LINH VŨ THIÊN HẠ
Chapter 55: Ám sát!

- Còn có Tàng Vũ Các của Lục gia, từ giờ trở đi, Thiếu Du có thể tùy tiện vào đó, đứa nhỏ này không có chúng ta chỉ điểm lại có thể đi tu luyện tới bực này, cho nên tất cả chúng ta không nên can thiệp, nhưng trong khoảng thời gian này lại phải bảo vệ tốt an toàn cho hắn, thẳng đến khi tiến vào Vân Dương Tông, thực lực của hắn đoán chừng muốn đi vào Vân Dương Tông vấn đề không lớn, cho dù thực lực không đủ, vũ giả tam hệ cũng sẽ được Vân Dương Tông đặc cách thu vào, đến Vân Dương Tông, Thiếu Du xem như an toàn. 

Giọng già nua trong thạch thất nói ra. 

- Phụ thân, hài nhi hiểu, hài nhi sẽ đi an bài ngày. 

Lục Đông nói ra. 

- Đúng rồi, lão tam có biết không? 

Trong thạch thất, giọng già nua hỏi. 

- Biết rõ, hài nhi vừa mới nói qua với lão tam, lão tam những năm này vẫn đang trong bế quan, cho tới bây giờ cũng không đi ra. 

Lục Đông nói ra. 

- Đứa nhỏ này, cũng thật sự khó xử hắn. 

Giọng già nua trong thạch thất thở dài, lập tức yên tĩnh. 

Sáng sớm hôm sau, Lục Thiếu Du chậm rãi mở mắt ra, trong mắt bắn ra hai đạo tinh quang như ẩn như hiện, hào quang quanh người thu liễm lại, khí tức và thân thể đã khôi phục hoàn toàn, thương thế kia thế đã được Âm Dương Linh Vũ Quyết cùng Quy Chân Đan trị khỏi hoàn toàn. 

- Quy Chân Đan này cũng quá tốt. 

Lục Thiếu Du nghĩ thầm trong lòng, nếu như không có Quy Chân Đan, thương thế của mình cũng không khôi phục nhanh như thế. 

Sau khi thu thập một phen, Lục Thiếu Du ra khỏi phòng đi tới phòng nhỏ, Lục Vô Song cùng Lục Tiểu Bạch, La Lan thị ba người đang trong tiểu sảnh. 

- Thiếu Du, thương thế của đệ thế nào rồi? 

Lục Vô Song nhìn thấy Lục Thiếu Du trước tiên, hỏi. 

- Đã tốt rồi. 

Lục Thiếu Du nói ra, hiện tại thương thế đã là hoàn toàn khôi phục. 

- Nhanh như vậy sao. 

Lục Vô Song kinh ngạc, thương thế Lục Thiếu Du ngày hôm qua nàng tận mắt nhìn thấy, mặc dù nói không phải quá nặng, nhưng cũng không phải quá nhẹ, khôi phục thương thế nhanh như thế này làm nàng cảm thấy hơi khó tin. 

- Công tử, thì ra ngươi là vũ giả tam hệ, thật sự là quá tốt. 

Lục Tiểu Bạch hưng phấn không thôi, về sau đi theo bên cạnh công tử, tiền đồ của hắn vô cùng sáng lạn. 

- Thiếu Du, đại bá của ngươi bảo chúng ta tới tiền viện ở, ngươi thấy thế nào. 

La Lan thị nói ra. 

- Đi tiền viện, vì sao phải tới đó? 

Thần sắc Lục Thiếu Du hơi đổi, mình ở hậu viện đang rất tốt a. 

- Thiếu Du, trong tộc thương nghị qua, đồng ý cho đệ nhận tổ quy tông, chuyển tới tiền viện đi. 

Lục Vô Song nói ra. 

- Đồng ý để cho đệ nhận tổ quy tông. 

Lục Thiếu Du lập tức cười lạnh một tiếng, nói: 

- Đệ cũng không muốn phải mang ơn, nhận tổ quy tông, đệ không nợ Lục gia cái gì, đệ càng không có hứng thú với Lục gia. 

- Thiếu Du, thế nhưng mà... 

Lục Vô Song nhướng mày, dường như đã sớm suy đoán ra kết quả này. 

- Vô Song tỷ, tỷ không cần nhiều lời, nếu ta không phải vũ giả tam hệ, Lục gia sẽ không có quyết định như thế, Lục gia này đệ không có hứng thú, đệ đi ra ngoài một chuyến, muộn một chút mới trở về. 

Lục Thiếu Du nói xong, lập tức rời khỏi đình viện. 

- Đứa nhỏ này... 

La Lan thị thở dài một hơi. 

- Người Lục gia cho người khác đều là người ngu hay sao, nhận tổ quy tông, lão tử cũng không phải người Lục gia. 

Trên đường đi Lục Thiếu Du nghĩ thầm trong lòng, lập tức không quan tâm nhiều như thế, bản thân mình đối với Lục gia cũng không có hứng thú gì. 

Ra khỏi Lục gia, Lục Thiếu Du đi thẳng tới Thiên Bảo Môn, trên người còn có năm mươi viên Quán Đính Đan và hai nghìn kim tệ, tăng thêm một viên Tăng Nguyên Đan, còn có Đề Khí Đan, Lục Thiếu Du nghĩ sẽ bán ra trả hết nợ. 

- Vũ giả tam hệ, không nghĩ tới còn có vũ giả tam hệ xuất hiện. 

Trong phòng nhỏ Thiên Bảo Môn, Độc Cô Băng Lan kinh ngạc nói ra. 

- Tiểu thư, Lục Thiếu Du che dấu trong thời gian không ngắn, người Lục gia cũng không có phát hiện ra, xem ra Lục Thiếu Du này hẳn là vũ giả mà không phải linh giả. 

Vũ chấp sự nói. 

- Nhưng sau lưng Lục Thiếu Du nhất định là có một linh giả tồn tại, bản thân lại là vũ giả tam hệ, xem ra danh ngạch trấn Thanh Vân đi Vân Dương Tông lần này nhất định sẽ có hắn. 

Nha hoàn Thúy Ngọc trầm tư một chút, đôi mắt dễ thương đảo quanh, lập tức nhẹ nhàng nói ra. 

- Chúng ta nên làm cái gì bây giờ? 

Độc Cô Băng Lan dường như đang hỏi ý kiến nha hoàn Thúy Ngọc. 

- Vũ chấp sự, ngươi đi an bài một chút, danh ngạch Vân Dương Tông lần này nên cho tiểu thư đi thử xem, không có việc gì đi Vân Dương Tông nhìn xem cũng tốt. 

Nha hoàn Thúy Ngọc nói ra. 

- Vâng, ta sẽ an bài tốt. 

Vũ chấp sự nói ra. 

- Tiểu thư, Vũ chấp sự, Lục Thiếu Du đến. 

Một đại hán của Thiên Bảo Môn từ ngoài cửa vào nói ra. 

- Mau mời Lục thiếu gia vào. 

Độc Cô Băng Lan và nha hoàn Thúy Ngọc nhìn nhau, lập tức nói ra. 

Lục Thiếu Du chậm rãi tiến vào Thiên Bảo Môn, ngày hôm nay vẫn trong ngày mừng năm mới, sinh ý Thiên Bảo Môn dù không tệ nhưng trên quầy có không ít người đang lựa chọn vật phẩm. 

- Lục thiếu gia, tiểu thư của chúng ta cho mời. 

Một đại hán Thiên Bảo Môn mang theo Lục Thiếu Du đi vào trong phòng nhỏ xa hoa lúc nãy. 

- Độc Cô tiểu thư, Vũ chấp sự. 

Lục Thiếu Du nhìn thấy Độc Cô tiểu thư cùng Vũ chấp sự, còn có nha hoàn Thúy Ngọc đang đứng bên cạnh. 

- Lục thiếu gia tới thật sớm, chào buổi sáng, nhanh ngồi, trước chúc mừng Lục thiếu gia. 

Độc Cô Băng Lan cười nói. 

- Chúc mừng ta cái gì, ta còn thiếu nợ các ngươi đấy. 

Lục Thiếu Du cười cười, lập tức ngồi xuống. 

Vũ chấp sự nói: 

- Hiện tại cả trấn Thanh Vân cũng biết, Lục Thiếu Du chính là vũ giả tam hệ, chẳng lẻ không đáng giá chúc mừng sao. 

- Ha ha, vận khí mà thôi. 

Lục Thiếu Du nói nhỏ, xem ra tin tức Thiên Bảo Môn rất linh thông, lập tức móc năm mươi viên Quán Đính Đan và một viên Tăng Nguyên Đan, một viên Đề Khí Đan còn có tấm ngọc tinh tạp, nói: 

- Ta tới đây trả nợ a, phiền toái Vũ chấp sự, một lần nữa cầm cho ta một trăm phần dược liệu. 

- Không có vấn đề. 

Vũ chấp sự nói ra, lập tức nhìn chằm chằm vào viên Tăng Nguyên Đan mà Lục Thiếu Du lấy ra, thần sắc sững sờ, cẩn thận quan sát trong tay, cuối cùng thần sắc kinh ngạc nói ra: 

- Lục thiếu gia, đây chính là Tăng Nguyên Đan? 

- Đúng vậy, đúng là Tăng Nguyên Đan. 

Lục Thiếu Du nói ra. 

- Đan dược trong tay Lục thiếu gia thật tốt ah, tuy Tăng Nguyên Đan nói là đan dược nhị phẩm, nhưng mà cấp độ lại tiếp cận đan dược tam phẩm, hơn nữa lại có hiệu quả tăng cường chân khí, so với Đề Khí Đan thì ốt hơn không ít, thậm chí là có tác dụng tăng cường linh khí, giá bán Đề Khí Đan bình thường là hai trăm kim tệ, nhưng mà Tăng Nguyên Đan lại bán ba trăm năm mươi kim tệ, trong cửa hàng bình thường cũng rất khó có Tăng Nguyên Đan để mua. 

Vũ chấp sự kinh ngạc nói. 

Lục Thiếu Du cũng thật không ngờ mình luyện Tăng Nguyên Đan lại có giá trị cao hơn đan dược nhị phẩm bình thường nhiều như thế.

Trang 2 / 2

- Lục thiếu gia chờ một chút, ta bảo người đi chuẩn bị dược liệu. 

Vũ chấp sự nói xong, hắn ra khỏi phòng nhỏ đi chuẩn bị dược liệu cho Lục Thiếu Du. 

- Lục thiếu gia, lần này xem ra là muốn tham gia tỷ thí trấn Thanh Vân a. 

Độc Cô Băng Lan nói. 

- Độc Cô tiểu thư biết không ít ah, đúng thế, cứ nghe Vân Dương Tông là một trong tam tông tứ môn, ta cũng muốn đi xem xem. 

Lục Thiếu Du nói ra. 

- Gọi Độc Cô tiểu thư xem ra quá khách khí, về sau Lục thiếu gia cứ gọi ta là Băng Lan là tốt rồi. 

Độc Cô Băng Lan nói nhỏ. 

- Băng Lan tiểu thư. 

Lục Thiếu Du cũng không có khách khí, nhưng mà trong lòng thì không được tự nhiên, xưng hô tiểu thư này ở kiếp trước mà gọi một nữ nhân khác, vận khí không tốt nói không chừng sẽ ăn tát, nhưng mà ở chỗ này thì không giống, mình cũng chỉ có thể nhập gia tùy tục. 

- Ta sau này sẽ gọi Lục thiếu gia là Thiếu Du a, như thế không lạnh nhạt, Lục thiếu gia sẽ không để tâm chứ? 

Độc Cô Băng Lan mỉm cười nói ra. 

- Xin cứ tự nhiên. 

Lục Thiếu Du nói nhỏ, chuyện này hắn tự nhiên không quan tâm nhiều. 

- Lục thiếu gia, dược liệu ngươi cần đã chuẩn bị xong. 

Vũ chấp sự cầm hai bao tới, bên trong là một đống dược liệu. 

- Ta đây không quấy rầy, lần sau lại đến trả nợ. 

Lục Thiếu Du nói xong, cầm theo hai bao dược liệu rời đi, rời khỏi Thiên Bảo Môn, vừa rồi giao năm mươi viên Quán Đính Đan, còn có hai nghìn kim tệ, lại thêm viên Tăng Nguyên Đan, Đề Khí Đan, còn có mười viên Quán Đính Đan lúc trước, hiện tại chính mình thiếu nợ Thiên Bảo Môn hẳn còn thiếu không nhiều, giữ lại tiền vốn, tối đa cũng chính còn lại bốn nghìn kim tệ, tăng thêm dược liệu mình luyện chế lần này, đoán chừng là có thể thanh toán sạch sẽ. 

Đi tới một chỗ không người, Lục Thiếu Du nhanh chóng cầm dược liệu trong tay ném vào trữ vật giới chỉ, lập tức đi thẳng ra sau núi, tiểu Long ở tại hậu sơn thời gian không ngắn rồi. 

Thẳng đến hậu sơn, Lục Thiếu Du dường như có thể cảm giác được tiểu Long tồn tại, trong rừng cây ở sơn cốc, Lục Thiếu Du nhìn qua phương xa, bỗng dưng không gian chung quanh xuất hiện gợn sóng vô hình. 

- Tiểu tử, ngươi chết chắc rồi. 

Một giọng nói vang vọng trên không trung, người tới mặc một bộ hắc y, ngay cả mặt cũng mang vải đen, ánh mắt lăng lệ nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, khí thế băng lãnh xuất hiện, từ giọng nói mà suy đoán, người tới là một trung niên. 

- Thực lực thật mạnh! 

Cảm nhận được thực lực hung hãn của đối phương, Lục Thiếu Du lập tức cảm giác chân khí trong người của mình bị áp chế. 

- Ngươi là ai? 

Lục Thiếu Du lui ra phía sau mấy bước, nhìn thấy khí thế của người này, cũng biết người này hẳn tới đối phó chính mình, về phần người tới là người nào, Lục Thiếu Du không cần suy đoán cũng biết là do ai phái tới, bất kể là Lục Thiếu Du trước kia hay là mình hiện tại, thù nhân của mình trừ Triệu Tuệ thì không còn ai khác. 

- Người muốn giết ngươi! 

Hắc y nhân kia lạnh nhạt nói ra, khí tức quanh người vô cùng rét lạnh. 

- Chẳng lẽ ngay cả tên cũng không dám nói sao? 

Lục Thiếu Du hỏi, thực lực đối phương chính mình nhìn không thấu, nhưng rõ ràng không phải đối thủ, chỉ có kéo dài thời gian tìm cơ hội đào tẩu, đối phương tu luyện cũng chính là thủy hệ vũ kỹ, có thể chuyển hóa thủy hệ thành băng hệ, tu vị hẳn đạt tới tình trạng khủng bố. 

- Ngươi còn không xứng biết rõ, chẳng lẽ ngươi còn muốn kéo dài thời gian, hừ. 

Trong mắt hắc y nhân hiện ra ý cười mỉa mai, cười lạnh nói ra. 

- Đi. 

Lục Thiếu Du chạy trốn, trừ trốn thì mình không nghĩ ra biện pháp nào khác, mũi chân đạp một cái, thân hình lùi lại nhanh chóng. 

- Muốn chạy trốn, nằm mơ! 

Nhìn hành động của Lục Thiếu Du, sát khí quanh người hắc y nhân hiện lên, lãnh ý bắn ra từ mắt, bàn chân đạp mạnh một cái, thân hình như thiểm điện lao thẳng về phía Lục Thiếu Du. 

Thời điểm hắc y nhân đuổi theo Lục Thiếu Du, trong tay đánh ra một thủ ấn, khí tức hàn băng tràn ngập chung quanh, sương mù nhàn nhạt lượn lờ trong đó, không gian chung quanh chấn động mạnh, không khí mang theo hàn khí lạnh thấu xương, sương mù hoàn toàn che lấp ánh mắt Lục Thiếu Du. 

Bị hàn khí và sương mù chung quanh che phủ tầm mắt, săc mặt Lục Thiếu Du biến hóa, hắn biết rõ, lần này chỉ sợ phiền toái lớn, thực lực của chính mình căn bản không phải đối thủ của hắc y nhân, muốn chạy trốn cũng không có cơ hội. 

Trong đám sương mù này, Lục Thiếu Du cảm giác mình đã mất đi phương hướng, trong lòng sinh ra cảm giác không ổn, lúc này tốc độ của mình bị khắc chế, không cách nào tiến thêm một bước. 

- Thực lực đối phương quá mạnh mẽ. 

Trong nội tâm Lục Thiếu Du kinh hãi, cảm giác tử vong tràn ngập nội tâm. 

- Tiểu tử miệng còn hôi sữa, bảo ta tới đối phó ngươi là đại tài tiểu dụng, nhưng mà cũng tốt, phải trừ hậu hoạn về sau. 

Hắc y xuất hiện tại trước người Lục Thiếu Du, trên người tỏa ra hàn khí lạnh thấu xương, uy áp của khí tức vô hình bao phủ Lục Thiếu Du, chân khí trong người Lục Thiếu Du lúc này như đông cứng lại, căn bản không thể ngưng tụ. 

Thần sắc Lục Thiếu Du chìm xuống, đây là uy áp của cấp độ, thực lực của mình cách xa đối phương quá lớn, căn bản cũng không có sức phản kháng. 

- Đi chết đi. 

Hắc y nhân cười lạnh một tiếng, thủ ấn trong tay biến đổi, đánh ra một chưởng, không khí chung quanh cứng lại, một hàn khí lăng lệ áp bách thẳng về phía Lục Thiếu Du. 

Vèo... 

Đúng lúc này trong sương mù màu trắng nồng đậm, một đạo hào quang màu vàng nhạt xuất hiện, chính là tiểu Long ở trong sơn cốc vài ngày trước. 

Thân hình nhỏ nhắn của tiểu Long lúc này tỏa ra hào quang chói mắt, trên cái đầu nhỏ ngưng tụ hỏa diễm nóng bỏng, ngọn lửa này phun ra khiến hàn băng chung quanh nhanh chóng hóa thành hư vô. 

- Ồ... 

Đột nhiên nhìn thấy con rắn nhỏ này, ánh mắt hắc y nhân cũng kinh ngạc, lập tức cười lạnh một tiếng, đánh ra một chưởng: 

- Một đầu tiểu yêu thú, cùng chết đi. 

Dưới một chưởng này, chân khí hàn băng ngưng tụ, chung như thiểm điện bao phủ không gian, chụp thẳng vào tiểu Long. 

Xùy... 

Lưỡi tiểu Long phun ra, chu cái miệng nhỏ, thân hình màu vàng của nó đột nhiên thể hiện tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi, lập tức thoát khỏi công kích của hắc y nhân, há mồm trực tiếp cắn vào cổ hắc y nhân. 

- Đây là yêu thú gì? 

Hắc y nhân kia kinh ngạc đến ngây người, ánh mắt trầm xuống, lập tức lùi lại, trong tay bắn ra một chưởng hàn băng đánh vào người tiểu Long, tốc độ cũng vô cùng nhanh chóng. 

Ba! 

Thân hình nhỏ nhắn của tiểu Long bị một chưởng này đập bay, nện vào mặt đất cách đó mấy chục mét. 

- Tiểu Long. 

Trong lòng Lục Thiếu Du cả kinh, cũng không biết tiểu Long thế nào, mà bây giờ hắc y nhân đã đánh tới, một đạo chưởng ấn hàn băng đánh ra, quát: 

- Tiểu tử, chết đi! 

- Thanh Linh Khải Giáp. 

Lục Thiếu Du cấp tốc ngưng tụ Thanh Linh Khải Giáp, vào thời điểm này, mình cũng chỉ có thể liều mạng, cho dù biết rõ không phải đối thủ của đối phương. 

Vèo... 

Một tiếng xé gió vang lên, tiểu Long không biết lúc nào đã xuất hiện sau lưng hắc y nhân, cái đầu nhỏ của nó mang theo thần thái dữ tợn, thân hình màu vàng nhạt mang theo hỏa diễm màu vàng kim.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương