Mục Phong một trận tùy ý rong ruổi xong, rốt cục cũng được giải phóng, gầm nhẹ, không để ý Tịch Tử Nho phản đối, cố ý đem dịch thể lưu lại trong cơ thể hắn.

Tịch Tử Nho tức đến điên lên, cư nhiên bắn ở bên trong hắn, sau rửa sạch thực phiền toái!

Để rồi xem ta cũng sẽ làm thế.

Tịch Tử Nho lo lắng phản công đại kế, cẩn thận cú mục Mục Phong, không buông tha nhất cử nhất động của hắn, cùng đợi thời cơ.

Thừa dịp Mục Phong thả lỏng rời khỏi cơ thể hắn, một cú chém hung hăng phang xuống gáy Mục Phong.

“Ngươi…”

Gáy truyền đến đau đớn kịch liệt, Mục Phong trừng lớn mắt căm tức nhìn Tịch Tử Nho, lập tức lâm vào hắc ám.

“khửa khửa.”

Tuyệt đối là tiếng cười của dã lang, Tịch Tử Nho xoay người làm chủ ở trên người Mục Phong.

“Đau…”

Động tác quá lớn liền ảnh hưởng đến  hậu đình, ẩn ẩn đau, mà thắt lưng cũng là toan đau không ngớt, Tịch Tử Nho nhẹ nhàng mát xa, lại càng kiên định  muốn thượng Mục Phong để hoàn thành trả thù đại kế

Thiện ác chung quy sẽ có báo đền, hiện tại liền đến phiên ngươi nếm thử chút tư vị bị áp.

“Chớ có trách ta, là ngươi bất nhân trước nên ta mới bất nghĩa a.”

Tịch Tử Nho vừa lòng vuốt ve bộ ngực săn chắc cùng cái bụng chắc nịch thon gọn dưới thân, hai người bình thường đều chú ý rèn luyện, dáng người vô cùng hoàn mỹ, mà Mục Phong ngực bởi vì phủ một lớp mồ hôi mỏng manh phản xạ sáng bóng, làm cho Tịch Tử Nho nhịn không được dựa vào khẽ hôn, bên miệng liền một vị hơi chua sáp.

Vừa rồi một phen mây mưa làm hắn mất không ít khí lực, làm công thì thân thể phải cường tráng. Để cho khi Mục Phong tỉnh, hắn không cần dùng quá nhiều súc lực cũng có thể làm một phen mây mưa vũ bão, thì phải làm cái gì bây giờ a?

Mắt đảo quanh, đột nhiên một mạt ngân quang lóe lên.

Có!

Hắn từ trên người Mục Phong bò xuống, đi đến bên cạnh sô pha, dùng sức, lôi nó dựa vào bên tường, sau đó ôm lấy Mục Phong đưa hắn đặt trên ghế sa lon, sô pha mềm mại lập tức lõm xuống một vòng.

Mục Phong Hôn mê mặc kệ bị an bài, tay hắn bị dây thừng trói lại, buộc vào khối cầu ngân quang trên thành sô pha.

Khối cầu ngân quang kia là do một vị danh sư thiết kế, bị Mục Phong nhìn trúng đặt riêng từ nước ngoài nhập khẩu về, nguyên lai là dùng để mắc quần áo, chế tác hoàn mỹ, hơn nữa tuyệt đối chắc chắn, lúc trước Mục Phong phi thường thích nó.

Bất quá, nếu hắn tỉnh lại nhìn thấy cảnh này, khẳng định là khóc không ra nước mắt đi.

Ha hả, chính thứ mình tỉ mỉ chọn lựa thành đạo cụ hại thân, trong lòng chắc chắn là tức muốn chết đi.

Hết thảy sắp xếp xong, Tịch Tử Nho đắc ý thưởng thức thành quả lao động của mình.

Độ cao vừa đủ làm cho Mục Phong nửa thẳng thân mình, cái mông trùng hợp ở trong không khí, Tịch Tử Nho ngồi lên sô pha, làm cho Mục Phong ngồi ở trên bụng của hắn, độ cao vừa đủ, bởi vì sô pha vốn có lò so, nhẹ nhàng dùng sức là có thể phập phồng dao động, làm hắn đỡ tốn không ít khí lực.

Mà đệm dựa bên cạnh sô pha cũng phát huy tác dụng, có thể cho hắn thích ý dựa ở trên, tận tình mà khai phá mỹ thực trước mặt.

Tịch Tử Nho điều chỉnh tư thế của Mục Phong, khiến cho thân thể của Mục Phong hơi hơi nghiêng về phía trước, tiểu quả trước ngực vừa vặn đối diện với cái miệng của hắn, tùy ý cho hắn liếm hôn, tay ôn nhu nâng cánh mông Mục Phong lên, cẩn thận khai thác tiểu hoa cúc.

Giờ phút này Tịch Tử Nho, vô cùng chờ mong  thời khắc Mục Phong tỉnh lại.

Trên tay động tác càng phát ra ôn nhu, khi hắn cảm thấy được nơi đó đã muốn cũng đủ mềm mại co giãn, thì vừa vặn người ở trên hơi rung động mý mắt, tựa hồ sắp tỉnh lại…

Liệp tình mỹ thiểu niên

Edit: Bapngot

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương