LINH VŨ THIÊN HẠ
Chapter 72: Hắc mã xuất hiện

Người dự thi đứng lên, theo thứ tự đi lên phía trước, một đám thiếu nam thiếu nữ có thể tới nơi này tham gia đọ sức, thân phận sau lưng sẽ không nhỏ, lập tức làm cho người vây xem hò hét, đa số là tùy tùng của bọn họ. 

Mà trong tiếng hò hét chói tai này, tiếng hô lớn nhất không nghi ngờ là Dương Diệu, không ít thiếu gia tiểu gia tộc cũng hò hét lên. 

Mọi người tiến lên đứng trước mặt chấp sự Vân Dương Tông, chỉ nghe nam tử trung niên nói: 

- Hiện tại bắt đầu nghiệm chứng thiên phú các ngươi, thiên phú ngoài thượng đẳng trở lên thì có thể lưu lại, thiên phú thượng đẳng không phải thượng đẳng lui ra đi, Vân Dương Tông không thu đệ tử thiên phú kém. 

- Thứ nhất, đến đây đi. 

Chấp sự Vân Dương Tông nói nhỏ, đặt thủy tinh cầu trên bệ đá. 

Một thiếu niên mặc hoa phục áo lam tiến lên, tay phải đặt lên thủy tinh cầu, rót chân khí vào, thủy tinh cầu bắn ra hào quang màu vàng đất. 

- Trần Lãng, thổ hệ Vũ Sĩ nhất trọng, tuổi hai mươi, thiên phú trung đẳng, lui ra đi. 

Chấp sự Vân Dương Tông nói, nghiệm chứng đầu tiên mà không vượt qua, Vũ Sĩ nhất trọng lại thêm cao tuổi, thiên phú này chỉ là bình thường. 

Thiếu niên mặc hoa phục áo lam lắc đầu, đành phải là bất đắc dĩ đi xuống. 

Thiếu niên thứ hai mặc áo xanh đi tới, đặt tay lên thủy tinh cầu, hào quang màu đỏ sáng lên. 

- Địch Thanh Phong, mười sáu tuổi, hỏa hệ Vũ Đồ cửu trọng, thiên phú thượng đẳng. 

- Bạch Thiếu Khanh, mười tám tuổi, thủy hệ Vũ Sĩ nhị trọng, thiên phú thượng đẳng. 

Từng người dự thi bắt đầu tiếp nhận nghiệm chứng, có thể tới tham gia trên cơ bản đều là thế hệ thiên phú không tệ, nhưng mà có một ít thiên phú bình thường lẫn vào trong đó, sau khi nghiệm chứng cũng chỉ có thể hậm hực đi ra ngoài. 

Lục Thiếu Du nhìn qua Vân Dương Tông nghiệm chứng còn muốn nghiêm khắc hơn Lục gia nghiệm chứng không ít, một lát sau Tần Thiên Hạo Tần gia đi đến trước thủy tinh cầu, thò tay đặt lên thủy tinh cầu, nhắm mắt lại rót linh lực vào. 

Lập tức trên thủy tinh cầu sáng lên kỳ dị, linh lực chung quanh không ngừng run run. 

- Tần Thiên Hạo, niên kỷ mười tám, Linh Sĩ tam trọng, có thể trực tiếp tiến vào Vân Dương Tông. 

Chấp sự Vân Dương Tông lớn tiếng nói, trong mắt nhìn Tần Thiên Hạo đã khác bình thường, dựa theo quy củ Vân Dương Tông, chỉ cần xác định là Linh giả thì có thể trực tiếp tiến vào Vân Dương Tông, đồng thời còn có thể trở thành đệ tử thân truyền Vân Dương Tông. 

Tất cả cũng bởi vì Linh giả thật sự quá thưa thớt, Linh giả ở trong các thế lực đại lục Linh Vũ chính là đối tượng bị tranh đoạt nhiều nhất. 

- Oa, trực tiếp tiến vào Vân Dương Tông, còn trở thành đệ tử thân truyền. 

Vô số người chung quanh hét lên điên cuồng, đặc biệt là nữ nhân, có người lớn tiếng tỏ tình, Lục Thiếu Du không thể không nghĩ thầm, nữ nhân thế giới này quá hướng ngoại. 

- Tần gia chủ, chúc mừng. 

Trên ghế trọng tài, gia chủ các thế lực khác chúc mừng Tần gia, có thể trở thành đệ tử thân truyền Vân Dương Tông, sau này Tần gia lớn mạnh là sự thật, về sau còn có Vân Dương Tông làm hậu trường, Tần gia lớn mạnh là chuyện ván đã đóng thuyền. 

- Dương Diệu, mười bảy tuổi, thủy hỏa song hệ Vũ Sĩ tam trọng, thiên phú đặc cấp. 

Trên khán đài lại bạo động, không ít người la lên, thiên phú đặc cấp trong những năm qua rất khó tìm. 

- Vương Quang, mười bảy tuổi, thổ hệ Vũ Sĩ cửu trọng, thiên phú đặc cấp. 

Từ khi chấp sự Vân Dương Tông nói ra lời này, tất cả mọi người lập tức nhìn qua Vương Quang của Vương gia vốn không được chú ý tới. 

Mười bảy tuổi là Vũ Sĩ cửu trọng, cách Vũ Sư cũng chỉ một bước, loại thiên phú này tuy không chói mắt như Linh giả, vũ giả tam hệ, nhưng thiên phú không tầm thường. 

- Trời ạ, mười bảy tuổi đã là Vũ Sĩ cửu trọng, thiên phú này quá dọa người rồi. 

- Ở đây chỉ sợ thực lực Vương Quang cũng là cao nhất a. 

Người vây xem chung quanh không ngừng kinh ngạc, mười bảy tuổi là Vũ Sĩ cửu trọng, tuyệt đối là hiếm thấy, loại thực lực này tiến vào top năm không thành vấn đề. 

- Vương tộc trưởng, Vương gia ngươi che dấu thật sâu a. 

Trên ghế trọng tài, những gia chủ khác kinh ngạc nhìn qua gia chủ Vương gia. 

- Vương tộc trưởng, ngươi đúng là làm cho người ta kinh ngạc. 

Gia chủ Dương Hướng Phong Dương gia nói. 

- Dương tộc trưởng, Dương Diệu che dấu cũng sâu ah, hiện tại mới hiển lộ là vũ giả song hệ, ta đây cũng không có biện pháp, để chư vị chê cười rồi. 

Nam tử áo vàng cười nói, trên nét mặt lại đầy kiêu ngạo, con mình thu liễm thiên phú lâu như vậy cũng là vì ngày này. 

- Có lẽ Vương Quang xem như một thớt hắc mã trong lần này, Vũ Sĩ cửu trọng, thực lực này cũng không có mấy người là đối thủ ah. 

Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, trong những người ở đây, mặt ngoài xem ra thực lực Vương Quang là mạnh nhất. 

- Lục Thiếu Hổ, mười sáu tuổi, thổ hệ, mộc hệ song hệ Vũ Sĩ tam trọng, thiên phú đặc cấp. 

Lục Thiếu Hổ lập tức tiếp nhận nghiệm chứng, hoàn toàn không khác biệt với nghiệm chứng ở Lục gia. 

Vũ giả song hệ, thiên phú đặc cấp, lập tức cũng khiến cho không ít người chấn động, không ít người của Lục gia ở bên ngoài cũng la hét, đám người Triệu Tuệ, Lục Nam, Chu Lập Hưng ngồi trên bàn tiệc cũng vui vẻ. 

- Lục Đông, Lục gia ngươi lần này không đơn giản a. 

Trên ghế trọng tài, mọi người nói thêm vài câu. 

Rốt cục đến phiên Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Du chậm rãi tiến lên, tay phải đặt lên thủy tinh cầu, lúc này Lục Thiếu Du đã chuẩn bị sẵn sàng, không có điều động năm hệ thuộc tính, chỉ bạo lộ phong thuộc tính, hỏa thuộc tính và thổ thuộc tính ba loại thuộc tính mà thôi, chân khí rót vào thủy tinh cầu, thủy tinh cầu xuất hiện ba loại hào quang sáng ngời. 

- Vẫn che dấu một ít thực lực thì tốt hơn. 

Lục Thiếu Du nghĩ trong lòng, mình bây giờ là Vũ Sĩ tứ trọng, lần trước Lục gia trắc nghiệm mình mới là Vũ Sĩ tam trọng mà thôi, mình bây giờ hoàn toàn có thể ẩn dấu thực lực, Vũ Sĩ tam trọng và Vũ Sĩ tứ trọng khác nhau rất lớn. 

Khống chế chân khí trong tay, Lục Thiếu Du chỉ khống chế mình ở mức Vũ Sĩ tam trọng, dù sao Nam thúc đã từng nói qua, tu luyện Âm Dương Linh Vũ Quyết, người bình thường không cách nào xem thấu tu vị của hắn. 

- Lục Thiếu Du, mười sáu tuổi, thổ hệ, hỏa hệ, phong hệ vũ giả tam hệ, Vũ Sĩ tam trọng, thiên phú đỉnh cấp. 

Chấp sự trung niên Vân Dương Tông cũng hơi giật mình nói, vũ giả tam hệ, hắn cả đời này chỉ gặp một người, trong Vân Dương Tông cũng chỉ có một thiên tài yêu nghiệt vũ giả tam hệ mà thôi. 

- Vũ giả tam hệ ah, còn là thiên phú đỉnh cấp. 

Trong người vây xem lại oanh động lớn, oanh động này so với Tần gia có linh giả xuất hiện cũng không thấp hơn, vũ giả tam hệ, đây chính là đối tượng ngàn năm khó gặp. 

- Lục Đông, lần này Lục gia các ngươi thật khó lường ah, hai nhi tử của Lục Trung đều có thiên phú kinh người. 

Trên ghế trọng tài, các gia chủ đại gia tộc kinh ngạc, vũ giả tam hệ, bọn họ hiểu nó đại biểu cho cái gì. 

Nhìn Lục Thiếu Du tạo ra oanh động, Lục Thiếu Hổ ở cách đó không xa mặt mũi âm trầm, trong mắt vẫn mang theo lãnh ý.

Trang 2 / 2

- Một người cuối cùng, Độc Cô Băng Lan. 

Chấp sự trung niên nói ra, lúc này cũng chỉ còn một mình Độc Cô Băng Lan không có nghiệm chứng. 

Lục Thiếu Du cũng tò mò, Độc Cô Băng Lan mình nhìn không thấu, không biết là cấp độ gì. 

Độc Cô Băng Lan bước đi nhẹ nhàng, chậm rãi đi tới trước thủy tinh cầu, cổ tay trắng duỗi duỗi ra, bàn tay ngọc đặt lên thủy tinh cầu, trên thủy tinh cầu lập tức tỏa ra hào quang màu lam sáng ngời. 

- Độc Cô Băng Lan, mười tám tuổi, thủy hệ Vũ Sĩ cửu trọng, thiên phú thật tốt. 

Chấp sự Vân Dương Tông nói ra. 

- Vũ Sĩ cửu trọng. 

Lục Thiếu Du chỉ hơi chút kinh ngạc, sớm đã cảm giác được Độc Cô Băng Lan bất phàm, Vũ Sĩ cửu trọng, trừ Vương Quang ra, người ở đây không mấy người là đối thủ của nàng. 

- Lại là Vũ Sĩ cửu trọng, top năm lần này kịch liệt không ít a. 

Không ít người nghị luận lên, lúc này xuất hiện không ít thế hệ mạnh mẽ, mà bây giờ trong năm danh ngạch Vân Dương Tông đã có Tần Thiên Hạo chiếm cứ một chỗ, cũng chỉ còn lại bốn vị trí, mà trong mọi người, hiện tại thiên phú cùng thực lực rất mạnh không chỉ có bốn người, tranh đoạt là không tránh được. 

- Bạch Mi trưởng lão, những năm qua Thiên Bảo Môn không tham gia, lần này Độc Cô Băng Lan vì sao lại tham gia đọ sức? 

Trên ghế trọng tài, gia chủ Dương Hướng Phong Dương gia hỏi. 

- Ta cũng không biết, Độc Cô tiểu thư Thiên Bảo Môn tham gia là trong môn bàn giao, lần này trấn Thanh Vân có không ít hạt giống tốt, không uổng công ta đi một chuyến. 

Nhìn thấy lần này có nhiều thế hệ thiên phú mạnh mẽ, trong mắt Bạch Mi trưởng lão đầy vui vẻ, đặc biệt là có một linh giả, một vũ giả tam hệ, hai vũ giả song hệ, đây chính là hạt giống một vạn chọn một a. 

Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào những người dự thi hiện tại, lúc này chung quanh Lục Thiếu Du vốn có năm mươi hai người dự thi, lúc này chỉ còn lại ba mươi tám người, mười bốn người bị đào thải. 

Ba mươi tám người còn lại, thiên phú ít nhất đều là thượng đẳng trở lên, nhưng thực lực thì không giống nhau, cao có thấp có, thiên phú cao, không có nghĩa là thực lực cũng mạnh. 

- Hiện tại bắt đầu đợt thứ hai, các ngươi thấy bệ đá phía sau ta không, các ngươi đi lên có thể tùy tiện ra tay, nhưng nhớ không được hạ sát thủ, nếu không sẽ thủ tiêu tư cách, tám người cuối cùng sẽ tiến vào vòng ba, hiện tại lên đi. 

Chấp sự Vân Dương Tông nói ra. 

Mọi người sớm đã chú ý tới, sau lưng chấp sự Vân Dương Tông có bệ đá cao hai mét, diện tích cũng không phải rất lớn, chỉ chừng hai trăm mét mà thôi. 

Sưu sưu sưu... 

Sau khi chấp sự Vân Dương Tông vừa mới nói xong, lập tức mấy đạo thân ảnh thả người bay lên cao cao, quy tắc đợt thứ hai, mọi người dường như sớm biết rõ, nếu nói tới gần vị trí trung ương sẽ có cơ hội lưu lại cuối cùng, nhưng mà chỉ là có cơ hội thôi. 

- Băng Lan, ta đi lên trước. 

Dương Diệu nói nhỏ một tiếng, lập tức thả người bay lên, cung trang màu đỏ bao lấy thân hình uyển chuyển thước tha nhảy lên bệ đá, thời điểm sắp rơi xuống đất, chân khí màu đỏ vây lấy thân thể, thân hình xẹt vòng cung chín mươi đột cuối cùng trong vô số ánh mắt nóng bỏng rơi xuống bệ đá. 

Vương Quang nhìn chằm chằm vào Dương Diệu, thần sắc trầm xuống, chân khí quanh người run run, thả người nhảy lên, trực tiếp đi tới chỗ tốt nhất của bệ đá, thân thể như bông tuyết, cuối cùng xoay tròn rơi xuống, tư thế phiêu nhiên giống như không có gì, thời điểm rơi xuống đất, trên bệ đá không có động tĩnh nào, làm cho không ít thiếu nữ vây xem reo hò lên. 

- Thiếu Du, chúng ta cũng lên đi. 

Độc Cô Băng Lan mỉm cười, chân khí run run, thân hình lập tức nhảy lên, xẹt một đường vòng cung ưu mỹ, người ở giữa không trung, tóc dài tung bay, váy dài nhẹ đung đưa, giống như thiên tiên hạ phàm, lập tức đạt được không ít tiếng vỗ tay. 

Bệ đá không có cầu thang đi lên, Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể nhảy lên, chân khí run run, đạp mạnh một cái nhảy lên. 

Mà thời điểm này hàn ý trong mắt Lục Thiếu Hổ lóe lên, thân ảnh như thiểm điện thả người bay lên, có ý vọt tới chỗ Lục Thiếu Du. 

Đang ở giữa không trung, Lục Thiếu Hổ gặp thoáng qua hắn, Lục Thiếu Du lập tức cảm giác chân khí vô hình đang hướng tới mình, trong tích tắc này Lục Thiếu Hổ đã chụp một chưởng vào lồng ngực của hắn. 

Lục Thiếu Du không kịp ứng phó lại đang ở giữa không trung, lập tức chỉ có thể lăng không nghiêng người né tránh, nhưng mà do không kịp chuẩn bị, tốc độ quá nhanh nên kình phong đánh vào vai, cũng may Lục Thiếu Hổ chỉ âm thầm ra tay, không dám phát ra nhiều lực, chỉ hy vọng Lục Thiếu Du xấu mặt mà thôi, đạo kình phong này đập Lục Thiếu Du rơi xuống đất. 

- Đáng chết. 

Lục Thiếu Du mắng một câu, thân hình lập tức trong vô số ánh mắt soi mói rơi xuống. 

Bệ đá vốn không cao, mới hai mét mà thôi, trong nháy mắt ngoại nhân nhìn thấy Lục Thiếu Du nhất thời sai lầm, từ giữa không trung rơi xuống, lập tức muốn ngã chỏng vó. 

Cũng vào thời điểm này, Lục Thiếu Du trong nháy mắt sắp rơi xuống, một dấu tay đánh vào bệ đá, một đạo chân khí màu vàng đất bạo phát, trên bệ đá lập tức xuất hiện một khe hở to. 

Cũng vào lúc này, phản lực sinh ra đẩy hắn lên, Lục Thiếu Du bỗng nhiên hạ thấp thân hình dừng lại, hắn đánh ra chưởng thứ hai, phiến đá lại xuất hiện khe hở, thân hình lập tức hướng lên trên, thân thể lộn vòng ba trăm sáu mươi độ khôi phục tư thế bình thường. 

Vào lúc này hai tay Lục Thiếu Du mở rộng, chân khí quanh người run run, lợi dụng lực cân đối hai tay mở rộng ra như chim ưng bay lượn, ánh mắt lăng lệ nhìn qua Lục Thiếu Hổ. 

Nhưng cũng trong tích tắc này, Lục Thiếu Du lợi dụng hai tay và khống chế chân khí hoàn mỹ đáp xuống bệ đá, trong ánh mắt kinh dị của những người chung quanh, ai cũng thật không ngờ Lục Thiếu Du lúc này ở giữa không trung cũng ngưng tụ một chưởng ấn màu vàng. 

- Tránh ra cho ta. 

Mục tiêu chưởng ấn chính là một thiếu niên Vũ Sĩ nhất trọng của tiểu gia tộc. 

Thiếu niên này đang cảm thấy kinh ngạc vì thân pháp của Lục Thiếu Du, đột nhiên nhìn thấy đối phương ra tay với mình, lúc này hắn cảm giác không tốt, dưới sự ứng phó không kịp, một chưởng đã đánh tới. 

Phanh! 

Một tiếng va chạm truyền ra, kình phong bắn ra bốn phía, thiếu niên tiểu gia tộc rút lui hơn mười bước, hắn vốn chiếm vị trí tốt, lúc này lại bị Lục Thiếu Du tiêu sái tranh mất, nhẹ vỗ tro bụi trong tay, đứng thẳng. 

- Khống chế chân khí tới mức tinh diệu, kẻ này không đơn giản ah. 

Nhìn một màn này, Bạch Mi trưởng lão tán thưởng không dứt. 

Trên ghế trọng tài, Lục Đông cũng mỉm cười, Lục Thiếu Du biểu hiện hắn nhìn vào trong mắt. Mà hơn ba mươi người dự thi đều kinh ngạc. 

- Thật là lợi hại. 

- Quá giỏi. 

- Đẹp trai quá ah. 

Nhìn thấy cảnh này, không ít vũ giả vây xem cũng là người biết hàng, lập tức lớn tiếng thét to, một ít thiếu nữ cũng thét vang liên tục. 

Lục Thiếu Hổ không nghĩ tới bản thân mình vốn cho Lục Thiếu Du mất mặt, không nghĩ tới lại giúp Lục Thiếu Du đánh ra danh tiếng, sắc mặt vô cùng khó nhìn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương