LINH VŨ THIÊN HẠ
Chapter 50: Bỗng nhiên nổi tiếng

Lục Mị nghiêm mặt, nhàn nhạt đi ra phía trước, dáng người uyển chuyển, toàn thân lung linh, lộ ra đường cong hấp dẫn trẻ trung, cũng làm cho không ít nam nhân bỏng mắt, nhưng mà tại Lục gia ai cũng biết Lục Mị ánh mắt cực cao, có thể tới gần nàng không có mấy người.

Lục Thiếu Du nhìn qua, có lẽ Lục Mị vẫn còn là Vũ Đồ, thiên phú không tồi, nhưng so với Lục Thiếu Hùng cùng Lục Thiếu Hổ thì kém hơn một chút.

Lục Mị đặt bàn tay trắng như ngọc lên thủy tinh cầu, lập tức sau trên thủy tinh cầu bắn ra lam sắc quang mang.

- Lục Mị, thủy hệ Vũ Đồ bát trọng, thiên phú thật tốt.

Trưởng lão áo xanh nói ra.

- Lục Mị đứa nhỏ này, thiên phú cũng không tệ.

Trên khán đài, Lục Đông tán thưởng không ngớt, thiên phú này trong những người trẻ tuổi kiểm tra qua cũng có thể bài danh top năm.

Mà Lục Mị lúc này dường như cũng không hài lòng về mình, thần sắc trầm trọng, chủ yếu là bởi vì Lục Thiếu Hổ cùng Chu Hải Minh đã đoạt đi hào quang của nàng.

- Một người cuối cùng, Lục Thiếu Du, lên đây đi.

Trưởng lão Lục gia nói ra, nhìn qua Lục Thiếu Du, trong thần sắc có chút nghi hoặc, về phần Lục Thiếu Du, trong cả Lục gia người nhận ra cũng không ít.

Lục Thiếu Du không có do dự, nhẹ nhàng tiến lên, hắn dù gì cũng là người hai đời, trước mặt thiếu niên thiếu nữ cũng không có khẩn trương.

- Hừ...

Trên khán đài, Triệu Tuệ hừ lạnh một tiếng, ngược lại không có phản ứng nào khác.

- Thiếu Du một người có thể tu luyện tới Vũ Sĩ, thiên phú này không tệ.

Lục Tây nói ra.

- Không có người chỉ đạo, có thể mạnh tới đâu.

Lục Nam nói nhỏ một tiếng.

- Tiểu Bạch ah, ngươi nói Thiếu Du thiên phú như thế nào?

Bên ngoài, La Lan thị khẩn trương đứng trong đám người, nhi tử có thể tham gia tế tổ, lúc này còn được tham gia kiểm tra và đọ sức, La Lan thị đã rất vui vẻ, nhưng lúc này cũng khẩn trương không biết thiên phú nhi tử như thế nào.

- Phu nhân cứ yên tâm đi, công tử nhất định không có vấn đề.

Lục Tiểu Bạch nói ra, hắn có thể trở thành vũ giả đều là nhờ công tử hỗ trợ đấy, công tử tự nhiên càng không cần phải nói.

- Vậy sao?

La Lan thị xiết chặt hai tay, thần sắc vẫn khẩn trương không thôi.

- Rót chân khí vào, trong đầu không nghĩ cái gì, điều động thuộc tính trong thân thể.

Trưởng lão Lục gia nhắc nhở Lục Thiếu Du.

Nhắc tay phải lên, Lục Thiếu Du đặt lên thủy tinh cầu, lập tức bình tâm tĩnh khí, chậm rãi rót chân khí vào, dẫn động thuộc tính trong cơ thể, đối với Lục Thiếu Du mà nói đây là chuyện dễ dàng

Lập tức năm màu thanh, hồng, hoàng, bạch, lam quay chung quanh bên người Lục Thiếu Du, dùng Lục Thiếu Du làm trung tâm, năm loại hào quang hình thành vòng xoáy nho nhỏ, không gian bắt đầu chấn động.

- Đây là...

Nhìn thấy một màn này, trên khán đài mấy trưởng lão Lục gia Lục Đông, Lục Tây cũng biến sắc.

- Tiểu tử, ngươi khiêm tốn một chút, toàn hệ vũ giả không nên để lộ ra ánh sáng hiện giờ.

Lúc này giọng của Nam thúc vang lên bên tai Lục Thiếu Du.

- Con quên!

Lục Thiếu Du phục hồi tinh thần lại, cũng không muốn biểu hiện, nhưng mà nhất thời quên mà thôi, lập tức vội vàng khống chế thuộc tính của mình.

- Xảy ra chuyện gì?

Lục Thiếu Du kinh ngạc phát hiện thủy tinh cầu giống như máy móc hấp thu thuộc tính của mình, cho nên muốn bỏ thuộc tính khác cũng khó khăn.

- Thu cho ta!

Thần sắc Lục Thiếu Du trầm xuống, thầm nghĩ trong lòng, hắn khống chế thuộc tính rất là thành thạo, lập tức vội vàng thu hồi thuộc tính, nhưng mà trong lòng vội vàng cũng chỉ thu được hai chủng thuộc tính.

Năm hào quang quanh người giảm đi hai loại, còn có ba loại sáng bóng quanh quẩn, mà lúc này trên thủy tinh cầu cũng xuất hiện ba loại ánh sáng vô cùng chói mắt, một màu vàng, một màu trắng, một màu đỏ.

- Trời ạ...

Tên trưởng lão áo xám kinh hãi lui ra sau hai bước, trong mắt kinh hãi nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, ngực phập phồng rất mạnh, dường như đang thở gấp.

Mà lúc này Lục Vô Song ở cách đó không xa cũng vô cùng kinh ngạc, nàng dường như xem hiểu hàm nghĩa của ba loại hào quang này.

Lục Thiếu Du rút tay phải về, lúc đầu không chú ý suýt nữa bộc lộ toàn hệ thuộc tính của mình.

- Lục Thiếu Du, thổ hệ, hỏa hệ, phong hệ, Vũ Sĩ tam hệ, Vũ Sĩ tam trọng.

Trưởng lão áo bào xám nhìn qua Lục Thiếu Du, lập tức nhìn chằm chằm vào đám người Lục Đông trên khán đài, nói: 

- Thiên phú, đỉnh cấp.

- Trời ạ, dĩ nhiên là Vũ Sĩ tam hệ.

- Trong truyền thuyết Vũ Sĩ tam hệ đều là thiên tài trong thiên tài, Lục Thiếu Du dĩ nhiên là Vũ Sĩ tam hệ.

Tất cả mọi người điên cuồng, bọn họ không thể tưởng tượng nổi nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, giờ phút này không ai còn hoài nghi Lục Thiếu Du là đồ củi mục nữa, nếu vũ giả tam hệ, thiên phú đỉnh cấp cũng là củi mục, vây bọn họ chính là phế vật, rác rưởi.

- Phu nhân, công tử là vũgiả tam hệ, thật tốt, công tử thật là lợi hại.

Lục Tiểu Bạch nhảy dựng lên, so với bản thân mình là vũgiả tam hệ còn hưng phấn hơn nhiều.

- Vũgiả tam hệ, đứa nhỏ này.

La Lan thị ở trong Lục gia lâu như vậy, tự nhiên là biết rõ vũgiả tam hệ đại biểu cái gì, lúc này kích động nước mắt chảy ra, giờ phút này những ủy khuất trước kia cũng không còn, tất cả đều đáng giá.

Lục Đông, Lục Tây và mấy trưởng lão Lục gia còn lại trên khán đài đứng lên, ánh mắt kinh ngạc và không dám tin nhìn qua Lục Thiếu Du, nhưng vừa vặn bọn họ cũng nhìn thấy, tất cả không phải là giả.

- Vũgiả tam hệ, vũgiả tam hệ trong truyền thuyết, Lục gia ta không ngờ xuất hiện vũgiả tam hệ.

Lục Đông kinh ngạc không hiểu, nhưng trên mặt đầy hưng phấn cười ha hả, vũgiả song hệ đã là thiên tài, vũgiả tam hệ chính là thiên tài trong thiên tài, hơn nữa không phải vũgiả song hệ có thể so sánh.

Nếu lúc này có đại gia tộc biết rõ Lục gia xuất hiện vũgiả tam hệ, nhất định sẽ trăm phương ngàn kế tới xem, vũgiả tam hệ ah, thật sự còn thưa thớt hơn phượng mao lân giác, đây chỉ là vũgiả xuất hiện trong truyền thuyết.

Mà lúc này chỉ có sắc mặt Triệu Tuệ cực kỳ khó nhìn, nếu nói Lục Thiếu Hổ bộc lộ vũgiả song hệ làm cho tâm tình của nàng đắc ý như lên thiên đường, như vậy lúc Lục Thiếu Du là vũgiả tam hệ chính là lúc tâm tình của nàng rơi xuống địa ngục.

Những người vây xem vô cùng xôn xao, dường như mọi người đã hoàn toàn quên đi Lục Thiếu Hổ có thiên phú vũgiả song hệ, danh tiếng vũgiả tam hệ có thể nói hoàn toàn áp đảo vũgiả song hệ.

Vũgiả song hệ là thiên tài, là tồn tại phượng mao lân giác, nhưng mà trong mắt vũgiả tam hệ thì cái gì cũng không phải.

- La Lan, không, La phu nhân, ngươi đúng là tốt số, Thiếu Du không ngờ là vũgiả tam hệ.

- La phu nhân, ngươi cuối cùng đúng là khổ tận cam lai, về sau có phúc hưởng.

Lúc này trong đám người vây xem cũng có không ít người vây quanh La Lan thị, không ngừng nịnh nọt ton hót.

- Vũgiả tam hệ có gì ghê gớm đâu a.

Lục Thiếu Du nhìn qua phản ứng của mọi người, khe khẽ thở dài, chính mình vội vàng nên chỉ kịp thu hai loại thuộc tính, chính mình trên thực tế thế chính là vũgiả toàn hệ, tam hệ cũng chưa tính là cái gì.

Trang 2 / 2

- Thiếu Du ca, ngươi thật là lợi hại ah, không ngờ lại là vũgiả tam hệ.

Lục Mị đến bên người Lục Thiếu Du, vốn nàng vẫn đang nhìn Lục Thiếu Hổ, lúc này hai mắt đã nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du.

Toàn thân Lục Thiếu Du run lên, cô gái nhỏ này đúng là khó lường, quả thực chính là máy phát điện.

- Vũgiả tam hệ, có thể chống lại yêu nữ trong Vân Dương Tông rồi, nhưng mà trên thực lực Thiếu Du còn kém quá nhiều.

Lục Vô Song nhìn qua Lục Thiếu Du, vũgiả tam hệ hoàn toàn vượt qua dự kiến của nàng.

- Mọi người yên lặng một chút, thực lực đến cấp độ Vũ Sĩ, hiện tại chuẩn bị đọ sức. Lục Thiếu Hổ, Chu Hải Minh, Lục Vân, Lục Thiếu Du, bốn người các ngươi chuẩn bị, người khác lui ra.

Trưởng lão áo bào xám nhìn thấy đám đệ tử Lục gia vây lại thì quát lên.

Cả đám đệ tử Lục gia đưa mắt kinh ngạc nhìn qua Lục Thiếu Du, không có người nào lại dám khinh thị, nghe trưởng lão áo xám nói thế thì tản ra, trong tràng chỉ còn lại Lục Vân, Chu Hải Minh, Lục Thiếu Hổ, Lục Thiếu Du bốn người ở giữa sân, cũng chỉ có bốn người bọn họ là có thực lực VũSĩ.

Lục Thiếu Du cảm giác thực lực của ba người, Lục Thiếu Hổ thổ hệ, mộc hệ song hệ VũSĩ tam trọng, Chu Hải Minh chính là thổ hệ VũSĩ thất trọng, Lục Vân chính là thủy hệ VũSĩ nhị trọng, tăng thêm chính mình, thực lực mạnh nhất không thể nghi ngờ là Chu Hải Minh, thực lực tương đối yếu nhược chính là Lục Vân.

- Bốn người các ngươi rút thăm đi, một người đấu một, hai người chiến thắng cuối cùng thay Lục gia đấu với các đại gia tộc trong trấn Thanh Vân, tranh giành danh ngạch tiến vào Vân Dương Tông, ai rút số 4 sẽ đấu với số 1, số 2 sẽ đấu với số 3, toàn bằng vận khí.

Trưởng lão áo xám nói xong lui ra, trong tay cầm cái hộp có bốn cây thăm.

Lục Thiếu Hổ ánh mắt lạnh lẽo nhìn qua Lục Thiếu Du, không chút do dự thò tay rút một đầu thăm, lập tức Chu Hải Minh cùng Lục Vân hai người cũng cầm một đầu thăm.

Trong lòng Lục Thiếu Du đã sớm có tính toán, Nam thúc bảo mình đi vào Vân Dương Tông, vậy mình phải là một trong hai người thắng trận, nhưng nếu gặp gỡ Chu Hải Minh, như vậy hơi phiền phức, Chu Hải Minh chính là thổ hệ VũSĩ thất trọng, mình mới là VũSĩ tam trọng, kém bốn cấp độ là khoảng cách khá lớn, tuyệt đối khó đối phó.

Chính mình nếu đụng Lục Thiếu Hổ cùng Lục Vân bất cứ ai trong hai người đều không phải vấn đề lớn, Lục Thiếu Du thò tay cầm cây thăm cuối cùng, chỉ thấy trên đó viết số 3.

- Hiện tại, số 1 sẽ đấu với số 4, người thắng lại có thể thay thế Lục gia tham gia đọ sức giành danh ngạch Vân Dương Tông, đồng thời đạt được hai ngàn kim tệ và một viên đan dược nhị phẩm, thua cũng có thể có được đan dược nhị phẩm, nhớ kỹ đọ sức không được hạ sát thủ, nếu không hủy bỏ tư cách, nhốt vào mật thất Lục gia diện bích.

Trưởng lão áo xám nhìn qua bốn người nói ra.

Lão giả áo xám nói xong, chỉ thấy Lục Vân cùng Lục Thiếu Hổ hai người đi lên bệ đá phía trước, mà còn lại Lục Thiếu Du cùng Chu Hải Minh hai người mà thôi.

- Vận khí đúng là quá kém, không ngờ lại gặp Chu Hải Minh.

Thần sắc Lục Thiếu Du hơi biến đổi, trong ba người, khó đối phó nhất chính là Chu Hải Minh.

- Hai người các ngươi có thể bắt đầu.

Lục Thiếu Hổ cùng Lục Vân hai người tiến lên, lão giả áo xám nói ra.

- Ta sẽ không khách khí.

Lục Thiếu Hổ nói một tiếng, chân khí quanh quẩn bên thân, phát ra ánh sáng nhàn nhạt, giống như bên ngoài cơ thể hình thành hào quang.

- Đến đây đi Thiếu Hổ thiếu gia.

Lục Vân nhàn nhạt nói ra, quanh người cũng có chân khí chấn động, trước người hình thành hào quang lam nhạt sáng bóng.

Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào Lục Vân, Lục Vân chính là đệ tử chi thứ Lục gia, khi còn nhỏ hắn chỉ nhìn thấy một hai lần, thật không ngờ, con gái mười tám biển đổi thật nhiều.

Lúc này Lục Vân mặc bộ váy tơ đỏ thẫm, cổ áo mở hơi thấp, có thể nhìn thấy bộ ngực nhỏ như ẩn như hiện và đường cong mê người, dung mạo như hoa sen, lông mày như liễu, da thịt như tuyết, mái tóc dài đen nhánh, là một tiểu mỹ nhân, bờ môi đỏ tươi nhếch lên, so với Lục Mị là phong cách khác biệt, nhưng Lục Vân lúc này cho thấy vài phần điềm đạm nho nhã, không có hấp dẫn người như Lục Mị.

- Vậy ngươi chú ý.

Thần sắc trong mắt Lục Thiếu Hổ thu liễm, chân khí ngoài cơ thể chấn động, hai người tranh đoạt danh ngạch, thắng có thể bắt được danh ngạch đi Vân Dương Tông, tự nhiên sẽ không khách khí.

Hai người tại Lục gia cũng có chút danh khí, đặc biệt là Lục Thiếu Hổ, danh khí càng lớn, lập tức không ít người hầu và đệ tử hô to cổ vũ.

Lục Thiếu Du đánh giá hai người, Lục Thiếu Hổ chính là vũgiả song hệ, mộc thuộc tính hiếm thấy cùng thổ thuộc tính, hai thuộc tính này tương sinh hỗ trợ lẫn nhau, cho nên như hổ thêm cánh, từ cấp độ thực lực, Lục Thiếu Hổ chính là vũgiả song hệ, nếu so với Lục Vân còn muốn mạnh hơn một ít, xem ra Lục Vân không may rồi.

Ngay lúc Lục Thiếu Du đang phân thần, Lục Thiếu Hổ cùng Lục Vân hai người đã giao thủ với nhau, hai người phất tay, Lục Vân đã hóa thành thân ảnh màu lam, dường như biết rõ mình liều mạng sẽ không chiếm được tiện nghi, chỉ có dựa vào tìm cơ hội chiến thắng.

Mà Lục Thiếu Hổ thì nhẹ nhõm hơn nhiều, biết thực lực mình mạnh cho nên lấy tĩnh chế động, hai người ngẫu nhiên giao thủ một lần, cũng không ai làm gì được hai, hai người đều lựa chọn pháp môn công kích chuẩn xác, làm cho một đám trưởng lão Lục gia và đám người Lục Đông gật đầu mỉm cười.

Ngược lại dưới đài không ít người thét to trợ uy, không ngừng hội tụ với nhau quanh quẩn diễn võ trường, làm cho hào khí diễn võ trường vô cùng náo nhiệt, ngay cả Lục Thiếu Du cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào vài phần, chính mình hôm nay cũng có ngày chính diện đối mặt đối thủ.

Lục Thiếu Du nhìn vào hai người đang đấu, nhìn qua mỗi chiêu mỗi thức của hai người, Nam thúc ngay từ đầu đã từng nói qua, trong đối chiến phải nhớ kỹ đừng nhìn đối thủ là kẻ yếu thì khinh thị, chỉ cần ra tay thì sẽ có nhược điểm, trên thế giới này không có vũ kỹ hoàn mỹ không sơ hở, dưới tình huống thực lực không hơn kém nhiều, tìm được nhược điểm của đối thủ là thắng hơn phân nửa.

- Lục Vân không ổn ah!

Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, tuy Lục Vân mượn tốc độ linh mẫn tìm cơ hội, thế nhưng mà cũng tiêu hao không ít chân khí, mà Lục Thiếu Hổ vẫn không di động chút nào cả, ngẫu nhiên giao thủ một hai chiêu cũng là dựa vào đặc thù của vũ giả thổ hệ, mang tất cả lực công kích rót vào mặt đất, phương pháp này nhìn không cao minh, nhưng lại rất hữu hiệu.

- Lục Thiếu Hổ còn có chút tâm cơ.

Lục Thiếu Du nhẹ nhàng nói thầm.

Mà lúc này Lục Vân cũng cảm nhận đươc điểm này, dường như càng di động thì mình càng bất lợi, sắc mặt đã biến đổi, dù sao nàng còn trẻ nên không nhịn được, quát một tiếng, cũng không biết thi triển vũ kỹ gì, chỉ thấy thủ ấn trong tay biến hóa, chân khí quanh người cuồng bạo quét mạnh ra.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương