Liệp Tình Mỹ Thiếu Niên
-
Chương 17
Biểu diễn kết quả thực ngoài ý muốn, ít nhất, cùng ta lường trước mọi sự hoàn toàn bất đồng.
Buổi diễn không hề có báo danh tham gia tranh phiếu bầu, thế nhưng đầu phiếu lại là cao nhất trong hạng mục tiết mục suất sắc nhất, mà ta cùng Linh cũng thành nhân vật tối được hoan nghêng trong lễ hội văn hóa. [cái trường này hủ nữ nhiều ghê ta:”>>]
Sau khi nghe được radio thông báo xong, ta luôn tự hỏi: bên trong là kẻ nào thao túng a?
Biểu diễn ta bởi vì khẩn trương nên có không ít lỗi, cuối cùng thậm chí ngay cả lời kịch sai lầm, như vậy cũng có thể bầu được hạng nhất sao?
Ít nhất thì CLB kịch nói tiết mục còn phấn khích hơn!
Chẳng lẽ là Linh ở sau lưng tác quái?
Này ý niệm trong đầu vừa mới nảy ra lập tức đã bị biếm lãnh cung, lễ hội văn hóa học viện lan dục không phải hoạt động bình thường, cho dù Linh có năng lực, cũng không có khả năng ở phía sau màn thao túng, huống chi, đối với loại hành vi này, Linh luôn luôn là khinh thường, như thế nào lại có thể tham dự vào chứ?
Nhìn đến bảng điều tra, ta rốt cục hiểu được nguyên nhân.
Nhìn vào bảng lí do bầu chọn, rõ ràng ── sở dĩ lấy được giải thưởng, toàn bộ là bởi vì hóa trang của Linh!
Vốn đã là vạn chúng chú mục Linh lại còn tỉ mỉ hóa trang, làm cho người ta đui mù.
Vô số người bị hấp dẫn cũng là chuyện bình thường, nhưng, có một việc làm cho lòng ta dấy lên một phen đại hỏa.
Hai người kia cư nhiên đã nhập vào hàng ngũ theo đuổi Linh!
Được rồi, ta thừa nhận mình là không xuất sắc như Linh, bộ dạng không đẹp bằng hắn, đầu óc cũng so với hắn dốt nát hơn, nhưng, dầu gì cũng là từng thân mật tiếp xúc, thế nhưng hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của ta liền theo đuổi Linh, không khỏi quá đáng đi!
Mà Linh cũng không có cự tuyệt, ngược lại làm ra không ít hành vi ám muội khiến kẻ khác ảo tưởng, ta dám khẳng định, hắn bắt đầu trả thù rồi… … … …
Hừ, nếu đã không quý trọng ta như vậy, cho các ngươi chịu chút khổ cũng là chẳng đáng là gì.
Lửa giận, ta tùy ý Linh an bài bẫy rập, đối với hai tên làm cho ta quá thất vọng kia, không chút nhắc nhở, liền làm cho bọn họ chui vào bẫy biến thành cái người què đi!
Vài ngày sau lễ hội văn hóa, người trong học viện thường xuyên có thể thấy một hình ảnh xinh đẹp như vậy.
Bên cạnh bàn đá ở hoa viên anh đào, một vị nam tử diện mạo diễm lệ nâng chén trà tinh xảo trong tay, thích ý hưởng thụ buổi trà chiều, mà hắn hai bên trái phải, là hai vị hội trưởng hội học sinh, thái độ ân cần làm cho người ta liếc mắt một cái có thể nhìn thấu ý đồ.
Cảnh đẹp có người thưởng thức, nhưng cũng có người ghen tị, người ái mộ hội trưởng, liền ở một bên âm thầm nhìn chằm chằm Linh, nhưng Linh từ nhỏ đã bị người người chú mục, đối với loại ánh mắt “bốc hỏa” này đã sớm miễn dịch, nhưng lại khiến những kẻ kia tức đến khó thở.
Tâm tình của ta đương nhiên cũng sẽ không dễ chịu.
Dựa vào cửa sổ, ta nên may mắn vẫn là bất hạnh đây?
Hoa viên anh đào vừa vặn đối diện với cửa sổ phía tây kí túc xá, theo góc độ của ta, có thể tinh tường xem rõ nhất cử nhất động ở đấy, nhưng người ở đấy, cũng rất khó phát hiện được ta.
Ở cùng một chỗ, không lâu trước là ta ở vị trí đó, hiện tại hai cái tên phụ tình kia lại thảnh thơi theo đuổi Linh.
Mới đầu ta còn tính toán buông tha bọn họ, có Linh là đủ rồi, nhưng xem tình huống mấy ngày nay, thật sự làm cho ta cười không nổi a.
Giờ là lúc làm cho bọn họ nhìn thấy sự lợi hại của ta.
Rõ ràng, ta cùng Linh liên thủ, sẽ cho bọn hắn một vố suốt đời khó quên… … … …
Liệp tình mỹ thiểu niên
Edit: Bapngot
Buổi diễn không hề có báo danh tham gia tranh phiếu bầu, thế nhưng đầu phiếu lại là cao nhất trong hạng mục tiết mục suất sắc nhất, mà ta cùng Linh cũng thành nhân vật tối được hoan nghêng trong lễ hội văn hóa. [cái trường này hủ nữ nhiều ghê ta:”>>]
Sau khi nghe được radio thông báo xong, ta luôn tự hỏi: bên trong là kẻ nào thao túng a?
Biểu diễn ta bởi vì khẩn trương nên có không ít lỗi, cuối cùng thậm chí ngay cả lời kịch sai lầm, như vậy cũng có thể bầu được hạng nhất sao?
Ít nhất thì CLB kịch nói tiết mục còn phấn khích hơn!
Chẳng lẽ là Linh ở sau lưng tác quái?
Này ý niệm trong đầu vừa mới nảy ra lập tức đã bị biếm lãnh cung, lễ hội văn hóa học viện lan dục không phải hoạt động bình thường, cho dù Linh có năng lực, cũng không có khả năng ở phía sau màn thao túng, huống chi, đối với loại hành vi này, Linh luôn luôn là khinh thường, như thế nào lại có thể tham dự vào chứ?
Nhìn đến bảng điều tra, ta rốt cục hiểu được nguyên nhân.
Nhìn vào bảng lí do bầu chọn, rõ ràng ── sở dĩ lấy được giải thưởng, toàn bộ là bởi vì hóa trang của Linh!
Vốn đã là vạn chúng chú mục Linh lại còn tỉ mỉ hóa trang, làm cho người ta đui mù.
Vô số người bị hấp dẫn cũng là chuyện bình thường, nhưng, có một việc làm cho lòng ta dấy lên một phen đại hỏa.
Hai người kia cư nhiên đã nhập vào hàng ngũ theo đuổi Linh!
Được rồi, ta thừa nhận mình là không xuất sắc như Linh, bộ dạng không đẹp bằng hắn, đầu óc cũng so với hắn dốt nát hơn, nhưng, dầu gì cũng là từng thân mật tiếp xúc, thế nhưng hoàn toàn bỏ qua sự tồn tại của ta liền theo đuổi Linh, không khỏi quá đáng đi!
Mà Linh cũng không có cự tuyệt, ngược lại làm ra không ít hành vi ám muội khiến kẻ khác ảo tưởng, ta dám khẳng định, hắn bắt đầu trả thù rồi… … … …
Hừ, nếu đã không quý trọng ta như vậy, cho các ngươi chịu chút khổ cũng là chẳng đáng là gì.
Lửa giận, ta tùy ý Linh an bài bẫy rập, đối với hai tên làm cho ta quá thất vọng kia, không chút nhắc nhở, liền làm cho bọn họ chui vào bẫy biến thành cái người què đi!
Vài ngày sau lễ hội văn hóa, người trong học viện thường xuyên có thể thấy một hình ảnh xinh đẹp như vậy.
Bên cạnh bàn đá ở hoa viên anh đào, một vị nam tử diện mạo diễm lệ nâng chén trà tinh xảo trong tay, thích ý hưởng thụ buổi trà chiều, mà hắn hai bên trái phải, là hai vị hội trưởng hội học sinh, thái độ ân cần làm cho người ta liếc mắt một cái có thể nhìn thấu ý đồ.
Cảnh đẹp có người thưởng thức, nhưng cũng có người ghen tị, người ái mộ hội trưởng, liền ở một bên âm thầm nhìn chằm chằm Linh, nhưng Linh từ nhỏ đã bị người người chú mục, đối với loại ánh mắt “bốc hỏa” này đã sớm miễn dịch, nhưng lại khiến những kẻ kia tức đến khó thở.
Tâm tình của ta đương nhiên cũng sẽ không dễ chịu.
Dựa vào cửa sổ, ta nên may mắn vẫn là bất hạnh đây?
Hoa viên anh đào vừa vặn đối diện với cửa sổ phía tây kí túc xá, theo góc độ của ta, có thể tinh tường xem rõ nhất cử nhất động ở đấy, nhưng người ở đấy, cũng rất khó phát hiện được ta.
Ở cùng một chỗ, không lâu trước là ta ở vị trí đó, hiện tại hai cái tên phụ tình kia lại thảnh thơi theo đuổi Linh.
Mới đầu ta còn tính toán buông tha bọn họ, có Linh là đủ rồi, nhưng xem tình huống mấy ngày nay, thật sự làm cho ta cười không nổi a.
Giờ là lúc làm cho bọn họ nhìn thấy sự lợi hại của ta.
Rõ ràng, ta cùng Linh liên thủ, sẽ cho bọn hắn một vố suốt đời khó quên… … … …
Liệp tình mỹ thiểu niên
Edit: Bapngot
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook