LINH VŨ THIÊN HẠ
-
Chapter 61: Vũ Sĩ tứ trọng
Xùy!
Tiểu Long lập tức há mồm nuốt viên Quán Đính Đan vào trong miệng, cái đầu nhỏ còn không lớn bằng Quán Đính Đan nhưng khi há miệng dễ dàng nuốt Quán Đính Đan vào trong bụng, sau đó nó lại quay vào trong tay áo Lục Thiếu Du không thấy nữa.
Lục Thiếu Du nghi hoặc một chút, lập tức cười cười, tiểu Long thân là Linh hoàng thú, nói không chừng ăn Quán Đính Đan cũng có được chỗ tốt, hiện tại một khỏa Quán Đính Đan đối với hắn mà nói không coi là gì.
- Còn có mười viên Tăng Nguyên Đan.
Thu hồi một trăm trăm lẻ bảy viên Quán Đính Đan đặt vào trong vài bình ngọc đã chuẩn bị sẵn, lúc này hắn bắt đầu luyện chế Tăng Nguyên Đan.
Lần trước hắn bị đánh lén ở hậu sơn, trong lòng Lục Thiếu Du cũng đã nhớ kỹ, nhất định phải nhanh chóng tăng thực lực của mình lên, nếu không hắn không có được cảm giác an toàn, lần trước thiếu chút nữa hắn đã mất mạng rồi.
Chỉ có thực lực mạnh mới có thể cam đoan chính mình an toàn, đề cao thực lực cũng chỉ có không ngừng phục dụng đan dược.
Lục Thiếu Du tiếp tục bắt đầu luyện chế đan dược, điều tức hoàn tất thì hắn nhanh chóng kết xuất thủ ấn, linh lực rót vào Hỏa Long Đỉnh, hỏa diễm không ngừng tràn ra ngoài.
Tài liệu luyện chế Tăng Nguyên Đan đã được Lục Thiếu Du khống chế, bắt đầu đưa vào trong lò, Tăng Nguyên Đan chính là đan dược nhị phẩm, Lục Thiếu Du càng không dám khinh thường, toàn tâm toàn ý chìm đắm vào trong quá trình luyện chế.
Tăng Nguyên Đan này đã luyện chế thành công hai lần, Lục Thiếu Du tương đối có chút kinh nghiệm, nhưng áp lực so với luyện chế Quán Đính Đan thì lớn hơn rất nhiều.
Thời gian từ từ qua đi, trong cuộc sống luyện đan này, tất cả chuyện xảy ra bên ngoài Lục Thiếu Du hoàn toàn không biết gì ngoại việc luyện đan.
Lục gia, gần đây đã xảy ra đại sự, rốt cuộc La Lan thị cũng được Lục gia thừa nhận, thành nhị phu nhân chẳng phân biệt lớn nhỏ với đại phu nhân Lục gia, chuyện này làm cho không ít người hầu nghi hoặc, đại phu nhân không ngờ lại không có phản đối, đây cũng không phải là tính cách của đại phu nhân a.
Cũng có người hầu suy đoán, Thiếu Du thiếu gia chính là vũ giả tam hệ, thiên phú đặc cấp trong vũ giả, mà người ta nói mẫu bằng tử quý, đại phu nhân có phản đối cũng không dùng được.
Nhưng mà bất kể nói thế nào, La Lan thị đã trở thành đối tượng được người hầu hâm mộ, rốt cục khổ tận cam lai, những năm này ăn không ít nước mắt, thu không ít ủy khuất, rốt cục hết khổ, không giống như bọn họ, cả đời này cũng không thể thay đổi cái gì.
Mà hâm mộ La Lan thị, không ít người hầu càng hôm mộ một người khác hơn, đó là Lục Tiểu Bạch, vô duyên vô cớ trở thành vũ giả, lại có quan hệ thân cận với Thiếu Du thiếu gia, tiền đồ của hắn thật sáng lạn.
Phanh!
Ba ngày sau đó, Hỏa Long Đỉnh mở ra, hương thơm của đan dược thấm vào ruột gan, một viên đan dược lao ra khỏi dược đỉnh, chính là Tăng Nguyên Đan mà Lục Thiếu Du luyện chế.
Trên đan dược có hào quang sáng lạn lưu động, mùi thuốc mê người, Lục Thiếu Du không ngừng kết xuất thủ ấn, một đạo hào quang màu vàng đất thu lấy Tăng Nguyên Đan vào trong tay, hào quang sáng bóng trên đan dược lúc này mới biến mất.
- Rốt cục đã xong.
Sắc mặt Lục Thiếu Du tái nhợt, linh khí trong cơ thể tiêu hao gần như không còn, thời gian ba ngày này hắn rốt cuộc cũng luyện ra mười viên Tăng Nguyên Đan.
Nhìn thấy mười viên Tăng Nguyên Đan trong tay, Lục Thiếu Du mỉm cười, không biết lúc này ăn Tăng Nguyên Đan thì thực lực của hắn có thể đột phá hay không, mình bây giờ bức thiết cần tăng cường thực lực.
- Trước ăn một viên rồi nói sau.
Lục Thiếu Du nói nhỏ, liền cầm một viên Tăng Nguyên Đan ném vào trong miệng, đan dược vừa vào bụng, lập tức hóa thành một dòng năng lượng kinh người.
Thậm chí Lục Thiếu Du cảm giác rõ ràng một dòng năng lượng kinh người đang lao nhanh trong người của mình, vội vàng thúc dục Âm Dương Linh Vũ Quyết bắt đầu luyện hóa.
Một dòng năng lượng này bị Lục Thiếu Du luyện hóa và hóa thành chân khí tinh thuần, đồng thời linh khí trong đầu không ngừng gia tăng, nhưng mà so sánh với trước kia, tuy Tăng Nguyên Đan có hiệu quả tăng cường linh lực, nhưng so với tăng cường chân khí thì yếu đi không ít, Tăng Nguyên Đan chỉ tăng cường linh lực tương đối mà thôi.
Sau một lát, hào quang sáng bóng màu vàng nhạt quanh người Lục Thiếu Du hóa thành một đạo hào quang bao phủ lấy hắn, nhìn qua vô cùng huyền ảo.
Năng lượng trong Tăng Nguyên Đan không nhỏ, Lục Thiếu Du chậm rãi tự động luyện hóa chúng, quá trình luyện hóa này vội vàng không được, không có khả năng luyện hóa trong thời gian ngắn.
Trong quá trình luyện hóa này cũng còn có một chút điểm phải chú ý, đó chính là luyện hóa đan dược, đầu tiên phải luyện hóa đan dược thành năng lượng, cuối cùng luyện hóa năng lượng này thành chân khí và linh khí.
Lần trước đã là luyện hóa qua một viên Tăng Nguyên Đan, lúc này lại luyện hóa những năng lượng đang tràn ngập trong kinh mạch, kinh mạch quanh người Lục Thiếu Du không còn cảm giác đau đớn như lúc trước, nhưng kinh mạch vẫn bành trướng, được không ít năng lượng tràn ngập, kinh mạch toàn thân lại khuếch trương lần nữa.
Trong khí hải đan điền của Lục Thiếu Du, từng đạo chân khí không ngừng tiến vào trong đan điền, Lục Thiếu Du có thể cảm giác được khí hải của mình không ngừng bành trướng, loại tốc độ này không phải tu luyện bình thường có thể so sánh được.
Thời gian chậm rãi trôi qua, cũng không biết từ lúc nào, khí thể quanh người Lục Thiếu Du chung quanh hào quang khí thể, đều là trục gần đã biến thành một tầng năng lượng vàng nhạt, kinh mạch trong người lúc này đã nhẹ đi rất nhiều, đau đớn trong kinh mạch cũng nằm trong phạm vi có thể thừa nhận.
Không ngừng hấp thu năng lượng tràn ngập trong kinh mạch, kinh mạch hấp thu chân khí cho nên càng ngày càng mạnh hơn không ít.
Cũng có thể nói như vậy, kinh mạch quanh người Lục Thiếu Du hiện tại nếu là bình thường, một giây đồng hồ có thể thông qua một hai sợi chân khí như đầu ngón tay trẻ con mà thôi, kinh mạch Lục Thiếu Du hiện tại đã to gâp đôi, tốc độ vận chuyển chân khí cực nhanh, dưới tình huống nào đó mà nói, đây đại biểu cho thực lực khi chiến đấu chiếm tiện nghi lớn.
Từ trong quá trình luyện hóa năng lượng, Lục Thiếu Du cũng không dám khinh thường, Nam thúc cũng đã từng nói qua, nếu như luyện hóa năng lượng quá lớn, kinh mạch toàn thân không chịu nổi, đến lúc đó kinh mạch sẽ bị hủy, đồng thời cũng có thể thậm chí ảnh hưởng tới thần trí, khi đó mình tuyệt đối nguy hiểm.
Đối với chuyện gặp nguy hiểm, Lục Thiếu Du vẫn luôn nhớ kỹ trong lòng, không dám có bất cứ sai lầm nào cả.
Năng lượng trong Tăng Nguyên Đan được Lục Thiếu Du luyện hóa, hóa thành chân khí vận chuyển một chu thiên trong người, cuối cùng không ngừng rót vào trong đan điền.
Thời gian từ từ trôi qua, chân khí trong khí hải đan điền Lục Thiếu Du càng ngày càng nhiều, lúc này Lục Thiếu Du cảm giác trong khí hải của mình dường như sinh ra khí thế như gió lốc, chân khí càng no đủ, tốc độ xoay càng lúc càng nhanh, khí tức quanh người chậm rãi tăng lên.
Tiếp tục như thế tới ngày thứ ba, một tia năng lượng cuối cùng tiến vào khí hải Lục Thiếu Du, năng lượng trong người Lục Thiếu Du lay động, cuối cùng quanh quẩn xoay vòng trong người Lục Thiếu Du.
Trang 2 / 2
Vị trí đan điền khí hải ở bụng dưới, Lục Thiếu Du lập tức cảm giác năng lượng cực lớn đang điều động, nổi lên gợn sóng cực lớn, cuối cùng nó gào thét xông lên.
Vào lúc này, trong mật thất, Lục Thiếu Du đang nhắm mắt, bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong hai mắt bắn ra một đạo tinh quang vô cùng mãnh liệt, một lát sau tinh quang trong hai mắt từ từ thu liễm lại, trong mắt Lục Thiếu Du, trong đôi mắt đen kịt vào lúc này trở nên thâm thúy, trong lúc vô hình khí chất toàn thân sinh ra biến hóa.
- Vũ Sĩ tứ trọng.
Lục Thiếu Du cảm giác chân khí hùng hồn trong cơ thể, lúc này so với lúc Vũ Sĩ tam trọng còn mạnh hơn gấp bội, khó trách lúc trước chính mình ngạnh kháng lại không phải là đối thủ của Chu Hải Minh, Chu Hải Minh thực lực Vũ Sĩ thất trọng, chính mình lúc đó là Vũ Sĩ tam trọng còn kém quá xa.
- Mới đột phá một trọng.
Tuy thực lực đột phá một trọng, Lục Thiếu Du lại nhướng mày, lúc trước hắn phục dụng một viên Tăng Nguyên Đan, một hơi đột phá đến hai trọng, từ Vũ Sĩ nhất trọng đột phá đến Vũ Sĩ tam trọng, mà bây giờ ăn viên Tăng Nguyên Đan thứ hai lại miễn cưỡng đột phá lên một trọng, cứ theo đà này, càng lên cao, muốn đột phá càng tiêu hao lớn hơn.
Mình bây giờ nếu ăn một viên Tăng Nguyên Đan vào cũng khó có thể đột phá Vũ Sĩ ngũ trọng, hơn nữa chính mình vừa mới luyện hóa một viên Tăng Nguyên Đan, luyện hóa trong cơ thể cần một quá trình, nếu tiếp tục phục dụng thêm một viên Tăng Nguyên Đan, không thể nghi ngờ là lãng phí Tăng Nguyên Đan.
Mà nếu mình muốn dựa vào Tăng Nguyên Đan đột phá đến Vũ Sư, đây tuyệt đối cần không ít Tăng Nguyên Đan, đối với mình mà nói là tiêu hao kim tệ thật lớn.
Đồng thời Lục Thiếu Du cũng cảm giác được mình bây giờ là Vũ Sĩ tứ trọng, nhưng mà tu vị linh lực vẫn là Linh Sĩ nhất trọng mà thôi, Tăng Nguyên Đan gia tăng linh khí cũng không có nhiều như chân khí, chính mình muốn tang cường linh khí phải luyện chế đan dược mới được, dựa vào Tăng Nguyên Đan tuyệt đối không có biện pháp đột phá Linh Vũ.
- Cũng nên đi chuẩn bị thôi, vào trong Vân Dương Tông tìm bảo vật gì, cũng nên đi hỏi Nam thúc.
Trong lòng Lục Thiếu Du nghĩ thầm, Nam thúc bảo mình đi vào trong Vân Dương Tông, nhưng mà mình không biết phải đi lấy thứ gì, hôm nào phải hỏi Nam thúc mới được.
Thu hồi Hỏa Long Đỉnh và đan dược, Lục Thiếu Du rời khỏi mật thất phòng chứa củi, lập tức đi về phía tiền viện, lần này bế quan mất mười ba ngày, đoán chừng mẫu thân cũng đã sốt ruột.
- Bái kiến thiếu gia.
Trên đường đi, Lục Thiếu Du gặp người hầu đều hành lễ với hắn, trong mắt cũng không dám khinh thị thiếu gia củi mục nữa, không ít nha hoàn thậm chí ánh mắt phóng điện, nếu như được thiếu gia vừa ý, vận mệnh của các nàng sẽ thay đổi.
Một đường thông suốt, hắn đi vào tiền viện của mình, vừa vào cửa Lục Thiếu Du nhìn thấy nhiều người hầu và nha hoàn đang quét dọn.
- Ra mắt công tử.
Là năm người hầu, hai nam ba nữ, nữ đều chừng hai mươi tuổi, nhìn thấy Lục Thiếu Du thì hành lễ, được Lục Tiểu Bạch an bài tất cả đều đổi từ thiếu gia sang công tử.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, Lục Tiểu Bạch đúng là cơ linh, những người khác gọi mình là thiếu gia, mình cũng không có cách nào, cũng không thể gặp ai cũng nói không được gọi mình là thiếu gia a, nhưng nha hoàn trong đình viện của mình thì có thể sửa, xưng hô thiếu gia này làm cho Lục Thiếu Du nghe không được tự nhiên.
- Công tử, ngươi rốt cục trở về, phu nhân lo lắng muốn chết.
Lục Tiểu Bạch nghe tiếng mà ra.
- Tiểu Bạch, mẫu thân ta đâu?
Lục Thiếu Du cũng không suy nghĩ nhiều, hắn biết mẫu thân lo lắng.
- Ta thu thập một ít đồ mà thôi, cái đứa nhỏ này, vừa đi ra ngoài là đi lâu như thế, làm ta lo lắng chết đi được.
La Lan thị từ trong viện đi tới, những ngày này nàng lo lắng không thôi, lúc này nhìn thấy Lục Thiếu Du mới thở ra một hơi.
- Mẫu thân, bảo người hầu thu dọn là được rồi, chính mình không cần phải làm gì cả.
Lục Thiếu Du nói nhỏ, lúc này thấy mẫu thân thần sắc tốt hơn không ít, cũng một thân áo tơ trắng, nhưng khí chất đã mơ hồ sinh ra biến hóa.
- Ta còn chưa có già, còn có thể hoạt động một chút, lại nói ta thu dọn đồ vật khi còn bé của con, để những người khác thu dọn ta không yên tâm.
La Lan thị nói ra.
Sau đó Lục Thiếu Du cũng nghe nói Lục gia đồng ý yêu cầu của mình, cho mẫu thân trở thành phu nhân Lục gia, nhìn thấy bộ dáng mẫu thân hiện tại, trong nội tâm Lục Thiếu Du sinh ra cảm giác hạnh phúc, làm phu nhân Lục gia cũng không phải to tát gì, phu nhân Lục gia thì Lục Thiếu Du tự nhiên không đặt vào mắt, nhưng đối với mẫu thân mà nói lại phi thường trọng yếu.
Mà làm cho Lục Thiếu Du cao hứng chính là có thể cải biến tâm tình mẫu thân, làm cho mẫu thân không cần phải chịu ủy khuất nữa.
Sau đó trò chuyện với mẫu thân một phen, Lục Thiếu Du ý định đi gặp Lục Vô Song bên kia, chính mình ý định đi Tàng Vũ Các Lục gia, nhưng lại không biết đường, bảo Lục Vô Song mang theo mình đi mới được, hắn không có chút trí nhớ nào về Tàng Vũ Các, chỉ biết đây là cấm địa của Lục gia, cho dù là đệ tử Lục gia phải trải qua cho phép mới được đi vào.
Đình viện của Lục Vô Song ở ngay bên cạnh, trong nội viện Lục gia có không ít đình viện như thế, đệ tử trực hệ Lục gia đều có một tòa đình viện.
Đến đình viện của Lục Vô Song, Lục Thiếu Du cũng không có nhìn thấy người hầu, Lục Vô Song lần này từ Vân Dương Tông trở về cũng không có bao lâu, bình thường đều ở trong Vân Dương Tông cho nên đình viện này không cần ngươi chăm nom.
- Vô Song tỷ.
Lục Thiếu Du đến đình viện, hô hai tiếng sau đó không thấy người lên tiếng, do dự một chút liền đi tới tiền viện.
- Vô Song tỷ, tỷ ở đâu?
Lục Thiếu Du hô một tiếng.
- Thiếu Du, sao tự dưng đệ lại tới, chờ ta một chút.
Trong một gian phòng truyền ra âm thanh bối rối của Lục Vô Song, sau đó nghe tiếng xột xoạt và tiếng nước.
- Chẳng lẽ đang tắm?
Nghe được âm thanh xột xoạt của tiếng nước, Lục Thiếu Du lập tức nghĩ thầm, nhớ tới trong nội viện của mình, mình đã bị Lục Vô Song xem sạch, nếu bây giờ mình vào xem có tính là công bằng hay không.
- Vô sỉ.
Trong lòng Lục Thiếu Du mắng thầm mình một tiếng, lập tức đi vào trong phòng nhỏ, trong đầu vẫn không tự chủ nghĩ tới mỹ nhân đang tắm, dưới bụng cũng có chút phản ứng.
- Thiếu Du, sao ngươi tới đây?
Một lát sau, một bóng dáng xinh đẹp xuất hiện trước người Lục Thiếu Du.
- Đây là đổ thêm dầu vào lửa a.
Nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp này, Lục Thiếu Du lập tức nghĩ thầm trong lòng, chỉ thấy Lục Vô Song mặc cung trang màu xanh da trời, đầu đầy tóc đen ướt sũng đọng trên vai và trước người, lộ ra nét quyến rũ động lòng người.
Đuôi tóc trước ngực và vai có nước chảy xuống, vết ướt thấm dài trên nền vải xanh, vệt nước chảy xuống dưới, hai thỏ ngọc trước ngực như ẩn như hiện, càng trở nên mê người, hai hạt dâu đỏ mơ hồ có thể nhìn ra, đang kiêu ngạo đứng thẳng.
- Không có mặc nội y.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook