Sau khai giảng ba ngày , ca ca đưa Khúc Y Nhiên trở lại trường ,hành lí tùy thân ngoài bánh ngọt anh trai làm cho còn có đàn cổ , cái đàn có thần chú nên y và Lí Mật , Đông Phương quyết định mang nó đi theo .

Thời điểm tâm loạn có thể đánh đàn mà tu tâm dưỡng tính .Mà cây đàn còn là cầu nối để biết tình huống của Bá Nha , Lí Mật được quần áo mới cũng không quên nhắc về hắn , Đường Bá Hổ thì không quen Bá Nha nhưng nghe Lí Mật kể mãi cũng biết chút thông tin “ Đáng tiếc ta chỉ được nghe một khúc tri âm ”. Lí Mật gãi đầu “ Đúng vậy ngươi và hắn chân trước chân sau , ngươi đến hắn đã đi rồi ”

Dao Cầm bài xích mọi người mà không ngăn Đường Bá Hổ , thật sự là thiên ý , hai người ngồi trên bả vai Khúc Y Nhiên , Đông Phương vẫn bận rộn trong ngọc .

Hôm nay cả ngày mưa dầm , giờ mới tạnh chút ít nhưng mặt trời vẫn trốn sau mây , nóc xe thể thao tự nhiên là không nâng lên làm bầu không khí rất trầm mặc , Khúc gia huynh đệ im lặng mà hai quỷ nói không ngừng cũng chẳng thay đổi không khí .

Đến cổng trường ca ca cũng không có xông vào mà đỗ xe một bên , nghiêng đầu nhìn đệ đệ rũ mắt , một tay nắm cằm y , nhẹ nhàng in cái hôn lên đôi môi đỏ mọng .

Chính là vẫn chưa đủ tham luyến , đầu lưỡi chui vào không tha răng lợi mà quấn quýt cho đến khi đệ đệ  đỏ mặt thở dốc mới buông ra mà bỏ qua hai cái không linh .

Khúc Y Nhiên bị hôn nên có tiến bộ không còn thở dốc .

“ Trưa thứ sáu anh chờ em ở đây ” Ca ca sớm có thời khóa biểu của y mà lên lịch , thứ sáu chỉ có tiết hắn ngữ , hắn ghé vào lỗ tai y mà nói .

Khúc Y Nhiên bình ổn nhịp tim mà nói “ Mẹ nói cuối tuần về nhà ăn cơm , Lưu bá có hầm canh ”

“ A ” Khúc Y Nhiên đẩy tay anh trai vẫn bắt hai má mình “ Ta có thể đi xe bus về ” người nào đó đã quên trong nhà có xe đưa đón , vì thế ca ca xoa đầu y mà nói “ Em thấy ca sẽ đồng ý sao ?”

Khúc Y Nhiên “ … …”

Khúc gia đại ca có phải là quân tử không ? Chưa bao giờ , chỉ vì vậy nên Lâm Phong giảo hoạt vẫn bị làm cho xoay mòng đó thôi . Đôi mắt mang ý cười hắn mở cửa xe cho Khúc Y Nhiên . Thiếu niên nhanh như chớp ôm đàn bỏ chạy thậm chí quên cả bao bánh .

Không như Khúc Lăng Phong dự kiến 5 phút sau hai anh em đã gặp lại “Anh , bánh ngọt cùng bánh mật ”

Con sóc gấp đến độ vò đầu bứt  tai thật đáng yêu nhưng đệ đệ nhà mình đâu có thích ăn bánh mật , điểm này thi Khúc Y Nhiên và Khúc tóc vàng không hề sai biệt , chính là cô bé y đưa bánh y vẫn chưa quên .

Nói phải giữ lời là quy tắc của linh môi sư

“ Bánh mật này là ? ”Đại ca nắm chặt tay áo như không để ý , suất khí mười phần .

Đứa nhỏ thành thực “ Mang cho học tỉ ” sau đó không chờ ca ca bùng nổ mà chạy mất . Hai tay ca ca vò nát tay áo “ Học tỉ , Ân _____”

Hắn phát hiện chỉ cần bao dung một chút con sóc này sẽ nhảy lên đầu hắn . Khúc Y Nhiên ? Đưa bánh cho học tỉ ? Tương lai năm nay ra sao ?.

Tâm tình đại ca như thời tiết xám xịt nhưng vẫn nhớ ra là mình còn là tổng của một công ty , đi đến công ty cùng áp thấp một dạng .

“Lăng Phong , đã sáu giờ tối rồi sao không  chuẩn bị đi kí hợp đồng cùng Phong Liên ”Lâm phong nói xong đã bị Khúc Lăng Phong túm cổ áo “ Ngươi đi cùng ta ”

“ Không không ta tuyệt đối không gặp tên Sở Phi Nhai đầu gỗ kia , No! Lăng à ” Khúc Lăng Phong không nói nhiều mà sai hai nam bí xách hắn ra .

Cùng Phong Liên đàm phán có Lâm Phong sẽ được lời , cái tên tập đoàn đó không phải vì đồ ba trợn này mà đặt sao “ Phong Liên ” ( Nhớ Phong )vì thế nhóm nhân viên tiếp tân nhìn thấp phó tổng bị xách ra xe mà đi sau là xếp tổng .

Một nhân viên MM nói “ Nguyên bản ta còn kì quái sao công ty mình toàn nam nhưng Boss thế này thì phụ nữ chịu sao nổi , bảo vệ còn không dám đụng ngài ấy chỉ dám xách phó tổng ”

Khúc Y Nhiên về đến phòng mình không ngờ lại có vị khách đặc biệt “ hội trưởng hảo ”

“ Ân ” Dương Tiêu lạng lùng đáp lại , hắn vốn là người không nóng tính chính là hai người gõ cửa mãi mà Phương Thiên Trác để lời nhắn đã lấy cơm cho y rồi ? vậy người đi đâu ?

Khúc Y Nhiên cầm chìa khóa mở cửa thì hội trưởng đã lao vào sau đó tiếng la tham thiết phát ra . Ngụy Tấm ôm chân giường khóc nháo để không bị Dương Tiêu tha đi .

“ Chủ nhà về rồi ” Ngươi cũng nên đi thôi .

Ngụy Tấn nghiến răng “Không ta ở cùng Y Nhiên bọn ta từ nhỏ đã ngủ chung giường , y sẽ không ngại .

Nhưng ta để ý , sắc mặc Dương Tiêu đen kịt “ Đừng mơ ”.

Phương Thiên Trác được nghỉ ba ngày bị hai người này phá hỏng một ngoài cửa mà gõ một đè của không ra ,nay thấy Y Nhiên thật sự khóc luôn “ Ngươi trở lại rồi ”

Khúc Y Nhiên cười “ Náo nhiệt quá ”

Phương Thiên Trác “ Kệ họ náo nhiệt , chúng ta ăn cơm , là thịt bò thật đó ”

“ Hảo ” Khúc Y  Nhiên ở kì quân sự cũng đã nghe nghiệt duyên của hai người này , mà Dương Tiêu cũng đâu đến mức BT như Ngụy Tấn nói cả nhà hắn an tâm giao hắn ra y còn quan cái gì “ Cơm thịt bò thật ngon ” y không ăn cơm chiều mà đi ,ca ca có vẻ không vui .

“ Kì thật ta thấy ăn đồ lạnh ở đây là ngon nhất nhưng xếp hàng thật lâu hôm qua tiểu Triệu phòng bên cho ta cái bánh , ngon phát khóc luôn ”

“ Ân ” có cơ hội phải đi mua hai người ăn xong, Khúc Y Nhiên đem bánh ca ca làm cắt cho Phương Thiên Trác một miến sau đó tự ăn hết . Lí Mật đứng bên mà hỏi “ Khúc ca ngươi và anh ngươi ..” Chưa nói hết câu đã bị Đường Bá Hổ bịt miệng “ Đừng hỏi , y so với chúng ta càng loạn hơn ”

“A , hảo , ta đi tìm ông thổ địa đi ” Khúc Y Nhiên gật đầu “ Trước tiên phải đi tìm cô nương kia đã ”

“Ngươi biết nàng ở đâu rồi ?”“ Ân ” Linh môi sư thật thần kì .

Lúc này cô Tưởng Tư Xa đó đang ở bên hồ nhân tạo nghe hai vị học đệ tỏ tình “ Thật có lỗi ta không định quen bạn trai bây giờ ” hai người một lúc

“ Học tỉ hai chúng ta sẽ đối tốt với ngươi ” “ Đúng ,tin tưởng chúng ta ”

Tưởng Tư Xa “.. ..”

Học sinh mới vào năm này hình hơi … không .. bình ,,thường..

Thật vất vả mới thoát , cô ngồi một chỗ mà thở không biết ai truyền tin muốn thật sự khai giảng phải tỏ tình thành công thật ngây thơ đang định xoay người thì “ Học tỉ ” nữa ..

“ Ta nói các ngươi có để ta yên không, trạng nguyên học đệ , nhầm không ? người ta đang xếp hàng chờ ngươi kia , hơn nửa con gái trường này đó , chạy cho nhanh …”

Khúc Y Nhiên loạn lên “ A , vì có người nhờ ta đưa cái này cho tỉ ”

“ Ok , ta sẽ xem ”

“ Nhất định xem nhé ” y nói xong thì cáo từ .

Mà Tưởng Tư Xa  sau khi mặc chiến giáp đuổi vô số bụi gai thì vào phòng mở gói giấy rồi làm rơi nó luôn một đống bánh lăn ra , bạn cùng phòng nghe tiếng chạy đến lại không thấy động tĩnh “Tư Xa à cùng tớ chơi điện tử đi , Di ? sao lại khóc thế này ”

Tưởng Tư Xa khóc mà khóe miệng lại cười “ Hàn Hàn, ta nhìn thấy tiểu Linh ”

“ Tiểu Linh , Tư Xa đừng làm ta sợ ”

“Không , ta không sao ”không thế nói tình cảnh nàng khi nhìn thấy bánh mật ra sao ?

Không !có lẽ có người lí giải được .

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương