Liệp Tình Mỹ Thiếu Niên
-
Chương 13
“Tình nhi bảo bối, ngươi nói, ta như thế nào trừng phạt ngươi đây?” cởi áo khoác, thiên sứ mị hoặc cười, lộ ra dáng người hoàn mỹ làm cho người người nhìn thấy đều điên cuồng…..
…
…
“Ô!!!! Không cần! Ta không cần!!!” Ta nằm ở trên giường, hai tay bị bị trói vào thành giường. Hai chân cũng bị tách ra cột ở chân giường thành hình chữ Đại, “Buông ra, Linh!”
“Ân, lạnh quá!” Ta vặn vẹo thân thể, ý đồ thoát khỏi vật thể lạnh như băng trước ngực, nhưng bởi vì bị trói thực chặt, chỉ có thể bất lực vặn vẹo, trừ bỏ đem ga giường biến thành mớ nhăn nhúm thì không hề hiệu quả.
“Ha hả, sẽ không lạnh, ta rất nhanh sẽ cho ngươi ấm lên.” Linh mỉm cười cầm lấy một cái kẹp tinh xảo.
“Ngô!” cảm giác lạnh như băng làm cho ta không khỏi sợ hãi than ra tiếng, đầu nhũ cũng cương đứng lên, dần dần cứng rắn.
“Xem, tiểu Tình nhi, ngươi nơi này đều cao hứng mà cương lên.” Linh tay trái xoa, khi thì khinh nắm, khi thì xoa nắn, ôn nhu, nhưng tay phải lại bóp lấy cái kẹp, gắt gao kẹp lấy nụ hoa bên kia.
“Đau quá! Mau bỏ ra!” đau đớn làm cho ta kinh hô ra tiếng, nước mắt tràn ra hốc mắt.
“Buông ra được không? Ta thật là khó chịu!” Ta hai mắt đẫm lệ mơ hồ cầu xin.
“Khó chịu sao?” Một ngón tay tham vào trong miệng của ta, điên cuồng quấy đảo, nước bọt không kịp nuốt xuống dọc theo hàm dưới chậm rãi chảy xuống.
“Thật là, ngươi cái dạng này thật sự là quá sức mê người, ta đều nhanh nhịn không được.”
Tuy rằng nói như vậy, nhưng trong mắt của ta, hắn dáng vẻ hoàn toàn thản nhiên, căn bản không có một tia mê loạn.
Ta oán hận dài tựa như mớ ngôn từ tự kỉ của Linh,rồi hắn bỗng xoay người, đi về phía phòng ngủ cách vách.
Ân? Chẳng lẽ hắn lại từ bi, quyết định buông tha ta?
Ta không khỏi cảm tạ trời đất, quả là ông trời vẫn còn có mắt a!
Nhưng trong nháy mắt, may mắn của ta hoàn toàn bị đánh nát, Linh cầm trong tay một cái hộp, trên mặt lộ ra một nụ cười âm hiểm.
Xong rồi!
Ta lại một lần lâm vào vực sâu tuyệt vọng, ác ma chính là ác ma, không có khả năng biến thành thiên sứ! Thiên đường đến địa ngục quả nhiên là quá xa a!
Linh đi đến bên giường, leo lên trên người của ta.
“Tình nhi bảo bối, ngươi có biết này là cái gì không?” Hắn mở ra hòm, để lộ ra một món đồ được trảm trổ tinh xảo.
“Này? Là cài áo sao?” Cái thứ này làm ta liên tưởng đến loại trang sức mà các quí ông quý bà hay đeo trong dạ tiệc.
“Đối, đích thật là “hoa cài”” Linh nở nụ cười.
“A!” Linh nhẹ vỗ về đầu nhũ bị kẹp đến vừa sưng vừa đỏ của ta, làm ta cảm thấy vừa đau lại vừa ngứa.
“A a a!!!!” Ta không thể khống chế hét rầm lêm.
Linh thế nhưng đem cái “hoa cài” kia không ngừng ở một bên chọc vào! Cái này, cho dù ta có dốt nát cũng hiểu được ý tứ của hắn, huống chi ta một chút cũng không dốt!
“Linh. Này, này dường như hơi.....” Ta cố nén sợ hãi, cố gắng xuất ra một cái mỉm cười, ý đồ thay đổi ý định của Linh.
Tuy rằng khóe miệng run rẩy, ta vẫn sức làm ra vẻ là đang cười.
Ai ngờ
“Ha hả, xem ra tiểu Tình nhi thực thích cái hoa cài này nha. Đây chính là hàng đặt làm riêng, trên thế giới chỉ có duy nhất hai cái giống nhau, đồ tình nhân a, còn có một cái là của ta, không tồi chứ.”
Giờ này khắc này, ta chỉ có một ý tưởng:
Tên thiết thế sư hỗn đản nào thiết kế cái này!! Ta nguyền rủa tổ tông mười tám đời của hắn!
“Yên tâm, ta đã khử trùng qua, không sẽ bị nhiễm trùng a, hơn nữa rất nhanh liền hoàn thành, sẽ không đau tẹo nào.” Linh tựa hồ đang an ủi ta, nhưng vì cái gì trong mắt của ngươi đều là tiếu ý a!!!!!? Nhìn vào là biết nói dối trắng trợn a! Cái này là muốn tạo lỗ trên người a! Làm sao có thể không đau, huống chi là ở chỗ mẫn cảm như vậy, không đau chết mới là lạ!
Giờ phút này ta thật đồng cảm với những kẻ bị áp bức đến không có nhân quyền, vì cái gì, vì cái gì ta luôn bị hắn dắt mũi!!? Muốn tiêu diệt chế độ phong kiến thì nhất định phải làm cách mạng! Ta ở trong lòng hò hét, nhưng nhiều năm tích lũy kinh nghiệm nói cho ta biết, phản kháng là không có đường thoát, chỉ có thể càng hưởng thêm các loại đối đãi khủng bố. (sao anh sống được qua từng ấy năm nhỉ, em cũng thiệt khâm phục)
“A a a!!!!!” tiếng hét so với giết heo còn kinh khủng hơn vang lên khắp phòng.
Ta liều mạng quay cuồng la hét, nghĩ muốn phát tiết sự đau đớn của thể xác.
TMD! Thế nhưng nói cái gì không đau!! Ngươi không đi thử xem xem!!!!!!!!!! Quả thực tra tấn đến mất hơn nủa cái mạng của ta!
Trước ngực đau như bị lửa đốt làm cho ta không thể không đối mặt với sự thật, thực TMD đau a!
“Ngoan nga, Tình nhi, rất nhanh sẽ không đau đớn.” đầu lưỡi nóng rực ở trên đầu nhũ liếm phệ, nhẹ nhàng liếm đi vài tia máu rỉ ra, ôn nhu trấn an, nhằm giảm bớt thống khổ của ta.
“Tình nhi thực thích hợp với cái hoa cài này mà.”
Viên đá màu tím ở trên nụ hoa đỏ tươi ướt át, hơn nữa làn da lại trắng mịn nõn nà, tạo nên một cảnh tượng mị hoặc kích thích thị giác khôn cùng.
“Từ nay về sau, Tình nhi chính là của ca ca ta nha. Đây là dấu hiệu, nếu Tình nhi dám phản bội ta, như vậy… Ha hả....” đôi mắt mèo phỉ thúy lóe ra một tia quang mang quỷ dị, để lộ ra vẻ lãnh khốc làm cho người ta bất giác run rẩy.
Liệp tình mỹ thiểu niên
Edit: Bapngot
…
…
“Ô!!!! Không cần! Ta không cần!!!” Ta nằm ở trên giường, hai tay bị bị trói vào thành giường. Hai chân cũng bị tách ra cột ở chân giường thành hình chữ Đại, “Buông ra, Linh!”
“Ân, lạnh quá!” Ta vặn vẹo thân thể, ý đồ thoát khỏi vật thể lạnh như băng trước ngực, nhưng bởi vì bị trói thực chặt, chỉ có thể bất lực vặn vẹo, trừ bỏ đem ga giường biến thành mớ nhăn nhúm thì không hề hiệu quả.
“Ha hả, sẽ không lạnh, ta rất nhanh sẽ cho ngươi ấm lên.” Linh mỉm cười cầm lấy một cái kẹp tinh xảo.
“Ngô!” cảm giác lạnh như băng làm cho ta không khỏi sợ hãi than ra tiếng, đầu nhũ cũng cương đứng lên, dần dần cứng rắn.
“Xem, tiểu Tình nhi, ngươi nơi này đều cao hứng mà cương lên.” Linh tay trái xoa, khi thì khinh nắm, khi thì xoa nắn, ôn nhu, nhưng tay phải lại bóp lấy cái kẹp, gắt gao kẹp lấy nụ hoa bên kia.
“Đau quá! Mau bỏ ra!” đau đớn làm cho ta kinh hô ra tiếng, nước mắt tràn ra hốc mắt.
“Buông ra được không? Ta thật là khó chịu!” Ta hai mắt đẫm lệ mơ hồ cầu xin.
“Khó chịu sao?” Một ngón tay tham vào trong miệng của ta, điên cuồng quấy đảo, nước bọt không kịp nuốt xuống dọc theo hàm dưới chậm rãi chảy xuống.
“Thật là, ngươi cái dạng này thật sự là quá sức mê người, ta đều nhanh nhịn không được.”
Tuy rằng nói như vậy, nhưng trong mắt của ta, hắn dáng vẻ hoàn toàn thản nhiên, căn bản không có một tia mê loạn.
Ta oán hận dài tựa như mớ ngôn từ tự kỉ của Linh,rồi hắn bỗng xoay người, đi về phía phòng ngủ cách vách.
Ân? Chẳng lẽ hắn lại từ bi, quyết định buông tha ta?
Ta không khỏi cảm tạ trời đất, quả là ông trời vẫn còn có mắt a!
Nhưng trong nháy mắt, may mắn của ta hoàn toàn bị đánh nát, Linh cầm trong tay một cái hộp, trên mặt lộ ra một nụ cười âm hiểm.
Xong rồi!
Ta lại một lần lâm vào vực sâu tuyệt vọng, ác ma chính là ác ma, không có khả năng biến thành thiên sứ! Thiên đường đến địa ngục quả nhiên là quá xa a!
Linh đi đến bên giường, leo lên trên người của ta.
“Tình nhi bảo bối, ngươi có biết này là cái gì không?” Hắn mở ra hòm, để lộ ra một món đồ được trảm trổ tinh xảo.
“Này? Là cài áo sao?” Cái thứ này làm ta liên tưởng đến loại trang sức mà các quí ông quý bà hay đeo trong dạ tiệc.
“Đối, đích thật là “hoa cài”” Linh nở nụ cười.
“A!” Linh nhẹ vỗ về đầu nhũ bị kẹp đến vừa sưng vừa đỏ của ta, làm ta cảm thấy vừa đau lại vừa ngứa.
“A a a!!!!” Ta không thể khống chế hét rầm lêm.
Linh thế nhưng đem cái “hoa cài” kia không ngừng ở một bên chọc vào! Cái này, cho dù ta có dốt nát cũng hiểu được ý tứ của hắn, huống chi ta một chút cũng không dốt!
“Linh. Này, này dường như hơi.....” Ta cố nén sợ hãi, cố gắng xuất ra một cái mỉm cười, ý đồ thay đổi ý định của Linh.
Tuy rằng khóe miệng run rẩy, ta vẫn sức làm ra vẻ là đang cười.
Ai ngờ
“Ha hả, xem ra tiểu Tình nhi thực thích cái hoa cài này nha. Đây chính là hàng đặt làm riêng, trên thế giới chỉ có duy nhất hai cái giống nhau, đồ tình nhân a, còn có một cái là của ta, không tồi chứ.”
Giờ này khắc này, ta chỉ có một ý tưởng:
Tên thiết thế sư hỗn đản nào thiết kế cái này!! Ta nguyền rủa tổ tông mười tám đời của hắn!
“Yên tâm, ta đã khử trùng qua, không sẽ bị nhiễm trùng a, hơn nữa rất nhanh liền hoàn thành, sẽ không đau tẹo nào.” Linh tựa hồ đang an ủi ta, nhưng vì cái gì trong mắt của ngươi đều là tiếu ý a!!!!!? Nhìn vào là biết nói dối trắng trợn a! Cái này là muốn tạo lỗ trên người a! Làm sao có thể không đau, huống chi là ở chỗ mẫn cảm như vậy, không đau chết mới là lạ!
Giờ phút này ta thật đồng cảm với những kẻ bị áp bức đến không có nhân quyền, vì cái gì, vì cái gì ta luôn bị hắn dắt mũi!!? Muốn tiêu diệt chế độ phong kiến thì nhất định phải làm cách mạng! Ta ở trong lòng hò hét, nhưng nhiều năm tích lũy kinh nghiệm nói cho ta biết, phản kháng là không có đường thoát, chỉ có thể càng hưởng thêm các loại đối đãi khủng bố. (sao anh sống được qua từng ấy năm nhỉ, em cũng thiệt khâm phục)
“A a a!!!!!” tiếng hét so với giết heo còn kinh khủng hơn vang lên khắp phòng.
Ta liều mạng quay cuồng la hét, nghĩ muốn phát tiết sự đau đớn của thể xác.
TMD! Thế nhưng nói cái gì không đau!! Ngươi không đi thử xem xem!!!!!!!!!! Quả thực tra tấn đến mất hơn nủa cái mạng của ta!
Trước ngực đau như bị lửa đốt làm cho ta không thể không đối mặt với sự thật, thực TMD đau a!
“Ngoan nga, Tình nhi, rất nhanh sẽ không đau đớn.” đầu lưỡi nóng rực ở trên đầu nhũ liếm phệ, nhẹ nhàng liếm đi vài tia máu rỉ ra, ôn nhu trấn an, nhằm giảm bớt thống khổ của ta.
“Tình nhi thực thích hợp với cái hoa cài này mà.”
Viên đá màu tím ở trên nụ hoa đỏ tươi ướt át, hơn nữa làn da lại trắng mịn nõn nà, tạo nên một cảnh tượng mị hoặc kích thích thị giác khôn cùng.
“Từ nay về sau, Tình nhi chính là của ca ca ta nha. Đây là dấu hiệu, nếu Tình nhi dám phản bội ta, như vậy… Ha hả....” đôi mắt mèo phỉ thúy lóe ra một tia quang mang quỷ dị, để lộ ra vẻ lãnh khốc làm cho người ta bất giác run rẩy.
Liệp tình mỹ thiểu niên
Edit: Bapngot
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook