LINH VŨ THIÊN HẠ
-
Chapter 58: Một điều kiện (2)
Nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lục Thiếu Du, thần sắc Lục Trung ảm đạm, sau một lát nhìn Lục Thiếu Du di xa, lúc này mới thả người biến mất tại hậu sơn.
- Tiểu Long, ngươi không sao chớ.
Ôm tiểu Long ở lòng bàn tay, Lục Thiếu Du lo lắng không thôi, sợ tiểu Long bị thương.
Xuy xuy!
Lưỡi tiểu Long thân mật co duỗi trên tay Lục Thiếu Du, cái đầu nhỏ và ánh mắt đen nhánh nhìn qua Lục Thiếu Du, khẽ gật đầu, dường như nghe hiểu Lục Thiếu Du nói.
- Không có việc gì sao.
Lục Thiếu Du lại hoài nghi, thực lực hắc y nhân kia ít nhất cũng đạt tới Vũ Phách, tiểu Long bị đánh bay hai lần mà không có việc gì, phòng ngự của nó cũng quá mạnh rồi.
- Thiếu Du thiếu gia.
- Bái kiến Thiếu Du thiếu gia.
Sau khi quay về hậu viện, trên đường đi gặp được không ít người hầu, lúc này những người hầu này vô cùng tôn kính hành lễ, một câu thiếu gia, Lục Thiếu Du sau tế tổ đã không phải là thiếu gia củi mục trước kia, lúc này đã nhận tổ quy tông.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, hắn tất nhiên không đi tính toán với đám người hầu này, lập tức trở lại trong đình viện.
- Nhanh lên, dùng chút sức cho ta!
- Đây là thứ công tử thích nhất, cũng đừng làm hư.
Giọng của Lục Tiểu Bạch vang lên trong tai Lục Thiếu Du, trong nội tâm khẽ giật mình, lập tức đi vào đình viện, chỉ thấy hơn mười người hầu đang mang không ít đồ đạc.
- Tiểu Bạch, ngươi làm cái gì vậy?
Thần sắc Lục Thiếu Du trầm xuống kinh ngạc hỏi.
- Công tử, phu nhân nói muốn tới tiền viện.
Lục Tiểu Bạch nói ra.
- Không đi tiền viện, dừng tay cho ta, mang đồ quay trở lại.
Lục Thiếu Du nói ra, bước chân nhanh chóng đi vào trong phòng.
- Mẫu thân, con không muốn đi tiền viện, chúng ta ở nơi này rất tốt mà.
Lục Thiếu Du tiến vào phòng thì nhìn thấy mẫu thân và Lục Vô Song đang thu thập đồ vật.
- Thiếu Du, ta cũng cảm thấy ở đây rất tốt, nhưng vừa vặn đại bá của con tới tìm ta, hắn nói đúng, con phải đi tới tiền viện.
La Lan thị nói ra.
- Mẫu thân, chúng ta ở đây là được rồi.
Lục Thiếu Du vịn La Lan thị ngồi xuống, thầm nghĩ trong lòng, xem bộ dáng là chính mình không nhận tổ quy tông, Lục gia sẽ nghĩ tất cả biện pháp, bắt đầu thuyết phục mẫu thân mình.
- Đứa nhỏ ngốc này, đại bá của con nói, con đang trong tình thế rất nguy hiểm, ở tiền viện sẽ được an toàn, con không thể ở tại hậu viện, còn nữa, con phải biết, cho con nhận tổ quy tông vẫn là tâm nguyện của mẫu thân, con nghe lời a, xem như vì mẫu thân có được không?
La Lan thị cầm tay Lục Thiếu Du nói ra.
- Mẫu thân, Lục gia đối người như vậy, người còn giúp Lục gia, chúng ta không cần nhờ Lục gia, nhi tử sau này có thể nuôi người.
Lục Thiếu Du nói ra, xem ra Lục gia đã nói không ít lời bên tai mẫu thân rồi.
- Thiếu Du, ta biết rõ trong lòng đệ trách cứ Lục gia, nhưng mà trong chuyện này rất phức tạp, vì an toàn của đệ, phải chuyển tới tiền viện thôi, còn nữa, trên người của đệ vẫn chảy dòng máu Lục gia, nhận tổ quy tông là đương nhiên, xem như hoàn thành tâm nguyện của tam di đi.
Lục Vô Song nói.
- Tỷ biết cái gì?
Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào Lục Vô Song hỏi.
- Cái này...
Lục Vô Song trong lúc nhất thời nói không ra lời, phụ thân cũng đã nói qua chuyện của tam di, trong nội tâm cũng biết rất khó.
- Thiếu Du, mẫu thân không sao cả, mẫu thân chỉ cần trông thấy con tốt là được rồi, lại nói mẫu thân sẽ đi với con tới tiền viện, sau này mẫu thân đi theo con hưởng phúc.
La Lan thị khẽ cười nói, trong mắt mang theo thỏa mãn.
- Mẫu thân...
Lục Thiếu Du không biết Lục gia đã nói gì với mẫu thân, nhìn thần sắc mẫu thân, cũng không muốn làm cho mẫu thân thất vọng, lập tức nhìn chằm chằm vào Lục Vô Song, nói:
- Vô Song tỷ, làm phiền tỷ nói với đại bá, muốn đệ nhận tổ quy tông, vậy phải đáp ứng đệ một điều kiện.
- Nói đi, Lục gia có thể làm được nhất định sẽ đáp ứng.
Lục Vô Song nói ra.
Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào Lục Vô Song, nói:
- Muốn đệ nhận tổ quy tông, trước phải cho mẫu thân đệ danh phận chính thức, không thể là vợ lẽ, nếu không ai nói cũng vô dụng.
- Cái này...
Lục Vô Song do dự một chút, lập tức nói:
- Chuyện này tỷ phải nói với phụ thân, Thiếu Du, đệ trước cứ tới tiền viện đi, cũng an toàn một ít, còn nữa, Tàng Vũ Các của Lục gia đệ bây giờ cũng có thể đi vào, còn có một tháng chính là lúc tỷ thí các đại gia tộc trong trấn Thanh Vân, vào xem nói không chừng sẽ có trợ giúp với ngươi.
Trong lòng Lục Thiếu Du vẫn đang suy nghĩ, mình ở phía sau núi gặp phải ám sát, nếu không phải mạng lớn, bản thân mình đã chết rồi, ở hậu viện này đúng là không quá an toàn, vào trong nội viện có gió thổi cỏ lay gì, cường giả trong Lục gia sẽ lập tức biết rõ.
Do dự liên tục, Lục Thiếu Du cũng cân nhắc tới, trừ an nguy bản thân mình ra, còn có an nguy của mẫu thân, trong hậu viện này, an nguy của mẫu thân mình cũng không thể cam đoan, người Triệu Tuệ muốn đối phó chính mình, nói không chừng cũng có khả năng sẽ đối phó mẫu thân.
Nghĩ tới Triệu Tuệ kia, trong nội tâm Lục Thiếu Du tràn ngập lửa giận, nhưng lại cũng không có cách nào, thực lực Triệu Tuệ rất mạnh, mình bây giờ căn bản không phải đối thủ, nếu không chính mình đã đánh chết ả trừ hậu hoạn.
- Tốt, đệ trước tiên có thể tới tiền viện, nhưng mà điều kiện kia tuyệt đối không có thương lượng.
Lục Thiếu Du nói ra, danh phận của mẫu thân mình thế nào cũng phải tranh thủ, đây là mẫu thân nên được.
- Được, tỷ sẽ nói với phụ thân.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du đồng ý đi tiền viện, Lục Vô Song vui vẻ.
- Đình viện thật lớn, thật đẹp!
Trong đình viện vô cùng rộng rãi, Lục Tiểu Bạch hưng phấn nói ra, trong sân của đình viện này còn có hồ nước và giả sơn, không ít cá vàng đang bơi lội trong nước.
Lục Thiếu Du đánh giá đình viện này, ngược lại có điểm giống với biệt thự, chung quanh đều là thực vật xanh ngát, không khí tươi mát, so với hậu viện thì cách biệt một trời một vực, xem ra Lục gia cũng có của cải phong phú.
- Thiếu Du, tại đây thế nào, là ta chọn giúp ngươi đây, ta sẽ ngụ ở bên cạnh.
Lục không nói ra.
- Ân, ở đây không tệ, đa tạ Vô Song tỷ.
Lục Thiếu Du nói ra.
- Đúng rồi Thiếu Du, ngươi lát nữa đi chọn vài người hầu đi, quét dọn đình viện một chút, còn chiếu cố ngươi và tam di.
Lục Vô Song nói ra, dựa theo quy định trực hệ Lục gia sẽ được phân phối người hầu, có thể có một tiểu quản gia, năm người hầu.
- Tiểu Bạch, chuyện này giao cho ngươi, về sau ngươi cũng ở lại đây.
Lục Thiếu Du nói ra.
- Vâng, công tử.
Lục Tiểu Bạch đáp, đi theo công tử đúng là quá tốt.
- Đúng rồi, mẫu thân, con muốn bế quan mười ngày, con lại đi ra ngoài một chút, người ở đây đi.
Lục Thiếu Du nói ra, an bài cho mẫu thân xong, có Lục Tiểu Bạch chiếu cố, ở trong tiền viện này, Lục Thiếu Du cũng không có lo lắng gì nữa.
- Muốn bế quan, vậy con cẩn thận một ít.
La Lan thị không có ngăn cản, nhi tử đã là vũ giả, bế quan tu luyện là bình thường, sắp tới sẽ tham gia đọ sức với các đại gia tộc trấn Thanh Vân, tự nhiên phải chuẩn bị sẵn sàng.
Trang 2 / 2
- Thiếu Du, đệ đi đâu bế quan, Lục gia có cung cấp địa phương bế quan đấy.
Lục Vô Song nói.
- Vô Song tỷ, đệ tự có nơi bế quan của mình, nơi này làm phiền tỷ chiếu cố.
Lục Thiếu Du nói ra, bản thân mình bế quan luyện chế đan dược, lựa chọn mật thất của Nam thúc thì tốt hơn.
- Vậy được rồi, ngươi phải chú ý một chút.
Lục Vô Song cũng không có nhiều lời, còn có một tháng nữa chính là tỷ thí trên trấn Thanh Vân, đúng là phải chuẩn bị sẵn sàng một chút.
Màn đêm buông xuống, Lục Thiếu Du lúc này đi tới mật thất kho chứa củi, thời gian mười ngày này hắn phải dốc sức liều mạng là có thể trả hết khoản nợ kia.
Xác định không có người nào ở chung quanh, Lục Thiếu Du lách mình tiến vào trong mật thất, lập tức trợn mắt há hốc mồm, Nam thúc đoán ra chính mình sẽ tới, bây giờ đang ở mật thất.
- Thế mà còn chưa có chết ah, tính ra mạng ngươi cũng lớn thật.
Lão bộc Nam thúc nói ra.
- Nam thúc, người dọa người sẽ hù chết người đấy.
Lục Thiếu Du nói nhỏ một tiếng, lập tức nghi ngờ nói:
- Làm sao thúc biết con bị người ta đánh trộm.
- Ta làm sao không biết, về sau ngươi đi ra ngoài nên cẩn thận một chút, lần này xem như ngươi mạng lớn.
Lão bộc Nam thúc nói ra.
- Nam thúc, thúc biết con gặp nguy hiểm cũng không ra tay, quá là không có tình người ah.
Lục Thiếu Du nói.
- Chẳng phải phụ thân của ngươi đã ra tay sao, ta ra tay làm cái gì, lại nói ta và ngươi có thân lắm sao, ngươi tới đây làm cái gì.
Lão bộc Nam thúc trừng Lục Thiếu Du nói ra.
- Ta tìm địa phương luyện chế đan dược, cũng chỉ có nơi này của thúc, thúc đừng có lên cơn keo kiệt.
Lục Thiếu Du cười nói, biết rõ Nam thúc sẽ không thực sự đuổi chính mình đi.
- Ngươi lần này hiển lộ vũ giả tam hệ, chỉ sợ là có lợi cũng có tệ, chính ngươi cẩn thận một chút, về sau đi ra ngoài cũng nên chú ý nhiều.
Lão bộc Nam thúc nói xong lập tức đi ra ngoài, dừng bước lại, nói:
- Lúc nào tranh thủ thời gian ngươi đi vào trong Tàng Thư Các của Lục gia tìm một ít vũ kỹ đi, ngươi chỉ có Khai Sơn Chưởng, đúng là quá khó coi.
- Lão giờ mới biết sao!
Lục Thiếu Du nói thầm một tiếng, làm một mặt quỷ, nhưng cũng không dám lớn tiếng, chính mình vũ giả toàn hệ, nhưng lại chỉ biết Khai Sơn Chưởng đúng là chưa đủ.
Sau khi Nam thúc rời khỏi, mật thất đóng cửa, Lục Thiếu Du móc Hỏa Long Đỉnh ra, từ trong trữ vật giới chỉ lấy hai bao dược liệu ra ngoài, thời gian kế tiếp hắn liều mạng luyện đan.
- Trước luyện chế Quán Đính Đan.
Tuy Quán Đính Đan giá thấp hơn một ít, nhưng mà tốc độ luyện chế lại cực nhanh, sai lầm trên cơ bản cũng sẽ không có, Lục Thiếu Du vẫn quyết định lựa chọn Quán Đính Đan trả nợ.
Khoanh chân ngồi đó, thủ ấn ngưng kết, linh lực rót vào Hỏa Long Đỉnh, trong Hỏa Long Đỉnh xuất hiện hỏa diễm, Lục Thiếu Du quen thuộc ném dược tài vào trong.
Luyện chế Quán Đính Đan, lúc này đối với Lục Thiếu Du mà nói đã là rất nhẹ nhàng, nhưng mà hiện tại Lục Thiếu Du muốn luyện chế ra một trăm viên, đây tuyệt đối không phải là chuyện nhẹ nhõm, tính toán luyện ra một trăm viên Quán Đính Đan, Lục Thiếu Du cũng suy đoán linh lực sẽ bành trướng không ít.
Trong một đình viện, sắc mặt Triệu Tuệ tức giận, trong mắt lăng lệ, tức giận nói:
- Không nghĩ tới không thể giết tạp chủng này, đáng chết, nhất định không thể để hắn đi vào Vân Dương Tông, nếu không thì càng thêm khó đối phó.
- Tiểu thư, nhưng bây giờ cũng không có cách nào, một khi Lục gia quyết định làm cho hắn nhận tổ quy tông, xem ra lần này Lục gia đã chuẩn bị cho dù vạch mặt với chúng ta cũng cho hắn nhận tổ quy tông.
Triệu Nhị bên cạnh nói ra.
- Đó là đương nhiên, tiểu tử kia gặp may mắn không ngờ là vũ giả tam hệ, Lục gia tuyệt đối sẽ không buông tay, chỉ tiếc lần này mất đi cơ hội.
Triệu Tuệ lạnh nhạt nói.
- Tiểu thư, lúc trước bọn chúng và Triệu gia có hiệp nghị, không thể cho tiểu tử kia nhận tổ quy tông a.
Triệu Nhị nói.
- Thế nhưng mà, chúng ta ban đầu gian lận trên người tiểu tử kia cũng là bị lão gia hỏa Lục gia nhìn ra, dùng chuyện này chắn miệng ta, ta cũng không có cách nào, đáng hận, tiểu tạp chủng kia nhất định là có kỳ ngộ gì đó nên mới gỡ được phong ấn của ta, nếu không thì hắn làm sao trở thành vũ giả.
Triệu Tuệ lạnh nhạt nói.
- Chúng ta nên làm gì bây giờ, tiểu tử kia đã đi tới tiền viện, chúng ta càng khó đối phó.
Triệu Nhị nói ra.
- Đợi cơ hội, nhất định không thể để tiểu tử kia còn sống, nếu không sẽ ảnh hưởng toàn bộ kế hoạch của chúng ta.
Thàn sắc Triệu Tuệ phát lạnh nói ra.
- Phu nhân, đại gia cho mời tới đại sảnh.
Một nha hoàn thiếp thân mặt sưng đỏ chạy tới, chính là nha hoàn Tiểu Lan bị Lục Thiếu Du đánh một trận, lúc này sưng ứ đã tiêu giảm đi nhiều, khóe miệng vẫn còn sưng lên khá to, con mắt một đen một xanh, bộ dáng này làm cho Triệu Nhị giật mình.
- Biết rõ chuyện gì không?
Triệu Tuệ thu thần sắc vừa rồi lại, hỏi.
- Đại gia suốt đêm tổ chức hội nghị trưởng lão, dường như có đại sự.
Tiểu Lan nói nhỏ một tiếng, giọng nói so với trước kia đã có biến hóa, hẳn là bị Lục Thiếu Du đánh cho một trận, dây thanh quản cũng biến hóa theo.
- Đại sự...
Thần sắc Triệu Tuệ biến hóa, lập tức dời bước ra khỏi phòng.
Trong đại sảnh Lục gia, lúc này có không ít người đang ngồi, xem chừng hơn hai mươi người, đám người Lục Đông, Lục Tây, Lục Nam, Chu Lập Hưng ngồi ở đây, còn có không ít lão giả, thời điểm tế tổ cũng có nhìn thấy qua, đều là một ít trưởng lão Lục gia.
Thời điểm Triệu Tuệ đến đại sảnh thì đầy nghi hoặc, ngồi ngay ngắn ở gần vị trí thủ tọa, nói:
- Đại ca, muộn như vậy tổ chức hội nghị trưởng lão trong tộc, chẳng lẽ có chuyện trọng yếu gì sao?
- Đúng vậy, nếu ngươi đã đồng ý cho Thiếu Du nhận tổ quy tông, ta vừa mới thương lượng với các trưởng lão trong tộc, La Lan cũng nên có danh phận, về sau La Lan chính là nhị phu nhân, hai người các ngươi sau này chẳng phân biệt lớn nhỏ, có lẽ ngươi cũng không có ý kiến a.
Lục Đông nhìn qua Triệu Tuệ nói ra.
- Cái gì, điều đó không có khả năng, tiện tỳ kia mà cũng đòi ngang hàng với ta sao, còn muốn trở thành phu nhân Lục gia, ta kiên quyết không đồng ý.
Triệu Tuệ lập tức tức giận nói, nàng dù thế nào cũng không thể tiếp nhận điều kiện này.
- La Lan đã bị ủy khuất nhiều như thế, hiện tại Thiếu Du là vũ giả tam hệ, nhận tổ quy tông, La Lan dù thế nào cũng có phần.
Bên dưới một trưởng lão áo xanh Lục gia nói ra, từ khí tức nhìn lại, trưởng lão Lục gia này dường như đã tiến cấp độ Vũ Phách.
- Đây cũng là điều kiện của Thiếu Du, vũ giả tam hệ, thiên phú như thế Lục gia không thể không quan tâm.
Một trưởng lão áo dài Lục gia tán thành nói ra.
- Nói bậy, đừng quên lúc trước Lục gia các ngươi đáp ứng điều kiện của ta, chẳng lẽ khi dễ Triệu gia ta không người hay sao, chuyện này ta tuyệt đối không đồng ý.
Triệu Tuệ nhìn chằm chằm hai trưởng lão Lục gia nói ra.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook