LINH VŨ THIÊN HẠ
-
Chapter 59: Có chút khó coi
- Thiếu Du, đệ đi đâu bế quan, Lục gia có cung cấp địa phương bế quan đấy.
Lục Vô Song nói.
- Vô Song tỷ, đệ tự có nơi bế quan của mình, nơi này làm phiền tỷ chiếu cố.
Lục Thiếu Du nói ra, bản thân mình bế quan luyện chế đan dược, lựa chọn mật thất của Nam thúc thì tốt hơn.
- Vậy được rồi, ngươi phải chú ý một chút.
Lục Vô Song cũng không có nhiều lời, còn có một tháng nữa chính là tỷ thí trên trấn Thanh Vân, đúng là phải chuẩn bị sẵn sàng một chút.
Màn đêm buông xuống, Lục Thiếu Du lúc này đi tới mật thất kho chứa củi, thời gian mười ngày này hắn phải dốc sức liều mạng là có thể trả hết khoản nợ kia.
Xác định không có người nào ở chung quanh, Lục Thiếu Du lách mình tiến vào trong mật thất, lập tức trợn mắt há hốc mồm, Nam thúc đoán ra chính mình sẽ tới, bây giờ đang ở mật thất.
- Thế mà còn chưa có chết ah, tính ra mạng ngươi cũng lớn thật.
Lão bộc Nam thúc nói ra.
- Nam thúc, người dọa người sẽ hù chết người đấy.
Lục Thiếu Du nói nhỏ một tiếng, lập tức nghi ngờ nói:
- Làm sao thúc biết con bị người ta đánh trộm.
- Ta làm sao không biết, về sau ngươi đi ra ngoài nên cẩn thận một chút, lần này xem như ngươi mạng lớn.
Lão bộc Nam thúc nói ra.
- Nam thúc, thúc biết con gặp nguy hiểm cũng không ra tay, quá là không có tình người ah.
Lục Thiếu Du nói.
- Chẳng phải phụ thân của ngươi đã ra tay sao, ta ra tay làm cái gì, lại nói ta và ngươi có thân lắm sao, ngươi tới đây làm cái gì.
Lão bộc Nam thúc trừng Lục Thiếu Du nói ra.
- Ta tìm địa phương luyện chế đan dược, cũng chỉ có nơi này của thúc, thúc đừng có lên cơn keo kiệt.
Lục Thiếu Du cười nói, biết rõ Nam thúc sẽ không thực sự đuổi chính mình đi.
- Ngươi lần này hiển lộ vũ giả tam hệ, chỉ sợ là có lợi cũng có tệ, chính ngươi cẩn thận một chút, về sau đi ra ngoài cũng nên chú ý nhiều.
Lão bộc Nam thúc nói xong lập tức đi ra ngoài, dừng bước lại, nói:
- Lúc nào tranh thủ thời gian ngươi đi vào trong Tàng Thư Các của Lục gia tìm một ít vũ kỹ đi, ngươi chỉ có Khai Sơn Chưởng, đúng là quá khó coi.
- Lão giờ mới biết sao!
Lục Thiếu Du nói thầm một tiếng, làm một mặt quỷ, nhưng cũng không dám lớn tiếng, chính mình vũ giả toàn hệ, nhưng lại chỉ biết Khai Sơn Chưởng đúng là chưa đủ.
Sau khi Nam thúc rời khỏi, mật thất đóng cửa, Lục Thiếu Du móc Hỏa Long Đỉnh ra, từ trong trữ vật giới chỉ lấy hai bao dược liệu ra ngoài, thời gian kế tiếp hắn liều mạng luyện đan.
- Trước luyện chế Quán Đính Đan.
Tuy Quán Đính Đan giá thấp hơn một ít, nhưng mà tốc độ luyện chế lại cực nhanh, sai lầm trên cơ bản cũng sẽ không có, Lục Thiếu Du vẫn quyết định lựa chọn Quán Đính Đan trả nợ.
Khoanh chân ngồi đó, thủ ấn ngưng kết, linh lực rót vào Hỏa Long Đỉnh, trong Hỏa Long Đỉnh xuất hiện hỏa diễm, Lục Thiếu Du quen thuộc ném dược tài vào trong.
Luyện chế Quán Đính Đan, lúc này đối với Lục Thiếu Du mà nói đã là rất nhẹ nhàng, nhưng mà hiện tại Lục Thiếu Du muốn luyện chế ra một trăm viên, đây tuyệt đối không phải là chuyện nhẹ nhõm, tính toán luyện ra một trăm viên Quán Đính Đan, Lục Thiếu Du cũng suy đoán linh lực sẽ bành trướng không ít.
Trong một đình viện, sắc mặt Triệu Tuệ tức giận, trong mắt lăng lệ, tức giận nói:
- Không nghĩ tới không thể giết tạp chủng này, đáng chết, nhất định không thể để hắn đi vào Vân Dương Tông, nếu không thì càng thêm khó đối phó.
- Tiểu thư, nhưng bây giờ cũng không có cách nào, một khi Lục gia quyết định làm cho hắn nhận tổ quy tông, xem ra lần này Lục gia đã chuẩn bị cho dù vạch mặt với chúng ta cũng cho hắn nhận tổ quy tông.
Triệu Nhị bên cạnh nói ra.
- Đó là đương nhiên, tiểu tử kia gặp may mắn không ngờ là vũ giả tam hệ, Lục gia tuyệt đối sẽ không buông tay, chỉ tiếc lần này mất đi cơ hội.
Triệu Tuệ lạnh nhạt nói.
- Tiểu thư, lúc trước bọn chúng và Triệu gia có hiệp nghị, không thể cho tiểu tử kia nhận tổ quy tông a.
Triệu Nhị nói.
- Thế nhưng mà, chúng ta ban đầu gian lận trên người tiểu tử kia cũng là bị lão gia hỏa Lục gia nhìn ra, dùng chuyện này chắn miệng ta, ta cũng không có cách nào, đáng hận, tiểu tạp chủng kia nhất định là có kỳ ngộ gì đó nên mới gỡ được phong ấn của ta, nếu không thì hắn làm sao trở thành vũ giả.
Triệu Tuệ lạnh nhạt nói.
- Chúng ta nên làm gì bây giờ, tiểu tử kia đã đi tới tiền viện, chúng ta càng khó đối phó.
Triệu Nhị nói ra.
- Đợi cơ hội, nhất định không thể để tiểu tử kia còn sống, nếu không sẽ ảnh hưởng toàn bộ kế hoạch của chúng ta.
Thàn sắc Triệu Tuệ phát lạnh nói ra.
- Phu nhân, đại gia cho mời tới đại sảnh.
Một nha hoàn thiếp thân mặt sưng đỏ chạy tới, chính là nha hoàn Tiểu Lan bị Lục Thiếu Du đánh một trận, lúc này sưng ứ đã tiêu giảm đi nhiều, khóe miệng vẫn còn sưng lên khá to, con mắt một đen một xanh, bộ dáng này làm cho Triệu Nhị giật mình.
- Biết rõ chuyện gì không?
Triệu Tuệ thu thần sắc vừa rồi lại, hỏi.
- Đại gia suốt đêm tổ chức hội nghị trưởng lão, dường như có đại sự.
Tiểu Lan nói nhỏ một tiếng, giọng nói so với trước kia đã có biến hóa, hẳn là bị Lục Thiếu Du đánh cho một trận, dây thanh quản cũng biến hóa theo.
- Đại sự...
Thần sắc Triệu Tuệ biến hóa, lập tức dời bước ra khỏi phòng.
Trong đại sảnh Lục gia, lúc này có không ít người đang ngồi, xem chừng hơn hai mươi người, đám người Lục Đông, Lục Tây, Lục Nam, Chu Lập Hưng ngồi ở đây, còn có không ít lão giả, thời điểm tế tổ cũng có nhìn thấy qua, đều là một ít trưởng lão Lục gia.
Thời điểm Triệu Tuệ đến đại sảnh thì đầy nghi hoặc, ngồi ngay ngắn ở gần vị trí thủ tọa, nói:
- Đại ca, muộn như vậy tổ chức hội nghị trưởng lão trong tộc, chẳng lẽ có chuyện trọng yếu gì sao?
- Đúng vậy, nếu ngươi đã đồng ý cho Thiếu Du nhận tổ quy tông, ta vừa mới thương lượng với các trưởng lão trong tộc, La Lan cũng nên có danh phận, về sau La Lan chính là nhị phu nhân, hai người các ngươi sau này chẳng phân biệt lớn nhỏ, có lẽ ngươi cũng không có ý kiến a.
Lục Đông nhìn qua Triệu Tuệ nói ra.
- Cái gì, điều đó không có khả năng, tiện tỳ kia mà cũng đòi ngang hàng với ta sao, còn muốn trở thành phu nhân Lục gia, ta kiên quyết không đồng ý.
Triệu Tuệ lập tức tức giận nói, nàng dù thế nào cũng không thể tiếp nhận điều kiện này.
- La Lan đã bị ủy khuất nhiều như thế, hiện tại Thiếu Du là vũ giả tam hệ, nhận tổ quy tông, La Lan dù thế nào cũng có phần.
Bên dưới một trưởng lão áo xanh Lục gia nói ra, từ khí tức nhìn lại, trưởng lão Lục gia này dường như đã tiến cấp độ Vũ Phách.
- Đây cũng là điều kiện của Thiếu Du, vũ giả tam hệ, thiên phú như thế Lục gia không thể không quan tâm.
Một trưởng lão áo dài Lục gia tán thành nói ra.
- Nói bậy, đừng quên lúc trước Lục gia các ngươi đáp ứng điều kiện của ta, chẳng lẽ khi dễ Triệu gia ta không người hay sao, chuyện này ta tuyệt đối không đồng ý.
Triệu Tuệ nhìn chằm chằm hai trưởng lão Lục gia nói ra.
Trang 2 / 2
- Tam đệ muội, chuyện này ngươi không đồng ý cũng phải đồng ý, Lục gia ta đã đáp ứng ngươi, nhưng đó là chuyện lão gia tử đồng ý, nếu ngươi có ý kiến thì đi tìm lão gia tử mà bàn, về phần khác, chúng ta đã quyết định, dù cho giằng co với Triệu gia thì chuyện này cũng không sửa đổi, hy vọng ngươi có thể tự hiểu.
Lục Đông nói ra.
- Tốt cho Lục gia, tốt lắm.
Triệu Tuệ giận dữ, nhưng cũng không thể làm gì, nàng có một tay bị lão gia tử bắt được, lúc trước nàng hạ thủ trên người Lục Thiếu Du cho nên hiện tại cũng không thể nói thêm cái gì.
- Đệ muội, vậy là được rồi, cho dù La Lan ngang hàng cùng ngươi thì thế nào, nàng vẫn là một nha hoàn thôi.
Lục Nam nói nhỏ.
- Hừ.
Triệu Tuệ hừ lạnh một tiếng, nói:
- Lục Trung đâu rồi, hắn nói như thế nào, vì cái gì xuất quan cũng không tới gặp ta.
- Tam đệ đã bế quan lần nữa.
Lục Đông nói nhỏ.
Thần sắc Triệu Tuệ cực độ khó nhìn, lập tức nhìn chằm chằm vào mọi người trong đại sảnh, vì kế hoạch trong tộc nên nàng phải nhịn, hiện tại còn không phải lúc trở mặt với Lục gia.
- Hừ.
Triệu Tuệ hừ lạnh lần nữa, lập tức nói:
- Các ngươi đã có quyết định, cần gì phải để cho ta tới, Lục gia các ngươi tự quyết định là tốt rồi.
Nói xong Triệu Tuệ rời khỏi đại sảnh.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, trong nháy mắt Lục Thiếu Du bế quan luyện đan đã năm ngày.
Mà lúc này tại trấn Thanh Vân trở nên náo nhiệt, vũ giả ở mấy thành trấn gần đó, còn có người trong các tiểu gia tộc đi tới trấn Thanh Vân, trong lúc nhất thời trấn Thanh Vân trở nên cực kỳ náo nhiệt, dòng người hối hả nhược xuôi, so với mấy ngày thường còn náo nhiệt hơn nhiều.
Trên đường, trong một tửu quán bên đường, mọi người đàm luận chỉ có một chuyện, chính là Vân Dương Tông tuyển đệ tử mới ba năm một lần, nhắc tới Vân Dương Tông, trên trấn Thanh Vân này không người nào không biết, thân là vũ giả cùng linh giả thì càng như sấm bên tai.
Vân Dương Tông, một trong tam tông tứ môn, đệ tử ngàn vạn, thế lực khổng lồ, trấn Thanh Vân chính là địa bàn của Vân Dương Tông, mà Vân Dương Tông cũng là thánh địa của tất cả vũ giả nơi này.
Vân Dương Tông ba năm mới nhận đệ tử một lần, hơn nữa người không có thiên phú không thu, mỗi một lần tuyển nhận đệ tử mới, trên trấn Thanh Vân chỉ nhận năm người, mà cả trấn Thanh Vân đều tranh đoạt năm vị trí này, nhất là dùng năm đại gia tộc trấn Thanh Vân tranh đoạt càng lợi hại nhất.
Mỗi ba năm một lần, Vân Dương Tông phân danh ngạch đệ tử mới trên cơ bản đều rơi vào trong túi các đại gia tộc, các tiểu gia tộc rất ít khi đạt được danh ngạch, từ bồi dưỡng đệ tử, tiểu gia tộc kém đại gia tộc rất nhiều.
Mà năm đại gia tộc trên trấn Thanh Vân phân biệt là Dương gia, Tần gia, Lục gia, La gia còn có Vương gia, năm đại gia tộc này ở trấn Thanh Vân không kém bao nhiêu, cũng ngăn cản lẫn nhau, nhưng đều muốn vượt qua bốn đại gia tộc khác.
- Lần này không biết là người trong các gia tộc nào tiến vào Vân Dương Tông đây.
- Đây còn phải nói, nhất định là người trong năm đại gia tộc, những người khác muốn đi vào, chỉ sợ cũng không dễ dàng.
- Chuyện này cũng không nhất định, chỉ cần là thiên phú không tồi, cũng có thực lực đi vào, dù sao đến lúc đó Vân Dương Tông sẽ có cường giả tự mình tới đây lựa chọn đệ tử.
- Nhưng mà đệ tử trẻ tuổi trong năm đại gia tộc từ nhỏ được bồi dưỡng rất tốt, những người khác làm sao so được, trừ phi là thiên tài trong thiên tài thì không kém bao nhiêu.
- Đúng thế, dựa vào tình thế những năm trước mà nhìn, năm danh ngạch đều là người trong năm đại gia tộc.
- Nghe nói lần này Lục gia có vận khí rất tốt, ra một vũ giả song hệ, còn có một vũ giả tam hệ, đều là Vũ Sĩ, thiên phú dọa người ah.
- Nghe nói vũ giả tam hệ chính là Lục Thiếu Du, trước kia bị gọi là thiếu gia củi mục của Lục gia, từ nhỏ bị kiểm tra không cách nào trở thành vũ giả, không nghĩ tới bây giờ đột nhiên trở thành vũ giả tam hệ.
- Tóm lại, Lục gia lần này vận khí cũng không tệ ah, vũ giả song hệ, vũ giả tam hệ, sau đó không lâu thực lực Lục gia sẽ tăng mạnh a.
Trên phố lớn ngõ nhỏ, khắp nơi đang nghị luận chuyện Vân Dương Tông chọn đệ tử mới, mà Lục Thiếu Du là vũ giả tam hệ Lục gia cũng bị truyền ra, không ít người cũng biết rõ Lục gia có một vũ giả tam hệ xuất hiện, đây là chuyện mọi người chấn kinh.
Trong mật thất dưới kho củi Lục gia, Lục Thiếu Du tiếp tục luyện chế đan dược, linh lực rót vào Hỏa Long Đỉnh hóa thành hỏa diễm nóng bỏng, cả gian mật thất cũng trở nên vô cùng nóng bỏng.
Tám ngày trôi qua, lúc nào linh khí Lục Thiếu Du hao hết thì ngồi xuống điều tức, sau đó lại luyện chế đan dược, tám ngày dốc sức liều mạng, rốt cục cũng luyện chế được một lượng lớn Quán Đính Đan.
Phanh...
Hỏa Long Đỉnh mở ra, dược hương nồng đậm truyền ra ngoài, một viên đan dược sáng bóng xuất hiện.
- Thu.
Lục Thiếu Du quát một tiếng, đan dược xuất hiện trong lòng bàn tay.
- Một trăm lẻ tám viên.
Lục Thiếu Du nói nhỏ, trên mặt của hắn đầy vui vẻ, lúc này có một trăm phần dược liệu Quán Đính Đan, hắn luyện chế lại ra một trăm lẻ tám viên Quán Đính Đan, trên chuyện khống chế dược liệu, chính mình không thể nghi ngờ là tiến bộ không ít, có thể tiết kiệm không ít tài liệu, mà phẩm chất đan dược so với trước kia cũng không kém hơn bao nhiêu.
Lục Thiếu Du lại không biết, một trăm phần tài liệu dược liệu Quán Đính Đan lại luyện ra một trăm lẻ tám viên Quán Đính Đan, nếu bị một ít linh giả biết được, nhất định sẽ kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm, đây không nghi ngờ là kỹ xảo và khả năng khống chế dược lực đạt tới trình độ kinh người.
Nói như vậy, cho dù là linh giả cấp độ Linh Phách luyện chế đan dược nhị phẩm cũng khó có thể làm được một bước này, mà Lục Thiếu Du hiện tại chỉ là Linh Sĩ đã làm tới bước này, điểm này trừ thiên phú thật tốt ra, linh hồn lực cũng vượt xa người khác.
Sưu sưu...
Tiểu Long leo ra khỏi áo Lục Thiếu Du, nhìn chằm chằm vào Quán Đính Đan trong tay Lục Thiếu Du, cái lưỡi tham lam duỗi ra, ánh mắt nhìn chằm chằm vào một viên Quán Đính Đan.
- Tiểu Long, ta quên ngươi đói, thế nhưng mà thứ này ngươi không thể ăn.
Nhìn thấy tiểu Long, Lục Thiếu Du mới nhớ tới, tiểu Long đã tám ngày không ăn uống gì.
Xuy xuy...
Thân hình Tiểu Long giãy dụa, tham lam nhìn chằm chằm vào Quán Đính Đan trong tay Lục Thiếu Du, dường như đang nói cái gì đó.
- Ngươi nói ngươi muốn ăn Quán Đính Đan, được!
Lục Thiếu Du hỏi, liên hệ với tiểu Long trong lúc vô hình đã hiểu rõ tiểu Long muốn nói gì.
Xuy xuy...
Tiểu Long khẽ gật đầu, giãy dụa cái đuôi, nó ngửi mùi thuốc đã không nhịn được rồi, con mắt nhìn chằm chằm vào một viên Quán Đính Đan.
- Ngươi xem ra cũng đói, ngươi tham ăn thì ăn đi.
Đối với tiểu Long, Lục Thiếu Du giống như đối với thân nhân của mình vậy, một viên Quán Đính Đan cũng không có gì không nỡ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook