Cùng đối chiếu máy tính, cho dù không cần dùng so sánh, chỉ cần xem qua thì bộ não của anh cũng có thể biết được, bản thiết kế này với bản thiết kế kia là hoàn toàn giống nhau.
Ngay cả dòng chữ MX cũng đưực khắc trên đó.
Chỉ là trước đây, tại sao anh lại không chú ý đến chứ!?


Nhìn thấy Mục Cảnh Thiên ngồi im bất động, A Kiệt có chút lo lắng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì: “Mục Tổng?”
Mục Cảnh Thiên lúc này mới định thần lại, nhìn A Kiệt, “Lập tức đi điều tra cho tôi cái địa chỉ IP này, phải nhanh!”
“A? oh oh, được…” Thấy vẻ mặt nghiêm túc của anh, A Kiệt cũng không dám hỏi gì nhiều, chỉ đành phải đi điều tra ngay.
Mục Cảnh Thiên ngồi trong phòng, xem giao diện của cửa hàng Online đó, rồi xem đến chiếc


nhẫn đó, giá ghi bên trên, lại là vô giá.
Đây là hàng không bán!
Mục Cảnh Thiên không phát hiện, tay của bản thân có chút run rẩy, nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng có một chút tin tức của cô


ấy.
Nhìn thấy bên kia có người Online, anh thử nhấn mở, lập tức tin nhắn hệ thống trả lời: “Chào bạn, Tiểu Thời Quang đang trực tuyến, xin hỏi bạn có cần gì không?”


Trong nhất thời, Mục Cảnh Thiên lại không biết nên nói cái gì mới tốt.
Để tay qua bên đó, nhưng không biết nên làm cái gì.
Hồi lâu, anh mới gõ một dòng chữ, “ Tôi muốn mua cặp nhẫn đó!”
Sau khi tin được truyền đi, anh chờ tin của bên kia trả lời lại, lại phát hiện trong vài giây ngắn ngủi này, cũng là một loại chờ đợi dài dằng dặc.
Cuối cùng, tấm ảnh đại diện nhỏ


với dòng tin nhắn đang chuyển động, trái tin anh giống như được kéo lên lại.
“Thật xin lỗi, cặp nhẫn đó là hàng không bán!”
“Tại sao?” Lần này, Mục Cảnh Thiên gõ chữ rất nhanh.
Bên kia không nói rõ chi tiết, chỉ nói, “Bởi vì đó là vật vô giá!”
“Bao nhiêu tiền tôi cũng mua!”
“Thật xin lỗi…”
Mặc dù không thể tưởng tượng


được dáng vẻ của người phụ nữ bên kia máy tính trông như thế nào, nhưng anh chắc chắn có thể nhận ra đây đúng là giọng điệu của Hạ Tử Hy!
Bây giờ, anh có thể chắc chắn một trăm phần trăm, khẳng định đó chính là cô ấy!
Nói đến đây, anh không muốn kết thúc cuộc nói chuyện với cô nhanh như vậy, liền nói, “Chiếc nhẫn, là cô tự mình thiết kế sao?
Hồi lâu, bên kia mới nhắn lại một câu: “Đúng vậy!”


Lúc Mục Cảnh Thiên định nói thêm cái gì đó, thì bên kia nhắn lại, “ Thật xin lỗi, tôi có chút việc phải làm, nếu cần gì anh có thể tự đặt hàng!” Nói xong đầu bên kia liền tối xuống.
Trái tim của Mục Cảnh Thiên cũng trầm xuống.
Nhưng bây giờ anh có thể chắc chắn một trăm phần trăm, đây chính là Hạ Tử Hy!
Bây giờ, việc quan trọng nhất chính là điều tra được địa chỉ đó ở đâu, Như vậy thì có thể tìm được cô ấy rồi!


Nghĩ đến đây, trái tim anh không kiềm được mà nhảy cẫng lên, nhưng đồng thời cũng lại không biết nên làm như thế nào.
Trong một năm nay, đã bao nhiêu lần nói có tin tức của cô ấy, anh liền vội vàng tìm đến, nhưng lần nào tin tức cũng chẳng ra làm sao…
Nhưng lần này!
Anh đã chắc chắn, nhưng cũng mang một chút hoài nghi, loại mâu thuẫn này, chính anh cũng không biết phải diễn tả nó ra như thế nào.


Anh thật sự lo lắng, nếu như không phải cô ấy, thì thất vọng của anh sẽ lớn đến dường nào…
Không bao lâu, A Kiệt đã mang đến một cái địa chỉ, “Mục tổng, tìm được rồi!”
“Địa chỉ ở đâu?” Mục Cảnh Thiên khẩn trương hỏi.
“Theo địa chỉ IP này, thì đây là một thị trấn nhỏ ở Provence của nước Pháp!”
Nước Pháp?
Một năm nay cô ấy đều ở nơi này


sao?
Anh không kịp nghĩ ngợi quá nhiều, Mục Cảnh Thiên liền nói, “Lập tức giúp tôi đặt vé máy bay, tôi muốn đi Pháp!”
“Bây giờ sao?”
“Đúng vậy! Ngay bây giờ!”
Vừa rồi lúc giúp Mục Cảnh Thiên điều tra địa chỉ, cậu cũng đã xem qua trang web kia, chiếc nhẫn đó với chiếc nhẫn của Mục Cảnh Thiên giống nhau như đúc.
Mà cậu cũng biết rằng chiếc nhẫn


kia chính là do Hạ Tử Hy tặng Mục Cảnh Thiên.
Cho nên nói, cửa hàng ở nước ngoài này là do Hạ Tử Hy mở sao?
Đến bây giờ, cũng chưa xác định được rốt cuộc có đúng là vậy không!
Nhưng, trong một năm nay đây hẳn là lần phát hiện tin tức đáng tin cậy nhất, A Kiệt gật đầu, “Đúng vậy, tôi biết rồi, chỉ là Mục tổng, lần này là… Hạ tiểu thư sao?” A Kiệt cũng có chút hoài nghi.


“Có đúng hay không, lần này tôi muốn tự mình đi một chuyến!” Mục Cảnh Thiên chắc chắn nói.
Cuối cùng, trên mặt Mục Cảnh Thiên đã nhìn thấy một tia sinh khí, đây là cảm xúc hiếm có trong một năm nay.
Hơn nửa giờ sau, tại cửa công ty.
A Kiệt nhìn Mục Cảnh Thiên, lòng đầy vui vẻ, “ Mục tổng, mong anh lần này tìm được Hạ tiểu thư!” A Kiệt chân thành chúc phúc.
Nghe thấy lời anh ta nói, Mục Cảnh Thiên gật đầu, cười chắc


chắn, trực tiếp lên xe, mau chóng đi ngay…
Một tiếng rưỡi sau, thuận lợi lên máy bay, Mục Cảnh Thiên ngồi trên máy bay, nhìn mây trôi bên ngoài, trong hai mươi tiếng đồng hồ, lần đầu tiên anh không thấy buồn ngủ chút nào, ngược lại còn vô cùng có tinh thần.
Phía trước rốt cuộc là cái gì, anh cũng không biết, anh chỉ biết, hai mươi tiếng này, trái tim của anh không thể nào yên được.


Hai mươi tiếng đồng hồ qua đi, Mục Cảnh Thiên từ máy bay bước xuống, trực tiếp gọi xe đến Provence.
Lại phải mất ba giờ nữa, mới có thể đến được Provence.
Đến lúc này, đã là bốn giờ sáng, mặc dù không kìm nén được xúc động, nhưng lúc này, quả thực là quá trễ.
Tìm một khách sạn, ờ lại một đêm.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương