LINH VŨ THIÊN HẠ
-
Chapter 103: Cơ duyên trong động (2)
Xùy.
Ngón trỏ nhỏ máu tươi vào trữ vật giới chỉ, Lục Thiếu Du đang muốn nhìn trộm không gian trong trữ vật giới chỉ thì nhìn thấy trữ vật giới chỉ tỏa ra hào quang chói mắt, cả gian thạch thất sáng ngời, làm cho người ta không dám mở mắt.
- Có sự cổ quái.
Lục Thiếu Du lập tức ném trữ vật giới chỉ lên trên mặt đất, thân hình nhanh lùi lại, hào quang chói mắt tiêu tán, trong thạch thất lại khôi phục bình thường.
Lục Thiếu Du lại đánh giá chung quanh, nhưng lại không có gì thay đổi cả, tất cả hiện tượng vừa rồi xảy ra, Lục Thiếu Du cũng không hiểu gì cả.
- Chờ năm ngàn năm, rốt cuộc cũng chờ có người tới đây.
Thời điểm này thây khô trên giường động đậy, đầu hơi động một chút, hai tay vén mái tóc dài ra, lộ ra gương mặt khô héo khủng bố, hai hốc mắt hõm sâu mở ra, giờ phút này ánh sáng sáng ngời hữu thần.
- Ngươi là ai, ngươi không chết.
Lục Thiếu Du kinh ngạc nói ra, cảnh quỷ dị nà làm cho Lục Thiếu Du sởn hết cả gai ốc, thân hình không tự chủ được lui ra sau.
- Chết, xem như chết rồi.
Thây khô nói ra, giọng nói giống như từ cửu u địa ngục truyền tới, mờ ảo như không thể biết được nơi phát ra tiếng.
Lời vừa nói xong, thây khô chậm rãi đứng dậy, rời khỏi giường ngọc, áo đen trên người thây khô như chụp trên cây cột nhỏ gầy, nhìn qua rất buồn cười, nhưng lúc này phối hợp với bộ dáng khủng bố của thây khô lại làm cho thạch thất này âm trầm.
Thây khô đang nhìn qua hắn, nói:
- Thân xác thối tha này trước kia không có nặng như vậy, xem ra đúng là không dùng được nữa rồi.
- Tiền bối, ngươi rốt cuộc là ai?
Lục Thiếu Du kinh hoảng đi qua, hắn cẩn thận nghĩ lại, cho dù là quỷ cũng không có gì đáng sợ, bởi vì hắn là người tu luyện.
- Ta là ai, nói ra ngươi cũng không biết, nhưng mà năm ngàn năm trước, tất cả mọi người đều gọi ta là Thánh Thủ Linh Tôn, hiện tại, đoán chừng cũng không ai nhớ cả.
Thây khô nói ra.
- Thánh Thủ Linh Tôn tiền bối, ngươi đã chết hay còn sống, tại sao có thể như vậy?
Lục Thiếu Du hỏi.
- Chẳng lẽ ngươi nhìn không ra sao, còn sống sao biến thành thế này, đương nhiên là chết rồi?
Thây khô tự xưng là Thánh Thủ Linh Tôn nói.
- Thánh Thủ Linh Tôn tiền bối, vậy tại sao ngươi lại...
Lục Thiếu Du còn chưa nói xong, thây khô đã nói:
- Tu vị ngươi còn thấp, tất nhiên là không biết, bản tôn đại nạn ập tới, lại không có biện pháp đột phá Linh Đế, cho nên đành phải lưu ở nơi này, thời điểm đại nạn tới đã biết rõ mình không thể xoay chuyển thế cục, vận dụng một chút thủ đoạn, lưu lại một đạo linh hồn trong trữ vật giới chỉ, muốn bàn giao di ngôn, không nghĩ tới chờ suốt năm ngàn năm mới có người tới.
- Thì ra là thế.
Lục Thiếu Du cũng cảm thấy ngạc nhiên, cường giả khi thực lực cực mạnh, lưu lại một đạo linh hồn xuất thể cũng không phải chuyện gì lạ, nói như vậy, thực lực đến Vũ Tướng là có thể làm được, mà đối với Linh giả mà nói, thực lực tới Linh Phách đã làm được, phương diện linh hồn, Linh giả mạnh hơn vũ giả nhiều.
- Vũ Sĩ nho nhỏ mà thôi, có thể đến nơi đây, cũng xem như có duyên, ta hỏi ngươi, ngươi có nghĩ muốn đạt được đồ vật cả đời ta lưu lại không?
Thây khô hỏi Lục Thiếu Du.
- Muốn.
Lục Thiếu Du không do dự gì, Thánh Thủ Linh Tôn tuyệt đối là cường giả, từ danh hào mà nhìn, hẳn là siêu cấp cường giả Linh Tôn hoặc là Vũ Tôn, nếu mình đạt được đồ vật cả đời của hắn, không nghi ngờ đây là đại bảo tàng, loại chuyện tốt này, kẻ đần cũng sẽ không cự tuyệt.
- Ngươi tên là gì?
Thánh Thủ Linh Tôn hỏi.
Lục Thiếu Du không có giấu diếm, nói:
- Vãn bối Lục Thiếu Du.
- Thế thì tốt, ta có thể mang đồ vật cả đời cho ngươi, nhưng ngươi cũng phải đáp ứng ta một chuyện.
Thánh Thủ Linh Tôn nói.
- Không biết tiền bối bảo vãn bối làm cái gì?
Lục Thiếu Du không thể không hỏi rõ ràng, miễn cho đến lúc đó rơi vào hầm của người ta đào sẵn, cho dù ở trước bảo tàng cũng phải cẩn thận.
- Tiểu tử thật cơ linh, yên tâm, chuyện này không làm khó ngươi, nhưng mà ngươi phải thề mới làm được, nếu không, ta tình nguyện tự bạo trữ vật giới chỉ cũng sẽ không cho ngươi.
Thánh Thủ Linh Tôn nói ra.
- Tốt, ta thề.
Lục Thiếu Du nói ra, nghĩ thầm trong lòng, Thánh Thủ Linh Tôn chết còn để ý như thế, nhưng mà chỉ cần không làm khó dễ chính mình, thề thì có làm sao.
- Vãn bối thề, nhất định sẽ hoàn thành bàn giao của Thánh Thủ Linh Tôn tiền bối, nếu không thiên lôi đánh chết.
Lục Thiếu Du làm ra bộ dáng thề thốt, đồ chơi này ở kiếp trước chỉ là nói láo thổi phồng mà thôi, ai còn quan tâm lời thề, nếu là chuyện mình làm không được thì thôi.
- Tốt, quỳ xuống dập đầu?
Thánh Thủ Linh Tôn nói.
- Dập đầu?
- Nếu ngươi chiếm được đồ ta lưu lại, tự nhiên phải trở thành đệ tử của ta, dập đầu hay không dập đầu tùy ngươi, nhớ năm đó bao nhiêu người khóc quỳ cầu ta thu làm đệ tử ta còn không thèm nhìn, hiện tại tiện nghi cho ngươi rồi.
- Đệ tử bái kiến sư phụ.
Lục Thiếu Du nghĩ lại, dập đầu mấy cái cũng không mất tí thịt nào cả, mà Thánh Thủ Linh Tôn là người năm ngàn năm trước, hắn tuyệt đối cũng lớn tuổi hơn mình quá nhiều.
Sau khi dập đầu ba cái, Lục Thiếu Du mới đứng lên.
- Tốt, từ giờ trở đi, ngươi chính là đệ tử Thánh Thủ Linh Tôn ta, ta trước kia trầm mê tu luyện, cả đời không có thu đồ đệ, đệ tử trong tộc cũng không dạy bảo tốt, hiện tại cũng không có thời gian dạy bảo ngươi, đáng tiếc ngươi không phải Linh giả, cũng không thích hợp tu luyện sở học cả đời của ta, nhưng hiện tại cũng không có biện pháp, năm ngàn năm qua chỉ có ngươi tới đây, đây là Thiên Linh Lục, sở học cả đời của ta, ngươi có thể học bao nhiêu thì học bấy nhiêu.
Thánh Thủ Linh Tôn nhặt trữ vật giới chỉ lên, lập tức móc ra một ngọc giản giao cho Lục Thiếu Du, lập tức tại nói:
- Ta muốn ngươi đáp ứng chính là đi tới thành Ma Vân tại đông hải, tìm kiếm gia tộc Đoan Mộc, nếu gia tộc Đoan Mộc tình cảnh không tệ, ngươi có thể giao Thiên Linh Lục cho họ là tốt rồi, nếu gia tộc Đoan Mộc tình cảnh không tốt lắm, nếu tương lai ngươi có thành tựu, ngươi phải nghĩ biện pháp chiếu cố gia tộc Đoan Mộc một chút.
- Là điều kiện này?
Lục Thiếu Du tiếp nhận ngọc giản hỏi, điều kiện này đúng là không làm khó mình.
- Đúng vậy, điều kiện là thế, cả đời ta, đối với đệ tử trong tộc cực kỳ ít quan tâm chỉ điểm, thời điểm ta còn sống thì không ai dám đối phó gia tộc Đoan Mộc, ta không còn thì cây cao đón gió, gia tộc Đoan Mộc lúc trước cũng không có bao nhiêu cường giả, chỉ sợ hiện tại tình cảnh cũng không tốt bao nhiêu.
Thánh Thủ Linh Tôn thở dài, trong gương mặt khô héo, ánh mắt hõm sâu ảm đạm xuống.
- Đệ tử nhất định làm được, đệ tử tương lai sẽ giao Thiên Linh Lục cho gia tộc Đoan Mộc.
Lục Thiếu Du nói, nhưng mà trong lòng hắn hiểu, thành Ma Vân cách đại lục Linh Vũ cũng không gần, muốn tới thành Ma Vân cũng không phải chuyện dễ dàng.
Trang 2 / 2
- Đạo tàn hồn này của ta không chèo chống được bao lâu, trữ vật giới chỉ này ngươi vừa mới nhận chủ, trong đây còn có linh kỹ mà linh giả tu luyện, tuy là linh kỹ Huyền cấp sơ giai, ngươi có được cũng vô dụng, còn có một tấm lệnh bài, ngươi thu trong tay, nói không chừng về sau có chút công dụng, về phần khác, trữ vật giới chỉ cũng chẳng có gì.
Thánh Thủ Linh Tôn nói.
- Sư phụ, đệ tử hiện tại tốt xấu gì cũng là đồ đệ của ngươi, ngươi không có đan dược hoặc dược liệu, yêu đan, linh đan gì đó lưu lại cho đệ tử sao?
Lục Thiếu Du mở to mắt, cường giả như thế, trong trữ vật giới chỉ lại không có chút đan dược nào cả.
- Hình như không có, lúc trước đan dược bình thường thì ta không xem vào mắt, đan dược dùng tốt thì ta dùng đột phá cảnh giới, tất cả không có cái gì.
Thánh Thủ Linh Tôn nói.
Lục Thiếu Du thiếu chút nữa sụp đổ, vốn cho rằng còn có đại bảo tàng đấy, ai cũng không tin một cường giả như thế không cất chứa thứ gì trong trữ vật giới chỉ.
- Đúng rồi, Linh Ngọc Sàng cũng là bảo vật, năm đó ta liều mạng mới cướp về được, thi thể của ta dựa vào nó mới có thể năm ngàn năm không thay đổi, nếu Linh giả tu luyện trên đây sẽ phát hiện công dụng của nó, hiệu quả tốt hơn không ít, linh hồn lực sẽ mạnh hơn người cùng tu vị nhiều, đáng tiếc.
Thánh Thủ Linh Tôn khẽ thở dài.
Lục Thiếu Du tu luyện Âm Dương Linh Vũ Quyết, hắn nhìn qua, cũng chỉ có thể nhìn ra Lục Thiếu Du là vũ giả, tất nhiên không ngờ Lục Thiếu Du cũng là Linh giả, tăng thêm hắn lúc này chỉ là một đám linh hồn thể không có thực lực, Âm Dương Linh Vũ Quyết vô cùng thần dị, dĩ nhiên càng không cách nào nhìn ra thân phận Linh giả của Lục Thiếu Du, nếu hắn ở thời kỳ toàn thịnh, tăng thêm tu vị Lục Thiếu Du cũng không cao, muốn xem chi tiết Lục Thiếu Du không khó khăn gì.
Lục Thiếu Du cũng không có ý nói toạc ra, có chút chuyện cần che dấu cũng tốt, nên có tâm phòng bị người.
Lúc này nhìn chằm chằm vào giường ngọc, Lục Thiếu Du sớm cảm giác được sự bất phàm của giường ngọc, phía trên có năng lượng quấn quanh, nhưng mà Linh Ngọc Sàng đối với linh giả mà nói là báu vật, đối với chính mình mà nói hiệu quả cũng không lớn ah, tốc độ tu luyện bình thường của hắn chậm kinh người, cho dù tăng nhanh tốc độ tu luyện cũng không nhanh tới mức đáp ứng được cho mình, chính mình cần có nhất thật ra là yêu đan cùng linh đan.
- Sư phụ, vậy ngươi sao tới đây, ngươi trước kia, thực lực tới cấp độ nào?
Lục Thiếu Du nói.
- Ha ha.
Thánh Thủ Linh Tôn mỉm cười, nhưng mà thân hình khô gầy như thế này mà mỉm cười ngược lại tăng thêm một phần khủng bố:
- Lúc trước, ta chính là Linh Tôn cửu trọng, trong lúc vô tình phát hiện nơi đây, ý định yên tĩnh đột phá Linh Đế, ai ngờ còn kém một bước, phía dưới nơi này có con sông nhỏ, ngươi cứ xuôi theo dòng nước, xuyên qua một cái hạp cốc, cuối hạp cốc là đáy nước, cứ thế mà đi là rời khỏi.
- Linh Tôn cửu trọng.
Lục Thiếu Du đã giật mình, đây là Linh Tôn cửu trọng ah, trên thế giới này hiện tại dường như không có Linh Tôn, Vũ Tôn xuất hiện, đến loại cấp độ này, không nghi ngờ là siêu cấp cường giả.
- Rất kinh ngạc sao, Linh Tôn cửu trọng lại còn không có đột phá đến Linh Đế, đáng tiếc ngươi không phải Linh giả, nhớ kỹ tương lai ngươi nếu có thể đạt tới Vũ Tôn, ngàn vạn không được chủ quan, trên thế giới này cường giả còn nhiều hơn sự tưởng tượng của ngươi nhiều, có Thiên Linh Lục, tuy ngươi không phải Linh giả, không cách nào tu luyện toàn bộ, nhưng chỉ cần có chút thiên phú thì sau này có thể sống yên ổn.
Thánh Thủ Linh Tôn nói.
- Sư phụ, Thiên Linh Lục là tuyệt học gì?
Lục Thiếu Du hỏi, sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn nói đây là tuyệt học hắn dùng cả đời, Lục Thiếu Du cũng không cưỡng lại được lòng hiếu kỳ.
- Ngươi mở ngọc giản ra là biết, sẽ không làm ngươi thất vọng đâu, linh hồn của ta hiện tại không thể chống đỡ được lâu, ngươi bây giờ tốt xấu gì cũng xem như đệ tử của ta, nhớ kỹ, có cơ hội phải chiếu cố gia tộc Đoan Mộc một chút.
Giọng nói vang lên, Lục Thiếu Du đang gõ cái giường ngọc, thi thể Thánh Thủ Linh Tôn té trên mặt đất, thân thể khô héo hóa thành bột phấn, ngay cả áo đen trên người cũng biến thành tro tàn.
Lục Thiếu Du nhìn qua khô lâu trước mặt bái một cái, Thánh Thủ Linh Tôn tuy vừa mới thành sư phụ của hắn, nhưng hắn dập đầu cũng đã thừa nhận sư phụ, huống chi mình cũng đạt được không ít chỗ tốt.
Lập tức thu hồi bột phấn thi cốt Thánh Thủ Linh Tôn, Lục Thiếu Du đi ra khỏi sơn động, đào hố dưới chân núi an táng, trong nội tâm cũng cảm thán, cường giả như thế cũng khó tránh có ngày đại nạn, dưới thiên địa quy tắc dù ngươi phong hoa tuyệt đại cỡ nào, sau khi chết cũng chỉ có thể biến thành đất vàng, trong đồn đãi khi vũ đạo đỉnh phong linh đạo cực hạn có thể phá toái hư không, tiến vào cảnh giới trường sinh bất tử.
- Nếu kiếp này lựa chọn con đường tu luyện, ta đây muốn tu luyện tới cực hạn, đặt chân tới cảnh giới trường sinh bất tử trong truyền thuyết.
Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào mộ địa Thánh Thủ Linh Tôn, trong nội tâm nói thầm.
Sau một lát, Lục Thiếu Du đi vào trong sơn động, cũng không đi tới dòng sông để kiếm lối ra, hắn không nóng nảy rời đi, thương thế của hắn chưa khỏi hẳn, ít nhất cũng phải chờ tới khỏi hẳn mới rời đi, như thế mới ít đi nguy hiểm.
Mà vừa rồi đạt được trữ vật giới chỉ của sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn, Lục Thiếu Du bắt đầu kiểm tra bên trong, bên trong ngoài một khối lệnh bài màu trắng bằng ngọc và một ngọc giản linh kỹ ra, cũng không có thứ gì khác, đừng nói yêu đan, linh đan, ngay cả một viên đan dược tam phẩm cũng không có.
Lục Thiếu Du nghĩ thầm trong lòng, trong cường giả cũng không thiếu người nghèo a.
- Nên chữa thương trước rồi nói sau.
Lục Thiếu Du nói thầm, tất cả chờ khôi phục thương thế trước đã, khôi phục thương thế cũng cần có thời gian, Lục Thiếu Du bảo tiểu Long tự đi vào rừng cây kiếm ăn, nơi này không có ai khác, tiểu Long cũng sẽ không có nguy hiểm gì.
- Linh Ngọc Sàng.
Lục Thiếu Du nhìn chằm chằm vào Linh Ngọc Sàn mà sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn lưu lại, trong lòng cao hứng khoanh chân ngồi lên Linh Ngọc Sàng, Lục Thiếu Du lập tức cảm giác được có năng lượng thần dị bao phủ thân thể, trong người sinh ra khí tức ấm áp, chân khí của hắn chuyển động chậm rãi, thoải mái nói không nên lời.
- Đúng là báu vật!
Lục Thiếu Du đại hỉ, Linh Ngọc Sàng là báu vật trong mắt Linh Tôn đúng là không kém, mình ngồi trên Linh Ngọc Sàng còn chưa có tu luyện, nhưng mà lại như tu luyện bình thường, đặc biệt là trong đầu có lực lượng gì đó đang dẫn dắt linh khí, làm cho thân thể thoải mái nói không nên lời.
- Trước khôi phục thương thế.
Lục Thiếu Du móc đan dược tam phẩm chữa thương Phục Khí Hoàn chiếm được của Hỏa Âm Quái trong trữ vật giới chỉ ra, đan dược vào miệng hóa thành năng lượng khổng lồ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook