Liên Hoa Bảo Giám
-
Chương 469: Thiên Vương sơn chúc phúc
Đỗ Trần rất thong thả lắc đầu:
- Ta chưa bao giờ gặp qua hắn!
Đỗ Tư ngạc nhiên nói:
- Vậy hắn làm sao biết được Thệ Tuyết của ngươi?
Chiêu thứ nhất của Sát là dùng hoa tuyết đầy trời làm yểm hộ thứ nhất, lấy tượng băng làm yểm hộ thứ hai, chân thân lợi dụng băng phong cấp tốc vòng ra phía sau đối thủ mà ám tập, đây chính là chiêu bí pháp thứ nhất Đỗ Trần nghĩ ra - Thệ Tuyết. Mà chiêu thứ hai lợi dụng mắt thường không có cách nào theo kịp tốc độ quay của tuyết hoa mà tiêu giảm lực lượng của đối thủ, khiến đối thủ phải biến hóa chiêu thức, nếu đổi hoa tuyết thành tuyết liên, thì chiêu này chính thị của Đỗ Trần!
Mặc dù bí pháp chi tiết nói chung có chút khác biệt, nhưng nguyên lý tuyệt đối giống nhau. Bản thân cái tên một người là Thệ Tuyết, một người là Luyến Tuyết, Niệm Hoa… hai cái tên cũng ái muội tương tự.
Trầm ngâm một hồi lâu, Đỗ Trần nhíu mày nói:
- Có lẽ là Sát đã xem qua hai chiêu Thệ Tuyết,của ta. Hai chiêu này cũng không phải là cái gì bí mật bất truyền, mà chỉ là vận dụng băng tuyết vô cùng đơn giản. Với nhãn quang của Sát, hắn hoàn toàn có thể học trộm được sau khi xem qua chúng!
Đúng là có thể xảy ra chuyện này, "Thiện niệm thiên ti tỏa" của Đỗ Trần là từ đâu tới? Chẳng phải là hắn cũng nhìn bí pháp của Brockman rồi sau cải tiến thành đó sao? Ngay vừa rồi, hắn còn quan sát quỹ tích vận hành tinh quang của Glagins, chuẩn bị dùng để cải tiển bí pháp của mình!
Mức độ tinh diệu của các chiêu thức bí pháp là không giống nhau, những bí pháp lợi hại tuyệt không phải nhìn mấy lần mà học được. Nhưng Thệ Tuyết của Đỗ Trần… là bí pháp hắn nghĩ ra trong giai đoạn đấu sĩ. Khi đó, mặc dù có Dịch Cốt chỉ đạo, nhưng với kinh nghiệm cùng nhãn quang của một đấu sĩ thì có thể sáng tạo ra chiêu số lợi hại đến mức nào? Thế nên Thệ Tuyết chỉ là một cách vận dụng "Ngoại công", chỉ cần có đủ thực lực cùng nhãn giới, nhìn qua mấy lần là có thể bắt chước được.
Vậy mấu chốt là ở chỗ, Sát nhìn thấy hai chiêu này từ lúc nào?
Đỗ Trần bắt đầu từ lúc nghĩ ra hai chiêu này suy xét…
Ban đầu là dùng đối phó ngư dân trong khi du học, khi đó Demis, Bowen, Anne, Liya… mọi người đều cũng xem qua. Sau đó là mời sư phụ chỉ dạy - Ziege. Rồi Tuyết Ny adi cùng rất nhiều giáo phụ khác trên Đấu Thần đảo đều đã xem qua. Kế tiếp, du học chấm dứt, Avril gia nhập Đấu Thần học viện thì cùng Francesca quyết đấu một trận… ah, lúc ấy có mấy ngàn người đứng xem!
Đỗ Trần nghĩ đến đây thấy trên trán mơ hồ đau nhức, vuốt mũi cười khổ nói:
- Người xem qua Thệ Tuyết thật sự là nhiều lắm, căn bản không có cách nào tra ra là Sát đã xem được nó lúc nào!
Trong khi hắn đang suy tư, Sát đã cùng Glagins qua lại thêm được mấy chiêu. Đỗ Tư sau khi xem một hồi, nói một câu khiến Đỗ Trần đang suy tư bừng tỉnh:
- Uy, các chiêu thứ của người này về sau toàn bộ đều là tự nghĩ ra, không còn quan hệ với ngươi nữa. Nhưng… ngươi đã nghe tên chiêu số chưa?
Đỗ Trần vốn không có lưu tâm, hỏi Nó gọi là gì?
Thức một trăm hai mươi bốn của Phong tuyết Kinh Ức là Luyến Tuyết, kế tiếp là Niệm Hoa, sau đó hắn lại dùng bốn chiêu phân biệt là Yến chậm, Tắc tân tư chi thán, Song băng, Kinh Ức…
Tên quái lạ!
Đỗ Trần đột nhiên cả kinh… chiêu thức này lấy tên người để đặt, vậy chúng đều là những tên mang ý nghĩa kỷ niệm. Ngươi có biết người nào tên là "Tái tân tư" không?
Ngũ ca cười quái dị:
- Thôi đi, ngươi không biết ta làm sao mà biết được. Ngũ ca ta chỉ biết ở chỗ lão gia ngươi, cổng phía thành nam St. John có đại lộ tên là "Tái tân tư".
Đỗ Trần nhún vai, bí pháp của sát thủ vương cùng cửa thành nam St. John có thể có quan hệ gì? Vừa cười vừa nói:
- Yến chậm, hắn vì sao không gọi thẳng là độc tửu, xem ra gia cảnh của Sát hẳn là hắn đã từng thụ học giáo dục quý tộc, nếu không cũng không thể đặt được một cái tên văn nhã như vậy.
Đắm chìm trong hạnh phúc tình yêu đầu với Tuyết Cơ, Đỗ Trần căn bản không còn nhớ rõ, năm xưa hắn đã cùng một tiểu thư quý tộc quen biết từ một chén độc tửu! Mà "Tái tân tư" đại lộ chính là nơi hắn xuất ngoại cầu học, nơi cùng cô gái kia nói lời từ biệt…
Lúc này Glagins lớn tiếng tán thán:
- Tối nay đến đây thật không uổng công. Sáu chiêu này do ngươi tự sáng chế ra ư?
Thanh âm Sát rất quái dị:
- Đúng vậy, trong Phong tuyết Kinh Ức tuy có nhiều chiêu thiên biến vạn hóa, nhưng mạnh nhất, thích hợp nhất chính là các chiêu của mình. Sáu chiêu này xuất phát từ trong tâm ta nên hơn xa các chiêu thức tiền nhân truyền lại.
Dứt lời, hai người lại bắt đầu tái đấu. Chiêu thức của Sát mặc dù kỳ diệu khó lường, nhưng so sánh với bí pháp của tinh không gia tộc Glagins tích lũy ngàn năm vẫn còn dưới một bậc, nên dần dần Sát rơi vào thế hạ phong.
Không lâu sau, phương đông ẩn ẩn nổi lên một dải quang quang trắng bạch, Glagins ngẩng đầu nhìn thoáng qua sắc trời cười nói:
- Ta chỉ chiến đấu dưới ánh sáng của tinh không, mặt trời sắp lên, trong vòng mười chiêu ta với ngươi phải phân thắng bại!
- Được, mười chiêu!
Sát quát lớn!
Đang trong lúc Đỗ Trần quan sát, Tuyết Cơ sau một thời gian nghỉ ngơi cũng từ Đấu Thần đảo bay tới tìm Đỗ Trần. Thấy trên Thiên Vương sơn có người quyết đấu, cũng không dám quấy rầy, hướng Đỗ Trần mỉm cười, bước lên Thanh Vân, rất tự nhiên dựa vào hắn.
Đỗ Trần nhẹ nhàng cuốn lấy eo Tuyết Cơ, cười nói:
- Sao nàng lại tới đây?
Tuyết Cơ ngượng ngùng khe khẽ cười, liếc mắt nhìn Đỗ Trần:
- Biết rồi mà còn hỏi!
- Ah, không yên tâm về ta sao?
Một đôi uyên ương hạnh phúc thân mật bên nhau, chẳng quan tâm đến ở dưới có hai người đang sinh tử chém giết thì thầm nói chuyện!
Trên Thiên Vương sơn, Glagins cùng Sát lại thấy có thêm người đến, Glagins cười nói:
- Xem ra là đệ muội tới, mười chiêu nhiều quá, ba chiêu thôi!
Sát liếc mắt nhìn đôi uyên ương trên mây, thân thể đột nhiên run lên, quát:
- Ba chiêu quá nhiều, một chiêu thôi!
Nói xong, hắn nhìn chằm chằm vào Glagins đang đánh tới, không tránh không né, thân trên hốt nhiên như cái bàn xoay chuyển động, càng chuyển càng nhanh, cuối cùng như một đạo băng tùy xông thẳng vào Glagins!
Glagins sững sờ, lắc mình né qua:
- Đêm nay chỉ là luận bàn, ngươi liều mạng làm cái quái gì chứ?
- Đã là sát thủ, có trận chiến nào không liều mạng? Chiêu này lâm trận vừa mới nghĩ ra, Phong tuyết Kinh Ức thức một trăm hai mươi sáu - Thương (*)
Glagins lắc đầu, trên người tinh quang đại phát, đột nhiên xông thẳng lên trời:
- Ta không có hứng thú liều mạng với ngươi, tối nay dừng ở đây thôi! Francis, chúng ta đi Hổ Sa đảo, ta có một số việc muốn bàn với ngươi!
Sát cũng không ngăn trở, mà lại đứng ngây ngốc, ánh mắt dõi theo bóng lưng Đỗ Trần cùng Tuyết Cơ thân mật…
Quyết đấu cứ vậy mà kết thúc, thắng bại chưa phân, nhưng trên Thiên Vương sơn tuyết lại càng lúc càng lớn. Phương đông mặt trời dần mọc, Sát đột nhiên hạ giọng cười như giễu chính mình: "Ngươi còn không đi sao?"
Hắn nhích động, như loạn điệp xuyên hoa trong tuyết cảnh mà đi, đột nhiên, hoa tuyết thống thống dừng lại, tựa như thời gian của cả Thiên Vương sơn cũng dừng lại, Sát nhàn nhạt buông lại một câu cuối, phiêu lãng mà đi:
- Vừa mới sáng chế ra, Phong tuyết Kinh Ức thức một trăm hai mươi bảy – Thiên Vương sơn chúc phúc!
---------------------------------------------
(*) Lão bánh bao này không biết đếm! Lúc trước đánh số chương lần trước đã nhầm, giờ là thứ tự chiêu cũng loạn luôn. Không lẽ lão đã quên 4 chiêu tiếp sau Niệm hoa rồi sao? Đáng phải là chiêu thức thứ 130!!!
--------------------------------------------
Đến khi Sát hoàn toàn biến mất, Ngũ ca Đỗ Tư mới hung hăng xả ẩn hình y trên người, quái dị kêu lên:
- Mẹ nó chứ, Sát làm sao phát hiện được ta nhỉ? Chẳng lẽ hắn có Tyre thú?
Mới vừa rồi khi Đỗ Trần vừa đi, hắn để lại Ngũ ca, chuẩn bị ẩn thân truy tra thân phận của Sát. Nhưng không tưởng, Sát lại phát hiện được hắn, lại còn sáng chế ra cái gì Thiên Vương sơn chúc phúc , dùng băng tuyết vây khốn hắn không cho bám theo truy tung!
Kỳ thật, với thực lực Đỗ Tư ngày nay, muốn đuổi theo Sát rất đơn giản. Nhưng thân phận đã bại lộ, Sát đã hiểu rõ năng lực ẩn thân của Đỗ Tư, nên việc truy tung còn có ý nghĩa gì? Đỗ Tư nhún vai, xoay người quay lại.
Sau khi Đỗ Tư rời đi không lâu, Sát từ sau một cự thạch trên Thiên Vương sơn vòng ra, đứng ngây ngốc nhìn phương hướng.
Đột nhiên bên tai hắn xuất hiện một tiểu thú, biến hình trở lại thành một con gấu tai to mũm mĩm đáng yêu ngồi ở ngay sát đầu vai… là Tyre thú Shera, muội muội trong song bào thai Tyre thú được Đỗ Trần đáp cứu ngày trước.
Tiểu Shera hiểu chuyện sờ sờ lên mặt nạ Sát:
- Tỷ tỷ đừng khóc!
Sát đột nhiên cười:
- Avril chưa bao giờ biết khóc!
Nàng chậm rãi hạ mặt nạ xuống, cắn chặt môi, khóe miệng run rẩy như cố ngăn nước mắt tuôn chảy, nhưng hai dòng nước trong suốt vẫn không ngừng trào ra làm ướt cả khuôn mặt, rồi đóng kết thành băng rơi xuống "Đinh đang" một tiếng vỡ nát… Thiên Vương sơn phong tuyết vẫn tiếp tục như không ngừng nghỉ!
Một lát lâu sau... "Ài…" Sau lưng Avril vang lên một tiếng thở dài.
Avril lau nước mắt, xoay người lại nói:
- Sư bá, người cũng đã tới!
- Trong lúc cứu viện vừa rồi, có người báo cáo lại với ta trên Thiên Vương sơn có băng tuyết dũng động, Tam sư thúc của ngươi hôm nay bỏ chạy, vậy người có thể dùng Phong tuyết Kinh Ức phong tỏa Thiên Vương Sớn hẳn chỉ là… ngươi mà thôi!
Ziege đến gần, bất đắc dĩ liếc qua Avril:
- Hài tử… ngươi đã bắt gặp Francis cùng Tuyết Cơ sao? Không thể từ bỏ được sao?
Avril yếu ớt cầu khẩn nói:
- Sư bá, không nói nữa có được không? Đệ tử… đệ tử muốn được yên lặng một chút!
Ziege lại thở dài, rất lâu không nói gì tiếp. Năm đó, Avril sau khi nhập học không lâu đã liều mạng luyện công. Mặc dù nàng thiên phú tốt, nhưng so với Francis cùng Charleman anh tài ngút trời thì còn thua kém nên đã luyện công lạc đường, tẩu hỏa nhập ma chờ chết. Ziege thấy nàng đáng thương, liền nặc danh đưa nàng đi Kinh Ức Cốc, nhờ Nhị muội là thiên hạ duy nhất hệ thực vật tinh thông thuật tục mệnh cứu nàng. Không ngờ Nhị muội Senna thích nàng, thu làm quan môn đệ tử, thậm chí viết thư cho mình yêu cầu đem Tyre thú Shera giúp cho nàng để luyện tập Phong tuyết Kinh Ức… cho tới hôm nay cũng được hơn hai năm. Ba năm trôi qua nhanh thật!
Ziege mở miệng than thở nói:
- Thôi, không nói đến Francis nữa! Avril, gia gia Antoine của ngươi cũng đang trên đảo, ngươi không đi gặp hắn sao?
Avril lắc đầu:
- Sư bá, lần này đệ tử đến đây không định gặp gia gia, cũng không định gặp Francis, hôm nay chỉ là xảo ngộ thôi…
- Vậy ngươi vì chuyện gì mà đến?
Avril ngạc nhiên nói:
Chẳng lẽ Tam sư thúc còn chưa nói lại với người về tình hình của sư phụ sao? Sư bá, sư phụ lão nhân gia người không còn nhiều thời gian, mới vội gọi người về gặp mặt lần cuối, lại đặc ý nhờ Tam thúc đi tìm người. Nhưng Tam thúc đi gần một tháng cũng không có tin tức, sư phụ lo tam thúc gặp chuyện không may nên mới bảo đệ tử đến xem sao.
Ziege giật mình cả kinh:
- Senna, Senna sắp chết sao? Thomas đáng chết, ngươi sao không nói sớm cho ta biết?
Ziege bước vội lên chộp lấy hai vai của Avril la lên:
- Nàng không phải tinh thông tục mệnh thuật sao? Sao có thể chết được? Avril, ngươi, ngươi đừng lừa sư bá…
Avril cười khổ:
- Sư bá, người phải rõ hơn Avril chứ? Trừ phi đi tới cuối con đường của đấu thần lộ, nếu không, nếu không thì không ai có thể bất tử được!
Ziege dừng sựng lại một chút, trong con mắt tam giác đột nhiên lộ ra một ánh thủy quang, khoát tay nói:
- Đúng vậy, là ta hồ đồ rồi. Avril, ngươi chờ ta tại Bắc Mã đầu. Sư bá, sư bá cùng ngươi về nhà!
Chuyện mới phát sinh trên Thiên Vương sơn, Đỗ Trần tuyệt nhiên không biết. Nhưng khi nghe Đỗ Tư kể lại Sát có bí pháp giống như Tyre thú, liền bội phần ngạc nhiên.
Nhưng lúc này, sau khi Glagins nói qua chuyện đính hôn liền cười nói:
- Francis, dạo này có người đang âm mưu chỉnh ngươi có phải không?
Đỗ Trần nghĩ lại chuyện mười quái nhân trên chiêu sinh hội liền gật đầu nói:
- Đúng là có người đang ở sau lưng gây sự với ta, ngươi có thông tin gì sao?
Glagins cười nói:
- Ta đúng là vì chuyện này mà tới!
Hắn vòng vo đi quanh Đỗ Trần hai vòng, cười quái dị rồi nói:
- Thân phận của ta ngươi cũng đã rõ, không có gì để phải giấu diếm cả. Giờ ta hỏi ngươi một câu, ngươi cùng Vẫn Thần ngũ gia chúng ta gần đây có phát sinh chuyện thú vị gì không?
Đỗ Trần thầm nghĩ: "Chuyện cứu thế chủ có được tính là thú vị không chứ? A, a..." Nhưng ngoài miệng hắn lại mê hoặc nói:
- Gần đây ta cùng Junker lão gia tử có đổ một ván, chẳng lẽ là vì chuyện này mà Vẫn Thần ngũ gia trả thù ta?
Glagins lắc đầu, chắp tay nhìn bầu trời phương đông:
- Sau khi từ biệt ở Đấu Thần đảo, ta phiêu du tiêu diêu tự tại ở tam đại lục. Lão gia tử nhà ta tuy cấp ép ta thành hôn, nhưng cũng không dám quá phận bức độc đinh trong gia tộc là ta đây. Cứ như vậy, ta qua được hai năm cuộc sống dễ dàng, nhưng tháng trước mấy lão gia tử, lão thái thái trong ngũ gia chúng ta chẳng hiểu sao lại thông qua một nghị quyết - phái người đầu nhập Duerkesi thành của ngươi, giúp ngươi xây dựng căn cơ.
Đỗ Trần làm ra vẻ giật mình, ngạc nhiên nói:
- Sao lại làm vậy chứ? À, mà đây là chuyện cơ mật của ngũ gia các ngươi, sao lại nói cho ta biết?
- Chậm chậm nghe ta nói cái đã!
Glagins lắc lắc ngón tay:
- Phái cử người, tất nhiên phải lập danh sách trước. Vốn là nhà ta gia đinh đơn bạc, có thể không tuân thủ nghị quyết, không cần phái người đến đầu nhập chỗ ngươi. Nhưng là trong lúc lập danh sách, lão gia tử nhà ta lại ra quyết định ngay tại chỗ…
Glagins vô lực nhìn Đỗ Trần, trông thần sắc đáng thương:
- Lão gia tử nói cho ta biết - Glagins ngươi bây giờ chỉ có hai đường – hoặc phải đi Duerkesi thành, hoặc phải ngay lập tức hướng Francesca cầu thân, không có con đường thứ ba cho cuộc sống tiêu dao của ngươi. Đây là thông điệp cuối cùng của gia tộc!
Đỗ Trần buồn cười nhìn hắn:
- Ngươi rất chán ghét nữ nhân Francesca bạo lực kia, ta dám chắc là sẽ không hướng nàng cầu thân… vậy ngươi đến chỗ Duerkesi thành của ta, chúng ta là huynh đệ cùng đào hôn, dám chắc ta cũng sẽ không đối xử bạc với ngươi a!
- Vốn là vậy, ở đâu mà chẳng tiêu diêu tự tại, gia gia người cũng không có gì…
Glagins đột nhiên nắm áo Đỗ Trần la lên:
- Nhưng ngươi có biết không, người đầu tiên đứng trên tờ danh sách là Francesca. Ý tứ của lão gia tử nhà ta rất rõ, là khiến ta với Francesca ở cùng một chỗ, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén để mà sinh tình thôi!
Liên Hoa Bảo Giám
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook