thần sắc Dương Diệu trầm xuống, chân khí màu xanh da trời trên tay trái khuếch tán ra, cuối cùng quang cầu màu xanh da trời ngưng tụ lại, quang cầu không ngừng bành trướng, dường như nó đang trong giai đoạn chuẩn bị, không ngưng chung quanh sinh ra áp lực to lớn. 

XIU....XIU.... 

Bóng kiếm giao thoa với hỏa cầu, ánh lửa ứa ra, hỏa cầu và bóng kiếm rơi lả tả trên bệ đá, giống như có pháo hoa rực rỡ trên bệ đá. 

Không gian trên bệ đá bị áp súc nổ tung, khí kình khuếch tán ra các nơi, hai đạo thân ảnh xuất hiện. 

- Đi xuống cho ta. 

Thân ảnh Dương Diệu đang rút lui, cũng vào lúc này trong tay trái, quang cầu màu xanh da trời đã to mấy mét, lập tức vung tay đánh thẳng vào La Kim. 

Phanh! 

Quang cầu màu xanh da trời lướt nhanh tới trước, nhưng nó lại nổ tung giữa không trung, hóa thành một cột nước lớn đánh vào thân thể La Kim đang lảo đảo thối lui ra phía sau, lực lượng to lớn ập tới. 

La Kim gặp trọng kích, thân hình đột nhiên bị đánh bay, khóe miệng có một tia máu tươi chảy ra, ngã xuống biên giới của bệ đá. 

Phanh! 

La Kim ngã xuống dưới đài, thực lực kém một trọng, cộng thêm Dương Diệu lại là vũ giả song hệ, hắn khó có thể chống lại, giao thủ mười mấy hiệp đã thua thảm hại. 

- Trận thứ ba, Dương Diệu thắng. 

Chấp sự Vân Dương Tông nói. 

Dương Diệu thắng, trận chiến thứ ba tranh danh ngạch tiến vào Vân Dương Tông đã chấm dứt, lúc này có không ít nam thanh niên thét to, xem ra người ái mộ Dương Diệu không ít. 

- Nếu ngươi đánh bại Vương Quang tiến vào Vân Dương Tông, chúng ta còn có cơ hội đọ sức một phen. 

Dương Diệu nhảy xuống bệ đá, đến bên cạnh Lục Thiếu Du nói ra. 

- Vương Quang, Lục Thiếu Du, trận thứ tư các ngươi tiến lên đi. 

Chấp sự Vân Dương Tông nhìn qua hai người Vương Quang cùng Lục Thiếu Du nói, trong ánh mắt đầy phức tạp lại nhìn qua Lục Thiếu Du, thầm nghĩ Lục Thiếu Du vận khí đúng là không tốt, lại gặp phải Vương Quang, chênh lệch quá lớn, cho dù là vũ giả tam hệ cũng không cách nào chống lại. 

- Tiểu tử, cho ta xem vũ giả tam hệ có cái gì bất phàm. 

Vương Quang mỉm cười, lập tức nhảy lên trên bệ đá, đối phó Lục Thiếu Du Vũ Sĩ tam trọng, hắn căn bản không có quan tâm nhiều, hắn rất rõ ràng Vũ Sĩ tam trọng và Vũ Sĩ cửu trọng khác nhau ra sao, đây không phải là chênh lệch cấp độ bình thường. 

Thần sắc Lục Thiếu Du thu liễm lại, chân khí quanh người run run, thân hình thong thả tiến lên bệ đá, hắn hành sự tùy theo hoàn cảnh. 

Nhìn thấy hai người đứng trên bệ đá, đám người Triệu Tuệ, Lục Thiếu Hổ, Chu Hải Minh cười lạnh, ở giữa sân người, tất cả mọi người không xem trọng Lục Thiếu Du, nhưng phàm là người am hiểu vũ giả cũng biết Vũ Sĩ tam trọng cùng Vũ Sĩ cửu trọng khác nhau ra sao. 

Trên khán đài, nha hoàn Thúy Ngọc lúc này nhìn chằm chằm vào bệ đá, trong ánh mắt bắn ra tinh quang lóe lên một cái sau đó thu liễm lại. 

- Tiểu tử, ra tay đi, cho ta xem cái gì gọi là vũ giả tam hệ. 

Vương Quang khẽ cười một tiếng nói. 

- Thật sao, hay là ngươi ra tay trước đi. 

Lục Thiếu Du buông lỏng tâm tình, cười nhạt một tiếng nói ra, bản thân mình cần giữ thực lực, xuất thủ trước sẽ làm trái kế hoạch của mình. 

- Tiểu tử liều lĩnh. 

Vương Quang cười lạnh một tiếng, thủ ấn trong tay biến hóa, chân khí màu vàng đất tạo thành vòng bảo vệ quanh người, thân hình lướt tới như thiểm điện đánh thẳng vào Lục Thiếu Du. 

Lục Thiếu Du nhanh chóng lùi lại, đến thời điểm này mình cũng không thể khẩn trương được, dưới tình huống thực lực kém nhau quá xa, nếu mình chỉ cần có sai lầm nhỏ chính là chấm dứt. 

Thân hình Vương Quang lướt tới, thân thể biểu hiện ra một tầng chân khí màu vàng đất bao phủ quanh thân, hai tay biến hóa, hai quyền nắm chặt, khớp xương vang lên răng rắc, mang theo tiếng xé gió bén nhọn, hai quyền còn mang theo khí kình cường hãn, tay trái đánh thẳng vào Lục Thiếu Du. 

Lục Thiếu Du cũng không dám ngạnh kháng, thân hình lập tức lùi lại lần nữa, chỉ có chờ tới khi đối phương tiêu hao quá nhiều thì mình mới có cơ hội. 

- Muốn chạy, tốc độ của ngươi hình như không đủ. 

Vương Quang khẽ quát một tiếng, hai chân điểm xuống đất, xoay người bay lên, chân khí run run, thân hình mượn lực đả lực, hai đấm giao thoa, lập tức đánh thẳng vào Lục Thiếu Du. 

- Nhanh thật! 

Thần sắc Lục Thiếu Du trầm xuống, tốc độ của đối phương vượt qua dự kiến của hắn, mình bây giờ đã không cách nào rút lui được nữa.

Trang 2 / 2

Hắn cắn răn, không còn phương pháp, Lục Thiếu Du vận chuyển chân khí, thủ ấn trong tay nhanh chóng biến đổi, không khí quanh người nóng lên, chân khí hỏa thuộc tính tỏa ra ngoài. 

Nhìn qua khí kình hung mãnh đánh thẳng vào Vương Quang, hai đấm Lục Thiếu Du ngưng tụ, bỗng nhiên mở ra, quát khẽ: 

- Nộ Diễm Quyền! 

Khi Lục Thiếu Du quát lên, khí tức nóng bỏng mang theo khí kình hung hãn đột nhiên bắn ra từ trong nắm đấm, nện mạnh vào hai quyền của Vương Quang. 

Bành! Bành! 

Hai tiếng nổ vang xuất hiện, khí kình cường hãn khuếch tán, ánh lửa tứ tán, Lục Thiếu Du lập tức cảm giác trên hai nắm đấm của mình có một lực lượng khổng lồ trút xuống, đau đớn kịch liệt từ hai tay sinh ra, thân hình không tự chủ được rút lui, chân khí trong cơ thể cuồn cuộn sôi trào. 

Thân hình lảo đảo rút lui hơn mười bước, hai chân Lục Thiếu Du vẫn bám chặt vào mặt đất mới đứng vững thân hình, cưỡng ép ngăn cản chân khí trong cơ thể, thực lực đối phương còn mạnh hơn mình quá nhiều. 

- Không tệ, có thể tiếp được tám phần lực lượng của ta, nhưng mà chỉ như thế là chưa đủ. 

Vương Quang nói, hắn vừa rồi chỉ thi triển tám phần lực lượng mà thôi. 

- Mới tám phần lực đã mạnh mẽ và hung hãn thế rồi. 

Trong nội tâm Lục Thiếu Du thầm kêu khổ, Vương Quang quá khó đối phó. 

- Lại đến. 

Vương Quang vừa mới nói xong, bàn chân hắn đạp mạnh vào mặt đất, tốc độ lần này trở nên mau lẹ hơn, tốc độ cuồng mãnh, không gian trước mặt như bị hắn xé rách, lao tới như mãnh hổ. 

Cảm nhận được thực lực của đối phương, thân thể Lục Thiếu Du hơi nghiêng, nắm đấm to lớn của Vương Quang mang theo khí kình hung mãnh lao tới. 

- Hừ, ta nói tốc độ của ngươi không đủ. 

Đúng lúc này, giọng của Vương Quang vang lên bên tai Lục Thiếu Du, một quyền này đánh xuống, không thể nghi ngờ là nhắm vào bụng dưới của Lục Thiếu Du. 

Lục Thiếu Du kinh hãi, thực lực không bằng đối thủ, tốc độ cũng không đủ, thân hình cố gắng lại lùi nhanh hơn, thủ ấn trong tay biến hóa, áo giáp màu vàng đất xuất hiện. 

- Thanh Linh Khải Giáp. 

Một hào quang màu vàng đất sinh ra, Lục Thiếu Du không thể không sớm bố trí Thanh Linh Khải Giáp, áo giáp đầy lân phiến màu vàng nhạt xuất hiện, lộ ra vẻ huyền ảo. 

Thần sắc Vương Quang kinh ngạc, nhưng tốc độ công kích không có chậm lại, thân hình Lục Thiếu Du lùi lại thật nhanh, mũi chân của mình điểm nhẹ xuống mặt đất, thân hình lóe lên như quỷ mị, nắm đấm ẩn chứa khí kình cường hãn kéo lê một đường vòng cung nện thẳng vào ngực Lục Thiếu Du. 

- Khai Sơn Chưởng. 

Cũng vào lúc này, Lục Thiếu Du quát một tiếng, vũ kỹ Tinh cấp Khai Sơn Chưởng xuất hiện, khí kình tăng vọt đụng vào một quyền của Vương Quang. 

Phanh! 

Tiếng nổ vang vọng, mắt thường có thể thấy được, trong không gian có khí lãng khuếch tán ra ngoài, trên bệ đá, thân hình Lục Thiếu Du lảo đảo rút lui hơn mười bước, sắc mặt đã trở nên tái nhợt, chân khí trong cơ thể cuồn cuộn, cũng sắp áp chế không nổi nữa. 

Mà lúc này thần sắc Vương Quang cũng đầy kinh ngạc, thân hình của hắn rút lui một bước, một kích này không có đánh bay Lục Thiếu Du đã vượt qua dự kiến của hắn rất sâu sắc. 

- Không nghĩ tới Lục gia còn có vũ kỹ phòng ngự, vũ kỹ phòng ngự này dường như bất phàm a. 

Trên ghế trọng tài, thần sắc Bạch Mi trưởng lão Vân Dương Tông rất kinh ngạc, vũ kỹ phòng ngự không phải tầm thường, chúng vô cùng trân quý, dùng ánh mắt của hắn tự nhiên nhìn ra được vũ kỹ phòng ngự của Lục Thiếu Du cấp độ cũng không thấp. 

Lục Đông lúc này mỉm cười, nhưng trong lòng biết rõ, trong Lục gia cũng không có vũ kỹ phòng ngự, vũ kỹ phòng ngự trên người Lục Thiếu Du cũng không phải của Lục gia, lão gia tử đã từng nói qua sau lưng Lục Thiếu Du có cao nhân, xem ra vũ kỹ phòng ngự là tới từ tay của cao nhân đó. 

Trên thính phòng, nha hoàn Thúy Ngọc và Vũ chấp sự của Thiên Bảo Môn đầy kinh ngạc, cảm giác được vũ kỹ phòng ngự của Lục Thiếu Du có chỗ bất phàm, không phải thứ bình thường. 

- Tiểu tử, có chút bổn sự. 

Trong thần sắc Vương Quang có một tia kinh ngạc, đối phương có vũ kỹ phòng ngự trên người, chân khí toàn thân tăng lên nhanh chóng, đột nhiên thân hình lại lao tới, mang theo khí kình mãnh liệt tấn công Lục Thiếu Du. 

Lục Thiếu Du không dám chủ quan, chân khí run run, Nộ Diễm Quyền đánh ra, lực công kích va chạm tức phân, lực công kích của đối phương mang theo sức mạnh cường hoành, lập tức trút xuống như mưa. 

- Không hổ là Vũ Sĩ cửu trọng. 

Lục Thiếu Du vẫy vẫy nắm đấm đang đau đớn, thân hình bị đẩy lui lần nữa, tiếp tục bố trí Thanh Linh Khải Giáp, Lục Thiếu Du cảm giác rõ ràng, lực công kích của đối phương chỉ có một phần nhỏ xâm nhập vào trong người của mình, hơn phân nửa lực công kích đã bị Thanh Linh Khải Giáp ngăn cản lại. 

- Ta xem ngươi còn có thể ngăn cản mấy lần, thực lực thấp, dựa vào thủ đoạn khác cũng không có bao nhiêu tác dụng đâu. 

Vương Quang quát một tiếng, chân khí run run, trong tay kết thủ ấn quỷ dị, ngay cả tóc cũng dựng đứng lên, trên bệ đá lập tức bao phủ sóng gió cường hãn. 

Lục Thiếu Du phát hiện quanh thân Vương Quang lúc này như bành trướng lên, khí tức thân thể phóng đại, quanh người bao phủ hào quang màu vàng đất. 

- Tiểu tử, đi xuống đi. 

Vương Quang hét lớn một tiếng, quanh người có chân khí bàng bạc bắn ra ngoài, bệ đá dưới chân dùng thân hình của hắn làm trung tâm xuất hiện khe hở như mạng nhện, trước người có chưởng ấn xuyên thủng không khí, chưởng ấn màu vàng đất này nhanh chóng lớn hơn mười mét, mang theo tiếng xé gió như đại chùy nện thẳng vào Lục Thiếu Du. 

Cảm giác được khí kình hung mãnh này, sắc mặt Lục Thiếu Du hơi đổi, biết rõ Vương Quang khó chơi, mình tránh cũng không thể tránh, cắn răng đánh thủ ấn biến hóa, khí tức quanh người tăng vọt từ Vũ Sĩ tam trọng đột phá lên Vũ Sĩ tứ trọng, từ khi vừa bắt đầu tới bây giờ, Lục Thiếu Du vẫn áp chế thực lực của mình là Vũ Sĩ tam trọng. 

Trong lòng bàn tay kình khí đột nhiên bắn ra mạnh mẽ, hào quang quanh người đại thịnh, hắn cũng dánh ra một chưởng mang theo tiếng xé gió mạnh mẽ. 

- Vũ Sĩ tứ trọng, tiểu tử này không ngờ còn che dấu thực lực. 

Khi Lục Thiếu Du hiển lộ thực lực Vũ Sĩ tứ trọng, cấp độ thực lực tăng lên nhanh chóng, bị mọi người trên ghế trọng tài nhìn thấy được, có thể ở trước mặt bọn họ ẩn giấu thực lực, bọn họ cũng chỉ có thể thầm than Lục Thiếu Du bất phàm. 

Nhưng mà mọi người kinh ngạc và cản thán, cho dù là Vũ Sĩ tứ trọng cũng thì không cách nào chống lại Vương Quang là Vũ Sĩ cửu trọng, bởi vì chênh lệch vẫn còn quá lớn. 

Trong tràng, không ít người cũng đã nhận định Lục Thiếu Du thua chắc rồi, thực lực này cách xa quá nhiều, căn bản không cách nào chống lại. 

Mà trên bệ đá, hai đạo chưởng ấn đã va chạm vào nhau, mắt thường có thể thấy được không khí chung quanh bị nghiền ép. 

Bành! 

Tiếng nổ cực lớn vang lên trên bệ đá, trên bệ đá xuất hiện khe nứt lớn, khí kình quét đá vụn bay tứ tung. 

Nhưng mà vào lúc này thân hình Lục Thiếu Du bay ra ngoài, thân thể tiếp đất lại lảo đảo lui ra sau.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương