Dù sao bức ảnh trên tạp chí đặt trên bàn, ngược lại vô cùng rõ ràng.
“Hạ Thiên, chúng ta vẫn nên đi thăm con bé!” Hứa Vy Nhân nói.
Hạ Thiên nghiêng đầu, ánh mắt khó hiểu nhìn sang Hứa Vy Nhân: “Mặc dù nói rằng con bé không phải là con gái ruột của chúng ta, nhưng một nám nay trong lòng
cũng sinh ra xa cách, nhưng dù như thế nào cũng là người được tôi nâng trong bàn tay nuôi nấng từ nhỏ đến lớn; đi thăm cũng không quá đáng!
Lời này nghe vào ngược lại cũng có vài phần đạo lý.
Hạ Thiên gật đầu: “Vậy Tử Dục…”
“Hai người chúng ta đi thăm là được!”
Hạ Thiên gật đầu, Hạ Tử Hy nếu cùng đi, e rằng cũng không quá tốt.
Sau khi đưa ra quyết định liền bắt tay thực hiện.
Còn Hạ Tử Hy cũng không trực tiếp gọi điện cho Hạ Thiên, số điện thoại một năm trước cô sớm đã không dùng đến, cho nên Hạ Thiên chỉ có thể gọi đến Mục gia, sau đó chuyển đến cho cô.
Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy, quả thật anh đã sớm biết sẽ có một ngày này, ánh mắt nhìn sang Hạ Tử Hy: “Như thế nào? Em có muốn gặp không?” Bất kể Hạ Tử Hy đưa ra bất kỳ quyết định gì, Mục Cảnh Thiên đều tuyệt đối ủng hộ.
Nếu như cô nói muốn gặp, vậy thì anh sẽ cùng đi với cô.
Nếu như cô nói không muốn, vậy thì cả đời này anh cũng sẽ không để cho bọn họ có cơ hội lại xuất hiện trước mặt cô.
Cuối cùng Hạ Tử Hy gật đầu: “Gặp mặt!”
“Bọn họ như thế nào cũng là ba mẹ em, em không thể không gặp!” Hạ Tử Hy bình tĩnh nói, đôi mắt trong suốt càng thêm dịu dàng.
Mục Cảnh Thiên cũng không hỏi
quá nhiều, ung dung bình tĩnh nói: “Được, anh đi cùng em!”
Hạ Tử Hy mỉm cười.
Có một số chuyện, cuối cùng vẫn phải đối diện, cô không thể cứ luôn trốn tránh như vậy được.
Như vậy, đối với Mục Cảnh Thiên cũng không công bằng.
Nghĩ đến đây, cô liền thoải mái hít sâu một hơi.
Còn phía bên này.
Hạ Tử Dục đang ngồi trong văn
phòng của Hạ thị, ánh mắt có chút nói không nên lời sự phức tạp, nhìn chăm chú vào tạp chí trước mắt, tin tức này anh làm sao lại bỏ lỡ chứ.
Mặc dù nói rằng Mục Cảnh Thiên sớm đã nỗ lực chặn lại tin tức, nhưng Huống Thiên Hựu vẫn nể mặt mũi anh em cho anh ta đủ thể diện.
Hình ảnh người một nhà trên tạp chí đặc biệt rõ ràng.
Đặc biệt là Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên, nam thanh nữ tú, hơn nữa trong tay bọn họ còn ôm
người kế thừa kế tiếp của Vân Duệ, dù cho muốn khiêm tốn cũng không cách nào khiêm tốn được.
Hạ Tử Hy em cuối cùng đã quay trở về.
Nhưng mà tại sao anh ngược lại cảm thấy, tất cả mọi thứ đã sớm xa xôi không với tới.
Hạ Tử Hy trên hình, vẫn là khuôn mặt dáng vẻ đó, nhưng ngược lại khiến anh cảm thấy xa lạ đến mức không cách nào chạm vào được.
Dù cho như vậy, nhưng sâu tận trong trái tim vẫn không nhịn được co giật.
Xem ra một năm nay cô ấy sống rất tốt.
Chỉ cần biết được chuyện này, vậy thì anh cũng đã yên tâm rồi.
Nhìn bức ảnh trên tạp chí, ngược lại không biết nên nói điều gì.
Một năm tìm kiếm, cuối cùng đã có thể buông xuống, nhưng anh ngược lại cảm thấy trái tim trống rỗng.
Ngày đó Hạ Tử Hy liền cùng Hạ Thiên còn có Hứa Vy Nhân gặp mặt.
Khi cô đến nơi, Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân sớm đã có mặt, cũng không hề hẹn gặp mặt ở nhà, ngược lại bọn họ hẹn bên ngoài.
Khi Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên còn có Tiểu Thời Quang cùng nhau bước vào cửa, Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân đang gấp gáp chờ đợi.
“Ba mẹ!” Hạ Tử Hy sau khi bước vào lễ phép gọi một tiếng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương